Mỗi đóa hoa chứa đựng một câu chuyện riêng biệt, với ý nghĩa và vẻ đẹp độc đáo. Nó có thể là biểu tượng của sức sống mãnh mẽ và niềm kiêu hãnh tinh tế. Nếu bạn đam mê hoa, đây chắc chắn là những bài thơ không thể bỏ qua.
1. Đóa hoa đỏ - Nguyễn Phong Việt
Hồn em nở rộ như đóa hoa đỏ Trong tim anh, tình yêu ngát hương hồng Mỗi cánh hoa kể lể câu chuyện đẹp Về tình ta, trọn đời bình yên.
2. Sen muộn – Nguyễn Tường Thuật
Chưa kịp thổ lộ tình cảm hạnh phúc mùa Hạ Thu sang, cúc nở vàng rực sắc tươi thắm Sen muộn khoe sắc, đào rơi cánh diệu kỳ Cuối vườn, chiều vương lá rụng lụt phủ lối.
Chưa dừng kịp bước chân từ biệt Bên kia sông, em đã trở về quê hương Tôi, tay trắng bước vào quá khứ Tìm bóng hình xưa, mặc dù biết nó đã xa vời.
Mùa Hạ, tình nồng như nắng hồng Tóc em lụa bồng bềnh, quấn quýt bên tôi Mơ mộng ngày xưa, phượng hồng sen trắng Kỷ niệm ùa về, em mang theo và giờ là quá khứ.
Về cuối Hạ, hương sen muộn lại bùng nở
Nồng thắm, trải dài kỷ niệm một thời thanh xuân
Lá thu rơi vàng rực, em xa cách
Bên đài sen muộn, mình tôi giữ lại.
3. Mùa hoa sữa – Hải Bình
Dạo chơi trên con đường Hà Nội sáng nay
Hương hoa sữa thơm lừng, mời gọi nhẹ nhàng
Những bông trắng tinh khôi, mắt chờ đợi
Nổi bật giữa dòng nhớ, mùa thu vàng.
Hương thơm của hoa sữa đánh thức mùa thu
Bước chân lang thang dưới bức tranh vespertine
Gió nhẹ làm tung bay mái tóc em rối bời
Hít thở sâu, tận hưởng yêu thương không ngừng.
Gửi mùa hoa sữa năm xưa
Hẹn em giữa trời thu Hà Nội
Hồ Gươm, hoa sữa thoang thoảng
Vòng tay ấm, thu về say mê.
Em hỡi, đong đầy quá khứ đam mê...
4. Cúc dại – Hoàng Phụng Cầm
Mảnh mai cúc nở ven đường
Hòa mình giữa bụi, mà vẫn tinh khôi
Hồn nhiên giữa cảnh tuần lộc
Trái tim nhỏ bé, lòng chẳng bao giờ nao nức.
Cúc dại ơi, ai đặt chân
Nguyên nhân của nhựa, nồng hay cay?
Như gió thoảng lãng đãng bấy lâu
Tâm tư hằng trôi, thành hương sương mơ.
Đời quay vòng giữa chuông kia
Nguyên nhân địa ngục thiên đàng lạc loài
Nước dơ, ánh mặt trời ẩn hiện
Cười hát gieo nụ cười mãi vào ai.
Ngắm cúc dại rực sớm mai
Sắc đẹp không mượn, không phai đâu xôi
Tự do về bản chất mình
Mơ trăm khát hạt vương vấn ngày trôi.
Ta trở, sớm muộn chập chùng
Nghe cúc thắp lửa hồng trong cơn mưa.
5. Cúc trắng – Xuân Quỳnh
Có biến gì đâu trong màu cúc trắng?
Hạ đã đi, thu về, mùa xô đã trôi
Thời gian trôi, màu cúc trắng không thay
Nét tươi mới, vẫn in đậm từng ngày.
Mùa thu sang, hoa vẫn vàng như ngày xưa
Em đâu đây, đã khác với ngày ấy
Nắng vàng nhạt, trưa đã qua giữa trời
Bờ tóc dài, những ngày đã cũ tháng
Nhưng màu hoa không phai đi theo thời gian
Phố xá náo nức, gió làm lá rơi
Bóng hình ấy, lời yêu thuở ban đầu
Màu hoa cháy, hòa mình trong em.
6. Ngọc Lan
Trắng thơm giọt sữa trời cao
Hòa mình vào vòm lá xanh biếc
Hương thơm quấn quýt bên anh
Xin làm hơi gió khe khẽ bên em.
7. Khi hoa ngâu nở – Xuân Quỳnh
'Nắp đàn mở, sợi dây rơi lời ca:
Khi hoa ngâu nở bóng tình…'
L.Q.V
Những bông hoa tinh khôi
Hương thoang thoảng ngát mênh mang
Che phủ giữa kẽ lá xanh
Như tình yêu vụng trộm thầm.
Vượt qua tháng ngày trôi nhanh
Vượt qua đồi, suối vàng hồn
Đột ngột hương thơm nồng nàn
Như lời thầm thiết tha gọi
Như ánh đèn chờ đợi sáng
Như ánh mắt trái tim rung
Trong khát khao cháy bỏng lòng
Bỗng tìm ra nguồn hạnh phúc...
Mùi hương tràn ngập không báo trước
Tình yêu đến như làn gió thoảng
Em chẳng biết bao giờ, bất ngờ
Mùa hoa ngâu kia khoe sắc tinh khôi
Anh như là cây đàn khoá vàng
Dây đàn còn leng keng vang vọng
Em bước đi hết mình, hồn em
Lại nghe vang lời hát ấy
Hoa ngâu nở tại đâu, em không biết
Em chỉ hiểu rằng tình em
Như hoa ngâu vàng, mãi nở không ngừng.
8. Hương thơm hoa lừu trắng – Huỳnh Minh Nhật
Hương thơm dịu dàng trong cơn gió
Sắc trắng thuần khiết, chẳng hồng nồng
Đêm dài chờ đợi ánh trăng sáng
Bên nguyệt, tình tự rộ lên giữa bóng tối.
Bình thản như sắc bướm đẹp lãng mạn
Không vương vấn bởi lũ ong hoang
Trái tim giữ trọn hồn thuần khiết
Áo dài che ngang nắng vàng óng ánh.
Quỳnh yêu đêm tối từ khi nào?
Người thi sĩ làm thơ vì tình yêu?
Quỳnh gói gọn tâm tư xa cách
Lòng thi sĩ vẫn luôn hòa mình trong mơ!
9. Hoa cỏ may – Xuân Quỳnh
Cát trải dài, sông chảy ngẩn ngơ,
Không gian lung linh chuyển sang mùa mới.
Ai gọi tên mình dưới vòm lá,
Lối cũ em về, giờ đã thu rồi.
Mây trắng hòa mình vào làn gió,
Lòng như trời biếc trong bình yên nguyên sơ.
Đắng cay giữ lại bao mùa xưa,
Thơ viết lên những dòng theo cơn gió xa.
Khắp nơi hiện lên hoa cỏ may
Áo em như trải đường cỏ mềm
Lời yêu nhẹ nhàng như khói mỏng,
Ai hay lòng anh có biến đổi?
Cúc Dại – Hoàng Phụng Cầm
Mảnh cúc nở ven đường mòn
Ngập trong bụi, dường như vô hình
Tinh khôi giữa buổi chiều mơ mộng
Đất già, cỏ rối, vẫn không chùn bước.
Cúc dại đấy, trồng ai người?
Nhựa cúc nồng hay làm sao biết
Thản nhiên giống như làn gió
Tâm tư lưu luyến, thành sương khói.
10. Hoa bằng lăng tím
Loài hoa mới gặp, chỉ một lần
Nhớ mãi, lòng ngập tràn bâng khuâng
Màu hoa tim tím bằng lăng nở
Quyến rũ hồn anh, khi chiều dâng.
Hoa tím là tình thơ của em
Đến tuổi đôi mươi, mắt đắm say
Nhìn hoa qua cửa sổ, e ấp
Lòng rung động, hòa mình trong sắc tơ.
Ở gần em, anh yêu thơ
Yêu bằng lăng tím, cả trong giấc mơ
Yêu cô gái ngây thơ ấy
Vắng bóng em, lòng anh thẫn thờ.
Trong đêm trăng, ta yêu nhau
Dưới vòm hoa tím, nụ hôn sâu
Tình yêu đắm chìm như mộng mơ
Bằng lăng tím, nhuộm đậm tình đầu.
11. Tím bằng lăng – Hồng Giang
Gió nhè nhẹ khuấy động cánh bằng lăng
Thương màu tím từng thời nhớ nhung
Người quay lưng, mái tóc dào dạt
Rơi bên thềm duyên tím hồn kia.
Hạ ước ao, nắng dịu dàng đan cài
Đem nhung nhớ giăng rợp chiều êm đềm
Tình si mà lòng anh khao khát
Bây giờ trôi dạt, về đâu bóng hình?
Vần thơ tình anh chưa đầy một câu
Bằng lăng tím, sẫm màu huyền bí
Anh âm thầm, tìm góc nhỏ nhặt
Nửa câu thả vào hồn ngày xưa.
Nắng nhạt, chiều buông tà áo trắng
Vở học trò như lời nhắc nhở
Buổi tan trường, tình đắm say đắm
Trót mắc tương tư, ai hay đâu?
Bước chân ai reo gọi chợt nhẹ
Bằng lăng tím… giữa đêm… vẫn khẽ níu!
12. Hương hoa bưởi thơm bồng bềnh
Không phải tình cờ, em nhớ tháng ba
Hoa bưởi khuất lấp bóng anh xa
Hương thơm thoảng đã làm em mê
Trong làn nhớ nhung bỗng dưng bối rối.
Không phải tình cờ, em nhớ tháng ba
Ngõ nhỏ anh, hoa xoan đầy đà
Nhớ sông bên, thuyền qua ngõ nhỏ
Hương bưởi quê hương, níu bước chân.
Nhớ những ngày em nhặt bông bưởi trắng
Tháng ba nở hoa, bánh trôi của mẹ
Anh lên đường, bước vào quân ngũ
Mỗi đứa một nơi, chúng ta mỗi ngả đường.
Em trở về làng giữa mùa hoa bưởi
Hương hoa thơm thoảng, nước gội đầu
Mẹ nói rằng mùa này biên giới xa
Có tin nhau không, hai đứa nhỏ ơi?
Không thể giấu mẹ điều gì được
Chúng mình yêu nhau từ mùa hoa bưởi
Em đi xa học, cách xa quê hương
Anh về thăm em, mẹ ơi, tiễn em.
Chúng mình dọc ngõ quen thuộc
Vườn xoan tím, hoa bưởi trắng xinh
Buổi chia tay, bối rối đôi ta
Trăng lên, có ai hay đứa nào?
Một mùa chia tay dưới bóng hoa bưởi
Mùa đợi chờ ngày gặp lại
Mùa hoa quê hương, tháng ba hồn nhiên
Lòng em hướng về hoa đồng tiền.
13. Hoa đồng tiền
Hoa đồng tiền, loài hoa giản đơn
Hồn nhiên và cá tính mênh mông
Cánh dịu dàng, mềm mại thân thương
Em là hoa đó, dịu dàng mê đắm.
Một ngày ta từ lạ quen thuộc
Mong ước bên nhau không phai mờ
Hoa đồng tiền hồn nhiên dại khờ
Một lần nữa, trong ánh nắng tàn phai!
Một ngày, hoa khắp nơi nhớ ai…
Rực rỡ, nồng nàn, đón chờ hạnh phúc
Cánh hoa hào hứng kể bí mật
Nắng xuân ôm ấp… ghi sâu trong tim.
14. Hoa Râm Bụt
Hoa Râm Bụt như chiếc ô che nắng
Bóng dáng nhẹ nhàng, che chở cuộc sống
Lá xanh tươi, hoa đỏ rực rỡ
Ươm mầm ước mơ, hạnh phúc trường tồn.
Có một ngày, hoa nồng thắm gọi tên
Làm mới không khí, làm trái tim xao xuyến
Hoa bất tử, kỳ diệu thời gian
Trọn vẹn trong vẻ đẹp bền vững.
Hoa bất tử vĩnh cửu hiện hữu
Nơi hoang dã khoe sắc bền lâu
Bất kể bão gió, mưa rơi
Hương thơm ngát ngào khắp thế gian.
Trên tảng đá hoa rực rỡ nở
Bước qua gai góc, xuân tươi thắm
Tâm hồn vui tươi, không hề nặng trĩu
Đất trời kính trọng, dạ ni kiên trì.
Nơi cằn cỗi, tinh thần mạnh mẽ
Mang đậm giá trị nhân văn và hạnh phúc
Cho đến ngày mai xa xôi
Hương thơm vẫn lan tỏa, không phai mờ.
Hoa dã quỳ - Oanh Kim, tượng trưng cho sức sống
Dáng vẻ kiêu kỳ, là minh chứng
Đẹp mãi theo thời gian trôi
Khắc sâu trong lòng, tình yêu bền vững.
Lạnh giá mùa đông ôm cao nguyên
Cùng mây chiều tô điểm hồn hoàng hôn
Đắm chìm trong màu vàng huyền bí
Dã quỳ rực rỡ trên đường nhỏ.
Chìm đắm trước hoa, gió nhẹ lay
Ngẩn ngơ trước vẻ đẹp mê hoặc
Tình cảm chợt nồng, nhẹ nhàng là
Sương rơi êm đềm, lá cỏ xanh.
Dã quỳ nhỏ bé, hãy nói lên điều
Làm say đắm trái tim đơn sơ ta
Vẫn là đẹp, không cần kiêu sa
Bước qua lối đó là bước qua yêu thương.
Ngõ nhỏ hoa vàng rực rỡ quen thuộc
Cảm giác ấm áp bên người thân yêu
Hoa dã quỳ, vẻ đẹp thuần khiết
Trang trí tuyệt vời cho cao nguyên mộng mơ!
17. Hương Nhài
Nhài khoe sắc đêm về dịu dàng
Hương thơm thoảng lẻ bước êm đềm
Bình minh mơ mộng, hoa chưa tan
Sương mai hiền hòa, cánh nhài xanh.
Hoa trắng mơ mộng, lá mơn mởn
Bảo ngọc hỏi ngài, hoa thơm như thế nào?
Đừng hỏi em, em chỉ biết thắm
Trong trắng cúc họa mi, hòa mi hát.
18. Trắng Xóa Hương Nhài – Nguyễn Đình Huân
19. Đêm Cuối Năm
Bông hoa em xinh tươi như cười môi
Nụ cười dịu dàng, hồn người con gái
Giản dị, tinh khôi như loài hoa dại
Tình khiết mãi mãi trong ký ức.
Họa mi ơi, lòng nhớ tên một người
Loài chim hót vang thánh thót vô tận
Mùa đông cúc họa mi khoe sắc trắng
Sưởi ấm hồn ai, tan chảy giá băng.
Cùng họa mi dạo bước cuối chiều đông
Tà áo trắng, má em hồng dịu dàng
Bó cúc họa mi trong tay em
Anh ngẩn ngơ, trái tim bất ngờ.
Họa mi trắng và em, đôi môi thơ ngây
Anh nhận được ước mơ cháy bỏng
Đồng hành cùng em, hình với bóng
Mối tình trong veo như cúc họa mi.
21. Hương Sen
Đến qua đóa sen khoe sắc hương thơm
Lệ rơi rơi, ướt đẫm giấc mơ
Thấm vào tâm hồn thơ ngây đẹp
Tỉnh giấc buốt lạnh, bơ vơ giữa đêm.
22. Hoa đào nở trắng
Nghe đến tên hoa tam giác mạch lạ lẫm
Loài hoa mới, xa lạ với mắt người,
Xưa kia, trên ruộng bậc thang của Hạnh Phúc
Đàn bào hái trái ăn mùa giáp hạt.
Vượt qua những con đường Hạnh Phúc rợp hoa
Hoa tam giác mạch nở rực bậc thang
Giờ đây, nó là biểu tượng của Hà Giang
Đẹp tinh khôi như tình yêu hiện thực.
Khắp mọi miền đất nước Việt Nam
Đã hội tụ về đây, chiêm ngưỡng…
Di sản Cao Nguyên Đá Đồng Văn
Góp phần thắp lên vẻ đẹp lạ thường.
Hoa nở xòe, trắng mơ màng năm cánh
Tinh tế hồng, khiến em xấu hổ,
Hoa tìm kiếm thời yêu, màu tím
Khiến hoa đỏ khép lại, đời bắt đầu.
Hà Giang kỳ thú, làm lòng say mê
Hẹn gặp mùa sau, chắc chắn trở lại.
22. Giấy mỏng
Anh quay về ngôi nhà xưa, nơi không có em
Giấy mỏng rơi như quá khứ xa xô
Vẫn nhẹ nhàng như những giọt lệ mặn
Rơi êm đềm bên thềm, chiều đông vắng tan.
Gió lạnh buốt như kí ức dày vò
Giấy rơi mãi không gian thinh lặng
Chẳng còn bài thơ, nay chỉ là bóng hình
Giấy mỏng, rơi nhẹ, ký ức vụt qua tay anh.
Anh nhẹ nhàng với hoa giấy mong manh
Giữ em không nỡ, hình bóng thoáng qua
Dù đại dương cuốn sóng vỗ cao
Anh trở thành dòng nước nhẹ nhàng trôi.
Hoa giấy vẫn là hoa giấy thôi
Nhẹ nhàng bay trong hoàng hôn êm đềm
Thả mình giữa không gian và có thể
Không biết đến bao giờ, có thể mong manh.
Có lẽ đó chỉ là của riêng anh
Dông bão hay yên bình, nuối tiếc, ngậm ngùi?
Hoa vẫn rơi đẹp như lời hẹn cuối cùng
Như chưa từng biết đến sự thay đổi.
Chùm hoa reo mình khi gió khuất lấp
Anh biết mùa đông đã vụt qua không giữ lại
Nơi xa xôi, anh đứng giữa trời đất
Có cánh hoa nào nhẹ nhàng rơi trên bàn tay.
22. Đào Hương Tình
Bắc đất nổi tiếng, hương thơm đặc trưng
Nhài thanh khiết phảng phất, hương trầm lắng
Búp non hé mở trong vòng tay thời gian
Đỏ rực nụ cười, chào đón bình minh hạnh phúc.
Rét buốt gió lạnh, mưa phùn âm thầm rơi
Nhụy vàng, nụ thắm đẹp mơ mộng, huyền diệu
Ngắm đóa Đào nở, xuân tươi rực rỡ
Không gì tuyệt vời hơn niềm hạnh phúc này.
23. Thiên Lý Hòa Vàng
Ngôi nhà yên bình, giậu cây cổ thụ
Dàn Thiên Lý vàng rực, làm say mê bước chân
Từ thế giới bên ngoài, nàng hiện hữu
Lá xanh mát, hoa vàng thiên lý thêm tráng lệ.
Bước chân nàng tưới hoa mỗi lần
Mây hương bồng bềnh như mảnh tóc bay
Hương thoang thoảng bay theo làn gió
Tóc mây hương nàng, hay hương hoa tỏa?
Vô tình tôi chợt ngóng về bên kia
Nàng cũng vô tình quay đầu nhìn về đây
Hương hoa thiên lý thơm kỳ diệu!
Thoảng qua, cũng vô tình như là gió.
Thu đã về, bao độ già đi
Tôi trở về, ngắm giàn hoa với nàng
Ô hay! Cảm giác giàn hoa trống trơn
Hoa vắng, dáng nàng cũng trống trơn không.
Làm sao hoa mất hết bông?
Lá rụng, hương nồng chẳng còn thoang?
Nhìn kia, nàng đã bước sang bên này
Tóc mây và hương nàng, đều theo bóng.
Dưới mái hiên yên bình, cơn gió nhẹ nhàng
Khiến cho những bông hoa leo nở đầy hương sắc.
Thiếu vắng mùi thơm dịu dàng của hoa, bóng tóc mây đưa nhau đi
Trời tung những sợi tơ mỏng manh… mơ mộng giữa trời xanh.
Tại sao hình bóng một người lại lặng lẽ hiện hữu
Trước giàn hoa thiên lý, làm lòng ai cũng xao xuyến.
Gian hoa kết hợp với hình dáng quyến rũ của người
Làm tô điểm cho quãng đời thanh xuân của tôi…!
24. Hoa mai, tết đến rồi! – Trần Bảo Kim Thư
Miền nam say mê với vẻ đẹp của loài hoa này
Mỗi khi xuân về, hoa nở rực rỡ thay cho lời chào.
Năm cánh hoa vàng nhẹ nhàng như gió sớm
Một cành lộc biếc ôm trọn hương thơm tinh khôi
Vẻ đẹp vượt xa cả hoa Lan và hoa Cúc
Nhan sắc lấp lánh hơn cả hoa Huệ và hoa Nhài
So sánh với hoa Đào trên vùng đất Bắc
Không gì sánh kịp được vẻ đẹp của hoa Đào.
25. Hương sữa thuần khiết – Nguyễn Phan Hách
Tuổi mười lăm, từng ngày em trưởng thành
Một buổi sáng biến hóa em thành nàng thiếu nữ.
Ngày ấy, mùa thu tràn ngập trong ký ức của anh,
Hương thơm ngát của hoa sữa bên hồ đã làm say đắm trái tim.
Tình yêu đầu, hòa mình trong hương sắc của mùa thu
Mùi hương của hoa sữa ngọt ngào trải đều trong áo em và mái tóc buông lơi.
Tình yêu đầu tiên, tưởng chừng không thể chia cắt,
Nhưng nó tan biến trong sương gió mong manh.
Tại mùa thu, tại em hay tại anh?
Tại sự sang đông khi hoa sữa vẫn còn đọng lại?
Tại siêu hình hay điều gì không biết?
Hay chỉ vì con bướm vàng kia vẫn còn bay?
Nhiều khổ đau nhưng không có cảm giác than thở.
Không phải là thời của Romeo và Juliette,
Chẳng ai dám hy sinh cho tình yêu,
Chỉ biết lòng, mỗi người một hướng đi.
Chỉ có mùa thu đầy đủ yêu thương,
Hương thơm của hoa sữa trở về mỗi lúc.
Hương của tình yêu đầu tiên là lời nhắc nhở,
Hai tâm hồn đã từng đắm chìm trong tình yêu…
26. Những chiều tam giác mạch tuyệt vời
Nhũ hoa tam giác mạch
Khoe sắc hồng trên đỉnh đồi
Nắng tháng Mười trải đều trên cảnh đẹp thuần khiết
Chiều buông, êm đềm không mất đi.
Cô gái với đôi môi tươi tắn
Đeo đầy hoa, bước nhẹ trên lối đi
Chàng trai dắt đàn trâu theo sau
Bước đi no căng dưới làn gió êm đềm.
Hạt mạch rơi xuống tạo thành tam giác
Rơi lạc vào nơi đá tai mèo
Sao mà ngày trôi qua giống như giáp hạt
Lại chuyển sang mùa gieo đầy hy vọng?
Nhà ở bên khu vực Nàn Sán
Bếp lửa hòa quyện với sương mây
Gặp em trong thị trấn Cán Cấu
Vòng bạc lồng cổ tay lung linh.
Chúng ta cưới nhau, em nhé!
Cùng nhau leo núi và trải nghiệm
Thu hoạch mạch để làm bánh ngon
Đồng lòng nắm chặt đuôi ngựa thồ lạc.
Em nghiêng đầu nhẹ nhàng
Má hồng như cánh đào ửng
Bụng nảy người mắt rạng rỡ
Dạ say ngất ngưởng hạnh phúc.
Chung giường một đêm
Trên đồi tam giác mạch rợp hoa
Nhớ về nhau suốt đêm dài
Dù xa xôi nghìn trùng.
Những chiều tam giác mạch đẹp huyền bí
Hương thơm lan tỏa khắp không gian
Em mặc chiếc váy mới lạ
Trở thành phần của gia đình họ Vàng.
Những chiều tam giác mạch tuyệt vời
Bức tranh hồng nở khắp bầu trời
Áo chàm anh vừa giặt sạch sẽ
Phơi nỗi buồn bay đi.
Nả gừng băm rau lợn:
'Hãy lấy vợ, con ơi!'
Tôi đứng trên đồi xưa
Nhìn về một vùng hoa đẹp.
27. Hoa dại bất khuất – Hà Thiên Sơn
Những đóa hoa dại không ai chăm sóc
Lặng lẽ nở rộ qua bốn mùa
Không có ai mong đợi, không có ai chờ đợi
Thời gian trôi qua vô nghĩa.
Hoa dại vẫn là hoa dại mãi thôi
Từ thuở xa xưa chẳng có ai quan tâm
Gán cho loài hoa ấy một tên gọi
Hoa dại cô đơn suốt cuộc đời.
Bao la hoa trắng nở trên đỉnh đồi
Những cảm xúc hoang dã trong vùng xa xôi
Hoa không mang tên, chỉ có sắc vô biên
Hương thơm hòa mình vào làn gió thoảng.
28. Hoa hồng tuyệt vời
Hoa hồng đỏ lấp lánh
Nói thầm với em nhỏ nhẹ
Kìa những chú ong nhỏ
Họ đắm chìm trong vẻ đẹp của tôi.
Hoa hồng đỏ thắm
Cánh hoa tròn xinh đẹp
Gió thổi nhẹ làm đôi cánh rung lên
Hương thơm lan tỏa ngát ngào.
Đám hoa hồng với nhiều gai
Phô diễn đủ sắc màu hương thơm
Nhảy múa hạnh phúc dưới ánh nắng
Nụ hồng tươi sáng lung linh.
Loài hoa với tên gọi ngọt ngào
Cánh hoa hồng hé nở, hương thơm bay xa gần.
29. Đóa hồng tinh khôi – Nguyễn Bính
Xin giới thiệu một đóa hồng
Với hương thơm lan tỏa, lòng hoang vu
Đầu bù lại trên con đường về kinh đô
Tơ vương chín mối sầu khôn nguôi trong lòng.
Tình yêu của tôi như đóa hồng
Nở giữa bức tranh oan trái, tận trong tịch liêu
Kinh đô phủ đầy bụi bặm và bay đi
Nơi đâu có một tâm hồn yêu thương đóa hồng?
30. Loài hoa tên đẹp là hoa Anh Thảo
Hoàng hôn êm đềm buông dải màn đêm
Sương long lanh gọi đến bước ngoặt cuộc đời
Giữa ngàn vì sao tỏa sáng nhẹ nhàng
Hoa Anh Thảo khép lại hành trình theo cùng bóng đêm
Như một nhà thơ giữ lời thề trong tâm hồn
Trăng thanh lên, hoa nở không lẻ loi
Hoa ơi, hoa nở vì tình yêu là vẹn tròn
Lặng lẽ làm đẹp nhan sắc trong đêm dài lê thê
Chờ đến khi ánh nắng buổi sớm lại soi sáng
Và từ tạ chấp nhận những thử thách ra đi…
31. Hoa Hướng Dương – Thu Phương
Ghi chép về em, những đóa hoa Hướng Dương
Sống hết mình theo đuổi cái đẹp tuyệt vời nhất,
Luôn hướng về phía mặt trời ấm áp và thơm ngát
Rực rỡ, tươi tắn dưới ánh sáng vàng của bình minh.
Khi đêm buông, hoa nhẹ nhàng rơi xuống
Nỗi buồn chờ đợi dưới bóng đêm, mong chờ ánh sáng ấm áp
Dù mai sau có mưa gió hay bão tố
Vẫn tuyệt vời dưới bức tranh sáng tươi của ánh nắng.
Nắm chặt đất trời, hiên ngang đứng vững
Bao cơn bão giông, sức sống không lùi bước
Dù bước qua ngày nắng hạn heo hắt
Như tình em trong anh, mãi mãi rạng ngời.
32. Cây Cúc Kiêu Hùng – Nguyễn Bá Đức
Năm cánh hoa tượng trưng cho những năm tháng mẹ còn sống
Và cuộc đời em sẽ trôi qua như những cánh hoa vụt qua
Em chia nhỏ bông hoa thành nhiều cánh nhỏ
Chúc mừng mẹ sống lâu, khỏe mạnh
Em biến thành những bông hoa nhỏ xinh
Tình yêu vô biên dành cho cuộc sống của mẹ.
Dưới đây là những bài thơ về hoa mà chúng tôi đã tìm kiếm và tổng hợp. Chúng tôi mong rằng bạn sẽ thưởng thức và đắm chìm trong vẻ đẹp của những bài thơ về những bông hoa tuyệt vời này.