1. Bài thơ: VIẾNG THẦY! - Phan Thúc Định
VIẾNG THẦY!
Thơ của Phan Thúc Định
Trời đầu đông như ánh mắt yêu xa.
Giữa sân trường, những chiếc lá bàng rơi lặng lẽ
Con đếm bước chân trở về miền cổ tích
Quả thị thơm thoảng với dòng thời gian...
Thầy của con đã ra đi về nơi không gian bao la
Khói hương vẫn bay, liệu có nghe lời của con?
Con mơ thấy hình ảnh thầy trên bục giảng
Trang phục xanh trắng, huyền bí và trang nghiêm!
Con ước gì có thể quay ngược thời gian
Để con được quỳ gối, xin thầy tha thứ
Đời đầy chông gai, khi con nhận ra điều gì đó muộn màng
Con hối hận, nhưng có lẽ đã là quá muộn!
Ánh mắt của thầy vẫn luôn tươi sáng
Nghệch nghệch, nhưng trong đó chứa đựng biết bao suy tư
Là lo lắng về những điều con chưa thể hiện
Là sự khoan dung trước tất cả lỗi lầm của con...
Chiếc mũ cối của thầy, là biểu tượng của những cuộc chiến
Mà đám học trò không hiểu, đó chỉ là những mảnh kỷ vật
Khi nhìn thấy thầy, họ chỉ nghĩ rằng thầy lo lắng về việc mất mát
Họ tranh cãi, nhưng họ không hiểu...
Rồi một ngày, khi thầy ốm, các con học trò tới thăm
Chiếc mũ cối vẫn đặt trên đầu giường, gần thầy
Các con mới hiểu, chiếc mũ với thầy không chỉ là một vật phẩm
Nó là biểu tượng của một tình cảm hi sinh trên chiến trường!
Thầy dặn dò rằng hãy sống theo cách của bản thân
Con giữ lời thầy như thế, giống như thầy giữ chiếc mũ
Hôm nay, con trở về, nhưng thầy đã không còn ở đó nữa
Chỉ còn lại một chút hương thơm, một chút lòng biết ơn, nơi chốn trời xa...
Hưng Nguyên, chiều đông!


2. Bài thơ: TÌNH YÊU ĐẸP ĐẼ - Thanh Trang
HOÀI NIỆM VỀ CÔ
Thơ của Thanh Trang
Trái tim xúc động nghe tiếng trống vang
Ngỡ như làn lệ cay cay chảy không ngừng
Bước chân nhẹ nhàng tìm về quãng thời gian êm đềm
Âm thanh ngày ấy, cô ơi! Vẫn trong tim không phai mờ
Nụ cười cô đưa em vượt qua bao khó khăn
Giữa sóng gió, cô vẫn kiên trì bước đi
Lòng tin sáng ngời khích lệ em không ngừng bước lên
Gieo vào đất trái tim những ước mơ...
Mười năm trôi qua, vẫn là những dòng thơ rực rỡ
Lời dạy của cô luôn thức tỉnh tâm hồn
Bảng phấn sáng bóng với những dòng chữ rạng ngời
Một cuộc đời dành cho nghề giáo
Nay xa rồi, nhưng lòng vẫn còn nỗi nhớ
Hồi ức mùa xưa vẫn hiện hữu, tại sao thời gian trôi nhanh quá
Thời áo trắng với em là biểu tượng của tình cảm sâu nặng
Với lòng trân trọng, em mãi thắm tình yêu dành cho cô.
07/10/2018. Thanh Trang


3. Bài thơ: LỖI LẦM THUỘC VỀ NGÀY XƯA! - Đồng Văn Thanh
LỖI LẦM THUỘC VỀ NGÀY XƯA!
Thơ của Đồng Văn Thanh
Kính gửi Thầy thân mến...!
Con trở về muộn mất rồi..., thầy ơi...!
Chưa kịp lên tiếng xin lỗi
Năm tháng học trò, trẻ con ngỗ ngược
Vẽ nhục thầy trên bức tường vôi
Con ra trường, mỗi đứa một phương trời
Những lầm lỗi xưa đã cách xa
Thời gian trôi đi, bao kỷ niệm nhạt nhòa
Hứa hẹn bản thân..., lại lần nữa quên!
Nay con về...mộ đã rêu xanh
Thầy yên nghỉ, yên bình bên suối!
Bên mộ, nước mắt lưu luyến, khóe miệng nghẹn ngào
Con chính là người phạm lỗi.., thầy ơi!
Con đã trải khắp con đường cuộc sống
Mang cảm xúc, dày vò, giấc mơ vẹn nguyên
Công ơn thầy trải dài như biển cả
Trọn đời con dành tặng lòng hiếu thảo
Thầy dạy con, nơi lâu đài tri thức
Hướng dẫn trò biết biến khóc thành cười
Mỗi ngày kỷ niệm khuôn mặt thầy
Và con quay về muộn quá..., thầy ơi!
Trước mộ, con xin thầy tha thứ
Đ.V.T


4. Bài thơ: KÍ ỨC VỀ NGƯỜI THẦY YÊU QUÝ - Tinh Tran Thi
KÍ ỨC VỀ NGƯỜI THẦY YÊU QUÝ
Thơ của Tinh Tran Thi
Thời gian trôi qua nhưng em không thể quên
Những ngày tháng bên trường, bên lớp
Mỗi ngày, chúng ta tụ họp lại
Để học hỏi những kiến thức cô truyền đạt.
Bây giờ đã xa xôi nhưng tình cảm vẫn nguyên vẹn
Những lời dạy của cô đã ăn sâu vào tâm trí
Em nhớ nhiều lắm, cô ơi em nhớ mãi
Những khó khăn và nỗ lực của cô.
Chúng em ngày xưa ngây thơ, khờ dại
Cô đã dốc hết sức để chỉ dạy chúng em
Đôi khi cô cũng nghiêm khắc lắm
Nhưng em hiểu rằng đó là vì tình yêu thương.
Trên bục giảng, cô luôn tỏa sáng
Truyền đạt những điều thú vị
Giúp chúng em trưởng thành, hiểu biết hơn về cuộc sống
Và ý nghĩa của việc làm người.
Cô đã dạy chúng em cách sống đạo đức
Phải kính trọng những người lớn tuổi
Và biết quan tâm đến những bạn nhỏ hơn
Cũng như yêu quý quê hương và con đường.
Những bài học về văn học và lịch sử quê hương
Cô giảng dạy cẩn thận, giúp chúng em hiểu rõ
Và những bài toán cũng chẳng bao giờ là khó khăn
Công lao của cô không gì sánh kịp.
Chưa kể, mỗi lần ra về
Cô luôn nhắc chúng em đi bên lề phải
Đừng đi bên lề trái
Để tránh vi phạm luật giao thông.
Nhớ mãi trong lòng, ơn cô dạy bảo
Tình cảm ấy dày đặc như biển cả
Suốt cuộc đời, công việc của cô
Là dẫn dắt chúng em, thế hệ học sinh.
10/11/2018
Thơ Tinh Tran Thi


5. Bài thơ: CHÚC THẦY MẠNH KHỎE - Hoàng Minh Tuấn
CHÚC THẦY LUÔN KHỎE MẠNH!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Mỗi ai trong chúng ta cũng gửi gió đi đâu,
Ngày mai trên phố sớm đã hôm qua nơi nào?
Ánh nắng ai đó giấu kín, trời đất về u ám,
Đông về lạnh giá, thu đi, mùa đông đang đến!
Tháng mười một vội vã qua đi, mùa thu vắng bóng,
Nhớ về những kỷ niệm thơ ấu, kỳ diệu.
Ba mươi năm rồi, từ thời còn học đến giờ,
Ngôi trường xưa kia, giờ chỉ còn lại những dấu vết phai phôi...
Nay tháng mười một trở về, lòng ta xao xuyến,
Nhớ về thầy cô và bạn bè xa gần.
Thầy dạy bảo ta từ khi còn thơ ấu,
Và bây giờ, thầy cũng đã già đi cùng mái tóc bạc phơ.
Tuổi thơ mộng mơ ấy, tình thầy trò còn đậm đà,
Những buồn vui thăng trầm của những ngày qua,
Tất cả ấy, hôm nay, ta đều nhớ lại trong lòng,
Và trong tháng mười một, ta xao xuyến hồn thầy!
Tháng mười một về, phố phường đông vắng,
Nhưng thầy ở đâu, em sẽ tìm đến.
Gom góp những kỷ niệm, những yêu thương của chúng ta,
Và em kính chúc thầy luôn mạnh khoẻ!
Mong rằng, thầy sẽ tiếp tục dạy bảo chúng em,
Và trong những năm tháng sắp tới, chúng em sẽ trở lại,
Được nghe thầy chia sẻ những đam mê,
Và sống lại tuổi thơ hồn nhiên của chúng ta!
Hà Nội, 10/11/2018


6. Bài thơ: LỜI CẢM ƠN THẦY - Duoc Do
LỜI CẢM ƠN THẦY
Thơ: Duoc Do
Kính tặng thầy Quỳnh Cư, giáo viên chủ nhiệm hồi học cấp 3 - 1964
Xuân này thầy đã chín mươi tuổi
Với con, thầy vẫn như thời trung niên
Bên thầy, con cảm thấy bình yên
Bên thầy, con lại học thêm nhiều điều mới
Chúng con, những học trò nghèo
Đạt được danh tiếng nhờ đã làm theo lời dạy của thầy
'Trường xưa ngói phủ rêu dày...'
Nhưng không thể phủ lấp được tình thầy trò xưa
Đời người có nắng có mưa
Với chính mình, nhiều khi vẫn chưa hài lòng
Tình thương gia đình sâu đậm
Có khi bát đĩa cạp lồng vẫn xô đổ
Nhưng tình thầy và tình trò
Là điều mãi mãi trong lòng như nước trên hồ non xanh
Công lao của thầy và sự thành công của học trò
Đã được xã hội ghi nhận và lưu danh đời đời
Câu 'QUÂN - SƯ - PHỤ' thầy ơi
Lòng con sẽ mãi mãi nhớ và ghi nhận
Vĩnh Yên, Xuân Mậu Tuất
* Câu thơ của Ngô Văn Phú:
'Trường xưa ngói phủ rêu dày
Phủ luôn đi cùng tháng ngày hồn nhiên


7. Bài thơ: NHỚ THẦY ƠI - Phan Thu Hà
NHỚ THẦY ƠI
Thơ: Phan Thu Hà
(Kính tặng thầy chủ nhiệm Đinh Việt Hưng)
Bao nhiêu năm đã trôi qua
Hôm nay gặp lại thầy ơi
Nhớ một mùa hoa phượng đỏ
Nhắc lại từng kỷ niệm xa xôi
Ôi vẫn còn đây mái trường
Lớp học ngày xưa mến thương
Ríu rít bầy chim tụ hội
Về từ muôn nẻo quê hương
Ngày ấy thầy còn trẻ lắm
Lần đầu chủ nhiệm lớp em
Bầy trẻ hồn nhiên nghịch ngợm
Ân cần thầy gọi từng tên
Thầy dạy biết yêu cái đẹp
Qua từng nét chữ câu văn
Thầy dạy công dung lễ phép
Uốn từng cử chỉ nói năng
Dòng đời trôi về muôn nẻo
Dù cho vinh nhục thăng trầm
Kỷ niệm về thầy vẫn chảy
Trong tim như mạch nước ngầm
Mấy mươi năm rồi... thấm thoắt
Chúng em xa lớp xa thầy
Nhưng vẫn không quên kỷ niệm
Tuổi thơ còn đó tháng ngày
Mãi trong hành trang ký ức
Còn vang vọng tiếng “Thầy ơi“
Lớp học dấu yêu ngày ấy
Sẽ trong em suốt cuộc đời
Phan Thu Hà


8. Bài thơ: NHỚ VỀ NGÀY XƯA - Nguyễn Thành Lợi
QUAY VỀ NGÀY XƯA
Thơ: Nguyễn Thành Lợi
Khi trở lại mái trường ngày xưa,
Sáu năm đã trôi nhanh như cơn mưa.
Trường xưa, từ khi ta rời đi,
Gạch đỏ phủ nắng, cây xanh mơn mởn.
Mến chào thành phố Lạng Thương ơi,
Đường quen ta vẫn bước bên đời.
Trường xưa, tiếng trống vang xa lạ,
Gọi tôi, gọi bạn, lòng nao nức!
Tôi quay về, đắm mình sông Thương,
Nước trong veo, lẽ thường như ngày nào.
Bến sương - giang, tay vẫy chào chào,
Chúng ta hòa mình trong sức sống tuổi trẻ.
Nhớ ngày kháng chiến, gian khó,
Thầy trò ta cùng góp phần xây đời.
Tải đạn, đắp đường, với trái tim rộn lòng,
Tình thương vẫn mãi đong đầy trong lòng.
Các anh để lại dấu son sắt,
Xứng danh tuổi trẻ, cháu con Lạc Hồng.
Nén cồng hòa vào không gian rộn vang,
Gọi về đây, những tấm lòng bất khuất!
Tôi thắp nén hương, mời tình thương,
Quay về đây, nơi những kỷ niệm ngọt ngào!
Chào em! Em có biết không?
Em là con Rồng, cháu Tiên của mai sau!
Là học trò của Ngô Sĩ Liên,
Hãy ham học, sáng tạo, không ngừng tiến bước.
Sáu mươi năm, một chặng đường,
Sáu mươi năm, một trường học Ngô Sĩ Liên!
Hà Nội, 30/04/2006
Nhân dịp kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Trường Ngô Sĩ Liên (Bắc Giang)
Cựu giáo viên: Nguyễn Thành Lợi


9. Bài thơ: NHỚ VỀ TRƯỜNG XƯA - Hoàng Thị Như Phượng
THU VỀ TRƯỜNG XƯA
Thơ: Hoàng Thị Như Phượng
Đã lâu rồi, hôm nay ta trở về
Mái trường xưa, kỷ niệm vẫn ùa về.
Nhớ tiếng máy, lòng em đầy da diết,
Yêu thương trường xưa, mỗi buổi sáng mùa thu.
Sân trường vàng rực mùa thu năm ấy,
Bước chân em nhẹ nhàng, thanh thoát.
Năm tháng qua, thế hệ sau kế thừa,
Xây dựng, phát triển, trường ngày càng lớn mạnh.
Sinh viên trường này, lớp lớp ra đi,
Mang theo truyền thống, lòng yêu nước sâu sắc.
Thầy cô dạy bảo, tấm lòng bao la,
Gieo niềm tin, khơi dậy ước mơ bao người.
Ngôi trường yêu thương, từng bước phấn đấu,
Trở thành trường đại học, vươn xa ngút ngàn.
Bước lên, khẳng định, công lao thầy cô,
Đại học Công nghiệp Dệt May Hà Nội, huy hoàng rạng ngời.
Bay cao, bay xa, trên khắp năm châu bốn bể,
Trường ơi, trường ơi, tình yêu bao la!
HNP


10. Bài thơ: THẦY! - Nguyễn Đức Phúc.
THẦY!
Tác giả : Nguyễn Đức Phúc
Người thầy dạy bảo cả đời
Về hưu chỉ có bàn gỗ vàng
Đứng bên lề đời lặng lẽ
Ngồi nghe tiếng thơ lặng trầm
Lời thơ như cánh diều xanh
Bay trên cánh đồng, trên thềm làng.
Viết lại ngày 10/11/2018
Kính tặng: Thầy Nguyễn Đình Hoàng Hiệp - Chủ nhiệm CLBDS TVTT và Hội Nhà văn tỉnh Nghệ An.


11. Bài thơ: LỜI TRI ÂN THẦY CÔ - Phan Trọng Sỹ
Biết Ơn Thầy Cô
Thơ của Phan Trọng Sỹ
Nghề thầy nhiều gian khó
Bao năm vất vả, lặng lẽ qua bao chuyến sóng
Chia tay, trong tim đầy nỗi lòng
Con nhớ mãi thuyền thầy cõng bước chân đi.
Công ơn thầy không biết tình
Mang tri thức trao con tim, từng ngày đêm dày công
Dẫu bao khó khăn gian nan
Nhìn con trẻ tiến bộ, thầy tràn đầy vui sướng.
Bên bờ sông, trên cánh đồng
Công ơn thầy bền bỉ, bằng trời mẹ cha yêu thương
Hôm nay con lên đường xa
Đưa tri thức, xây đời, ghi công ơn thầy cả đời.
Quê hương giàu sang, thầy ơi!
Con sẽ vun đắp, trả ơn thầy mãi mãi.
PHAN TRỌNG SỸ
14.11.2018


12. TẠ ƠN THẦY
Thơ của Nguyễn Hồng Linh
Về lại mái trường xưa thân thương
Hoa phượng nở, ve kêu chung buổi chiều
Mưa rơi rào rào, nắng nghiêng hiền hòa
Thầy giảng bài, lòng tròn ấm dịu dàng.
Ngày con trở lại, niềm tin nguyện sáng
Như ngọn đèn dẫn đường bước chập chững
Dưới bảng đen, phấn trắng phủ bụi bay
Thầy ấp ước mơ, vun đắp ngày mai.
Đường đời thầy, dẫu vất vả vun xới
Con tạ ơn, bước đi, bay cao, vươn xa
Nhớ bài tập mỗi buổi học qua
Lời thầy dặn, vọng về bên tai.
Giọng thầy vang, dưới bóng nắng hè rơi
Phấn trắng bay, nhẹ nhàng rơi trên tóc
Thấy mái tóc thầy bạc trắng hiên ngang
Bụi phấn bay, nhẹ nhàng vuốt ve.
Lòng con xót xa, nước mắt rơi rơi
Thầy yêu dấu, vất vả quá bao tháng ngày
Học trò từ biệt, lòng thầy bồi hồi
Thời gian trôi, thầy cũng đã già.
Dừng chân lại, đừng trôi qua vội
Cho con quay trở lại mái trường xưa
Tình thầy trò, lòng con biết ơn
Cảm tạ thầy cho miền đất mới.


13. GIỌNG THẦY VẸN MÃI
GIỌNG THẦY VẸN MÃI
Hồ Viết Bình
Thầy với dáng vẻ uy nghiêm
Giọng thánh thót đọc bài thơ bên trăng
Một thời học trò bên hàng dừa ngã ngàng
Thầy và trò dệt nên tình thơ thẫm.
Tiết học, thầy dạy bao tận tâm
Dẫn dắt từng chữ, từng câu thơ vàng
Cả lớp cười nghiến răng mặt đăm chiêu
Thầy nhắc nhở: “Vở văn đừng quên chép!”
Bọn con gái trầm trồ ngưỡng mộ
Giọng thầy diệu kỳ, lạ lùng tâm hồn
Chỉ mong thầy mãi tiếp tục vẻ uyên bác
Chúng con ghi sâu lời dạy thầy trao.
Sau bao năm, học trò trải bước ra biển lớn
Thầy vẫn ở lại bên bờ nắng ấm
Khắp nơi quê hương vang lên âm giọng thân thương
Và mái trường xưa, nơi bao nụ cười đẹp.


14. LỜI THẦY
Thơ Phạm Thị Hồng Thu
Ơi thầy ơi, tình đậm sâu
Như dòng sông chảy mãi đâu cách xa
Lời thầy vun đắp tri thức
Tình thầy sưởi ấm trái tim em
Những bài giảng chân thành, chếch choạc
Mỗi bước tiến em ghi nhớ từng câu
Ấm áp trong từng nét bút phấn
Ngày tháng trôi đi, nhớ mãi dấu ấn
Mai này dù bước trên con đường
Trò vẫn mang theo tấm lòng biết ơn
Cho thầy, người đã dạy bảo
Giúp trò lớn lên, từng bước vững bước


15. LÁI ĐƯA ĐÒ
Thơ Đặng Quốc Khanh
Người nào hiểu nghề lướt sóng ấy
Áp lực cao, thành công ai biết?
Nghề lái đò, từ xưa đến nay
Cứ chèo sóng lớp lớp, ngày đêm.
Đò chở bao niềm vui, ước mơ
Tuổi trẻ dịu dàng, khát khao tương lai
Đò chở nụ cười, hạnh phúc thiết tha
Qua bao năm tháng, trái tim không phai.
Thầy cô, mái tóc pha sương màu xanh
Năm tháng trôi qua, kỷ niệm đậm sâu
Dẫu có bao xa xôi, bao ngàn ngả
Kỷ niệm về thầy cô không phai.
Trên đời, thành công hay thất bại
Ơn thầy cô luôn vẹn tròn trong lòng
Nhắc nhau nhớ, nhớ lại tình nghĩa
Có thầy cô, chúng ta mới là chính mình.
Đò trước cũng già, đò sau tiếp tục
Lặng lẽ chèo sóng, ngàn dặm đưa đi
Trong bão táp, trong gió mưa tơi bời
Lớp lớp qua rồi, nhưng đò vẫn chưa dừng.
Người lái đò luôn chung thủy với nghề
Trao hết mình cho cuộc đời, bao la
Bến sông vắng vẻ, nhưng đò vẫn đi
Chèo lái bao năm, không mệt mỏi.
Có ai từng nhớ, từng ngắm nhìn
Chuyến đò lướt qua bến sông êm đềm?
Một chuyến đò không lấy gì, chỉ trao dâng
Người lái đò âm thầm, trăm tuổi!
Thời thơ ấu, bao điều nỗi niềm
Con sai lầm, con xin lỗi thầy cô
Ngày về, bến sông trống vắng lạ lùng
Thầy cô ơi, trong lòng vẫn còn nhớ!
Người lái đò là thầy cô dìu dắt
Dẫn chúng ta đến bến bờ yên lành
Lời cảm ơn sâu sắc và chân thành
Trong lòng học trò, mãi mãi ghi nhớ!
19-11-2018


16. LÒNG NGƯỜI
Thơ Lan Vương
CƠM nóng hổi bàn tay mẹ nấu
CHA ấm áp trời cao biết bao
ÁO con mặc đẹp thầy đưa vào
MẸ thầy vất vả lòng quên mỏi
CHỮ mực đỏ nặng trải bao ngày
THẦY dạy dỗ ân tình chẳng phai
TRẢ ơn lòng nhớ mãi trong dài
SAO khuê chiếu sáng rọi trên đời
CHO tất thảy một chút hiếu khách
HẾT lòng thầy trò ấm áp nơi đây
NHỮNG con đường chúng ta đi qua
NGÀY ngày đều hòa quyện tình thầy
YÊU nhiều lắm tình thầy trò thân
THƯƠNG mãi lòng trao vẹn ngàn
CƠM CHA ÁO MẸ CHỮ THẦY
TRẢ SAO CHO HẾT MƯA NGÀY YÊU THƯƠNG.


17. CHUYẾN ĐI THĂM CÔ VÀO MỘT CHIỀU MƯA
Thơ Phan Mai Trang
Một chiều mưa, em tới thăm cô
Gió hiên đưa lá rụng và rơi
Ánh sương phủ trắng tóc của cô
Đẹp dịu dàng, dẫu thời gian qua
Một chiều mưa, em tới thăm cô
Cô trò ngồi, nhớ về ngày xưa
Cô nói nhớ em, người trò nhỏ
Hiền lành dịu dàng, con gái Việt
Thế rồi em cũng phải rời xa cô
Bay về nơi xa xôi biển đảo
Cô ngồi đợi chờ, trông mong trò nhỏ
Đợi mãi, lòng cô cũng héo khô
Cô đợi em, trở về thăm cô
Một ngày nắng đẹp, khung trời xanh
Cùng tâm sự, nhưng ngang hàng bạn
Đó là vì em, cô như là mẹ
Cô vẫn mỉm cười, vẫn mỉm cười
Ngoài hiên lá úa, màu vàng rơi
Trò hạnh ngộ, bao năm trải qua
Trong ánh mắt, cô mang mơ màng
Thế rồi... thế rồi... đời trôi đi
Em buồn, trong nước mắt lưu luyến
Cô nay đã ra đi mãi mãi
Em khóc trong chiều... chiều mưa rơi...


18. HÀNH TRÌNH VỀ QUÊN...
Thơ Hoàng Minh Trí
Gió mùa về đong đưa màn sương phủ
Trời se lạnh hồn trẻ lặng lẽ trôi
Kỷ niệm thời thoáng qua mây mù
Ngày xưa êm đềm bên thầy, cô...
Bước ra khỏi cánh cổng quen từng ngày
Chia tay bè bạn, trải bao nẻo đường
Chân trần lạnh buốt trên con đường dài
Đến nay chỉ còn hồi ức xanh
Gặp lại thầy cô trên dòng thời gian
Bàn tay run run ôm lấy kí ức
Trò nghịch ngợm, ai ngoan trò xấu
Thầy cô nhớ mãi, lòng không phai mờ
Tên bạn nào làm sao bắt thầy nhớ
Bao chuyến đò thầy chèo ngàn dặm xa
Chở con tim trẻ vượt bờ hi vọng
Cho hôm nay thấy đất nước tươi đẹp
Trách ngày xưa, trò quá phôi pha
Bên thầy cô ngày xưa không mất lạc
Trang sách đời nay vẫn còn nguyên vẹn
Chúng em về mang hoa tặng thầy cô
Chúc cô thầy ngày Hiến chương sâu nặng
Mãi trong tim, trường - cô - thầy gần bên.
HL 11.2019


19. TÌM ĐẾN NGUỒN SÁNG...
Thơ Nguyễn Hồng Quân
Thầy là ngọn lửa soi đường
Dẫn con qua những tháng ngày tăm tối
Ngày dài tháng trôi không ngừng
Con sẽ nhớ mãi tình thầy vẹn tròn.
Trong trái tim nhỏ bé của con
Bài học thầy ấp ủ sâu sắc như nguồn
Tháng năm qua, thời gian dần trôi
Thầy vẫn mãi là người thầy của em
Ngày hôm nay con đứng bên thầy
Nhìn thấy ánh sáng từ lòng thầy
Con sẽ không quên bao kỷ niệm
Ngày xưa thầy dạy bảo con.
'Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn'
Tình thầy sẽ mãi mãi in sâu trong con.
(*) Ý nguyễn: Sự hiếu thảo không bao giờ phai mờ


20. BÊN BÀN GHẾ TRƯỜNG XƯA
Thơ Trần Phương
Ngày ấy trên cánh đồng này
Âm thanh bom đạn vang xa cùng mây.
Mỹ dòm, thủy tướng lục địa này
Máu xương dân làm tổn thương khắp nơi.
Nước non đầy màu sắc gian truân
Cầy súng, gặp gỡ bao gian nan đau đớn.
Thầy cô ơi, lòng dạ bình yên
Chân bước bên nhau, tương trợ lẫn nhau.
Lớp học kín đáo dạy và học
Trên bãi cỏ xanh, cảm xúc tự do bay.
Lòng yêu nghề sáng chói trong mắt
Thầy cô và học trò xây đắp tương lai.
Trăng thanh soi bóng, đêm dần qua
Giọt sương mai tỏa hương cảm xúc về mình.
Ánh sáng dẫn lối, lòng trí sáng lạn
Thầy cô và học trò đồng lòng vượt qua.
Chiến trường đỏ nhuộm cả màu đỏ
Thầy cô dẫn dắt bước chân trẻ thơ về.
Hạnh phúc hiện lên, đời đẹp biết bao
Thầy cô và học trò bên nhau mãi mãi.
Ngày dài qua, tháng ngày dần trôi
Nụ cười thầy cô rạng ngời đẹp huyền diệu.
Lòng trí tri thức, với sự khôn ngoan
Thầy cô dạy dỗ, tình yêu thầy cô.
Ngày đêm dành dụm, vun xây ước mơ
Trong tim mỗi trẻ, hình ảnh thầy cô in sâu.
Lòng biết ơn sâu nặng, tri ân vô bờ
Thầy cô và học trò, tương trợ đồng lòng.
Người dạy bao la, tình thầy sâu kín
Trong lòng học trò, mãi nhớ mãi yêu thương.
Dấu ấn thầy cô, vĩnh viễn trong tim
Thầy cô và học trò, mãi bên nhau mãi mãi.

