1. Quê hương là gì?
Quê hương là nơi gắn bó từ thuở ấu thơ, nơi chứng kiến từng bước trưởng thành của mỗi con người. Đó là mái ấm của gia đình, là nơi chứa đựng kỷ niệm và tình cảm sâu đậm. Quê hương là mảnh đất gắn bó, nơi con người luôn cảm thấy bình yên và thân thuộc, dù ở gần hay xa, đều không thể quên. Tình yêu quê hương là tình cảm chân thành, gắn bó với từng cảnh vật, con người, và âm thanh nơi đó, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi chúng ta.
2. Tuyển tập ca dao về quê hương và tình yêu quê hương đất nước
Từ lâu, ông cha ta đã khơi dậy trong mỗi thế hệ lòng tự hào về tổ quốc, coi đất nước như máu thịt và linh hồn của mỗi người. Tình yêu nước nồng nàn đã thấm sâu vào từng nếp sống và tư tưởng của nhân dân. Trong bức tranh hòa bình hiện tại, hình ảnh các chiến sĩ bộ đội Cụ Hồ, xương máu của những người đã hy sinh vì độc lập dân tộc, nước mắt của các vị vua gìn giữ đất nước, và mồ hôi của những người nông dân vất vả hòa quyện với từng thớ đất thiêng liêng. Chính vì vậy, tình yêu quê hương đất nước là một chủ đề lớn trong văn học Việt Nam. Ngay từ những câu ca dao đầu tiên, ta đã thấy tình yêu nước mãnh liệt. Mỗi câu dao tục ngữ về quê hương là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, sinh động về phong cảnh làng quê, đặc sản, thói quen quý báu, và con người mến yêu của từng vùng miền trên đất nước Việt Nam. Dưới đây là những bài ca dao hay nhất về tình yêu quê hương đất nước.
Anh đi rồi, lòng vẫn nhớ về quê nhà
Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương.
***
Đường về xa lắm, bạn ơi,
Dải đất rộng lớn ngàn dặm, trời biển bao la.
Đi qua hàng ngàn chợ và vô vàn cánh rừng.
Con thuyền nhỏ vẫn vươn ra biển cả.
***
Trên bầu trời, mây xanh lững lờ trôi.
Giữa mây trắng xóa, bao quanh là mây vàng rực.
Ước mong có thể lấy được em.
Để anh có thể mua gạch Bát Tràng về xây dựng.
Xây dọc rồi lại xây ngang qua.
Tạo hồ bán nguyệt để em rửa chân.
***
Mời bạn về thăm vùng Tháp Mười.
Ở đây, cá tôm dễ bắt, lúa trời có sẵn để thưởng thức.
***
Bầu ơi, xin hãy đùm bọc bí cùng nhau.
Dù khác loài nhưng cùng chung một giàn.
***
Đầm sen, bãi sậy, rừng tràm xanh thẳm,
Kinh dài cắt đất, cây cối che phủ bầu trời.
***
Cần Thơ với gạo trắng và nước trong
Ai đã đặt chân đến đây chắc hẳn không muốn rời xa.
***
Tuy Hòa với nhiều bãi biển và đầm lầy
Nơi đây có nhiều cô gái xinh đẹp khiến bao người phải lòng
Tuy Hòa nằm gần giếng và gần sông
Phụ nữ thì ít, đàn ông thì nhiều.
***
Hàng ngày em đứng đợi
Nhìn núi non, non xanh, nhìn sông, sông dài.
Nhìn mây, mây vắt ngang bầu trời
Nhìn trăng, trăng thiếu, nhìn người, người cách xa
***
Chiều chiều đứng ở ngõ sau
Nhìn về quê mẹ, lòng đau xót.
***
Ta trở về, ta tắm ao của mình
Dù trong hay đục, ao của nhà vẫn là nhất.
***
Đứng bên này đồng, nhìn bên kia đồng, rộng lớn mênh mông.
Đứng ở bên này đồng, nhìn sang bên kia đồng, đều rộng lớn mênh mông.
***
Ai lên làng Quỷnh để hái chè
Hái vài lá rồi xuống khe ngồi nghỉ.
Muốn thưởng thức cơm trắng với cá mè
Thì đến làng Quỷnh cùng anh hái chè
Thèm cơm trắng với cá rô
Thì ghé làng Quỷnh để quẩy bồ cùng anh
***
Thăng Long Hà Nội, thành phố lớn
Ai vẽ nên bức tranh nước non này
Từ cố đô đến đô mới
Ngàn năm văn hóa giờ đã hiện diện tại đây
***
Đến đây, vùng đất kỳ bí
Chim kêu đã sợ, cá vùng cũng kinh hãi.
***
Cùng nhau thưởng cảnh Hồ Gươm
Ngắm cầu Thê Húc, chùa Ngọc Sơn
Đài Nghiên, Tháp Bút vẫn chưa phai tàn
Ai là người xây dựng đất nước này?
***
Cùng nhau tắm hồ sen
Nước trong vắt, bóng mát, hương sen vương vấn quanh mình.
Có cần gì vườn ngọc, ao quỳnh
Thôn quê vẫn luôn giữ nét duyên dáng từ xưa.
***
Làng tôi có hàng tre xanh tươi
Sông Tô Lịch quanh co ôm ấp làng mạc
Bên bờ vải và nhãn, hai hàng cây xanh.
Dưới sông, cá lội lấp lánh thành đàn
***
Quê em có gió quanh năm
Có trăng rằm tháng, chùa quanh năm sáng.
Chuông buổi chiều, gió sáng sớm, trăng rằm.
Chỉ đơn sơ và im lìm như vậy thôi.
***
Nghe nói chợ Bỏi rất nhộn nhịp,
Đằng Đông có miếu, Đằng Tây có chùa.
Ở giữa chợ còn có đền thờ.
Dưới sông, nước chảy lững lờ theo đò.
***
Ruộng đồng cho chim tự do bay lượn,
Biển hồ mênh mông, cá bơi lội vui vẻ.
***
Rừng thiêng, nước độc, thú rừng hoang dã,
Muỗi kêu như sáo thổi, đỉa lội đầy như bánh canh.
***
Trăng bao nhiêu tuổi thì gọi là trăng già,
Núi bao nhiêu tuổi thì được gọi là núi non.
Trăng bao nhiêu tuổi vẫn tròn đầy,
Núi bao nhiêu tuổi vẫn còn nguyên vẹn.
***
Cùng nhau tắm hồ sen,
Nước trong vắt, bóng mát, hương sen vương quanh mình.
Có cần gì vườn ngọc, ao quỳnh
Thôn quê vẫn luôn giữ vẻ đẹp lãng mạn từ xưa.
***
Ai về nhớ vải Đinh Hòa,
Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê.
Nhớ dừa ở Quảng Hán và lựu ở Lựu Khê
Nhớ cơm ở chợ Bản và thịt dê ở Quán Lào
***
Đường vào xứ Huế uốn lượn quanh co,
Núi xanh, nước biếc như một bức tranh đẹp.
***
Gà nào ngon bằng gà Cao Lãnh,
Gái nào xinh đẹp bằng gái Tân Châu.
Anh yêu em không phân biệt sang hèn,
Mứt hồng hai lạng, trà tàu hai cân.
***
Ai về Quảng Ngãi quê tôi,
Mía ngọt, đường trắng dễ thưởng thức
Mạch nha, đường phổi, đường phèn
Kẹo gương thơm ngon, ăn một lần là mê
***
Hải Vân bát ngát, trùng trùng lớp lớp
Hòn Hồng nằm trong Vịnh Hàn.
Nhà Bè, nước chia hai nhánh,
Ai về Gia Định, Đồng Nai thì nhớ ghé thăm
Cánh cò trên Đồng Tháp Mười bay rợp trời.
Dòng nước Tháp Mười lấp lánh với cá và tôm.
***
Rạch Miễu nối liền hai bờ.
Bến Tre chia đôi, một nửa thuộc về cầu Tiền Giang.
Ai về thăm vùng sông nước Hậu Giang.
Đến khám phá vùng đất trù phú với sản phẩm nông nghiệp phong phú.
***
Nhà tôi có nghề giã và nghề đánh bắt trên sông.
Khi yên tĩnh, tôm cá đầy ắp cả trong lẫn ngoài.
Cá trắng làm gỏi hay cá khoai,
Cá lẹp và cá mai cũng rất phong phú.
*** Trong ao hồ nào đẹp bằng sen,
Lá xanh, hoa trắng hòa quyện nhị vàng.
Nhị vàng, hoa trắng và lá xanh,
Gần bùn mà không hôi mùi bùn.
***
Dù đi đâu cũng nhớ về quê,
Nhớ gió mát Hương Giang, nhớ trăng thanh Ngự Bình.
***
Trời cao vút, không còn xa nữa,
Đất rộng mênh mông mà vẫn dày và sâu.
Biển xa mờ mịt trong sương,
Không biết lạch nào, không biết sông nào.
***
Người nào đến lễ hội chùa Hương?
Xin nhờ hỏi thăm khách thập phương dùm
Đôi mớ rau sắng và quả mơ non
Mơ chua, sắng ngọt, không biết còn nhớ không?
***
Khoảng cách đến Xứ Lạng xa bao nhiêu?
Chỉ cách một ngọn núi và ba cánh đồng.
Hỡi người, hãy đứng lại mà ngắm nhìn,
Nhìn núi Thành Lạng và sông Tam Cờ.
***
Sông Bạch Đằng là sâu nhất,
Ba lần giặc đến, ba lần giặc bị đánh tan.
Núi Lam Sơn là cao nhất,
Lê Lợi bước ra từ ngàn bước.
***
Con đường vào xứ Nghệ uốn lượn,
Non xanh, nước biếc tựa như tranh vẽ.
Anh thương em, muốn đến gần em,
Nhưng sợ truông nhà Hồ và phá Tam Giang.
Phá Tam Giang giờ đã cạn kiệt.
Truông nhà Hồ, Nội tán nghiêm ngặt.
***
Bắc Cạn có suối vàng lấp lánh,
Hồ Ba Bể và cô gái áo xanh xinh đẹp.
***
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa nổi tiếng,
Có đền Tô Thị và chùa Tam Thanh đẹp đẽ,
Ai cùng anh lên xứ Lạng,
Thật tiếc công ơn sinh thành của cha mẹ.
Tay cầm bầu rượu và nắm nem.
Mải mê vui vẻ quên mất lời em dặn,
***
Đò từ Đông Ba đi qua Đập Đá,
Đò từ Vĩ Dạ đến ngã Ba Sình,
Bóng trăng lờ mờ nghiêng nghiêng.
Tiếng hò vọng xa, gửi gắm tình nước non.
***
Bạc Liêu nước chảy chậm rãi,
Dưới sông có cá chốt, trên bờ là Triều Châu.
***
Tiếng chuông vang vọng từ xa,
Chùa Phả Lại thấp thoáng bên sông.
***
Thanh Trì nổi tiếng với bánh cuốn ngon,
Có gò Ngũ Nhạc và sông Hồng thơ mộng.
Thanh Trì đẹp như tranh, người thì đông đúc,
Có cây sáo trúc bên đồng lúa xanh mướt.
***
Về nhà nhớ nước giếng khơi mát,
Nhớ điếu thuốc và cơi đựng trầu.
Khi về, hãy chia tay nước mắt và tuổi trẻ,
Chia tay người và cảnh vật, để không còn lưu luyến.
Trên đây là các sưu tầm của Mytour về chuỗi ca dao về quê hương đất nước và tình yêu quê hương đất nước. Chúng tôi hy vọng nội dung này sẽ hữu ích cho bạn. Nếu có bất kỳ thắc mắc nào, xin vui lòng liên hệ trực tiếp để được giải đáp. Cảm ơn bạn đã đọc bài viết của chúng tôi!