Đề bài: Vai trò của người phụ nữ trong xã hội truyền thống qua những bài ca dao than thân
1. Dàn ý
2. Bài mẫu số 1
3. Bài mẫu số 2
4. Bài mẫu số 3
5. Bài mẫu số 4
6. Bài mẫu số 5
7. Phân tích những câu Ca dao than thân, yêu thương tình nghĩa
8. Phân tích bài ca dao Thân em như tấm lụa đào, phất phơ giữa chợ biết vào tay ai
9. Cảm nghĩ về vai trò của người phụ nữ trong xã hội truyền thống qua những bài ca dao than thân
5 mẫu văn về Thân phận của phụ nữ trong xã hội cũ qua một số câu ca dao than thân
1. Mẫu số 1: Thân phận của phụ nữ trong xã hội cũ qua một số câu ca dao than thân (Chuẩn)
2. Mẫu số 2: Thân phận của phụ nữ trong xã hội cũ qua một số câu ca dao than thân
Văn học dân gian Việt Nam luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho tinh thần của chúng ta. Cùng với các thể loại khác, ca dao nằm trong kho tàng văn học dân gian, miêu tả những suy tư, tâm trạng và tình cảm của nhân dân trong các mối quan hệ như tình yêu, gia đình, quê hương, đất nước... Ca dao không chỉ là những lời ca ngợi tình thương mến, mà còn là tiếng nói than thân về cuộc sống đầy khổ đau, đắng cay của người Việt Nam, đặc biệt là của phụ nữ trong xã hội cũ.
Trong xã hội phong kiến, phụ nữ bị đánh giá thấp, bị coi thường, không được định đoạt trong mọi khía cạnh cuộc sống. Tư tưởng 'trọng nam kinh nữ' đã làm suy giảm giá trị sống của họ, nam giới được tôn trọng, được quyền lợi 'năm thê bảy thiếp', có quyền lực trong xã hội, trong khi đó phụ nữ chỉ là bóng tối nhạt nhòa, không được xem trọng. Họ phải lao động vất vả, chăm sóc chồng con, một đời gắn bó với lao động và khó khăn. Họ phải nén lòng, không có cơ hội phát triển.
'Thân em như tấm lụa mềm mại
Phất phơ giữa chợ, không biết đến tay ai'
Tiếng nói đầy cảm xúc, đắng cay. Phụ nữ được so sánh như một tấm lụa được bày bán giữa chợ. Thân phận của họ chỉ là hàng hóa trong thị trường đời sống của xã hội. Thân phận nhỏ bé và đáng thương. Hai từ 'thân em' phản ánh sự đau lòng, thương xót. Xã hội thời xưa không để họ tự do, từ khi sinh ra, họ đã bị xã hội định rằng, cha mẹ bán gả, không có sự lựa chọn khác:
'Thân em như con cá rô chất chồng
Rớt sông mắc lưới, đói đến đời'
Phân tích Vai trò của phụ nữ trong xã hội cũ qua một số bài ca dao than thân
Không có lối thoát, họ cảm thấy cuộc sống chỉ là sự nô lệ, bị bao bọc bởi bốn bức tường. Hình ảnh 'Tấm lụa đào' và 'con cá rô thia' trong hai câu ca dao trên là biểu tượng tưởng phản. Hình ảnh này gợi nhớ đến tính nhỏ bé, tầm thường của vai trò phụ nữ: tấm lụa được trao đổi, con cá rô thia bị giam cầm trong chiếc ao nhỏ. Hình ảnh con cá rô thia đề cập đến sự bao vây của truyền thống, bất công, và niềm vui của họ cũng bị chi phối bởi nguyên tắc xã hội:
'Hòn đá bị đóng kín bởi dòng nước tràn đầy
Hòn đá bị bạc đầu bởi làn sương mờ
Chúng ta muốn kết giao nhau nhưng lo sợ mẹ như biển sâu, lo sợ cha như bầu trời,
Chúng ta muốn sống cùng nhau nhưng lo sợ mây bạc giữa trời sẽ tan biến'...
Nhiều ước vọng bị kiềm chế, hạnh phúc gia đình bị hạn chế bởi truyền thống, và họ buồn bã và than vãn.
'Thân em như cọp mạnh mẽ
Người thanh cao lên, kẻ yếu đuối xuống'
Mỗi câu ca dao đều chứa đựng nỗi oán trách, số phận của họ được ví như những thứ nhỏ bé, bình dân, đây là sự phản đối, sự phản kháng của những người phụ nữ chịu đựng nỗi đau khổ. Họ có quyền sống, quyền yêu thương tự do, nhưng xã hội đã đè nén họ, chỉ để lại cho họ một cuộc sống đắng cay, khổ sở.
'Năm nay em lấy chồng về
Thân như trâu gánh vác ách mồng
Năm nay em lấy chồng nhà
Thân mang cày cuốc, lưng cong gánh vác
Em lấy chồng về không nghỉ ngơi, chỉ biết làm việc suốt ngày.'
Người phụ nữ trong câu ca dao H'mông này than thở và trách phận mình khi 'lấy chồng''. Họ kết hôn, không phải vì hạnh phúc mà để trở thành một con lao động trong nhà chồng, một con vật suốt đời 'gánh vác ách mồng' như trâu. Cuộc sống trước mắt họ chỉ là sự trói buộc đến tột cùng:
'Cá cắn câu biết nguồn đâu mà gỡ
Chim vào lồng biết rồi ra sao'
Có khi họ bị chồng đánh đập:
'Cò cò là cò cò mòn mòn
Mày đánh vợ mày, lấy chồng mới ngon'
Có khi bị chồng phụ bạc:
'Nhớ ngày xưa anh bảo em rằng
Bàn tay nâng chén lại gánh múi chanh
Nay anh mạnh mẽ, anh dũng cảm
Nhưng lòng anh đã nhuốm đen tình thâm.'
Trước đây, phụ nữ không được hạnh phúc trong bất kỳ lĩnh vực nào. Họ không có tự do, tình yêu không được công nhận, hôn nhân không được quyết định, quan hệ vợ chồng không được tôn trọng... Họ bị đè nén, không được tự do lên tiếng. Thậm chí, việc thể hiện tình yêu cũng là một tội ác.
'Thân em như củ sen nở
Trắng trong vàng ngoài, đẹp vô cùng
Không cần bóc vỏ mà xem
Người ăn rồi mới biết em tinh tế'
Trong mỗi câu ca dao than thân, họ luôn tỏ ra tội nghiệp, như tấm lụa, như hạt mưa, như miếng cau khô, và như củ sen nở... mọi thứ đều nhỏ bé, tội nghiệp. Hạt mưa rơi không biết vào đâu, miếng cau tùy người chọn, còn củ sen thì có vẻ đẹp bên trong mà không ai biết. Bài ca dao này là lời giãi bày của người phụ nữ, muốn xã hội công nhận giá trị của mình, nhưng vẫn tự ti: 'Không cần bóc vỏ mà xem, người ăn rồi mới biết em tinh tế'. Một sự mời mọc ngập ngừng.
Có thể nói, những bài ca dao than thân trách phận không chỉ là than thở về cuộc sống, cảnh ngộ khổ cực, đắng cay, mà còn là tiếng nói phản đối, tiếng nói khẳng định giá trị, phẩm chất của người phụ nữ trong xã hội cũ.
3. Bài mẫu số 3: Thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ qua một số bài ca dao than thân
Ca dao là tiếng lòng bà con nhân dân phát ra. Trong đó, không ít câu ca thể hiện nỗi lòng của phụ nữ. Họ bị coi thường trong xã hội phụ nam quyền. Qua những bài ca dao than thân, tôi hiểu được phần nào nỗi đau mà họ phải chịu.
Trong xã hội đó, họ mất đi những quyền cơ bản. Họ trở thành nô lệ của luật lệ, của lễ giáo và của những quan niệm cổ hủ. Họ không tự quyết định số phận mình mà hoàn toàn phụ thuộc vào người khác. Điều đó dẫn đến nhiều bất hạnh, và họ cất lên tiếng hát về thân phận bị động của mình.
Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai
Thân em như hạt mưa sa
Hạt vào giếng ngọc, hạt ra ruộng cày
Thân em như giếng giữa đàng
Người không rửa mặt, người phàm rửa chân
Họ so sánh 'Thân em...' với nhiều thứ, nhưng điểm chung là khẳng định giá trị của bản thân và than về số phận phụ thuộc. Dù là 'tấm lụa đào' quý giá hay 'giếng giữa đàng' mát mẻ, họ vẫn không biết tương lai sẽ như thế nào. Những hình ảnh ấy làm nổi bật thân phận bất trắc của họ.
Cá cắn câu, biết đâu gỡ được
Chim vào lồng, thời nào ra đi
Vì phụ thuộc, phụ nữ phải lấy chồng sớm, là nạn nhân của tảo hôn:
Bướm vàng đậu đọt mù u
Lấy chồng sớm, lời ru càng đắng
Đọt mù u non nớt, bướm vàng đến gây phiền muộn. Phụ nữ càng lấy chồng sớm, càng gánh chịu nhiều khổ đau hơn. Họ gửi nỗi buồn qua lời ru, không có ai chia sẻ. Cô gái bị ép lấy chồng sớm phải chịu đựng nhiều bi kịch, điều đó được thể hiện qua những câu ca dao cay đắng:
Lấy chồng từ tuổi mười ba
Đến nay, mười tám, năm con đủ tuổi
hoặc:
Ra đường, da son vẫn tươi
Về nhà, đã năm con, vẫn trẻ cùng chàng
Vì tảo hôn, vì những trọng lệ xưa cũ, phụ nữ trong xã hội cũ không được thưởng thức tuổi trẻ. Chưa kịp trưởng thành, chưa kịp hiểu cuộc sống, họ đã phải dấn thân vào vai trò làm mẹ, phải chịu cảnh sống trong nỗi đau khổ của việc làm dâu hàng ngày. Gánh nặng của cuộc sống đè nặng lên đôi vai mong manh của phụ nữ.
Những cảm xúc về Thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ qua những bài ca dao than thân đặc sắc
Nhiều phiền muộn, nhiều lo toan đón đường cuộc đời người phụ nữ, vì vậy họ luôn mang theo những nỗi lo sợ, những khao khát. Số phận lận đận, hạnh phúc mong manh quá đáng. Có được tình yêu chân thành đã khó, giữ được nó và sống hạnh phúc cùng nhau càng khó hơn vì họ không có quyền tự do lựa chọn hạnh phúc của mình. Nguyên tắc 'con đứng núi này, cha mẹ đứng núi nọ' đã lấy đi quyền tự do của phụ nữ chọn lựa hạnh phúc. Nhiều bất trắc, nỗi lo âu về số phận được thể hiện qua những câu ca dao đầy cảm xúc:
Hòn đá bị sóng cuốn trôi đi
Hòn đá nhấp nhô vì gió thổi bay
Em yêu anh không dám thổ lộ
Sợ mẹ đất, sợ cha trời cao
Em và anh cùng muốn tương thân
Nhưng sợ mây bạc trên trời tan
Nhiều gánh nặng, nhiều bất hạnh đè nặng lên vai người con gái khiến họ phải chịu đựng nhiều lo âu. Thân phận yếu đuối của phụ nữ trong xã hội xưa được thể hiện qua nhiều câu ca dao như thế. Thân phận con cò, con vạc lẩn khuất, gầy guộc, vất vả kiếm sống, số phận lênh đênh đã trở thành biểu tượng trong dân ca để miêu tả phụ nữ. Điều này cho thấy, trong xã hội cũ, khi không có bình đẳng giới, người phụ nữ phải chịu nhiều tổn thương.
Trong thời hiện đại, xã hội đã tiến bộ, nam nữ được coi trọng như nhau, người phụ nữ được trải nghiệm cuộc sống hạnh phúc hơn. Mặc dù không đạt được sự bình đẳng tuyệt đối, nhưng người phụ nữ ngày nay đã được xã hội quan tâm đúng mức. Họ có cơ hội phát triển toàn diện, tự do quyết định số phận của mình. Mặc dù vẫn còn những bất công tồn tại, nhưng so với quá khứ, người phụ nữ ngày nay đã tiến bộ rất nhiều. Chúng ta dần loại bỏ những quan niệm lạc hậu, để phụ nữ có quyền sống hạnh phúc, và những lời ca dao than thân dần được thay thế bằng những bài hát vui vẻ.
4. Bài mẫu số 4: Thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ qua một số bài ca dao than thân
Hình ảnh của người phụ nữ và thân phận của họ như thân cò lẻn vào thế giới văn học với sự xuất hiện thường xuyên trong ca dao dân gian Việt Nam. Tác giả dân gian đã mô tả hình ảnh này một cách tinh tế qua những câu ca dao ấn tượng, và những câu ca ấy vẫn tồn tại theo thời gian.
Đặc biệt, người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa thường phải chịu nhiều thiệt thòi, áp bức và bóc lột từ phía các giai cấp cường quyền, thậm chí cuộc sống của họ đầy gian khổ và gian truân. Mặc dù họ mang vẻ đẹp nhẹ nhàng và tình yêu trong sáng, nhưng họ luôn phải đối mặt với sự tàn bạo của các thế lực. Sự bất công dưới chế độ phong kiến càng rõ ràng hơn khi theo tư tưởng 'trọng nam khinh nữ', khi phụ nữ chỉ được coi là tầng lớp thấp nhất của xã hội và không được quyền tự do và tự chủ.
Trong xã hội xưa, người phụ nữ không có quyền tự do quyết định cuộc sống của mình, phải tuân theo những quy định hẹp hòi, bị ràng buộc bởi các quy tắc khắt khe, không có không gian cho riêng mình. Đặc biệt khi xã hội phong kiến coi trọng nguyên tắc 'tam tòng, tứ đức', phụ nữ buộc phải sống vì người khác, hy sinh bản thân mình. Trong thơ của Hồ Xuân Hương, hình ảnh của phụ nữ luôn là chủ đề chính và được tác giả đề cập một cách sâu sắc.
Bài Thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ qua một số bài ca dao than thân được tuyển chọn
Lời thơ như là một lời tâm sự về thân phận của tác giả và là lời kêu gọi bảo vệ cho phụ nữ nói chung:
'Thân em vừa trắng lại vừa tròn
Bảy nổi ba chìm giữa sóng dòng
Rắn nát dù tay kẻ nặn lòi
Em vẫn giữ trái tim son...'
Phụ nữ thời xưa, mặc dù xinh đẹp, uyển chuyển, nhưng số phận họ vẫn như câu 'tài hoa bạc mệnh', đầy sóng gió. Như chiếc bánh trôi 'bảy nổi ba chìm với nước non', số phận của họ luôn bất định, chìm nổi không lối thoát.
'Thân em như tấm lụa đào,
phất phơ giữa chợ biết vào tay ai'
Câu này thể hiện rõ sự trôi nổi của phụ nữ, sống giữa cuộc đời không có chốn dừng chân. Họ như 'tấm lụa đào' xinh đẹp nhưng không được trân trọng, mặc kệ cuộc sống.
Trong văn hóa dân gian Việt Nam, còn rất nhiều câu ca dao và tục ngữ về chủ đề này, thể hiện sự trăn trở, trách nhiệm với số phận.
- 'Thân em giống như hạt mưa rơi
Vào đài các rồi xuống ruộng cày'
- 'Thân em như chiếc chổi đầu hè
Dọn phòng mưa gió, chùi chân cho về
Chùi sạch rồi lại vứt ra sân
Gọi hàng xóm chân thì nhờ chùi'
Nỗi đau của người phụ nữ không chỉ là vật chất 'mỗi ngày hai lần leo non', 'ngày nắng nôi, đêm sương đọng' mà còn là nỗi đau tinh thần, được so sánh với 'hạt mưa rơi', 'chiếc chổi đầu hè'... Họ sống với sự khổ đau, nhưng cũng biết rằng đó là số phận mà họ phải chấp nhận, giống như con cò, con vạc lẻ loi, kiên nhẫn trong gian khổ và đau khổ. Và nỗi đau ấy của phụ nữ trong xã hội xưa là điều không thể thay đổi.
Khi lấy chồng, người phụ nữ phải đối diện với hàng trăm khó khăn. Quan niệm 'lấy chồng làm ma, nhà chồng như nhà tù' khiến cho nhiều phụ nữ phải chịu đựng nỗi buồn, đặc biệt là khi họ phải xa quê hương, nhớ nhà đầy nghẹn ngào:
- 'Buổi chiều dạo bước bên bờ sông
Muốn về bên mẹ mà không thấy đò'
- 'Chiều chiều ra ngó sau ngõ
Trông về quê mẹ, lòng ruột đau thao thức'
- 'Buổi chiều xách giỏ đi hái rau
Ngẩng đầu nhìn mả mẹ, lòng đau như dây thừng'
Trong xã hội xưa, khi làm dâu, phụ nữ phải tuân theo nhà chồng, chịu đựng nhiều khổ cực và bị ràng buộc bởi những quy tắc khắt khe.
Phải trải qua biết bao gian khổ, họ vẫn kiên nhẫn chịu đựng, nhưng những người phụ nữ đã dũng cảm đứng lên phản kháng trước áp lực nặng nề, cho đến khi họ không còn thể chịu đựng được. Đặc biệt là khi phải chịu cảnh chồng chung. Xã hội phong kiến cho phép 'trai quân tử năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên chỉ có một chồng', điều này vẫn là một bất công kéo dài qua bao thế hệ. Những người phụ nữ phải gánh chịu nhiều tổn thương cần được đồng cảm, được chia sẻ:
- 'Lấy chồng là nỗi khổ đau
Cày cấy, chăn nuôi, chịu cực đau lòng
Chiều tối chị gác, mất chồng
Dù cho chiếu rách, chẳng màng đường châu
Mong chồng đâu, đành đợi chờ
Khi chồng về, gà o o gáy rền
Chém chết con gà, tại sao vội chước rền
Để tôi phải đau lòng, nghẹn ngào mất đi người thân'
- 'Thân em chẳng đoái thẹn trời
Như thất vậy, ngồi giữa ngõ phố'
Dù phải chịu đựng những đau thương đớn đau, tâm hồn họ vẫn trong sáng, người phụ nữ luôn khao khát được trải nghiệm hạnh phúc trọn vẹn, luôn mơ ước có một tình yêu đẹp:
'Ước gì sông rộng một lần
Chồng đào cầu cạn, em sang chơi'
Dù là những lời ca ngắn gọn nhưng vô cùng sâu lắng, chúng thể hiện hết nỗi lòng của người phụ nữ xưa. Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, vẻ đẹp của người phụ nữ vẫn tỏa sáng không ngờ. Hình ảnh ấy vẫn luôn là đề tài được các nhà văn, nhà thơ lựa chọn để sáng tác.
5. Mẫu số 5: Thân phận của người phụ nữ trong xã hội cũ qua một số bài ca dao than thân
Có thể khẳng định rằng văn học của một dân tộc là lịch sử tâm hồn của dân tộc đó. Những câu ca dao từ thời xa xưa đã giúp người lao động bình dân thể hiện nỗi lòng sâu kín. Trong thế giới tâm hồn đó, những bức tranh về người phụ nữ luôn chiếm vị trí quan trọng. Họ được đề cập ở nhiều khía cạnh khác nhau, nhưng có thể thấy rằng câu ca dao than thân, đặc biệt là những câu mở đầu bằng hai chữ 'Thân em', xuất hiện với tần suất cao:
Thân em như bông hoa sen
Nở giữa sông nước màu trăng lung linh.
Thân em như cánh én bay
Phiêu du gió mây, mơ màng bên bờ.
Thân em như ngọn lửa sáng
Soi bóng đêm tối, hồn nhiên tỏa sáng.
Thân em như tia nắng mai
Ân cần mát dịu, lan tỏa ánh sáng.
Hai từ 'thân em' gợi lên bi kịch, hình ảnh nhỏ bé của người phụ nữ xưa dưới ách phong kiến. Họ bị cuốn vào quan niệm bất công, bị ràng buộc bởi những quy định cứng nhắc. Nhưng nỗi lo lắng nhất vẫn là nỗi lo về số phận mong manh, bị phụ thuộc:
Thân em như bông hoa sen
Nở giữa sông nước mênh mông, ai chăm sóc ?
Câu hỏi đầy lo lắng, băn khoăn. Cuộc sống thanh xuân của người phụ nữ là khoảnh khắc đẹp nhất, ngọt ngào nhất như bông hoa sen nở giữa dòng sông lung linh, mà họ lại phải đặt ra lời than đầy xót xa, ngậm ngùi 'ai chăm sóc ?'. Họ ý thức giá trị của mình nhưng lại không có quyền tự do lựa chọn. Câu hỏi đó khiến chúng ta cảm thấy xót xa mỗi khi nhớ đến. Cuộc sống của họ hoàn toàn phụ thuộc vào người sử dụng: nếu là 'cánh én bay' thì 'phiêu du gió mây, mơ màng bên bờ', là 'ngọn lửa sáng' thì 'soi bóng đêm tối, hồn nhiên tỏa sáng'....
Trong thế giới bất công đó, người phụ nữ phải chịu đựng biết bao nỗi đau, từ nỗi khổ về vật chất, tinh thần cho đến sự áp bức. Họ chưa bao giờ được tự do, tự quyết định về bất cứ điều gì, kể cả hạnh phúc của mình:
Mẹ em thời kỳ tham lam
Hang hùm tưởng chỗ vàng, ép con ngậm
Nước non nói ra thẹn thùng
Ngày đêm con ngậm cay lòng chịu đựng.
Ép duyên, không hạnh phúc là số phận chung của những cô gái thời xưa, vẫn còn lời ca buồn vang lên:
Bướm vàng đậu dọt mùa u
Lấy chồng sớm lời ru buồn thấu tận lòng.
Thân phận người phụ nữ xưa đặc biệt mỏng manh, phụ thuộc, bơ vơ giữa dòng đời cuồn cuộn. Nữ sĩ Hồ Xuân Hương đã lưu lại tâm hồn dân gian qua tiếng thơ sắc nét:
Thân em trắng và tròn tựa lụa
Bảy nổi ba chìm giữa đời thừa.
Dù mặc rắn nát, tay kẻ nặn,
Lòng em vẫn giữ tấm son đào.
Dù cuộc đời nhiều biến động, bề nổi cuộc sống họ vẫn giữ vững 'tấm lòng son', kiêu hãnh, rực rỡ nhưng không kém phần kiên cường, bảo vệ phẩm giá của người phụ nữ Việt Nam.
Những khúc ca dao của người lao động mang đến cái nhìn sâu sắc về cuộc sống, giúp chúng ta trân trọng giá trị của ngày nay. Văn học nghệ thuật ngày nay tiếp tục tôn vinh vẻ đẹp của người phụ nữ, và xã hội hiện đại cũng tôn trọng họ hơn bằng những ngày lễ dành riêng. Hãy gạt bỏ những quan niệm cũ để những bài ca mới ca tụng về người phụ nữ.
Sáng sớm, bước chân lên bãi cát trắng tinh Mẹ sinh ra những vị vua cao quý Dù là lãnh đạo quốc gia hay anh hùng dũng cảm Nhà văn hay bất kỳ ai đi nữa Đều là con của một người phụ nữ Người mẹ bình thường, nhưng vô cùng hiền lành.
""""--HẾT""""
Trong giáo trình Ngữ văn lớp 10, bên cạnh Những câu ca dao thân thương, học sinh cũng được tiếp xúc với nhiều thể loại văn học dân gian khác như ca dao hài hước, truyện cười, tục ngữ, truyện cổ tích. Để nắm vững kiến thức về những thể loại này, học sinh có thể tham khảo thêm: Phân tích ca dao hài hước, Phân tích truyện cười Nhưng nó phải bằng hai mày, Phân tích truyện Tấm Cám, Phân tích tiếng cười trong truyện Tam đại con gà