Cảm nhận về nhân vật An Dương Vương trong truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy để thấy được An Dương Vương là một vị vua thông thạo việc trị nước, có lòng thương dân, có tài có đức, là một vị vua anh minh sáng suốt. Thế nhưng chỉ vì một phút lơi lỏng cảnh giác với kẻ thù đã khiến ông mất đi tất cả, kết thúc một triều đại do ông dựng xây lên.
Cảm nhận nhân vật An Dương Vương gồm dàn ý chi tiết kèm theo 2 bài văn mẫu hay nhất của các bạn học sinh lớp 10 trên toàn quốc. Bên cạnh đó các bạn tham khảo thêm nhiều bài văn hay khác tại chuyên mục Văn 10.
Dàn ý cảm nhận về nhân vật An Dương Vương
I. Mở bài: giới thiệu nhân vật Đăm Săn
II. Thân bài:
1. Những nét chung của nhân vật Đăm Săn:
- Đăm Săn có vẻ đẹp ngoại hình hoàn mỹ. Theo quan niệm của người Ê đê thì Đăm Săn là nhân vật có vẻ đẹp đáng ngưỡng mộ và tự hào. Chàng có hình dáng vạm vỡ, phi thường khỏe đẹp và đậm chất Tây Nguyên
- Giọng nói của Đăm Săn hào sảng
- Trang phục của Đăm Săn rất uy nghiêm
- Chàng có vẻ đẹp hoang dã, tự nhiên
=> Sở hữu nhiều của cải
2. Đăm Săn trong trận đấu:
- Đăm Săn dũng cảm đánh đấm với mục đích chính là cứu vợ
- Đăm Săn là anh hùng, không giết kẻ thù
- Đăm Săn chiến đấu để bảo vệ hạnh phúc gia đình, với mục đích chính đáng
=> Đám Săn là một dũng sĩ gan dạ, sở hữu sức mạnh phi thường, đáng được kính trọng.
3. Đăm Săn trở về và tổ chức tiệc ăn mừng chiến thắng
- Mô tả hình ảnh Đăm Săn nằm trên chiếc võng => hình dáng vạm vỡ, sức mạnh mạnh mẽ: bằng sức voi, hơi thở ầm ầm như sấm
=> Vẻ đẹp mạnh mẽ của Đăm Săn và lòng kính phục của nhân dân dành cho anh hùng của họ.
III. Kết bài: chia sẻ cảm nhận về nhân vật Đăm Săn của em.
Cảm nhận về nhân vật An Dương Vương
Vua An Dương Vương là một vị vua có thật trong lịch sử Việt Nam từ thời kỳ đầu tiên của việc dựng nước và bảo vệ nước. Truyền thuyết về vua An Dương Vương được kết hợp với những yếu tố kỳ bí, huyền bí được truyền miệng trong dân gian. Câu chuyện về vua An Dương Vương dựng nước và mất nước mang trong mình một bài học quý giá được truyền bá qua nhiều thế hệ. Vị vua này là một tấm gương sáng cho tinh thần yêu nước và bài học giữ nước có ý nghĩa đến ngày nay.
Vua An Dương Vương là một vị vua có tình yêu nước sâu sắc và tinh thần quyết tâm bảo vệ đất nước. Ông có trí tuệ và tầm nhìn xa trông rộng khi quyết định chuyển đô từ vùng núi Nghĩa Lĩnh đến vùng đồng bằng Cổ Loa – nơi có đất đai phong phú, nguồn nước dồi dào, và giao thông thuận tiện. Ngay sau khi chuyển đô, ông xây dựng thành lũy, tổ chức phòng thủ chống lại kẻ thù. Điều này cho thấy ông là một vị vua thông thái và tận tâm đến cộng đồng. Việc xây dựng thành lũy của ông gặp rất nhiều khó khăn, với thành 'hễ đắp tới đâu lại lở tới đó', 'tốn nhiều công sức mà không thành' nhưng với tinh thần yêu nước và quyết tâm bảo vệ đất nước, ông không bao giờ từ bỏ, kiên trì xây dựng thành lũy mặc kể khó khăn.
Sự giúp đỡ phi thường của Rùa Vàng thể hiện lòng ngưỡng mộ công đức của vua, tự hào về thành tựu của thời kỳ Âu Lạc và là lời tán dương của nhân dân về những hành động bảo vệ nước của vua An Dương Vương. Những việc làm của vua được lòng dân, ý trời nên Trời đã sai Rùa Vàng giúp vua. Trước tấm lòng vì dân, vì nước của vua, Rùa Vàng hiến thân để An Dương Vương sử dụng vuốt của mình làm nỏ thần, kết hợp với Quỷ Long Thành - hệ thống phòng thủ vững chắc, có 'Linh quang Kim thần cơ', một loại vũ khí tấn công từ xa hiệu quả, An Dương Vương đã đánh bại quân Triệu Đà khi chúng xâm lược Âu Lạc, khiến chúng chạy về Trâu Sơn đắp luỹ không dám đối mặt, phải xin hoà. Có thể nói, vua An Dương Vương để lại cho chúng ta niềm tự hào về tinh thần bảo vệ nước của vua cũng như của tổ tiên hơn hai ngàn năm trước đây.
Vua An Dương Vương là một vị vua thực sự trong lịch sử Việt Nam từ thời kỳ đầu tiên của việc dựng nước và bảo vệ nước. Truyền thuyết về vua An Dương Vương kết hợp với những yếu tố kỳ bí, huyền bí được truyền miệng trong dân gian. Câu chuyện về vua An Dương Vương dựng nước và mất nước là một bài học quý báu được tổ tiên chúng ta gìn giữ và truyền lại qua hàng ngàn thế hệ. Vua An Dương Vương là một gương mẫu cho tinh thần yêu nước và bài học giữ nước vẫn còn hiệu quả cho đến ngày nay.
Vua An Dương Vương là một vị vua có tình yêu nước sâu sắc và quyết tâm bảo vệ đất nước. Ông có trí tuệ và tầm nhìn xa trông rộng khi dời đô từ vùng núi Nghĩa Lĩnh đến vùng đồng bằng Cổ Loa - nơi có đất đai màu mỡ, nguồn nước dồi dào và giao thông thuận tiện. Ngay sau khi dời đô, ông cho xây dựng thành lũy, tổ chức phòng thủ chống lại kẻ thù. Có thể thấy đây là một vị vua thông thái và tận tâm đến cộng đồng. Công việc xây dựng thành lũy của ông gặp rất nhiều khó khăn, với thành 'hễ đắp tới đâu lại lở tới đấy', 'tốn nhiều công sức mà không thành' nhưng với tinh thần yêu nước và quyết tâm bảo vệ đất nước, ông không bao giờ từ bỏ, kiên trì xây dựng thành lũy không ngừng vượt qua khó khăn.
Sự giúp đỡ phi thường của Rùa Vàng thể hiện lòng ngưỡng mộ công đức của vua, tự hào về thành tựu của thời kỳ Âu Lạc và là lời tán dương của nhân dân về những hành động bảo vệ nước của vua An Dương Vương. Những việc làm của vua được lòng dân, ý trời nên Trời đã sai Rùa Vàng giúp vua. Trước tấm lòng vì dân, vì nước của vua, Rùa Vàng hiến thân để An Dương Vương sử dụng vuốt của mình làm nỏ thần, kết hợp với Quỷ Long Thành - hệ thống phòng thủ vững chắc, có 'Linh quang Kim thần cơ', một loại vũ khí tấn công từ xa hiệu quả, An Dương Vương đã đánh bại quân Triệu Đà khi chúng xâm lược Âu Lạc, khiến chúng chạy về Trâu Sơn đắp luỹ không dám đối mặt, phải xin hoà. Có thể nói, vua An Dương Vương để lại cho chúng ta niềm tự hào về tinh thần bảo vệ nước của vua cũng như của tổ tiên hơn hai ngàn năm trước đây.
Dù sáng suốt nhưng An Dương Vương vẫn mất cảnh giác với kẻ địch và gây ra bi kịch đau lòng. Sau chiến thắng với Triệu Đà, vua đã nghĩ Triệu Đà sẽ kính phục và đầu hàng, không còn âm mưu xâm lược nước ta lần nữa. Vua đã chủ quan không nhận ra bản chất của Triệu Đà. Triệu Đà không chỉ muốn thôn tính Âu Lạc mà còn muốn dẫn Trọng Thủy sang Âu Lạc làm rể để biến người Âu Lạc thành người phương Bắc. Mặc dù Mị Châu là công chúa nhưng thực lòng yêu thương chồng, giúp Trọng Thủy đánh tráo và trộm nỏ thần. Bí mật quốc gia, sự an nguy của cả một đất nước đã bị phản bội bởi những kẻ mà nhân dân ta tin tưởng. Khi Triệu Đà xâm lược, An Dương Vương không chỉ không tỉnh ngộ mà còn phó mặc vào nỏ thần, vẫn điềm nhiên chơi cờ, cười và nói rằng: 'Đà không sợ nỏ thần sao?'. Có lẽ chiến thắng dễ dàng nhờ vào nỏ thần đã làm cho vua An Dương Vương chủ quan khinh địch. Vua không biết rằng để bảo vệ đất nước ta phải luôn luôn cảnh giác với kẻ thù ở mọi nơi, mọi lúc. Sự chủ quan đó dẫn đến kết cục bi thảm, đất nước mất mát trong nháy mắt, triều đình tan nát.
An Dương Vương để lại cho chúng ta một bài học về bảo vệ đất nước. Tình yêu sâu đậm đã khiến vua mù quáng. Khi đến bước đường cùng, vua mới nhận ra kẻ địch ngay bên cạnh. Chính tay vua đã hạ kiếm chém Mị Châu, thể hiện thái độ công bằng trước lịch sử. Rùa Vàng - biểu tượng dân tộc - giúp nhà vua xây thành, chế nỏ tượng trưng cho trí tuệ, sức sáng tạo, công sức bền bỉ của cha ông ta trong sự nghiệp xây dựng bảo vệ đất nước. Rùa Vàng gọi Mị Châu là giặc vì nàng là công chúa nhưng vì tình yêu mù quáng mà dẫn giặc hại nước, hại cha. Cái chết thảm của Mị Châu thể hiện sự kiên quyết, thái độ không khoan nhượng của nhân dân ta đối với bất kỳ hành động nào làm tổn thương đến lợi ích quốc gia.
An Dương Vương, mặc dù có tấm lòng yêu nước và dân, đã có công xây dựng và bảo vệ đất nước nhưng cũng phải gánh chịu tội lỗi. Tội lỗi của vua là chủ quan, mất cảnh giác và xem thường kẻ địch, dẫn đến bi kịch đất mất nhà tan. Vua An Dương Vương không chết bởi điều đó thể hiện lòng tự trọng dân tộc, đồng thời là sự phán xét công bằng của ông cha ta đối với một vị vua đáng kính trọng vừa có công vừa có tội.
Cảm nhận về nhân vật An Dương Vương
Văn học dân gian là một phần quan trọng của văn học dân tộc. Đây là thể loại thu hút sự quan tâm của độc giả ở nhiều lứa tuổi khác nhau. Văn xuôi trong văn học dân gian bao gồm truyện cổ tích, truyện ngụ ngôn, truyền thuyết... Trong đó, truyện An Dương Vương và Mỵ Châu Trọng Thủy là một câu chuyện kết hợp tính chất truyền thuyết và lịch sử dân tộc.
Truyện An Dương Vương và Mỵ Châu Trọng Thủy kể về quá trình xây dựng và bảo vệ đất nước của dân tộc ta. Trong đó, một nhân vật không thể không nhắc đến là An Dương Vương. Ông là vị vua có thực trong lịch sử Việt Nam, là nhân vật kết hợp giữa truyền thuyết và lịch sử. Trong tác phẩm, ông là biểu hiện của vị vua yêu nước, thương dân và cũng là người cha hết lòng che chở cho con cái.
An Dương Vương, khi đứng trên ngôi vua, đã thể hiện tinh thần yêu nước, quan tâm đến nhân dân và vận mệnh của đất nước. Khi nhận được ngôi vua, ông đã chuyển đô từ vùng đồi núi về đồng bằng Cổ Loa, thể hiện quyết tâm và tầm nhìn sáng suốt của mình. Ông xây dựng thành Cổ Loa, xây thành đắp lũy để phòng trừ giặc ngoại xâm. Mặc dù gặp nhiều khó khăn nhưng ông không bỏ cuộc, kiên trì với lòng yêu nước thương dân. An Dương Vương đã mắc sai lầm khi tin tưởng Triệu Đà, gả con gái cho hắn, không giữ bí mật quốc gia, dẫn đến bi kịch nước mất nhà tan.
An Dương Vương, khi đứng trên ngôi vua, đã thể hiện tinh thần yêu nước, quan tâm đến nhân dân và vận mệnh của đất nước. Khi nhận được ngôi vua, ông đã chuyển đô từ vùng đồi núi về đồng bằng Cổ Loa, thể hiện quyết tâm và tầm nhìn sáng suốt của mình. Ông xây dựng thành Cổ Loa, xây thành đắp lũy để phòng trừ giặc ngoại xâm. Mặc dù gặp nhiều khó khăn nhưng ông không bỏ cuộc, kiên trì với lòng yêu nước thương dân. An Dương Vương đã mắc sai lầm khi tin tưởng Triệu Đà, gả con gái cho hắn, không giữ bí mật quốc gia, dẫn đến bi kịch nước mất nhà tan.
An Dương Vương đã xây dựng thành Cổ Loa và đắp lũy để phòng trừ giặc ngoại xâm, thể hiện tinh thần yêu nước và quyết tâm bảo vệ đất nước. Tuy nhiên, ông đã mắc sai lầm khi không giữ bí mật quốc gia, tin tưởng sai lầm và quá ỷ vào sức mạnh của nỏ thần, dẫn đến bi kịch nước mất nhà tan.
An Dương Vương đã xây dựng thành Cổ Loa và đắp lũy để phòng trừ giặc ngoại xâm, thể hiện tinh thần yêu nước và quyết tâm bảo vệ đất nước. Tuy nhiên, ông đã mắc sai lầm khi không giữ bí mật quốc gia, tin tưởng sai lầm và quá ỷ vào sức mạnh của nỏ thần, dẫn đến bi kịch nước mất nhà tan.
Trước khi xảy ra việc mất nước, An Dương Vương là một người cha rất yêu quý con gái. Ông nghe lời con, cho biết cả những bí mật quân sự mặc dù Mỵ Châu là con gái. Tuy nhiên, khi biết con mình là kẻ gây ra cơ sự, ông đã không ngần ngại rút đao chém con, cho thấy ông là người dứt khoát, đặt việc nước lên trên việc nhà.
Tác phẩm giúp chúng ta nhìn lại lịch sử và vị vua trong truyền thuyết. Nó cũng đưa ra bài học rằng không nên coi thường đối thủ, không nên ỷ lại vào lợi thế mình có mà phải đánh giá đối thủ một cách cẩn thận, nghiêm túc.