Hãy kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy với một kết thúc khác là dạng bài kể chuyện sáng tạo. Bài viết yêu cầu học sinh kể lại câu chuyện bằng lời văn của mình với một phần kết thúc khác. Điều này đòi hỏi khả năng sáng tạo, linh hoạt trong cách diễn đạt để tạo ra một bài văn sinh động và mới mẻ nhưng vẫn giữ nguyên nội dung chính của câu chuyện gốc.
Đề bài: Hãy kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy, bằng lời của bạn với một phần kết thúc khác
Dàn ý Kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy bằng lời văn của bạn
Dàn ý số 1
1. Mở đầu
Giới thiệu về An Dương Vương và đất nước Âu Lạc
2. Phần chính
a. Tiến trình xây dựng thành trì
- Tường thành xây từ đâu sụp đến đó
- Tổ chức hội nam giới cầu khẩn thần linh
- Nhờ sự giúp đỡ của Thanh Giang, thành được hoàn thành chỉ trong mười lăm ngày
- Thanh Giang rời đi, để lại Nỏ thần làm quà tặng
b. Chiến dịch chống quân xâm lược
- Triệu Đà dẫn quân xâm lược vào lãnh thổ của chúng ta
- An Dương Vương sử dụng Nỏ thần để chiến thắng
- Quân đội của Triệu Đà bỏ chạy, ngừng chiến đấu
c. Thảm họa mất nước, gia đình tan rã
- An Dương Vương buộc phải đưa con gái, Mị Châu, lấy Trọng Thủy - con trai của kẻ thù - làm vợ
- Trọng Thủy gian lận, hoán đổi Nỏ thần
- Triều Đà dẫn quân xâm lược, khiến An Dương Vương phải chạy trốn.
3. Kết bài
Mị Châu chấp nhận trách nhiệm bằng cái chết, cùng với chồng là Trọng Thủy. An Dương Vương được sự giúp đỡ của sứ Thanh Giang, giúp ông sống sót và rút về ẩn cư tại Long Cung.
Dàn ý thứ 2
* Giới thiệu về bối cảnh của câu chuyện:
- An Dương Vương tiếp tục công việc xây dựng đất nước từ thời 18 vị Hùng vương; đổi tên nước từ Văn Lang thành Âu Lạc, chuyển đô từ Phong Châu xuống Phong Khê (Cổ Loa, Đông Anh, Hà Nội ngày nay).
2. Nội dung chính:
* Tiến triển của câu chuyện:
- An Dương Vương bắt đầu công việc xây dựng thành phố, đương đầu với nhiều khó khăn.
- Nhờ sự giúp đỡ của sứ Thanh Giang (Rùa Vàng), sau nửa tháng công trình đã hoàn thành.
- Rùa Vàng tặng An Dương Vương một chiếc vuốt để làm cán nỏ thần.
- Triệu Đà đem quân sang xâm lược, nhưng An Dương Vương đã dùng nỏ thần bắn trúng hàng vạn quân giặc, khiến Triệu Đà phải chạy về nước.
- Triệu Đà giả vờ đến cầu hòa, sau đó cầu hôn cho con trai với con gái của An Dương Vương là Trọng Thuỷ. An Dương Vương chủ quan và đã rơi vào mưu toan của kẻ thù.
- Trọng Thuỳ ăn trộm lẫy thần. Triệu Đà tấn công Loa Thành, An Dương Vương cùng Mị Châu lên ngựa bỏ chạy về phương Nam.
3. Kết thúc câu chuyện:
* Kết thúc sự kiện:
- Rùa Vàng chỉ Mị Châu là kẻ thù. An Dương Vương vung gươm đoạn đầu Mị Châu.
- Trọng Thuỳ đuổi theo đến nơi, dùng thân mình bảo vệ trước lưỡi gươm thay cho Mị Châu.
Kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy với kết thúc khác - Mẫu 1
An Dương Vương Thục Phán sau khi nhận ngôi báu từ 18 đời vua Hùng đã lãnh đạo nhân dân đánh tan hàng vạn quân xâm lược nhà Tần. Đổi tên nước thành Âu Lạc và dời thủ đô từ Nghĩa Lĩnh Phong Châu xuống Phong Khê, hiện nay là Đông Anh Hà Nội.
An Dương Vương bắt đầu xây thành nhưng gặp nhiều khó khăn. Sau khi được sứ Thanh Giang giúp đỡ, thành được xây xong nhanh chóng. Rùa Vàng cho An Dương Vương một chiếc vuốt để làm lẫy nỏ thần.
Sau đó, Triệu Đà đem quân sang xâm lược Âu Lạc. An Dương Vương sử dụng nỏ thần bắn chết hàng vạn quân giặc, khiến Triệu Đà phải rút quân về nước. Dân chúng Âu Lạc vô cùng hân hoan trước chiến công của vị vua tài giỏi.
- Trọng Thủy lấy trộm lẫy thần. Triệu Đà tấn công Loa Thành, An Dương Vương cùng Mị Châu bỏ chạy về phương Nam.
Biết không thể đánh bại được Âu Lạc, Triệu Đà bèn âm mưu kết hôn con trai Trọng Thủy với Mị Châu, con gái của An Dương Vương để hãm hại nhà vua. An Dương Vương không ngờ tưởng, đã gả Mị Châu cho Trọng Thủy và để ở rể tại Loa Thành.
Trọng Thủy, với sự dẫn dắt của Mị Châu, tìm kiếm bí mật của nỏ thần. Sau khi chế ra được chiếc lẫy nỏ giống như nỏ thần, hắn trở về nước. Trong lúc Triệu Đà tấn công Âu Lạc, Trọng Thủy mang nỏ thần ra sử dụng, nhưng nỏ thần đã không còn sức mạnh.
An Dương Vương, thấy không thể chống lại quân giặc, cùng con gái bỏ chạy về phía Nam. Nhưng dù đi đến đâu, quân giặc vẫn đuổi theo. Khi đến sát biển, An Dương Vương kêu gào mong sứ Thanh Giang giúp đỡ. Rùa Vàng chỉ ra Mị Châu là kẻ phản bội. An Dương Vương tức giận giết Mị Châu, sau đó nhảy xuống biển cùng Rùa Vàng. Trong khi đó, Trọng Thủy, nhìn thấy xác vợ, tự tử bằng đao.
Triệu Đà chạy đến địa điểm, thấy Trọng Thủy và Mị Châu đã chết, rất đau đớn.
Kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy bằng lời văn của em - Mẫu 2
Xưa kia, quốc gia Âu Lạc do vị vua An Dương Vương cai trị, người vua này nổi tiếng về trí tuệ và sự sáng suốt, được nhân dân tin tưởng hết lòng.
Vị vua quyết định di dời kinh đô từ vùng núi đến định cư tại Phong Khê, nhằm tăng cường sức mạnh cho đất nước, ông đã giao cho binh lính xây dựng thành lũy, nhưng dù đã cố gắng hết sức, xem xét mọi việc một cách cẩn thận và tỉ mỉ nhưng công trình xây thành vẫn không thành công. Sau cuộc họp quân thần, vua quyết định lập một hội đàn lễ cầu khẩn trăm vị thần linh trên khắp nơi. Vào ngày mồng bảy tháng ba, một cụ già râu tóc bạc phơ trong trắng như một vị thần xuất hiện, tự xưng là người từ phương Đông đến, cụ đứng trước cổng thành mà than thở: 'Công việc xây dựng thành này khó lòng mà hoàn thành được đâu!', An Dương Vương mừng rỡ tiếp đón và lịch sự hỏi: 'Thưa ông, công trình này ta đã dành nhiều công sức xây dựng từ trước đến nay, tiêu tốn rất nhiều tiền bạc mà vẫn không thành công. Dù cố gắng xây dựng chắc chắn từng bước, nhưng thành lại lở đổ sau mỗi lần hoàn thành, không biết nguyên nhân là gì?'
Ngay khi nghe vị vua nói xong, cụ già đáp rằng: 'Sắp tới, sứ Thanh Giang sẽ đến giúp đỡ, và sau đó thành mới được hoàn thành một cách trọn vẹn'. Sau khi nói xong, cụ già từ biệt vua và quần thần rồi ra về.
Vào ngày mồng tám tháng ba, vua nhận được tin sứ Thanh Giang sắp đến. Ngay lập tức, vua sai người chuẩn bị đồ tế và ra đón tiếp. Từ phương Đông, một con Rùa Vàng nổi trên mặt nước đến. Rùa Vàng tự xưng là sứ Thanh Giang, có khả năng liên lạc với thế giới âm dương, trời đất và các thần linh. Vua mừng rỡ, sai quân lính đưa ra xe bằng vàng để rước Rùa Vàng vào thành.
Nhờ sự giúp đỡ của sứ Thanh Giang, thành được hoàn thành nhanh chóng chỉ trong vòng nửa tháng. Thành lũy kiên cố, vững chắc, thuận lợi cho việc bảo vệ, thành được xây theo hình dạng tròn, rộng hơn ngàn trượng, được gọi với tên Loa Thành, sau này thời đại Đường được gọi với tên Côn Lôn Thành.
Khi thành xây xong, trở nên ổn định, An Dương Vương mời Rùa Vàng ở lại, sứ Thành Giang đồng ý và ở lại 3 năm, sau đó rời đi. Lúc đó, vua lo lắng về sự tham lam và xâm lược của kẻ thù, khi mà đất nước vẫn chưa ổn định, ông thể hiện lòng biết ơn và hỏi: 'Thành này được xây là nhờ sự ơn của thần, cảm ơn người đã giúp đỡ. Nhưng giờ nếu có kẻ thù tấn công, ta sẽ đối phó bằng gì?' Nghe vậy, Rùa Vàng nhẹ nhàng trả lời: 'Số phận của quốc gia, hòa bình hay chiến tranh, tuân theo mệnh trời, thành công hay thất bại là do phúc trình và phẩm giá của con người, biết giữ lòng trung hiếu, biết cảnh giác trước mưu toan của kẻ thù thì quốc gia sẽ vững bền. Nếu người muốn điều tốt cho quốc gia, thì ta không cần phải tiếc nuối gì'.
Sau khi nghe lời của sứ, vua nhận lấy vuốt và được dặn dò: 'Nếu kẻ thù tấn công, hãy sử dụng điều này làm lẫy nỏ, chỉ vào kẻ địch và bắn, không còn gì phải lo lắng nữa' sau đó Rùa Vàng biến mất đi theo biển Đông.
Nghe theo lời của sứ, vua giao cho Cao Lỗ làm nỏ, lấy luốt làm lẫy thần, gọi nó là: 'Lĩnh Quang Kim Quy thần cơ' như một cách biểu lộ lòng biết ơn, để tưởng nhớ vĩnh viễn ơn sứ thần.
Sau đó, Triệu Đà tiến quân đến xâm lược. Khi họ tấn công thành, vua lấy ra nỏ thần để chiến đấu, quân Đà thất bại và phải chạy về núi Trâu Sơn, sau đó phải xin hoà với vua An Dương Vương.
Không lâu sau, con trai của Triệu Đà, Trọng Thủy đến cầu hôn Mị Châu, lấy cớ làm thân ái để muốn kết hôn với con gái của An Dương Vương. Tin vào tình yêu thương của Đà, vua đồng ý cho con gái lấy chồng. Mị Châu luôn tin tưởng chồng và đưa nỏ thần cho Trọng Thủy xem. Trong lúc đó, Trọng Thủy chế ra một cái nỏ giả, đổi tráo với nỏ thần, sau đó trả lại cho Mị Châu và rời đi về phía Bắc. Trước khi rời đi, hắn dặn Mị Châu: 'Tình vợ chồng sâu sắc, lòng biết ơn cha mẹ vô bờ, nếu như hai nước mất hoà bình, ta quay lại tìm em, làm thế nào để em biết anh đến?'. Mị Châu ôm chồng và dặn: 'Vốn là phận con gái, khi gặp khó khăn và ly biệt, cảm giác đau đớn lắm. Chiếc áo lông ngỗng này em sẽ luôn mang theo, nếu có kẻ thù, đến đâu có ngã ba đường, em sẽ rải lông ngỗng để anh biết em đã qua đó'.
Trọng Thủy ở lại trần gian, chứng kiến cái chết của Mị Châu, ôm lấy cô mà khóc thảm thiết. Không thể chịu đựng nổi, Trọng Thủy tự rút dao đâm vào tim và kết liễu cuộc đời cùng Mị Châu. Máu của Mị Châu trở thành viên ngọc dưới biển, biến thành những hạt châu. Xác Trọng Thủy biến thành giếng nước, và những viên ngọc dưới biển được mọi người tìm thấy để rửa sạch. Có lẽ ở nơi xa xôi, Trọng Thủy và Mị Châu đã gặp nhau và được tha thứ.
Truyện về An Dương Vương và Mị Châu được Trọng Thủy kể lại, đồng thời là mẫu chuyện số 3 của em.
Sau khi kế thừa sự nghiệp của 18 đời Hùng Vương, An Dương Vương Thục Phán đã đánh bại 50 nghìn quân của Tần; đổi tên nước Văn Lang thành Âu Lạc và dời đô từ Nghĩa Lĩnh, Phong Châu xuống Phong Khê, hay còn gọi là Kẻ Chủ. An Dương Vương bắt tay vào xây dựng thành nhưng gặp khó khăn. Nhà vua lập đàn cầu thần linh phù trợ và được sự giúp đỡ của cụ già và sứ Thanh Giang. Thành được xây dựng thành công và được gọi là thảnh Ốc hay Loa Thành.
An Dương Vương nhận được sự hướng dẫn từ Rùa Vàng, được biết rằng để xây dựng thành công cần phải diệt trừ hết yêu quái. Sau khi diệt trừ yêu quái, thành được xây dựng hoàn thành và được gọi là thảnh Ốc hay Loa Thành. Rùa Vàng rời đi, để lại một chiếc vuốt cho An Dương Vương làm lẫy nỏ thần Kim Quy.
An Dương Vương nhận được sự hướng dẫn từ Rùa Vàng, được biết rằng để xây dựng thành công cần phải diệt trừ hết yêu quái. Sau khi diệt trừ yêu quái, thành được xây dựng hoàn thành và được gọi là thảnh Ốc hay Loa Thành. Rùa Vàng rời đi, để lại một chiếc vuốt cho An Dương Vương làm lẫy nỏ thần Kim Quy.
Ít lâu sau, Triệu Đà xâm lược Âu Lạc. An Dương Vương sử dụng nỏ thần, mỗi phát bắn là hàng vạn kẻ thù chết. Giặc hoảng sợ bỏ chạy về núi Trâu, và sau đó phải rút về nước. Dân chúng Âu Lạc mừng vui vì chiến thắng của vị vua tài ba.
Triệu Đà, không thể đánh bại Âu Lạc bằng cách tấn công, âm mưu hãm hại. Hắn gửi con trai là Trọng Thuỷ đến cầu hôn Mị Châu, con gái của An Dương Vương. Nhà vua đồng ý gả và cho Trọng Thuỷ ở trong Loa Thành.
Theo lời dặn của cha, Trọng Thuỷ tìm hiểu và phát hiện bí mật về nỏ thần của Mị Châu. Sau đó, chồng yêu thương đã thay thế nỏ thần bằng lẫy giả và đánh tráo. Trọng Thuỷ nói với vợ: 'Tình vợ chồng và nghĩa mẹ cha không thể quên. Khi hai nước thất hòa, hãy rắc lông ngỗng làm dấu để tìm nhau'.
Triệu Đà tấn công Âu Lạc, nhưng khi thấy quân giặc tiến đến cổng thành, An Dương Vương mới lấy nỏ thần ra bắn, nhưng không còn hiệu quả. Hai cha con phải chạy trốn, và quân giặc đuổi theo dấu lông ngỗng. An Dương Vương kêu gào cầu cứu, và Rùa Vàng hiện lên chỉ ra Mị Châu là kẻ phản bội. Trong lúc giận dữ, An Dương Vương lao đến để giết Mị Châu, nhưng Trọng Thuỷ đến bảo vệ. Rồi Rùa Vàng đón An Dương Vương xuống biển, khiến Mị Châu đau lòng.
Sau khi Triệu Đà xâm lược Âu Lạc, An Dương Vương sử dụng nỏ thần để đánh bại quân giặc. Tuy nhiên, khi thấy không thể chiến thắng, Triệu Đà nghĩ ra một mưu đồ khác. Hắn gửi con trai là Trọng Thuỷ đến cầu hôn Mị Châu, con gái của An Dương Vương. An Dương Vương, mặc dù đã cảnh báo nhưng vẫn đồng ý cho Trọng Thuỷ ở trong Loa Thành. Trọng Thuỷ, theo lời dặn của cha, đã phát hiện bí mật về nỏ thần và thay thế nó bằng lẫy giả. Sau đó, khi quân giặc xâm nhập, An Dương Vương vẫn ngồi ung dung đánh cờ. Nhưng khi thấy không thể chống lại, hai cha con buộc phải chạy trốn. Trong cuộc truy đuổi, Rùa Vàng xuất hiện và tiết lộ sự thật, khiến Mị Châu và An Dương Vương đều đau lòng.
Kể lại câu chuyện về An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy, theo lời văn của tôi - Mẫu 4
Theo truyền thuyết, khi xây Loa Thành, vua An Dương Vương gặp khó khăn và cầu nguyện cho sự giúp đỡ. Một ngày mồng bảy tháng ba, một cụ già từ phương Đông xuất hiện và tiên đoán rằng sẽ có sứ Thanh Giang đến giúp. Vua mừng rỡ đón tiếp cụ già và chờ đợi sứ giả.
Hôm sau, sứ Thanh Giang xuất hiện và được nhận ra là Rùa Vàng, thần linh của người Việt. Rùa Vàng giúp xây dựng thành công Loa Thành chỉ trong nửa tháng. Thành được xây dựng rộng lớn và mang hình dạng tròn ốc.
Sau ba năm, Rùa Vàng rời đi và nhà vua cảm ơn thần linh. Rùa Vàng để lại một chiếc vuốt cho nhà vua, được sử dụng để chế tạo lẫy nỏ thần. Cao Lỗ chế ra lẫy nỏ này, có khả năng bắn trúng hàng nghìn kẻ địch, khiến Triệu Đà phải nhờ đến sự hoà bình.
Vuốt Rùa được sử dụng để chế tạo lẫy nỏ thần, một vũ khí mạnh mẽ đối phó với Triệu Đà trong các cuộc xâm lược vào Âu Lạc.
Triệu Đà mong muốn hòa bình giữa hai nước bằng cách đề nghị hôn nhân giữa con trai mình và Mỵ Châu, con gái của An Dương Vương. Tuy nhiên, ý định này chỉ là một phần của âm mưu xâm lược Âu Lạc của ông. Trọng Thuỷ, con trai của Triệu Đà, sau khi kết hôn với Mỵ Châu, đã tạo ra một lẫy nỏ giả và thay thế lẫy nỏ thần bằng lẫy nỏ giả này. Sau đó, Trọng Thuỷ mang lẫy nỏ thần về phương Bắc và trao cho Triệu Đà. Trước khi rời đi, Trọng Thuỷ đã hỏi Mỵ Châu cách tìm kiếm nhau khi gặp biến cố. Mỵ Châu đã nói rằng cô sẽ dùng lông ngỗng trên áo làm dấu để tìm kiếm.
Sau khi Trọng Thuỷ trở về, Triệu Đà tấn công Âu Lạc, và An Dương Vương, tin tưởng vào sức mạnh của nỏ thần. Nhưng khi nhận ra rằng lẫy nỏ thần đã mất, An Dương Vương hiểu được mưu đồ của Triệu Đà. Nhà vua trách móc Mỵ Châu và sau đó xin cha trừng phạt cô. An Dương Vương không thể giết con mình, vì vậy ông đã sai một người mang Mỵ Châu chạy trốn, trong khi ông tự mình tập hợp quân đội để chiến đấu. Khi hai quân đối đầu đến bờ biển, quân giặc mạnh không thể chống lại, và An Dương Vương gọi Rùa Vàng đến giúp.
Triệu Đà chiếm được Loa Thành, nhưng Trọng Thuỷ đã tìm đến nhờ lông ngỗng trên áo của Mỵ Châu. Khi gặp Mỵ Châu, Trọng Thuỷ nghe lời Mỵ Châu tự tử với một lời tuyên bố cuối cùng về sự trung thành với gia đình và với xã tắc. Trọng Thuỷ sau đó đưa xác Mỵ Châu về chôn cất tại Loa Thành, rồi tự vẫn bởi ân hận và tình thương.
Người sau này mang ngọc trai từ biển Đông đến rửa ở giếng nước Trọng Thủy, nơi mà viên ngọc trai lại sáng hơn bao giờ hết.
Kể lại câu chuyện về An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thuỷ, theo lời văn của tôi - Mẫu 5
An Dương Vương Thục Phán tiếp tục công việc xây dựng đất nước sau thời kỳ của 18 vị Hùng vương. Ông đánh bại quân Tần xâm lược với năm mươi vạn quân, đổi tên Văn Lang thành Âu Lạc và dời đô từ núi Nghĩa Lĩnh, Phong Châu xuống Phong Khê, hay còn gọi là Kẻ Chủ, nay là cổ Loa, Đông Anh, Hà Nội.
Sau khi dời đô, An Dương Vương bắt đầu xây dựng thành nhưng gặp phải sự cố là mỗi đêm thành xây lên lại đổ xuống. Ông cầu nguyện cho thần linh giúp đỡ và nhanh chóng có một cụ già từ phía Đông đến và hứa sẽ gửi sứ Thanh Giang đến giúp ông.
Ngày hôm sau, một con rùa lớn tự xưng là sứ Thanh Giang xuất hiện và yêu cầu An Dương Vương tiêu diệt yêu quái để xây dựng thành công. Nhờ sự giúp đỡ của Rùa Vàng, thành Loa Thành được hoàn thành trong nửa tháng. Sau ba năm, Rùa Vàng trở về biển Đông và An Dương Vương cảm ơn thần linh và nhận lẫy nỏ thần để sẵn sàng cho cuộc chiến.
Triệu Đà không thể đánh bại Âu Lạc bằng quân đội nên đã gửi con trai Trọng Thủy sang làm quen với Mị Châu, con gái của An Dương Vương, với hy vọng giành lấy lòng nhau. Trọng Thủy và Mị Châu đem lòng yêu nhau và Trọng Thủy được An Dương Vương chấp nhận làm rể.
Trong khi làm quen với Mị Châu, Trọng Thủy đã làm một chiếc lẫy nỏ giả và tráo đổi với nỏ thật khi Mị Châu không hay biết. Khi quay về Âu Lạc, Trọng Thủy sử dụng lẫy nỏ thật để đánh tráo và lợi dụng sự mê mải của An Dương Vương và Mị Châu.
Một ngày kia, Trọng Thủy nói với Mị Châu:
- Tình vợ chồng không thể phủ nhận, nghĩa cha mẹ không thể bỏ qua. Ta sẽ về thăm cha, và nếu hai nước đối nghịch, Bắc Nam cách biệt, ta sẽ trở lại và tìm kiếm nàng. Có gì làm dấu?
Mị Châu trả lời một cách ngây thơ:
- Thiếp sẽ mang theo chiếc áo lông ngỗng thường mặc, và khi gặp khó khăn, thiếp sẽ rắc lông ngỗng ở ngã ba đường làm dấu để chúng ta có thể tìm nhau.
Trọng Thủy trở về, Triệu Đà lập tức cất binh sang đánh Âu Lạc. Nghe tin báo quân địch tiến đến, An Dương Vương, dựa vào nỏ thần, vẫn ung dung đánh cờ. Khi quân Đà tiến gần cổng thành, vua mới lấy nỏ thần ra bắn nhưng không còn được sự trợ giúp như trước nữa.
Cha con vội lên ngựa, hướng Nam chạy, quân giặc theo dấu lông ngỗng.
An Dương Vương tuột gươm chém Mị Châu, Trọng Thủy giương cung cứu.
Mị Châu hỏi:
Dối gạt ta, cha, Âu Lạc? Cha và ta tin chàng, tại sao lợi dụng?
Trọng Thủy nhìn nàng cười chua xót.
Mị Châu, nơi nào để đi? Ta sẽ bù đắp mọi lỗi cho nàng...
Trở về? Mị Châu không là nữ trung hào kiệt, nhưng khí tiết công chúa vẫn còn. Âu Lạc đã mất, dân chúng tan nát, ta không thể hưởng thụ...
Mị Châu đứng đó, đôi mắt lóe sáng đau đớn nhưng kiên định. Gươm đâm thẳng vào Trọng Thủy...
Thù mất nước không thể bỏ qua. Mị Châu là phản đồ, chúng ta từ nay chấm dứt. Hẹn kiếp sau...
Mị Châu tự sát, máu chảy xuống lòng đại dương...
Dưới đây là một số bài văn mẫu với đề bài: 'Kể lại câu chuyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy, nhưng với một kết thúc khác' để bạn tham khảo.
Kể lại câu chuyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy theo lời của em - Mẫu 6
An Dương Vương xây thành Loa nhờ Rùa Vàng giúp, sau Rùa Vàng ra đi để trở lại trụ sở.
Sau khi xây xong thành, An Dương Vương sử dụng nỏ thần để đánh bại quân giặc Triệu Đà.
Triệu Đà sử dụng Trọng Thủy lừa Mị Châu, nhưng cuối cùng Mị Châu và Trọng Thủy vẫn đoàn tụ nhờ lông ngỗng dọc đường.
Ít lâu sau, Triệu Đà quân xâm lược, nỏ thần mất tác dụng. An Dương Vương cùng Mị Châu tháo chạy, Mị Châu để dấu lông ngỗng trên đường. Khi đến biển, vua cầu cứu Rùa Vàng, nhưng cuối cùng tự vẫn.
Trọng Thủy mang khối ngọc trở về, hối hận đến tận cùng. Hắn nhớ lại những ngày hạnh phúc trước đây, giờ đây chỉ biết khóc và tạ lỗi. Mỗi ngày nước mắt hắn rơi xuống giếng, tương truyền nước giếng ấy rửa ngọc trai mò từ biển Mị Châu chết, ngọc sáng đẹp hơn. Hối hận mới là tận cùng của địa ngục.