Lời nhận xét cuối cùng về truyện Chuyện chức phán sự đền Tản Viên không chỉ giúp học sinh trong các bài kiểm tra mà còn là một nguồn cảm hứng nhỏ để hiểu rõ hơn ý nghĩa mà tác giả muốn truyền đạt. Tham khảo bài văn mẫu dưới đây để chọn lựa ý hay, ý đẹp cho bài văn của mình. Hãy xem thêm các bài văn mẫu khác phân tích về Tản Viên từ Phán sự lục và Phân tích nhân vật Ngô Tử Văn.
Dàn ý của phần kết trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên
Để học sinh dễ hiểu hơn về phần chuyện chức phán sự đền Tản Viên này, hãy tham khảo một số sự kiện quan trọng liên quan đến nhân vật này.
Trong câu chuyện đó, các nhân vật chính là Ngô Tử Văn, Thổ công, linh hồn của Bách hộ họ Thôi và Diêm Vương.
- Tử Văn là một con người nổi tiếng với tính cương trực, rõ ràng và luôn ủng hộ cho lẽ phải.
- Tử Văn không chịu nghe lời can ngăn để không đốt cháy ngôi đền.
- Hồn ma của Bách hộ họ Thôi tức giận sống trong ngôi đền giả, giả danh là một cư sĩ và đòi Tử Văn trả lại ngôi đền. Nếu không, hắn sẽ kiện Tử Văn ra tòa Diêm Vương.
- Thổ công thông báo cho Tử Văn biết về sự thật về hồn ma của Bách hộ họ Thôi và cảnh báo Tử Văn phải thú nhận mọi sự thật trước Diêm Vương.
- Trải qua những cuộc đấu tranh gay gắt, Tử Văn không ngừng chiến đấu vì công lý và lẽ phải.
- Thổ công đã đền đáp công ơn bằng cách đề cử Tử Văn làm chức phán sự tại đền Tản Viên.
Nội dung bình luận cuối cùng về chức phán sự tại đền Tản Viên
Than ôi! Có người thường nói: “Cứng đầu thì dễ gãy”. Kẻ sĩ chỉ lo không trở nên quá cứng cỏi, còn việc gãy hay không lại do số phận quyết định. Tại sao lại tiên đoán trước rằng sẽ gãy mà không chấp nhận việc thay đổi từ cứng ra mềm?
Ngô Tử Văn được mô tả như một người dũng cảm. Với tính cứng rắn, hắn dám đốt cháy đền tà, đương đầu với yêu ma, thể hiện một hành động vượt qua thần và người. Chính vì điều đó, hắn được tôn vinh và giữ chức vị tại Minh ti, điều đó thật xứng đáng. Vì vậy, người kẻ sĩ không nên sợ hãi tính cứng cỏi.
Ý nghĩa bình luận cuối cùng về chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 1
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên là một tác phẩm nổi tiếng với nhiều yếu tố kì bí, thu hút độc giả. Nhân vật Ngô Tử Văn, một người đàn ông cương trực, mạnh mẽ và luôn tin vào công lý, sẵn sàng chiến đấu cho điều thiện và tiêu diệt điều xấu. Mặc dù đơn độc và phàm trần, nhưng hắn dám đương đầu với linh hồn tên tướng giặc, đi tới Diêm Vương để đòi lại công bằng, cuối cùng công minh được thực thi và Tử Văn vinh dự trở về trần gian.
Kết thúc truyện với một số chi tiết kì bí, thu hút độc giả. Diêm Vương ra lệnh trừng phạt linh hồn tướng giặc, đồng thời ban thưởng cho Tử Văn: trả hắn trở lại và yêu cầu dân cúng tế phải phân phối một phần cho hắn. Diêm Vương đã đại diện cho công lý, sự dũng cảm và cuộc chiến vì lẽ phải của Tử Văn, khiến ai cũng phải ngưỡng mộ. Hơn nữa, ngài muốn duy trì sự tồn tại của phẩm chất kiên định, cường trực giống như con người Tử Văn trên thế gian.
Thổ công đề xuất Tử Văn vào chức phán sự đền Tản Viên nhằm đền đáp công ơn và kỳ vọng hắn sẽ thực thi công lý và chính trực trong cuộc sống, đem lại công bằng cho xã hội. Tác giả muốn Tử Văn giữ vững chức vị để tạo ra hình ảnh của nhân vật truyền đi mãi mãi. Tử Văn sẽ sống mãi để bảo vệ lẽ phải, tác giả vừa khen ngợi vừa thể hiện ước mơ về công lý trong xã hội.
Kết thúc chuyện chức phán sự đền Tản Viên cũng như những truyện truyền kì khác: kẻ ác sẽ bị loại bỏ, tiêu diệt và người tốt sẽ nhận được những điều tốt lành trong cuộc sống. Truyện mang ý nghĩa giáo dục cao là lời nhắc nhở của kẻ sĩ về nhân cách, cách sống của con người phải trung thực, cường trực. Tác giả cũng ca ngợi những người dũng cảm, can đảm dám đối mặt và chiến đấu với cái xấu, cái ác. Phần kết của câu chuyện khi Tử Văn qua đời, sau đó trở thành đức Thánh, thể hiện tinh thần của tác giả là khen ngợi, tôn trọng những kẻ sĩ dũng cảm, cường trực đối mặt với cái xấu, cái ác tồn tại trong xã hội.
Phân tích ý nghĩa cuối cùng của Chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 2
Trong diễn biến cốt truyện, phần kết thúc đóng vai trò quan trọng, thể hiện quan điểm của nhà văn. Đoạn kết của Chuyện chức phán sự đền Tản Viên và bình luận cuối cùng sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn điều đó.
Trong câu chuyện, nhân vật Ngô Tử Văn nổi bật với tính cương trực, quyết đoán, và dũng cảm chiến đấu chống lại tà ác. Một mình hắn đối đầu với hồn ma tên tướng giặc, và mặc dù phải đến Minh ti, hắn vẫn không sợ hãi. Diêm Vương công minh đã xử lí công bằng, giải oan cho Tử Văn. Phần kết thúc đầy ý nghĩa, giàu chi tiết, hấp dẫn. Diêm Vương trừng phạt hồn ma tướng giặc, và thưởng cho Tử Văn, chứng tỏ sự công minh của ngài. Việc Tử Văn được trở lại và đảm nhận chức phán sự là sự minh chứng cho sự công bằng của Diêm Vương và tinh thần kiên định của Tử Văn.
Sự sống lại của Tử Văn là quyết định của Diêm Vương, và việc hắn được đề cử vào chức phán sự đền Tản Viên là nhờ Thổ công. Hành động này của Thổ công là để trả ơn Tử Văn. Nhờ hắn mà vị thần này được trở lại cai quản ngôi đền bị hồn ma tướng giặc cướp mất. Tử Văn đồng ý nhận chức phán sự không chỉ vì danh vọng mà còn vì sứ mệnh mang lại công lí và chính nghĩa. Việc này cũng tôn vinh tính cương trực của Tử Văn và tạo hình tượng cốt lõi trong văn hóa dân gian. Phần kết này thể hiện triết lý dân gian về phần thưởng và phạt, gieo gió gặt bão. Kẻ ác bị trừng phạt, người tốt được ghi nhận và được trở lại để phục vụ xã hội.
Kết thúc của Chuyện chức phán sự đền Tản Viên thể hiện sâu sắc triết lí dân gian về sự đền đáp. Người cương trực như Tử Văn được ngợi ca và tôn trọng. Đồng thời, tác giả cũng ca ngợi sự cứng cỏi trong nhân cách của kẻ sĩ. Tuy nhiên, ông cũng nhấn mạnh rằng sự cứng cỏi cũng cần phải kết hợp với lòng nhân từ và sự linh hoạt. Tử Văn không chỉ là biểu tượng của sức mạnh và quyết đoán mà còn là hình mẫu về sự sáng suốt và nhân ái.
Sức hấp dẫn của các câu chuyện thường nằm ở kết thúc, khiến người đọc suy tư. Trong 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên', Nguyễn Dữ không chỉ viết một kết thúc hài lòng mà còn thúc đẩy độc giả suy ngẫm về ý nghĩa của nó.
Bình luận cuối cùng về 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' - Mẫu 3
Trong truyện, Ngô Tử Văn là biểu tượng của sự kiên quyết chống lại cái ác. Đoạn kết của truyện nhấn mạnh sự dũng cảm và lòng tin vào công bằng, chính nghĩa của Tử Văn. Ông khẳng định rằng kẻ sĩ cần phải đấu tranh dũng cảm để đánh bại cái xấu, cái ác.
Trong câu chuyện, Ngô Tử Văn được tạo hình là một nhân vật với phẩm chất cao quý. Ông đã đấu tranh dũng cảm và không bao giờ từ bỏ nguyên tắc của mình. Phần kết của truyện thể hiện chiến thắng của công lý và tinh thần kiên định của Tử Văn.
Tử Văn được sống lại nhờ quyết định của Diêm Vương, và việc được đề cử vào chức phán sự đền Tản Viên là do sự biết ơn của Thổ công đối với Tử Văn. Hành động này thể hiện lòng biết ơn và sự trung thành của Thổ công, cũng như ý nghĩa của việc đấu tranh cho công bằng và chính nghĩa.
Đoạn kết của truyện là minh chứng cho triết lý nhân sinh sâu sắc, ánh sáng sẽ thắng tối tăm, và những hành động ác luôn gặp báo ứng. Lời bình cuối của Nguyễn Dữ ca ngợi lòng kiên định và cứng cỏi của người hiền sĩ.
Sức hấp dẫn của 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' chủ yếu nằm ở đoạn kết và lời bình cuối truyện. Đoạn kết không chỉ mang lại hài lòng mà còn dẫn dắt độc giả suy ngẫm về phẩm chất và nhân cách.
Bình luận cuối cùng về 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' - Mẫu 4
Nguyễn Dữ là một nhà triết học sống vào nửa đầu thế kỷ XVI, người có nguồn gốc từ xã Đỗ Tùng, huyện Trường Tân, nay là Thanh Miện, tỉnh Hải Dương. Ông đã để lại tác phẩm nổi tiếng 'Truyền kỳ mạn lục', ghi chép lại những câu chuyện dân gian và lên án các tệ nạn xã hội.
Bối cảnh của truyện là thời kỳ giặc Minh xâm lược nước ta, nhưng Nguyễn Dữ viết lại vào nửa đầu thế kỷ XVI, khi xã hội phong kiến đang trong thời kỳ suy thoái và mâu thuẫn. Truyện phản ánh các thế lực cường quyền và mâu thuẫn xã hội thời đó.
Trong Chuyện Chức phán sự đền Tản Viên, tinh thần kiên định, cương trực của Ngô Tử Văn được ca ngợi, thể hiện niềm tin vào công lý và chính nghĩa thắng gian tà, đồng thời lên án lũ giặc xâm lược.
Ngô Tử Văn, một Nho sĩ, đã dũng cảm đốt đền của kẻ ác để trừ hại cho dân. Cuối cùng, công lý được thực hiện khi kẻ gian bị trừng trị và đền được xây lại.
Với lòng tin vào hành động chính nghĩa, Ngô Tử Văn không ngần ngại đốt đền để tiêu diệt kẻ gian tà, bảo vệ dân chúng. Hành động này thể hiện sự kiên quyết và chân thành của người hiền sĩ.
Hành động của Ngô Tử Văn là một ví dụ cho sự kiên quyết và khí phách của một người chính trực. Tính kịch tính của hành động này làm cho nhân vật trở nên hấp dẫn và cuốn hút.
Kẻ ác trong truyện không phải là một người thật sự mà là một hồn ma vô hình, nhưng vẫn đáng sợ vì thế giới thần linh của nó vẫn tồn tại và gây ra nhiều rắc rối.
Khi bị quỷ sứ kéo xuống Âm phủ, trước Diêm vương, Ngô Tử Văn tỏ ra thông minh và kiên quyết. Hồn ma tên tướng giặc họ Thôi đe dọa, nhưng Tử Văn vẫn mạnh mẽ và không sợ hãi.
Ngô Tử Văn vẫn giữ phong độ và kiên quyết. Hồn ma tên tướng giặc tiếp tục đe dọa, nhưng Tử Văn không thể bị đe dọa.
Mặc dù hồn ma tên tướng giặc đang giành ưu thế, nhưng đó chỉ là để tăng thêm sự kịch tính cho câu chuyện.
Thổ Công tiết lộ bí mật về hồn ma tên tướng giặc, giúp Tử Văn có được nhân chứng quan trọng và trách Thổ Công không dám kiện hắn.
Tử Văn trách Thổ Công nhưng cũng hiểu khó khăn của ông, vì không dễ dàng kiện hồn ma trước Diêm Vương và Thượng Đế. Do đó, chàng quyết định rời bỏ chức vị và tạm ẩn nhẫn ở nơi khác.
Nguyễn Dữ đã thông qua câu chuyện ma quỷ để phơi bày những vấn đề xã hội phong kiến thời đó. Bọn quan lại tham nhũng, làm điều ác, gây ra nhiều khổ đau cho dân lành. Nhưng vẫn có những người dũng cảm như Tử Văn đứng lên chống lại chúng...
Trước Diêm Vương, hồn ma tên tướng giặc khẩn cầu ân xá. Nhưng Diêm Vương lại kết tội Tử Văn mà không lắng nghe lời giải thích của chàng.
Hóa ra hồn ma đó đã giả mạo Thổ công để thực hiện hành vi gian ác.
Mặc dù Diêm Vương kết tội Tử Văn mạnh mẽ, nhưng chàng vẫn không chịu khuất phục. Chàng đòi được thanh minh và xin cho người đến đền Tản Viên để kiểm tra sự thật.
Kẻ gian tà thấy Tử Văn biết điểm yếu của mình nên không cãi, thay vào đó chê bai và nói xấu về chàng.
Cuộc tranh luận gay gắt giữa hai bên khiến Diêm Vương bối rối. Tử Văn vẫn kiên định: 'Nếu nhà vua không tin lời tôi, xin cho phép tư giấy đến đền Tản Viên để làm rõ; nếu tôi nói không đúng, tôi sẵn lòng chịu thêm tội lỗi!'
Thấy không thể đe dọa được Tử Văn, hồn ma tên tướng giặc bội phục, nhưng vẫn cố giữ vẻ đạo đức giả của kẻ có quyền lực: 'Gã kia là học trò, thật là ngu bướng, rất đáng trách. Nhưng đã lên án như vậy là đủ răn đe rồi. Xin Đại vương khoan dung tha cho hắn để thể hiện lòng từ bi rộng lượng. Không cần phải cứng nhắc đòi trừng phạt hắn. Nếu đưa ra án phạt nghiêm khắc, có thể ảnh hưởng đến lòng từ bi.'
Tuy nhiên, Diêm Vương nhanh chóng nhận ra ai đúng ai sai, ngay lập tức quát mắng: 'Theo lời hắn (tức Tử Văn) thì nhà ngươi xứng đáng bị phạt tử hình. Luật trừng phạt về sự gian dối đã sẵn sàng. Tại sao nhà ngươi lại dám thái độ lạc quan như vậy khi nhận tội?' Sau đó, người được sai đến đền Tản Viên để kiểm tra sự thật. Tất cả đều khẳng định những lời Tử Văn nói là đúng. Diêm Vương phẫn nộ trách mắng các quan phán không giữ được công bằng, để cho sự gian dối xảy ra. Rồi ngài ra lệnh: 'Dùng lồng sắt chụp đầu, khẩu gỗ đặt vào miệng' để trừng trị những kẻ lừa dối và gian ác, sau đó giam giữ họ ở ngục Cửu U, tức ngục tối chín tầng ở Âm phủ, nơi trừng trị những tội phạm.
Cuối cùng, Tử Văn đã chiến thắng, công lý đã chiến thắng! Công bằng của nhân dân mãi mãi là như vậy! Kết thúc câu chuyện rất có ý nghĩa: 'Tử Văn được sống lại, Thổ công được dân làng xây dựng cho ngôi đền mới. Còn ngôi mộ của tên tướng giặc bị phát hiện, hài cốt tan ra như cỏ rác'. Thật là quả báo xứng đáng cho kẻ xâm lược đã chết nhưng vẫn tiếp tục gây tội ác!
Lời bình cuối cùng của câu chuyện cũng chứa đựng ý nghĩa sâu sắc về phẩm chất của một kẻ sĩ: 'Than ôi! Người ta thường nói:
'Gãy cành mới phát chồi'. Kẻ sĩ chỉ cần lo không mềm yếu, còn gãy hay không là ý của Trời. Sao phải lo rằng sẽ gãy, khi có thể thay đổi từ mềm mại thành cứng cáp? Ngô Tử Văn là một người dũng cảm, dám chống lại sự ác độc, thách thức yêu ma, làm việc vĩ đại hơn cả con người. Vì điều đó, anh ta đã trở nên nổi tiếng và được tôn vinh ở Minh ty, điều này thực sự xứng đáng. Vậy nên, kẻ sĩ không nên sợ sự cứng rắn.'