
Suy ngẫm về đoạn trích 'Hiền Tài là hơi thở của dân tộc' mang lại cho chúng ta một đoạn văn mẫu đầy cảm xúc và ấn tượng nhất. Điều này giúp học sinh lớp 10 có thêm động lực học tập, mở rộng kiến thức, và hiểu biết sâu sắc hơn về cách phân tích và viết văn. Đồng thời, cũng rèn luyện kỹ năng viết văn luận bằng cách phân tích các tác phẩm văn học. Hơn nữa, chúng ta cũng nên xem xét Đoạn văn suy ngẫm về sự cần thiết của việc trọng dụng hiền tài.
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn ngắn khoảng 7 câu, chia sẻ suy nghĩ của bạn về đoạn trích 'Hiền Tài là hơi thở của dân tộc'
Viết về cảm nhận của bạn về đoạn trích 'Hiền Tài là hơi thở của dân tộc'
'Hiền tài là hơi thở của quốc gia' là một đoạn trích quan trọng từ bài 'Bài kí danh tiến sĩ khoa Nhâm Tuất, niên hiệu Bảo Đại thứ ba' của Thân Nhân Trung, viết vào năm 1484 trong thời đại Hồng Đức. Bài văn nói về ý nghĩa của việc lập bia đá trong việc tôn vinh nhân tài. Tổ chức thi cử ba năm một lần đã là một bước tiến lớn trong chính sách phát triển nhân tài của triều đại Lê Thánh Tông (bắt đầu từ năm 1463, đặt ra lệnh thi tiến sĩ mỗi ba năm), nhưng việc lập bia đá thì chậm chạp hơn. Đoạn trích này có hai phần chính. Đầu tiên, nó nhấn mạnh vai trò của nhân tài trong việc xây dựng quốc gia: 'Hiền tài là hơi thở của quốc gia', những người trí thức chính là hiền tài. Do đó, nhà nước thể hiện sự quan tâm đến việc tìm kiếm và chọn lựa nhân tài bằng cách trao cho họ các ân huệ lớn như danh hiệu 'đề cao bằng tước trật', tiệc thường,... nhưng những biện pháp này chỉ mang tính chất tạm thời. Việc lập bia đá đề danh là một trong những biện pháp cần thiết để khích lệ và động viên nhân tài: việc khắc tên của các tiến sĩ lên bia đá để ghi nhận tên tuổi của họ là một hình thức khích lệ và động viên quan trọng. Ngoài ra, khi tên của họ đã được khắc lên bia đá, các nhân tài phải nỗ lực hơn để xứng đáng với danh hiệu của mình suốt muôn đời. Chính sách sử dụng bia đá để khích lệ tinh thần tự giác là chính sách 'đực trị' của triều đại Lê. Trong một đoạn văn ngắn, tác giả đã thể hiện một góc nhìn khác, từ góc độ của một nhà lãnh đạo (vì vua đã giao cho ông soạn bài), khẳng định rằng việc nuôi dưỡng và tôn trọng nhân tài luôn là nhiệm vụ của các vị thánh đế, minh vương'. Các biện pháp khuyến khích và tôn trọng nhân tài đã được thực hiện phản ánh chính sách tích cực của nhà nước đối với nhân tài. Đoạn văn này cũng ca ngợi triều đại Lê Thánh Tông và chứa đựng thông điệp về việc trân trọng và quản lý nhân tài, một chân lý có giá trị vĩnh cửu gửi đến các thế hệ sau này'.