Tóm tắt Người cầm quyền khôi phục uy quyền gồm 11 mẫu tóm tắt ngắn gọn và đầy đủ, hỗ trợ việc hiểu và ghi nhớ nội dung tác phẩm một cách hiệu quả.
Đoạn trích Người cầm quyền khôi phục uy quyền, chương IV, quyển 8 phần I, thể hiện cuộc đối đầu gay go giữa cái thiện và cái ác. Dưới đây là 11 mẫu tóm tắt ngắn gọn nhất.
TOP 11 Tóm tắt Người cầm quyền khôi phục uy quyền ngắn gọn.
- Sơ đồ tư duy Người cầm quyền khôi phục uy quyền
- Tóm tắt Người cầm quyền khôi phục uy quyền ngắn gọn
- Tóm tắt truyện Người cầm quyền khôi phục uy quyền đầy đủ
Sơ đồ tư duy về tác phẩm Người cầm quyền khôi phục uy quyền.
Tóm tắt Người cầm quyền khôi phục uy quyền ngắn gọn
Tóm tắt mẫu số 1
Giăng Van-giăng, từ lao động nghèo khổ, sau 19 năm tù vì lấy cắp một chiếc bánh mì, trở thành người giàu có, thị trưởng. Bị thanh tra mật thám Gia-ve nghi ngờ, Giăng Van-giăng vẫn giữ lời hứa với Cô-dét. Ông tham gia cuộc khởi nghĩa của nhân dân Pa-ri và cứu sống Ma-ri-uýt. Cuối cùng, ông chết trong cảnh cô đơn.
Tóm tắt mẫu số 2
Phăng tin bị Gia-ve bắt giam, nhờ Giăng Van-giăng chịu khó giúp đỡ mới thoát khỏi hiểm nguy và được đưa vào bệnh viện. Trong quá trình cứu giúp Phăng Tin, Giăng Van-giăng quyết định ra tòa tự tội để giải cứu một nạn nhân bị oan uổng. Khi Gia-ve xuất hiện, Phăng-tin lo sợ rằng hắn đến bắt mình. Giăng Van-giăng tạm gác lên bên để cầu xin thời gian tìm con gái của Phăng-tin. Tuy nhiên, Gia-ve không thương xót, chỉ tuyên bố Giăng Van-giăng là tù nhân vượt ngục và muốn bắt ông. Nghe những lời này, Phăng-tin tuyệt vọng đến mức không còn hơi thở. Phẫn nộ trước sự tàn bạo của Gia-ve, Giăng Van-giăng phục thân quyền uy khiến Gia-ve phải khiếp sợ. Ông nói lời cuối cùng với Phăng-tin trước khi quay về phía Gia-ve và nói: 'Giờ đây tôi sẽ theo anh'.
Tóm tắt mẫu số 3
Phụ nữ Phăng Tin bị Gia-ve bắt giữ, nhờ Ma-đơ-le giúp đỡ mới trốn khỏi nguy hiểm và được đưa vào bệnh viện. Trong quá trình giúp đỡ Phăng-Tin, Ma-đơ-le đã quyết định ra tòa tự tội để cứu một nạn nhân bị oan uổng. Gia-ve theo dõi và đến bệnh viện nơi Phăng-tin nằm để canh chừng Ma-đơ-le. Khi Gia-ve xuất hiện, Phăng-tin cảm thấy lo lắng rằng hắn đến bắt mình. Ma-đơ-le yêu cầu thêm thời gian để tìm con gái của Phăng-tin nhưng Gia-ve không chấp nhận và đổ lỗi Phăng-tin. Nghe thấy những lời này, Phăng-tin đã mất hơi thở ngay trên giường. Ma-đơ-le giật mình trước cái chết đột ngột đó, vừa giật tay Gia-ve và tiến về phía giường bệnh, vừa cầm một thanh gỗ trong tay. Gia-ve sợ hãi trước sự can đảm của Ma-đơ-le, hắn không biết phải làm gì vài giây. Ma-đơ-le tiến lại gần Gia-ve và nói: 'Tôi sẽ ở lại với anh từ giờ'.
Tóm tắt mẫu số 4
Gia-ve bắt giữ Phăng-tin. Giăng Van-giăng giúp Phăng-tin thoát khỏi nguy hiểm và đưa vào bệnh viện. Sau đó, ông ra tòa tự tội để cứu một nạn nhân bị oan. Khi đến thăm Phăng-tin lần cuối, Giăng Van-giăng bị Gia-ve theo dõi và bị tố cáo. Phăng-tin tuyệt vọng tắt thở ngay tại giường. Trước cái chết đột ngột của Phăng-tin, Giăng Van-giăng cầm thanh giường nhìn Gia-ve khiến hắn sợ hãi. Ông nói lời cuối với Phăng-tin rồi quay về phía Gia-ve nói: 'Bây giờ tôi thuộc về anh'.
Tóm tắt mẫu số 5
Để cứu một nạn nhân bị Gia-ve bắt oan, Giăng Van-giăng buộc phải tiết lộ danh tính thật của mình. Vì vậy, ông phải đến từ giã Phăng-tin khi nàng chưa biết gì về sự thật đau lòng. Khi Gia-ve xuất hiện, Phăng-tin lo sợ rằng hắn đến bắt mình. Ban đầu, Giăng Van-giăng vẫn giữ vững uy quyền của một thị trưởng. Vì không muốn mất đi hy vọng của Phăng-tin, ông phải nhượng bộ trước Gia-ve. Nhưng Gia-ve vẫn tàn nhẫn tuyên bố Giăng Van-giăng chỉ là một tù nhân vượt ngục và hắn sẽ bắt ông. Phăng-tin tuyệt vọng tắt thở. Phẫn nộ trước sự tàn bạo của Gia-ve, Giăng Van-giăng tái khẳng định quyền uy khiến hắn phải run sợ và thực hiện những hành động cuối cùng đối với Phăng-tin.
Tóm tắt mẫu số 6
Phăng tin bị Gia-ve bắt, nhưng nhờ có Giăng Van-giăng - lúc này vẫn là thị trưởng Man-đơ-len cứu, chị thoát khỏi hiểm nguy và được đưa vào bệnh viện. Để cứu một nạn nhân bị Gia-ve bắt oan, Giăng Van-giăng đã quyết định tiết lộ danh tính thật của mình. Vì thế, ông đã phải từ giã Phăng-tin trong khi chị chưa biết gì về sự thật này. Giăng Van-giăng phải nhượng bộ trước Gia-ve để có thêm thời gian tìm con gái của Phăng-tin. Nhưng hắn không cho ông cơ hội. Nghe xong những lời này, Phăng-tin đã tuyệt vọng tắt thở. Phẫn nộ trước sự tàn nhẫn của Gia-ve, Giăng Van-giăng phục hồi uy quyền khiến hắn phải run sợ. Ông gặp Phăng-tin lần cuối rồi đứng dậy quay về phía Gia-ve và nói: “Bây giờ tôi sẽ theo anh”.
Tóm tắt mẫu số 7
Tác phẩm được phân thành năm phần, trong đó đoạn trích “Người cầm quyền khôi phục uy quyền” nằm ở cuối phần thứ nhất, thể hiện sự đối lập giữa cái thiện và cái ác, giữa quyền lực và nạn nhân. Tác giả phê phán và lên án cường quyền, khơi dậy lòng đồng cảm, xót thương với những người bị đau khổ. Victor Hugo tập trung truyền đạt tư tưởng của mình qua nhân vật chính Giăng Van-giăng, người coi tình thương và nhân đạo là trên hết, được thể hiện qua câu nói: “Trên thế giới chỉ có một điều duy nhất, đó là yêu thương lẫn nhau”.
Tóm tắt đầy đủ Người cầm quyền khôi phục uy quyền
Tóm tắt mẫu số 1
Tóm tắt một phần ý tưởng của Victor Hugo trong Người cầm quyền khôi phục uy quyền: Khi pháp luật và văn minh còn đầy đọa con người, tạo ra những địa ngục ẩn trong xã hội, thì có một thứ định mệnh nhân tạo gây ra thêm nỗi đau. Ba vấn đề lớn của thời đại được nhấn mạnh: sự tha hoá của đàn ông vì bán lao động, sự sa đọa của phụ nữ vì miếng cơm, sự cảm thấy cô đơn của trẻ em vì tối tăm thất học vẫn chưa được giải quyết. Victor Hugo vẽ nên bức tranh sống động về cuộc sống của người lao động nghèo ở Pháp trong thế kỷ XIX. Tác phẩm nổi bật những phẩm chất tâm hồn và hình thức của họ, đồng thời phản ánh sự bất công của xã hội. Mặc dù khuyến khích sự giúp đỡ giữa những người giàu và nghèo, nhưng tác phẩm cũng phản ánh sự nhận thức của Hugo về tư tưởng vô lý của mình. Ông thấy rằng việc thể hiện sự rạn nứt trong tư tưởng nhân văn bất kỳ và nhận ra có một hướng giải quyết khác là cuộc cách mạng tiêu diệt trật tự xã hội hiện tại.
Tóm tắt mẫu số 2
Phăng-tin nằm trên giường bệnh, bất ngờ Gia-ve xuất hiện. Khi nhìn thấy gương mặt đáng sợ ấy, chị lặng im, che mặt và kêu lên hốt hoảng: 'Ông Ma-đơ-len ơi, xin cứu tôi!' Giăng Van-giăng nhẹ nhàng an ủi Phăng-tin: 'Hãy yên tâm. Không phải hắn đâu, chị ạ'.
Gia-ve thúc ép Giăng Van-giăng 'đi mau! ' Tiếng hắn không còn là tiếng của con người mà giống như tiếng thú gầm. Hắn đứng yên một chỗ, đối diện nói. Đôi mắt hắn như lưỡi dao sắc bén. Gia-ve tiến vào phòng và la lên: 'Mày có đi không? 'Phăng-tin run rẩy. Một sự kỳ lạ bao trùm chị: Gia-ve nắm lấy cổ áo của ông thị trưởng. Phăng-tin kêu lên: 'Ông thị trưởng ơi!' thì Gia-ve cười to, cái cười đáng sợ phô bày hàm răng. Gia-ve nhắc Giăng Van-giăng, bắt hắn gọi là ông thanh tra và muốn hắn nói lớn. Giăng Van-giăng xin hắn thời gian ba ngày để tìm con gái cho Phăng-tin, nhưng hắn đã la lên: 'Chà chà! Tao không nghĩ mày ngốc thế!'. Nghe Phăng-tin kêu lên: 'Con tôi. Đi tìm con tôi!... ', Gia-ve lại nắm chặt cổ áo và cà vạt. Giăng Van-giăng, sau đó nói lớn: 'Tao đã nói không có ông Ma-đơ-len, không có ông thị trưởng nào cả. Chỉ có một tên trộm, một tên cướp, một tên tù khổ sai là Giăng Van-giăng! Tao bắt được nó đây này!'. Phăng-tin nhìn Giăng Van-giăng, nhìn Gia-ve, nhìn bà xơ, thốt ra tiếng rên, miệng há hốc, hai mắt mở to và lờ đờ rồi dừng thở. Giăng Van-giăng vung tay đẩy Gia-ve ra khỏi cổ áo và nói: 'Anh đã giết người phụ nữ này rồi đó Gia-ve trở nên điên khùng la lên: 'Đi ngay không thì cầm tay lại!'. Giăng Van-giăng vung chiếc giường sắt cũ nát, cầm cái thanh giường trong tay, nhìn Gia-ve trừng mắt. Gia-ve lùi về phía cửa. Gia-ve run rẩy, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo Giăng Van-giăng. Giăng Van-giăng nhìn Phăng-tin với lòng thương xót cháy bỏng. Sau đó, ông nhẹ nhàng gần tai Phăng-tin. Giăng Van-giăng đưa cổ áo của chị lại, gom gọn tóc vào mũ, rồi vỗ nhẹ mắt cho chị. Giăng Van-giăng quỳ xuống, nhẹ nhàng đặt bàn tay của Phăng-tin vào và hôn lên. Rồi Giăng Van-giăng đứng dậy, quay về phía Gia-ve và nói: 'Bây giờ tôi là của anh rồi'.
Tóm tắt mẫu số 3
Tác phẩm trên là bức tranh sống động về cuộc sống của người lao động nghèo khổ ở Pháp trong thế kỷ XIX, thể hiện qua những con người bị xã hội vùi dập. Dưới bút tài của tác giả, họ được khắc họa với nhiều vẻ đẹp về tâm hồn và hình thức. Ông sử dụng phương pháp tương phản và lãng mạn để nổi bật những phẩm chất của họ. Tác phẩm nêu lên tình thương yêu chân chính chỉ có ở những người nghèo khổ. Tác giả cũng nêu lên ý nghĩa của sự đoàn kết và hỗ trợ trong cộng đồng. Cũng như qua lời tựa của Victor Hugo: 'Khi pháp luật và văn minh còn đầy đọa con người, còn dựng nên những địa ngục nằm sâu trong ở giữa xã hội văn minh vô hình chung đem một thứ định mệnh nhân tạo chồng thêm lên thiên mệnh; khi ba vấn đề lớn của thời đại quy tụ lại tại một nơi cũng là sự tha hoá của đàn ông bắt động thể hiện rõ vì bán sức lao động cũng như sự sa đọa của đàn bà vì miếng cơm manh áo, sự cằn cỗi của trẻ nhỏ vì tối tăm thất học còn mà vẫn chưa được giải quyết; khi ở một số nơi đời sống còn ngạt thở.
Tóm tắt mẫu số 4
đoạn trích nói về cảnh đau khổ của người nô lệ và sự bức bách của tầng lớp công sản giành lại quyền lực từ tay dân quyền áp bức. Những suy nghĩ có thể tóm tắt bằng lời tựa của Victor Hugo - một tác giả kinh điển về việc phục hồi quyền lực: 'Khi pháp luật cùng văn minh còn làm con người khốn khổ, tạo ra địa ngục ẩn sâu trong xã hội hiện đại, nơi mà một số số phận bị ép buộc thêm vào số phận của mình; khi ba vấn đề lớn của thời đại đều tập trung ở một nơi, là sự nô lệ của con người bị bóc lột sức lao động và sự khổ cực của phụ nữ chỉ vì miếng cơm manh áo, cũng như tình trạng thiếu học vấn của trẻ em vẫn chưa được giải quyết; khi ở một số nơi cuộc sống trở nên ngột ngạt. Những năm bom đạn và khó khăn đã mở ra, không ít sinh viên bắt đầu tổ chức cuộc kháng chiến trên những con đường nhỏ ở Paris. Javert đã thâm nhập vào hàng ngũ sinh viên như một đặc vụ và cố gắng giải cứu và giành lại tự do cho Dân chủ Đảng, nhưng không may bị Gavroche phát hiện và Enjolras đã bắt giữ vào các nhà tù. Những suy nghĩ có thể tóm tắt bằng lời tựa của Victor Hugo - một tác giả kinh điển về việc phục hồi quyền lực: 'Khi pháp luật cùng văn minh còn làm con người khốn khổ, tạo ra địa ngục ẩn sâu trong xã hội hiện đại, nơi mà một số số phận bị ép buộc thêm vào số phận của mình.