Văn mẫu lớp 11: Phân tích bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ bao gồm 2 mẫu văn cực hay. Đây là nguồn tư liệu hữu ích giúp học sinh nâng cao kỹ năng phân tích văn học của mình với những bài văn mẫu sáng tạo và hấp dẫn, giúp họ hiểu sâu hơn về bài thơ.
Bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ đầy ý nghĩa và cảm xúc. Nó nhắc nhở chúng ta về tình cảm hiếu thảo với cha mẹ. Hãy xem thêm các bài văn mẫu để hiểu thêm về tình cảm trong bài thơ này.
Phân tích Áo cũ của Lưu Quang Vũ
Bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ là một tác phẩm ý nghĩa về tình cha con và sự hi sinh. Tác giả đã sử dụng ngôn từ tươi sáng và hình ảnh sinh động để diễn đạt cảm xúc trong câu chuyện.
Từ khúc đầu bài thơ, chúng ta cảm nhận được tình thương và lòng hi sinh của cha dành cho con. Dòng thơ 'Cha cũng có thể biến thành tro' bày tỏ sự yếu đuối và sự hy sinh của cha cho con. 'Thuốc đắng không còn chờ được nữa' là sự quyết tâm của cha trong việc bảo vệ con, dù có đau đớn.
Tác giả cũng sử dụng hình ảnh tự nhiên để tạo ra một cảnh tượng đau lòng và đầy bi thương. Hình ảnh 'Tí tách sương rơi' và 'những cánh hoa mỏng manh' thể hiện sự phá hủy và mất mát. Câu 'gửi hương cần sự trợ giúp của rễ cây' thể hiện tình thương và hy vọng của cha dành cho con.
Ngoài ra, bài thơ còn thể hiện sự đau khổ và hy sinh của cha. Dòng thơ 'Mồ Hôi keo thành chai tay' và 'tuổi cha nước mắt im lặng' tạo ra hình ảnh bi thương về sự hy sinh của cha. 'Thực tế khóc oà mù mịt' cũng là sự thất vọng và đau khổ của cha khi con không nhận ra những gì cha đã làm.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng lời nhắn nhủ sâu sắc từ cha đến con. Dòng thơ 'Khi con lớn như cha, đáy chén vẫn còn bão tố' thể hiện mong muốn của cha rằng con sẽ trưởng thành và vượt qua khó khăn như cha đã từng trải qua.
Tóm lại, bài thơ 'Áo cũ' đã được tạo ra bởi những biện pháp nghệ thuật và cấu trúc độc đáo để tạo ra một tác phẩm văn chương sâu sắc và cảm động. Tác giả đã sử dụng hình ảnh và ngôn từ sống động để thể hiện tình thương và sự hy sinh của cha dành cho con. Bài thơ cũng gửi đi thông điệp về việc trân trọng và biết ơn những nỗ lực hy sinh mà cha mẹ dành cho chúng ta.
Đánh giá bài thơ Áo cũ
“Dưỡng con nuôi buôn bán tảo,
Chỉ mong con lớn, thân với đời.
Khi nắng trở lại sáng hồng,
Mẹ đau lòng, đứng nhìn, lo lắng.
Mai sau khó khăn triền miên,
Dạy con ăn học, giữ tiền nuôi con.”
Mẹ là tình yêu thiêng liêng nhất trong cuộc đời. Mẹ vun đắp, chăm sóc, dạy dỗ con cái, mang lại cho con những điều tốt đẹp nhất không tiếc tháng năm, vất vả. Chính vì lẽ đó, mẹ luôn là đề tài ngọt ngào trong văn chương, thơ ca. Lưu Quang Vũ đã chọn chủ đề về mẹ để sáng tác bài thơ “Áo cũ”. Bài thơ được viết vào năm 1963, khi tác giả mới 15 tuổi, học lớp 9 và đến năm 2002, Áo cũ mới được in trong tập thơ tình của nhà xuất bản Văn học. Bài thơ là tình cảm sâu nặng của tác giả dành cho mẹ và sự trân trọng kí ức tuổi thơ của mình.
Bài thơ mở đầu với hình ảnh đặc biệt của chiếc áo cũ, như là nơi tác giả đặt nhiều cảm xúc của mình:
“Áo cũ kia, mỗi ngày mỗi khắn,
Chỉ rách sờn, màu bạc đã phai hai vai.
Yêu áo cũ tựa như yêu kí ức,
Trong lòng dành cho mắt đớn đau.”
Khi mặc, chiếc áo dần cũ đi, ngày qua ngày, vì thời gian trôi qua, cùng với đó là sự lớn lên của chúng ta. Chiếc áo ngắn đi từng chút, từng chút. Điều này dường như là luật tự nhiên của sự biến đổi. Trong trường hợp của chiếc áo cũ mà nhà thơ Lưu Quang Vũ viết về, nó cũ đến mức “đứt sờn màu bạc hai vai”, có lẽ tác giả đã mặc nó từ lâu trước khi viết bài thơ, khi còn là một thiếu niên học lớp 9. Điều này phản ánh hoàn cảnh gia đình của tác giả, không phải giàu có nên chiếc áo phải mặc đến nỗi rách và ngắn đi. Nhìn chiếc áo, tác giả thấy như thấy kí ức của mình, kí ức nào khiến cho “mắt phải cay cay” và muốn khóc?
Những kí ức về mẹ thân yêu khiến nhà thơ Lưu Quang Vũ cảm thấy cay mắt:
“Mẹ vá áo, biết con lớn nhanh,
Mẹ không nhìn rõ, chỉ để xâu kim.
Áo con, mẹ may vá tay,
Yêu mẹ nhiều, yêu chiếc áo hơn.”
“Chiếc áo ấy, qua mùa, qua tháng,
Cũ rồi mà vẫn quý thương,
Con không muốn, lần nào thay áo mới.
Chiếc áo dài, mẹ cũng già hơn.”
Mỗi lần chiếc áo rách, mẹ thấy rằng “con đã lớn nhanh”. Điều này cũng đồng nghĩa với việc mẹ cũng đã già đi. Bây giờ, việc mẹ vá áo cho con càng khó hơn trước, vì mắt mẹ kém nên “không nhìn rõ, chỉ để xâu kim”. Mỗi khi con mặc chiếc áo đó, con cảm nhận được “đường khâu tay mẹ may vá”, do đó con yêu mẹ nhiều hơn, và yêu chiếc áo hơn nữa vì đó là tình yêu của mẹ dành cho con. Chiếc áo cũ mẹ đã may vá, đã được tác giả mặc “qua mùa, qua tháng”, mặc dù cũ nhưng tác giả vẫn quý trọng và yêu thương. Mỗi khi mặc áo mới, con phải chọn áo dài hơn, vì con đã lớn lên, không còn mặc vừa chiếc áo cũ ngắn nữa, và điều này cũng là minh chứng cho việc mẹ đã già đi hơn, khiến tác giả không vui vẻ mặc áo mới, bởi thời gian trôi qua khiến mẹ càng ngày càng già đi, nhưng cũng lấy đi tuổi trẻ của mẹ.
Cuối bài thơ, đó là lời tác giả Lưu Quang Vũ muốn gửi đến độc giả cũng như lời tự nhắc nhở của tác giả:
“Hãy biết trân trọng những kỉ niệm xưa cũ
Để yêu thương cha mẹ nhiều hơn
Hãy quý trọng những gì đã cùng ta trải qua
Trong những năm tháng đã qua...”
Mỗi người chúng ta phải biết trân trọng những kỉ niệm xưa, đó là những gì mình đã trải qua, những điều mà chúng ta đã được ban tặng. Để yêu thương cha mẹ hơn, vì họ đã dành cả cuộc đời để nuôi dưỡng, chăm sóc chúng ta. Phải biết yêu thương, trân trọng những người thân yêu và những điều đã gắn bó với chúng ta. Vì không biết chờ đợi điều gì trong những năm tháng sắp tới, hãy yêu thương cha mẹ, người đã sinh ra chúng ta, và những điều thân mến xung quanh để không hối tiếc sau này.
Bài thơ Áo cũ sử dụng từ ngữ đơn giản nhưng mang lại những bài học sâu sắc và ý nghĩa. Trong đó chứa đựng tình yêu của tác giả Lưu Quang Vũ dành cho mẹ cũng như thông điệp ý nghĩa về tình thương mẹ và những điều gắn bó xung quanh. Bài thơ cũng phản ánh tài năng của nhà thơ khi có thể sáng tác một bài thơ ý nghĩa như vậy ở độ tuổi nhỏ.