Văn mẫu lớp 11: Phân tích bài thơ Tình ca ban mai của Chế Lan Viên cung cấp hướng dẫn viết chi tiết kèm theo bài văn mẫu độc đáo. Giúp học sinh tham khảo để nâng cao trình học văn học với những bài văn mẫu sáng tạo.

Tình ca ban mai của Chế Lan Viên thể hiện sự rực rỡ của tình yêu, niềm tin vào vẻ đẹp và sức mạnh của tình yêu. Xem thêm bài văn mẫu Phân tích bài thơ Sông Đáy để hiểu sâu hơn về văn học.
Bố cục phân tích bài thơ Tình ca ban mai
I. Khởi đầu
Thông tin cơ bản về tác giả và tác phẩm.
II. Phần thân bài
1. Tổng quan
- Chế Lan Viên (hồi hương, sự nghiệp, phong cách sáng tác/ nghệ thuật,..)
- Bài thơ Tình ca ban mai (ngữ cảnh sáng tác, tiêu đề, tóm tắt nội dung,..)
2. Phân tích tác phẩm
- Bốn dòng thơ đầu: là sức mạnh và lửa cháy của em đã làm tan chảy trái tim anh; làm cho tình yêu trong anh thêm rực cháy và khao khát nhớ mong em.
- Bốn dòng thơ sau:
=> Dường như bốn dòng thơ đầu và bốn dòng thơ sau sẽ trái ngược hoàn toàn, nhưng Chế Lan Viên đã khiến người đọc ngạc nhiên khi sử dụng sự phủ định để củng cố, mạnh mẽ hơn và định rõ hơn cho bài thơ.
- Dòng thơ cuối cùng: Em chính là sự tinh túy của vẻ đẹp, là ánh sáng của cuộc sống => Sự khéo léo, tài nghệ trong viết văn.
- Tóm tắt giá trị nghệ thuật của tác phẩm.
- Giá trị về thẩm mỹ mà tác giả đem lại.
III. Kết luận
Tâm sự của bản thân sau khi đọc xong bài thơ.
Phân tích bài thơ Tình ca ban mai
Sinh ra trên cõi đời này, không ai không từng ước mơ cho riêng mình một điều gì đó chân thành như vậy. Bước vào thế giới kỳ diệu với vô vàn màu sắc, ta như lạc giữa những tình thương, niềm khao khát hạnh phúc, và bao nỗi nhớ ấm áp. “Tình ca ban mai” của Chế Lan Viên như là bản nhạc tình yêu với giai điệu ngọt ngào giữa biển cảm xúc vô tận.
“Làm sao tan ra
Thành trăm dòng sóng nhỏ
Giữa biển yêu thương bao la
Vẫn mãi vỗ về”
(Sóng - Xuân Quỳnh)
Ngay từ tiêu đề, bài thơ đã gợi lên sự sâu lắng, dịu dàng và êm đềm: “Tình ca ban mai”. Chế Lan Viên không chọn bất kỳ tiêu đề nào khác, ông viết bài như một bản ca ca ngợi tình yêu của tuổi trẻ, đầy sức sống và đam mê. “Tình ca ban mai” có phải là khúc hát về một trái tim rực rỡ tình yêu, một tình yêu sáng ngời, thấm đượm như buổi sớm mai, một niềm tin sâu sắc vào vĩnh hằng của tình yêu đẹp đẽ?
Bài thơ tự mình chia thành hai phần, trong đó bóng dáng của Chế Lan Viên dường như ẩn sau những tâm sự chân thành của người đang yêu:
“Em ra đi như ánh chiều tàn,
Chim vườn bay khắp bầu trời.”
Sự di chuyển của em không chỉ là của riêng em mà còn lan tỏa sang cảnh vật xung quanh. Em ra đi “như ánh chiều tàn”, khiến cho chim vườn xao lạc khắp bầu trời. Sự sống dường như đang phai nhạt dần, đang rơi vào hình ảnh u tối vì em là ngọn lửa duy nhất có thể thắp sáng nó. Em rời đi để “làm mất” trong anh niềm yêu thương và nỗi nhớ sâu sắc. Câu từ thanh âm và đầy xúc động, như một hòn bi cảm xúc. “Em ra đi - như ánh chiều tàn”. Em chính là trung tâm của cuộc sống, vắng mặt em chỉ còn lại nỗi cô đơn đáng sợ, trong mỗi ánh nhìn của anh, thế giới dường như không còn tồn tại. Có thể nói ngay từ câu thơ đầu tiên, bóng hình của em đã in sâu vào tâm trí của anh. Em ra đi mang theo nỗi nhớ sâu sắc như vậy, liệu khi em trở về anh có thể vui hơn không?.
“Em về, như mai trở về,
Rừng non xanh mướt lá xanh”
Khổ thơ thứ hai khác biệt hoàn toàn so với khổ thơ trước đó, khi có em, niềm vui đổ đến trong lòng anh như một cơn sóng dữ và sự sống đang bừng tỉnh trên mọi nẻo đường. Không còn là nỗi buồn đau, không còn là nỗi đau khắc sâu; bao nhiêu nỗi nhớ trong anh đã hòa quyện lại thành niềm vui, niềm hạnh phúc tràn đầy.
Em trở về mang theo ánh sáng của buổi bình minh lan tỏa, gieo mầm xanh trên mỗi cành cây, sự sống đang tái sinh khi có em. Thật là tuyệt vời khi mỗi khi em trở về không chỉ làm tan biến nỗi nhớ và cô đơn trong anh, mà còn khiến cỏ cây bừng nảy mầm đón những giọt sương đầu ngày.
Khi em ra đi, khi em quay về đều gieo xuống những biến đổi; như những âm nhạc cây đàn im lặng bỗng chốc reo rộn khúc nhạc vui vẻ. Mọi thứ đều trở nên rạng ngời hơn trong niềm hạnh phúc của anh; mọi thứ đang chào đón em và mong đợi em ở lại:
“Em ở lại, trời chưa tối,
Nắng long lanh màu xanh che”
Thực sự không gì tuyệt vời hơn dưới ánh mắt của người đang yêu, mọi thứ như tỏa sáng khi “em ở lại” từ “em quay về” đến “em ở lại”. Em chính là điểm sáng tinh tế nhất làm tan biến bóng tối của đêm tối. Vẻ đẹp đang hiện hữu trước mắt anh là “màu xanh che” của “nắng long lanh”, vẫn là cảnh vật quen thuộc, vẫn là ánh sáng mặt trời thân quen, nhưng “em ở lại” mọi thứ trở nên tinh tế hơn, duyên dáng hơn.
Sự di chuyển của em: “em ra đi” - “em quay về” - “em ở lại” kéo theo sự di chuyển của thời gian: chiều tà - buổi sáng - buổi trưa. Em mang theo ánh sáng của cuộc sống, thổi tắt ngọn nến le lói cháy khi em đi và thắp sáng ngọn lửa niềm tin khi em quay về và ở lại. Sức mạnh mà em có không chỉ đến từ bóng hình mà còn từ tâm hồn dịu dàng của em:
“Tình em như sao đêm
Rải ánh sáng tỏa lung linh”
Từ khiến em ra đi, từ khiến em trở về đều tạo ra những thay đổi; như âm nhạc của cây đàn bất ngờ vang lên những bản nhạc vui vẻ. Tất cả đang trở nên tươi sáng hơn trong niềm hạnh phúc của anh; tất cả đang chào đón em và mong chờ em ở lại:
“Em ở lại, trời vẫn chưa tối,
Nắng long lanh màu xanh che”
Thực sự không gì đẹp bằng dưới ánh mắt của người đang yêu, mọi thứ như tỏa sáng khi “em ở lại” từ “em trở về” đến “em ở lại”. Em chính là điểm sáng tinh tế nhất làm tan biến bóng tối của đêm tối. Vẻ đẹp đang hiện hữu trước mắt anh là “màu xanh che” của “nắng long lanh”, vẫn là cảnh vật quen thuộc, vẫn là ánh sáng mặt trời thân thuộc, nhưng “em ở lại” mọi thứ trở nên tinh tế hơn, duyên dáng hơn.
Sự di chuyển của em: “em ra đi” - “em trở về” - “em ở lại” kéo theo sự di chuyển của thời gian: chiều tà - buổi sáng - buổi trưa. Em mang theo ánh sáng của cuộc sống, thổi tắt ngọn nến le lói cháy khi em đi và thắp sáng ngọn lửa niềm tin khi em trở về và ở lại. Sức mạnh mà em có không chỉ đến từ bóng hình mà còn từ tâm hồn dịu dàng của em:
“Tình em như sao đêm
Rải ánh sáng tỏa lung linh”
Anh càng cố quên em, lại càng nhớ em nhiều hơn, càng xem nhẹ tầm quan trọng của em, lại càng thấy em quan trọng bao nhiêu. Nếu trong bốn khổ thơ trước chỉ thấy “em”, “tình em”, thì trong bốn khổ thơ sau, “tình ta” đã được nâng cao lên một bước. Tình yêu hai chiều của anh và em, không chỉ là bóng dáng và cảm xúc của em mà còn là của chúng ta. Thực tế, anh bắt đầu lộ diện từ những khi mất mát, hụt hẫng khi “em đi” ở đầu bài thơ, chỉ bây giờ anh mới dám khẳng định rằng “tình ta” chắc chắn tồn tại.
Vẫn là chuỗi hình ảnh từ đoạn thơ đầu: “chim, bóng chiều, lộc biếc, ban mai, nắng trưa, sao khuya” kết hợp với cách nói phủ định lấp lửng: “sợ gì; tình ta ... gọi; dù ... ta vẫn còn” làm cho tình yêu của anh và em trở nên sâu sắc và mãnh liệt hơn bao giờ hết. Niềm tin vào em và niềm tin em đã xua tan mọi nỗi sợ hãi, lo lắng mơ hồ. Tình yêu sẽ vượt qua mọi trở ngại như những tia sáng ban mai, như trời cao “rải hạt vàng chi chít”:
“Hạnh phúc trên đầu ta,
Rải hạt vàng chi chít”
Chế Lan Viên đã diễn đạt những tiếng lòng sâu lắng, những nhịp đập mãnh liệt của những trái tim luôn khao khát mong chờ. Tình yêu chân thành, đầy đặn là nguồn cảm hứng cho hạnh phúc của anh và em. Tình yêu dẫn chúng ta đến sự sống, niềm tin và ánh sáng, không chỉ riêng tình em như sao khuya, mà anh cũng quên đi nỗi buồn, sự cô đơn, và trống vắng.
Bốn khổ thơ đầu và bốn khổ thơ sau dường như tưởng chừng đối lập hoàn toàn, nhưng lại bổ sung và hoàn thiện lẫn nhau, nói lên điều phủ định để khẳng định thêm vững chắc và rõ ràng. Chính cách kết cấu như vậy đã khiến cho câu thơ cuối cùng đứng một mình thành một khổ riêng biệt:
“Ngày mai, hoa em sẽ lại về”
Sau từ “mai” có dấu phẩy, tăng thêm niềm tin kiên cường trong anh. Và chỉ riêng nhà thơ Chế Lan Viên mới sử dụng cách viết “hoa em” một cách tinh tế và khéo léo như vậy. Ta đã nghe về gót hoa, lệ hoa, mắt hoa, mặt hoa... nhưng chưa bao giờ ai đói nói đến “hoa em”. Cách diễn đạt của Chế Lan Viên cho thấy sự tinh tế trong từng chữ, chỉ cần một từ mà chứa đựng rất nhiều ý nghĩa. Em là biểu tượng của sự đẹp, sự sống, và nguồn sáng, anh gọi em là “hoa em”.
Em là bông hoa tươi đẹp giữa cuộc sống thực, không bao giờ phai nhạt mà luôn nở rộ. Anh luôn tin rằng “hoa em” sẽ làm cho ngày mai trở nên tươi đẹp hơn. Vẻ đẹp của “hoa em” là vẻ đẹp tinh tế trong sự bình dị, tồn tại mãi mãi cùng với sức mạnh của tình yêu.
Bài thơ thể hiện sự sáng tạo của Chế Lan Viên trong lĩnh vực thơ tình với các phương tiện nghệ thuật, cấu trúc thơ mạch lạc, nhẹ nhàng... đã tạo ra một phong cách riêng đầy ấn tượng. Tâm trạng trữ tình sâu lắng của nhà thơ làm cho người đọc cảm thấy đồng cảm với những ước muốn yêu thương và hạnh phúc của mình.
Chỉ cần một bài thơ đẹp về tình yêu, “Tình ca ban mai” của Chế Lan Viên đã vang lên những giai điệu dịu dàng sâu lắng không ngừng vang vọng.