TOP 7 ví dụ Cảm nhận về bài thơ Từ ấy của Tố Hữu tuyển chọn 2 kết luận chi tiết kèm theo 7 ví dụ xuất sắc, giúp các bạn học sinh tự ôn tập, nâng cao kiến thức, phát triển kỹ năng về văn cảm nhận và đánh giá văn bản ngày càng cao.
TOP 7 ví dụ cảm nhận bài thơ Từ ấy cực kỳ chất lượng bao gồm cả các bài viết ngắn gọn và đầy đủ để các bạn tham khảo, lựa chọn phù hợp với khả năng sáng tạo của mình, giúp học sinh học môn Ngữ văn một cách dễ dàng hơn và chuẩn bị tốt hơn cho kì thi. Bằng những bài văn mẫu này, chúng ta cũng có cơ hội hiểu rõ hơn về tác giả Tố Hữu và tinh thần nhiệt thành của ông đối với cách mạng, sự phấn đấu cho lý tưởng của Đảng. Đồng thời, cũng có thể tìm hiểu thêm về phần kết của bài thơ Từ ấy, phần mở đầu của Từ ấy.
Bảng điều chỉnh về cảm nhận bài thơ Từ ấy
Dàn ý thứ nhất
a) Giới thiệu
- Giới thiệu về nhà thơ Tố Hữu và bài thơ Từ ấy.
b) Phần chính
* Tâm trạng của nhân vật trữ tình khi gặp lý tưởng cộng sản
- Bối cảnh 'Từ ấy': khi Tố Hữu trải qua sự chuyển biến của Cách Mạng, bước vào hành trình giải phóng dân tộc
- Biểu tượng ẩn dụ: “nắng hạ”, “mặt trời sáng ngời” => thể hiện niềm vui khi khám phá ra ý nghĩa cao quý của cuộc sống trong giai đoạn đầu tiên của Cách Mạng
- Từ ngữ: “chói lọi”, “bừng sáng”, “rộn rã”, “rất sâu sắc” => khẳng định ý nghĩa của lý tưởng cộng sản mang lại một cái nhìn mới cho thế giới tâm hồn, làm cho tâm trạng trở nên hân hoan
=> Những dòng thơ phát ra tiếng reo hạnh phúc của tác giả khi ôm trọn lý tưởng cộng sản
* Lý tưởng cộng sản gây ra sự thay đổi sâu sắc trong nhận thức của nhân vật trữ tình
- Sự sử dụng đại từ nhân xưng “tôi”: thể hiện sự nhận thức sâu sắc của cá nhân
- Từ “buộc”, “trải nghiệm”: thể hiện sự kết nối, chia sẻ của nhà thơ với đám đông lao động
- Các từ “Mọi người”, “khắp nơi”, “linh hồn khốn khổ”: chỉ người lao động trên mọi miền đất nước
- Biểu tượng ẩn dụ “khối cuộc sống”: làm cho khái niệm về cuộc sống trở nên cụ thể, hình ảnh
=> Bài thơ là sự liên kết giữa cá nhân và cộng đồng. Khi cá nhân hòa nhập vào cộng đồng sẽ tạo ra một cuộc sống gắn bó, tạo ra một sức mạnh lớn.
* Lý tưởng cộng sản giúp nhà thơ vượt qua những tình cảm cá nhân, hẹp hòi để tạo ra một tình đoàn kết với người lao động
- Kết cấu định nghĩa “tôi…là” được sử dụng liên tục trong khổ thơ tạo ra âm điệu mạnh mẽ, nhấn mạnh ý chí vững vàng của nhà thơ khi liên kết với cộng đồng
- Từ “của” kết hợp với các từ xưng hô “anh”, “em”, “con”: thể hiện tình cảm chặt chẽ của nhà thơ với quần chúng như anh em ruột
- Từ “vạn” kết hợp với các hình ảnh “vạn nhà”, “vạn kiếp phôi pha”, “vạn đầu em nhỏ”: biểu hiện những số phận khó khăn, nhỏ bé trong xã hội, thể hiện tình thương bao la, mang tính giai cấp
=> Tố Hữu tự nguyện lựa chọn một vị trí trong lòng dân tộc, coi bản thân là một phần không thể tách rời trong gia đình quần chúng lao động => thể hiện tinh thần dân tộc, lòng nhân ái sâu sắc
* Nội dung và nghệ thuật của bài thơ
- Giá trị nghệ thuật:
- Sử dụng những hình ảnh ẩn dụ, so sánh sắc nét
- Nhịp điệu thơ mạnh mẽ, cảm xúc sâu sắc
- Miêu tả tâm trạng phấn khích, hồi hộp của nhà thơ khi nhận thức lý tưởng cộng sản
- Giá trị nội dung:
- “Từ ấy” là tuyên ngôn về tri thức và quan điểm sáng tạo của Tố Hữu
- Tuyên ngôn về tri thức: nhà thơ quyết tâm theo đuổi ánh sáng của Đảng, liên kết với quần chúng lao động
- Tuyên ngôn về nghệ thuật: sáng tạo văn học không mơ mộng, không xa xôi, nghệ sĩ phải ở bên cạnh và gần gũi với quần chúng dân tộc.
- Từ đó, Tố Hữu đã xác định phong cách của một nhà văn trữ tình chính trị.
c) Kết bài
- Tâm hồn thơ của Tố Hữu tràn đầy tình yêu với giai cấp và lòng biết ơn sâu sắc đối với cách mạng.
- Thơ của Tố Hữu rõ ràng là sự kết hợp giữa trữ tình và chính trị, dẫn dắt người đọc tới tương lai sáng sủa.
- Âm vang trong thơ là giọng của một nhà thơ chân thành theo chủ nghĩa xã hội.
- Giọng thơ của ông chân thành, sống động và đầy cảm xúc.
Dàn ý số 2
I. Mở bài:
- Giới thiệu về bài thơ “Từ ấy”
- Tố Hữu là một trong những nhà thơ nổi tiếng tại Việt Nam, với nhiều tác phẩm được biết đến như: Việt Bắc (1955 - 1961); Gió lộng (1955-1961); Ra trận (1962 - 1971); Máu và hoa (1972 - 1977);… Ông có một sự nghiệp văn chương rất thành công. Trong đó, bài thơ “Từ ấy” nổi bật, được sử dụng trong chương trình giáo dục. Bài thơ này thể hiện niềm đam mê, hân hoan của tác giả khi đón nhận lý tưởng Đảng. Đồng thời, nó cũng thể hiện sự khát khao của nhà thơ khi hiểu được ý nghĩa của Cách mạng và hướng tới nó.
II. Thân bài
1. Phần 1: Diễn đạt niềm vui, sự hứng khởi khi gặp lý tưởng Đảng
- Hai câu đầu viết theo kiểu tự sự: 'Từ ấy trong tôi...'. Lúc đó, nhà thơ còn trẻ, chỉ mới 18 tuổi, được ánh sáng 'chân lý' của cách mạng chiếu sáng cuộc đời. Hình ảnh 'nắng hạ' ẩn dụ cho nguồn năng lượng cách mạng làm bùng cháy tâm hồn nhà thơ, 'mặt trời chân lý' là sự kết nối sáng tạo giữa hình ảnh và ý nghĩa. Câu thơ tôn vinh ánh sáng kỳ diệu của cách mạng. Đó là ánh sáng của tư tưởng cộng sản - ánh sáng của công bằng xã hội, của lẽ phải xã hội.
- Hai câu thơ sau trong phần đầu khổ thơ, đột ngột thoát ra với cảm xúc lãng mạn, phong phú. Niềm vui và sự hứng khởi lan tỏa trong tâm hồn được so sánh với những hình ảnh và âm thanh của thiên nhiên: 'vườn hoa lá', 'mùi hương đậm', 'tiếng chim hót vang vọng'.
- Chấp nhận ánh sáng cách mạng là Tố Hữu đã bắt đầu một con đường sáng sủa, rộng lớn cho cuộc đời, cho tâm hồn: một cuộc sống ý nghĩa, lớn lao, một tâm hồn rộng mở tình yêu cách mạng, yêu dân tộc.
2. Phần 2: Thể hiện nhận thức về ý nghĩa cuộc sống
- Hai dòng đầu: nhà thơ khẳng định quan điểm mới về ý nghĩa cuộc sống là sự gắn bó hòa hợp giữa 'cá nhân' và 'cộng đồng'.
- Động từ 'buộc' là một biểu hiện của ý thức tự nguyện sâu sắc và quyết tâm kiên cường của Tố Hữu để vượt qua ranh giới giữa 'cá nhân' và 'cộng đồng' để hòa nhập với mọi người. 'Tôi buộc lòng mình với mọi người'.
- Từ đó, tâm trạng nhà thơ mở rộng tới 'mọi nơi' (ảo tưởng) và 'trải nghiệm' sự đồng cảm chân thành, tự nguyện với những cá nhân cụ thể.
- Hai dòng thơ sau thể hiện tình yêu thương đối với con người dựa trên tình yêu giai cấp rõ ràng. Nhà thơ đặc biệt chú ý đến quần chúng lao động 'Để hồn tôi với bao hồn khổ' và từ đó như một chứng cứ cho sức mạnh tổng hợp 'Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời'. Điều này cũng được thể hiện trong thơ của Nguyễn Khoa Điềm — một nhà thơ trưởng thành trong thời kỳ chống lại sự xâm lược của Mỹ: 'khi chúng ta nắm tay nhau - Đất nước trở nên trọn vẹn, to lớn'.
Tóm lại, Tố Hữu đã khẳng định mối quan hệ sâu sắc giữa văn học và cuộc sống, đặc biệt là cuộc sống của quần chúng.
3. Phần 3: Sự biến đổi sâu sắc trong tâm hồn nhà thơ
- Trước khi gặp cách mạng, Tố Hữu là một thanh niên thuộc tầng lớp tư sản nhỏ. Khi ánh sáng cách mạng như 'Mặt trời chân lí chiếu sáng qua lòng', đã giúp nhà thơ vượt qua những hạn chế tự bản thân hẹp hòi để đạt được một tình yêu 'to lớn vô hạn'.
- Nhà thơ xem mình như 'đứa con của muôn nhà' trong ý nghĩa thiêng liêng nhất của từ, là em của 'muôn kiếp phôi pha' gần gũi bằng tình yêu thương những số phận lao khổ, bất hạnh, những cuộc sống kiếp sống mòn mỏi, đáng thương; là anh của 'muôn đầu em nhỏ' 'cù bất cù bơ'. Những cảm nhận này đã thúc đẩy nhà thơ đắm chìm trong hoạt động cách mạng với sự hiến dâng cao đẹp để giải phóng dân tộc, giải phóng những số phận đau khổ trong xã hội tăm tối dưới ánh sáng của cách mạng.
III. Kết bài
- Tâm hồn thơ Tố Hữu chứa đựng tình yêu cho giai cấp và lòng biết ơn sâu sắc dành cho cách mạng.
- Thơ của Tố Hữu rõ ràng là sự kết hợp giữa tình yêu và chính trị, đưa người đọc tới chân trời sáng sủa.
- Ngôn từ trong thơ là tiếng nói của một nhà thơ vô sản chân chính.
- Giọng văn thơ chân thành, sôi động và đầy nồng nàn.
- Hình ảnh trong thơ rực rỡ, và ngôn từ phong phú về mặt dân tộc.
Sơ đồ tư duy về Cảm nhận bài Từ ấy
Cảm nhận ngắn nhất về Từ ấy - Mẫu 1
Trong văn học hiện đại của Việt Nam, Tố Hữu là một trong những cây bút đặc trưng với thơ trữ tình - chính trị. Thơ của ông chặt chẽ liên kết với cuộc chiến của dân tộc trong các giai đoạn lịch sử chống ngoại xâm. Bài thơ “Từ ấy” ra đời vào tháng 7-1938 là một dấu mốc quan trọng trong sự nghiệp của tác giả khi ông bắt gặp lý tưởng cách mạng.
Bài thơ mở đầu bằng những cảm xúc về niềm vui hân hoan của nhà thơ khi mới được gia nhập Đảng:
“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Rất đậm hương và rộn tiếng chim...”
“Từ ấy” là khoảnh khắc đầy cảm xúc, là niềm vui, hân hoan tràn ngập trong tâm hồn nhà thơ khi bắt gặp lý tưởng cộng sản. Tác giả sử dụng hình ảnh của “nắng hạ” - ánh nắng mùa hè rực rỡ để tượng trưng cho ánh sáng cách mạng đang tỏa sáng, bùng cháy trong tâm trí của tác giả. Hình ảnh “mặt trời chân lý” khẳng định sức mạnh sáng tỏ của Đảng. Nếu ánh sáng tự nhiên mang lại sự sống cho mọi loài, thì ánh sáng của Đảng chiếu rọi vào tâm trí, trái tim, mang lại hạnh phúc cho nhà thơ. Do đó, “Từ ấy” trở thành lời reo hò đầy hân hoan, sôi động của con người đang tìm kiếm lý tưởng trong cuộc sống. Tác giả sử dụng các từ như “bừng”, “chói” để nhấn mạnh sức ảnh hưởng lớn và quyền lực của lý tưởng, ánh sáng cách mạng. Ở hai câu thơ tiếp theo, chúng ta có thể cảm nhận được niềm vui, hạnh phúc tột cùng thông qua việc so sánh: “Hồn tôi là một vườn hoa lá”. Tâm hồn nhà thơ đầy hương thơm của hoa lá và tiếng hót của chim, thể hiện trạng thái hào hứng của bản thân khi nhận ra ánh sáng, lý tưởng của Đảng. Trong niềm hạnh phúc đó, tác giả đã tìm thấy ý nghĩa sống cao quý của cuộc đời:
Tôi buộc lòng tôi với mọi người
Để chia sẻ với mọi người
Để tâm hồn tôi cùng chia sẻ với những hồn khổ
Để chúng ta gần nhau hơn, làm cho cuộc đời trở nên mạnh mẽ hơn”
Tác giả đã sử dụng từ ngữ “tôi”, nhưng không chỉ là cá nhân mà là cái “tôi” liên kết với mọi người. Việc sử dụng từ “để” hai lần trong mỗi câu thơ tạo nên hình thức thơ vắt dòng, nhấn mạnh ý thức tự nguyện gắn bó cuộc đời với cuộc sống của dân tộc từ khi nhận ra lí tưởng cách mạng. Đồng thời, việc sử dụng các từ như “buộc”, “trang trải”, “gần gũi” thể hiện sự gắn bó và sự dứt khoát của người chiến sĩ, người thanh niên yêu nước khi tìm thấy lẽ sống và lí tưởng cao cả của cuộc đời mình. Như vậy, qua giọng thơ hân hoan, cái “tôi” của tác giả đã hòa chung với cái “ta”, cá nhân hòa chung cộng đồng một cách tự nguyện, quyết đoán để “mạnh khối đời” – khối đại đoàn kết dân tộc. Đó cũng là phẩm chất cao đẹp của người chiến sĩ cách mạng. Bài thơ kết thúc bằng sự chuyển biến trong tình cảm của tác giả:
“Tôi đã là con của vạn nhà
Là em của vạn kiếp phôi pha
Là anh của vạn đầu em nhỏ
Không áo cơm, cù bất cù bơ...”
Bằng cách sử dụng cấu trúc “đã là/ là”, tác giả đã thể hiện một chân lý, khẳng định sự chuyển biến lớn trong tình cảm và trách nhiệm cá nhân đối với cộng đồng. Các danh từ như “con”, “em”, “anh” gợi lên mối quan hệ ruột thịt với “vạn nhà, vạn kiếp phôi pha, vạn đầu em nhỏ” thể hiện sự gắn bó máu thịt của tác giả với quần chúng nhân dân. Câu thơ đã nêu cao trách nhiệm chia sẻ, dẫn dắt và định hướng đối với những kiếp người khổ cực, với tương lai của đất nước. Qua đó, chúng ta thấy được tình thân thiết giữa các tầng lớp trong xã hội, lòng nhân ái và sự đoàn kết dân tộc. Với tinh thần nhiệt huyết của tuổi trẻ, Tố Hữu đã nêu cao chân lí của người chiến sĩ cách mạng, phải lo lắng và chăm sóc vận mệnh của nhân dân, dân tộc dưới ánh sáng của Đảng. Vì thế, bài thơ trở thành lời tuyên ngôn về lẽ sống của thanh niên Việt Nam qua nhiều thế hệ.
Thành công trong việc sử dụng các biện pháp nghệ thuật như so sánh, ẩn dụ, hệ thống ngôn ngữ giàu cảm xúc, giàu nhạc điệu, giọng thơ hân hoan, vui vẻ, Tố Hữu đã ca ngợi lí tưởng cách mạng của Đảng; đồng thời thể hiện tinh thần hòa nhập, cống hiến. Tất cả những yếu tố này đã làm nổi bật tiếng thơ trữ tình – chính trị và phẩm chất cách mạng của nhà thơ Tố Hữu.
Cảm nhận bài Từ ấy - Mẫu 2
Đọc bài thơ Từ ấy của nhà thơ Tố Hữu, ta không chỉ cảm nhận được niềm vui sướng, say mê của chàng trai trẻ trong buổi đầu gặp gỡ lý tưởng cách mạng. Hơn thế nữa, ta nhận ra rằng, đó chính là thời điểm Tố Hữu trở thành một chiến sĩ yêu nước mới, nhà thơ của quần chúng nhân dân. Mỗi khổ thơ là một giai đoạn trong quá trình chuyển biến tư tưởng, tình cảm của Tố Hữu, qua từng câu chữ, từng hình ảnh, người đọc như được sẻ chia, cùng chung vui, cùng tâm nguyện với người thanh niên yêu nước này.
Mở đầu bài thơ là một lời tự sự như giới thiệu của tác giả đối với người đọc về một sự kiện có ý nghĩa lớn lao trong cuộc đời mình:
“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim”
Hai từ “Từ ấy” khiến người đọc không khỏi tò mò, suy nghĩ xem “từ ấy” là từ khi nào? Từ bao giờ? Nhưng chỉ cần đọc hết câu thơ là chúng ta có thể đoán ra đó chính là thời điểm Tố Hữu trở thành một chiến sĩ cộng sản. “Từ ấy” là mốc thời gian đặc biệt, giống như cột mốc đánh dấu trong chặng đường đời của tác giả. Ta có thể cảm nhận được sức mạnh, sự lan tỏa và giá trị của lý tưởng cộng sản qua những lời thơ so sánh, những hình ảnh ẩn dụ như “nắng hạ”, “mặt trời chân lý”, “chói qua tim”.
Đối với Tố Hữu, không có nguồn sáng nào sáng hơn lý tưởng cộng sản, ánh sáng ấy làm bừng sáng tâm hồn nhà thơ, là ánh nắng của mặt trời chân lý. Mặt trời của đời thường chỉ tỏa ánh nắng, hơi ấm và sự sống còn mặt trời chân lý lại tỏa ra những tư tưởng đúng đắn, soi đường chỉ lối trong nhận thức con người. Lý tưởng cách mạng với Tố Hữu cũng lớn lao, rạng rỡ tựa ánh mặt trời, giống như cây cối được tắm nắng, tâm hồn chàng trai trẻ đang bị mây mù bao phủ đã được xua tan bằng mặt trời của cách mạng.
“Tâm hồn tôi như một vườn hoa lá
Đong đầy hương thơm và tiếng chim rộn ràng”
Câu thơ mở ra một thế giới tràn đầy sự sống, hương sắc và âm thanh rộn ràng. Ánh nắng mặt trời mang sự sống, cây cối sinh sôi phát triển, cũng như ánh sáng cộng sản “tưới” lên tâm hồn khô cằn của tác giả nguồn sức sống dồi dào, phong phú. Tâm hồn nhà thơ tràn ngập những cảm xúc hân hoan, vui sướng, tựa như khu vườn hoa lá tươi tốt đang phô ra tất cả hương thơm và sự sống căng tràn nhất “đong đầy hương thơm và tiếng chim rộn ràng”.
'Tôi cam kết bản thân với mọi nhà
Để chia sẻ khó khăn khắp mọi nơi
Để tâm hồn tôi gắn bó với bao nỗi khổ
Chúng ta gần gũi nhau, tạo nên sức mạnh của cả đời'
Quan niệm về lẽ sống luôn khác biệt giữa các giai cấp và cá nhân. Tố Hữu đã không còn là một tiểu tư sản nữa mà đã cam kết vượt qua giới hạn cá nhân để sống hòa hợp với mọi người “Để chia sẻ khó khăn khắp mọi nơi”. Lẽ sống đẹp là sự gắn bó hòa hợp giữa “cái tôi” cá nhân và “cái ta” chung, có như vậy mới tạo ra được sự đồng cảm, sẻ chia lẫn nhau giữa con người.
Trong mối liên hệ với mọi người, Tố Hữu đặc biệt quan tâm đến quần chúng lao khổ, “khối đời” chính là khối người cùng chung cảnh ngộ cuộc đời và đoàn kết chặt chẽ vì mục tiêu chung. Chàng thanh niên này đã đặt mình giữa dòng đời, trong sự rộng lớn của quần chúng lao khổ, chỉ ở đây nhà thơ mới tìm thấy niềm vui, ý nghĩa cuộc đời bằng chính giao cảm của trái tim. Lý tưởng cộng sản đã giúp cho Tố Hữu vươn lên những tình cảm cá nhân để có được tình cảm hữu ái với quần chúng lao khổ, giống như tình thân giữa những người ruột thịt “là con”, “là anh”, “là em”.
'Tôi là một trong muôn dân
Là em của muôn loài trong kiếp phôi pha
Là anh của muôn trái tim nhỏ bé
Không áo cơm, không nhà vơ vụn'.
Nhà thơ đã hiểu rõ bản thân là một phần của cộng đồng đại gia đình, nơi mà sự bất công, trái ngang của cuộc sống được phản ánh rõ ràng. Điều này đã thúc đẩy Tố Hữu tham gia hoạt động cách mạng, và cũng là nguồn cảm hứng chính cho việc sáng tác của ông, với những tác phẩm như Lão đầy tớ, Một tiếng rao đêm, Tiếng hát sông Hương.
Bài thơ Từ ấy của Tố Hữu là một tuyên ngôn về quan điểm và cảm hứng sáng tạo trong cuộc đời và sự nghiệp của ông. Nó như một lời kêu gọi cho thế hệ trẻ nhận thức về lí tưởng, và tìm kiếm mục tiêu của cuộc sống. Cuộc sống trở nên ý nghĩa khi chúng ta có một lý tưởng và nỗ lực hết mình để thực hiện nó.
Cảm nhận về bài thơ Từ ấy
'Đảng mang lại cho ta một mùa xuân đầy hy vọng, một mùa xuân rực rỡ sáng chói khắp nơi...'- mỗi khi nghe bài hát này, tôi lại nhớ đến nhà thơ Tố Hữu. Một con người tận tụy với cách mạng, dành trọn tâm hồn thơ mình cho Đảng với niềm tin sâu sắc. Các bài thơ ông viết về Đảng đều rất đẹp và đáng quý trọng. Trong số đó, không thể không nhắc đến Từ ấy, một tác phẩm được sáng tác vào năm 1938, trong giai đoạn đầu tiên của sự nghiệp cách mạng của ông.
'Từ lúc ấy trong tôi sáng rực nắng hạ
Mặt trời của lý tưởng chói qua tâm hồn'
Câu thơ đầu tiên mở ra thời điểm quan trọng trong cuộc đời tác giả, khi ông gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam vào năm 1938. Sự kiện này đánh dấu một bước ngoặt quan trọng, khiến cho tâm hồn của tác giả rực sáng như nắng hạ. Hình ảnh 'mặt trời của lý tưởng' chói qua tâm hồn thể hiện sức mạnh và ánh sáng của lý tưởng cách mạng trong cuộc sống của tác giả.
'Mặt trời của lý tưởng chói qua tâm hồn'
Hình ảnh mặt trời thường được sử dụng trong thi ca, như trong bài thơ của Trần Đăng Khoa:
'Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng'
Viễn phương từng viết:
'Mỗi ngày mặt trời qua trên mộ
Thấy mặt trời trong mộ đỏ ửng'
Mặt trời là biểu tượng của sức sống vĩnh cửu, điều quý giá nhất mỗi con người. Tố Hữu đã so sánh ánh sáng của Đảng như mặt trời chân lý, mang lại niềm tin và sức mạnh vô hạn. Nếu mặt trời tự nhiên cho đời sống, tồn tại vô thời gian, thì ánh sáng của Đảng cũng như thế, mãi mãi, là chân lý vĩnh cửu không thể phủ nhận. Lý tưởng đẹp của Đảng đã chiếu sáng mạnh mẽ trong tâm hồn người yêu nước, chói lọi qua tim, rực rỡ như ánh sáng mặt trời.
'Hồn tôi như một vườn hoa lá
Đầy hương thơm và tiếng chim rộn rã'
Lối so sánh giữa 'hồn tôi' và 'vườn hoa lá' thể hiện tình cảm phong phú trong lòng thi sĩ. Vườn hoa lá với hương thơm và tiếng chim rộn ràng tượng trưng cho tâm hồn trẻ trung, sống động của nhà thơ. Đó là một tâm hồn đầy hy vọng, tin yêu Đảng, sẵn sàng hiến dâng cho lý tưởng cách mạng. Đời sống của tác giả sẽ trở nên tươi sáng và đầy hy vọng khi được lý tưởng Đảng dẫn dắt.
Trí tuệ hiểu biết về lý tưởng cách mạng làm tâm hồn mở rộng hơn. Bây giờ, không còn chỉ là ý thức về cuộc sống cá nhân nữa mà là sự liên kết, kết nối với mọi người, với cuộc sống chung:
“Tôi liên kết lòng tôi với mọi nhà
Để cùng nhau trải nghiệm khắp nơi
Để tâm hồn tôi gắn bó với mọi nỗi khổ
Chúng ta gần gũi nhau hơn, mạnh mẽ hơn đời sống chung”
Danh từ “tôi” đứng đầu câu kết hợp với động từ 'liên kết' như một sự chủ động kết nối của người chiến sĩ với nhân dân của mình. Từ nay, mọi hành động, mọi việc làm của 'tôi' đều liên quan đến lợi ích chung của tất cả, vì nhân dân, vì quốc gia. Người cộng sản đã nhận ra trách nhiệm, ý nghĩa và sứ mệnh của họ trong cuộc sống cách mạng. Họ mong muốn được hiểu biết nhân dân, chia sẻ khó khăn của nhân dân, để cùng nhau gắn kết, đoàn kết tạo ra sức mạnh không thể phá vỡ, đánh bại kẻ thù, mang lại hòa bình cho đất nước.
Khổ thơ cuối cất lên như một lời khẳng định về vị trí, trách nhiệm và sứ mệnh của người chiến sĩ giữa cuộc sống:
'Tôi là con của hàng vạn nhà
Là em của hàng vạn lứa phôi thai
Là anh của hàng vạn đầu em bé
Không áo cơm cù bất cù bơ'
Sự kết nối sâu sắc và bền vững giữa người chiến sĩ và nhân dân hiện lên trong mỗi câu thơ tươi đẹp. Việc sử dụng từ 'là' nhấn mạnh mối quan hệ chặt chẽ giữa 'tôi' và nhân dân. Đó là lòng sẵn sàng bảo vệ, chia sẻ gánh nặng của nhân dân. Dù là con, bạn, anh, em hay chiến sĩ, trong mọi tình huống, tôi luôn kết nối với nhân dân, cùng nhân dân đối mặt với khó khăn, vượt qua thử thách mà không bao giờ quay lưng. Đó là một tinh thần đẹp, đáng quý, làm cho cái tôi không còn chỉ là bản thân riêng mà là một phần của cộng đồng, một cái tôi đầy đáng ngưỡng mộ.
Bài thơ Từ ấy kết thúc như một lời reo vui của tác giả trong cuộc hành trình đáng nhớ của cuộc đời. Đằng sau đó là niềm tin sâu sắc, tình yêu với Đảng, từng dòng thơ chứa đựng tấm lòng kính trọng ánh sáng của Đảng, của cách mạng. Một tác phẩm thành công không chỉ phản ánh cảm xúc của tác giả mà còn phải ảnh hưởng đến tư duy, tình cảm, nhận thức của độc giả. Từ ấy chính là một tác phẩm vĩ đại, xứng đáng là tài sản văn học của nhiều thế hệ.
Cảm nhận về bài thơ Từ ấy - Mẫu 4
Khi nhắc đến nhà thơ trữ tình chính trị hàng đầu của Việt Nam, chúng ta không thể không nhắc đến Tố Hữu. Ông là một nhà văn vĩ đại, một nhà thơ vĩ đại của dân tộc, là một cây bút nổi tiếng của cách mạng Việt Nam. Thơ của ông biểu hiện sự sống, tình cảm và niềm vui của người cách mạng. Thơ của ông sâu sắc khám phá cuộc sống chính trị của đất nước đến tâm trí, tình cảm và cuộc sống cách mạng của chính mình. Một trong những bài thơ thể hiện rõ nhất về cuộc sống cách mạng của ông là bài thơ: Từ ấy.
'Từ ấy' là một bài thơ rất hay, đặc biệt vì nó là biểu tượng của cuộc đời cách mạng của nhà thơ. Vào tháng 7 năm 1938, Tố Hữu gia nhập Đảng Cộng Sản Đông Dương. Với kỷ niệm đáng nhớ đó, với cảm xúc và suy tư sâu sắc, Tố Hữu đã viết ra 'Từ ấy'. Bài thơ nằm trong phần 'Máu lửa' của tập 'Từ ấy'. Đây là lời tâm nguyện của một thanh niên yêu nước, người hiểu biết về lý tưởng cộng sản. Sự chuyển động của tâm trạng nhà thơ được diễn tả một cách sinh động thông qua những hình ảnh tươi sáng, các phép tu từ và ngôn ngữ phong phú.
'Từ ấy trong lòng tôi tỏa sáng như nắng hạ
Mặt trời của chân lí sáng tỏ vào tâm hồn'
Đó chính là khoảnh khắc mà ông nhận ra ý nghĩa lớn lao của cuộc sống, là lúc 'Mặt trời của chân lí sáng tỏ vào tâm hồn'. Bắt gặp lẽ sống, lý tưởng cách mạng tỏa sáng, chỉ dẫn, làm sáng tỏ tâm hồn của nhà thơ. Với những hình ảnh ẩn dụ: nắng hạ, mặt trời của chân lí, sáng tỏ vào tâm hồn. Tố Hữu đã khẳng định một lý tưởng cách mạng: Đảng là mặt trời của chân lí soi sáng, hướng dẫn, đưa dẫn dân tộc thoát khỏi ách nô lệ. Tương tự như mặt trời tự nhiên, tạo ra sức sống, ánh sáng, đem lại sự ấm áp cho mọi người. Bằng cách sử dụng những động từ mạnh mẽ: tỏa sáng, sáng tỏ. Tác giả muốn nhấn mạnh rằng: ánh sáng cách mạng chính là ánh sáng của chân lí, đã thức tỉnh lòng yêu nước mãnh liệt trong lòng mỗi người con dân Việt Nam.
'Hồn tôi như một vườn hoa lá xanh mát
Nhưng thơm nồng và vang tiếng chim hót'
Chính trong khoảnh khắc bắt gặp lý tưởng cách mạng cũng là thời điểm của hương thơm và ánh sáng. Tố Hữu nhận lấy lý tưởng như cỏ cây, hoa lá, nhận lấy ánh sáng mặt trời. Trong quá trình tìm kiếm lẽ sống, tác giả đã tìm thấy ánh sáng cách mạng. Bằng cách giác ngộ lý tưởng cao đẹp của Đảng, tác giả đã trở nên sống động hơn, yêu đời hơn, yêu người hơn. Điều này cũng khiến tâm hồn nhà thơ trở nên kiên định hơn và đầy niềm tin, với tâm trạng đầy sự sảng khoái, nhiệt huyết, và hân hoan của một trái tim đầy tinh thần.
Ngoài ra, tác giả cũng sử dụng ngôn ngữ dân tộc một cách sáng tạo. Bằng cách sử dụng hình thức thất ngôn, tạo ra một bản âm điệu trang nghiêm. Sự ngắt nghỉ trong bài thơ tạo ra một dòng nhạc: Từ ấy / trong lòng tôi / tỏa sáng như nắng hạ... làm cho bài thơ thêm phong phú, thể hiện đúng tâm trạng của nhà thơ:
'Tôi gắn hồn mình với mọi người
Để chia sẻ số phận với muôn nơi
Để lòng mình chia sẻ với bao khổ đau
Gần gũi thêm sức mạnh cho cuộc sống'
Phần thơ thứ hai thể hiện rõ nhất sự trân trọng đến cái tôi. Đó là sự kết hợp hài hòa giữa cái tôi và cái ta, giữa cá nhân và cộng đồng để từ đó mở rộng tâm hồn, cảm thông với mọi người xung quanh. Từ đó tạo ra sự đoàn kết, sức mạnh tập thể. Đặc biệt là quần chúng lao động cùng nhau nắm tay, đoàn kết thành một khối để vượt qua mọi khó khăn.
'Tôi là con của muôn nhà thế gian
Là em của vạn kiếp phương xa
Là anh của muôn đầu em bé
Không bận lòng áo cơm đâu bấp bênh...'
Phần kết thúc hiện lên như một khẳng định, làm nổi bật tình cảm gia đình sâu sắc, ấm áp. Đó là một gia đình lớn của quần chúng lao động, trong đó tác giả là con, là em, là anh của gia đình đó. Tấm lòng của tác giả đã hoà vào tấm lòng của gia đình dân tộc. Hiểu biết và chia sẻ tấm lòng đó là sự biểu hiện chân thành và xúc động. Từ đó, chúng ta có thể thấy sự đau xót của nhà thơ trước cuộc sống khó khăn. Tác giả đau lòng cho những số phận của 'muôn kiếp phương xa', của những đứa trẻ không có áo ấm, 'đâu bấp bênh...'. Ông mở lòng đón nhận những số phận đau thương, con người bất hạnh như đón nhận một cách chân thành những người thân thương. Câu 'Không bận lòng áo cơm đâu bấp bênh...' để lại ba dấu chấm ngẫu nhiên như tấm lòng của tác giả trải rộng, mở rộng lòng mình với bao khổ đau. Bài thơ đặc biệt không chỉ về ý nghĩa mà còn về hình thức. Tác giả sử dụng hình thức thơ truyền thống, ngôn ngữ giàu hình ảnh, nhạc điệu làm nổi bật tâm trạng của nhà thơ.
Đây là lời ước nguyện của một thanh niên yêu nước được hiểu biết lý tưởng cách mạng của Đảng và Bác Hồ. Đồng thời cũng là lời ước nguyện gắn bó với cuộc sống khó khăn của nhân dân. Và bài thơ cũng là điểm khởi đầu cho cuộc sống hoạt động cách mạng của Tố Hữu. Bằng lời thơ đầy cảm xúc, suy tư theo lý tưởng cách mạng. Đó chính là vẻ lãng mạn của thi ca Việt Nam.
Cảm xúc về bài thơ Từ ấy - Mẫu 5
Tố Hữu, một nhà thơ cách mạng, cuộc đời và sáng tác của ông luôn liên kết chặt chẽ với cách mạng. Thơ của ông trung thành và chân thật phản ánh những chặng đường cách mạng đầy gian khổ và hy sinh cũng như những thành công vẻ vang. Bài thơ Từ ấy đã ghi lại bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời của Tố Hữu, với những cảm xúc và suy tư sâu sắc.
'Từ ấy trong lòng tôi tỏa sáng mặt trời mùa hạ
...
Không bận tâm áo quần, tự nhiên như mây gió'
Bài thơ nằm trong phần 'máu lửa' của tập Từ ấy, được viết vào ngày Tố Hữu gia nhập Đảng.
'Từ ấy trong lòng tôi tỏa sáng mặt trời mùa hạ
Mặt trời chân lý chiếu sáng qua tận tim'
'Khoảnh khắc đó' là thời điểm đặc biệt trong cuộc sống cách mạng và sự nghiệp thơ của Tố Hữu. Đó là khi ông 18 tuổi, đam mê tham gia Đoàn Thanh niên Cộng sản Huế. Nhận thức được lý tưởng cộng sản, Tố Hữu vô cùng hạnh phúc và sẵn sàng đóng góp cho cách mạng. Sau một năm, ông được kết nạp vào Đảng, vinh dự danh giá của những người tiên phong.
Cụm từ 'bừng nắng hạ' là biểu tượng cho cảm xúc của bài thơ. Nó biểu hiện niềm vui hân hoan, hạnh phúc vô biên và sự hiểu biết sâu sắc về cuộc sống. Hình ảnh 'mặt trời chân lí chói qua tim' là biểu tượng cho lý tưởng cách mạng. Từ ngữ chính xác và sinh động như 'bừng' và 'chói' đã diễn tả được niềm vui bất ngờ của nhà thơ. Tố Hữu khẳng định lý tưởng cộng sản như một nguồn sáng mới, làm sáng tỏ tâm hồn. Tác giả gọi cách mạng là mặt trời chân lí vì Đảng là nguồn sáng kỳ diệu, tỏa ra từ những ý tưởng đúng đắn, hợp lý.
Hai dòng thơ sau được viết với phong cách trữ tình lãng mạn, kèm theo những hình ảnh so sánh sinh động, giàu hình tượng để diễn tả niềm vui sướng vô hạn khi tiếp xúc với lý tưởng cộng sản:
'Hồn tôi như một vườn hoa tươi thắm
Ngát hương và rộn tiếng chim hót'
Hình ảnh của 'vườn hoa tươi thắm' và 'rộn tiếng chim hót' tượng trưng cho một thế giới tươi mới, tràn đầy sức sống. Tố Hữu so sánh hồn tôi như một vườn hoa, một cách so sánh cụ thể để diễn tả một khái niệm trừu tượng. Đối với ông, lý tưởng cách mạng mang lại sự sống mới và cảm hứng sáng tạo. Đó là nhà thơ yêu nhân dân, yêu đất nước và đam mê cống hiến cho cách mạng. Khổ thơ mở đầu bài viết miêu tả niềm vui, niềm say mê và hạnh phúc tràn đầy trong tâm hồn nhà thơ khi được giác ngộ với lý tưởng cách mạng và gia nhập Đảng Cộng Sản. Những câu thơ này được viết với cảm xúc dồn dập, tả lại tâm trạng và tinh thần bằng những hình ảnh sinh động, tạo ra ấn tượng sâu sắc và mới lạ.
Khi nhận ra lý tưởng, Tố Hữu đã thay đổi cách nhìn về cuộc sống. Ông nhấn mạnh sự hòa hợp giữa cá nhân và cộng đồng:
'Tôi tự gắn mình với mọi người
Để chia sẻ với mọi người nỗi đau và niềm vui'
Để linh hồn tôi hòa quyện với vạn người khổ đau
Gần kề nhau, ta mạnh mẽ hơn với cuộc đời'
Từ 'buộc' thể hiện ý thức tự nguyện và sự quyết tâm cao của Tố Hữu muốn vượt qua cái tôi để sống hòa hợp với mọi người. Mọi người ở đây là những người lao động cùng chung giai cấp vô sản. 'Trang trải' khiến ta suy tưởng về tâm hồn của nhà thơ mở rộng với cuộc sống, tạo ra khả năng đồng cảm sâu xa với từng con người cụ thể. 'Gần kề nhau, ta mạnh mẽ hơn với cuộc sống' là tác giả nói về tinh thần đoàn kết. 'Vạn người khổ đau' là hình ảnh ẩn dụ cho một cộng đồng đông đảo cùng chung một lý tưởng, gắn bó với nhau và đấu tranh cho một mục tiêu chung: giành lại quyền sống và tự do dân tộc. Toàn bộ khổ thơ này bằng cách sử dụng từ ngữ chính xác và giàu ý nghĩa, nhà thơ đã truyền đạt một cách sâu sắc về tư tưởng và tình cảm của mình. Đó là tình yêu thương con người của Tố Hữu và tình cảm hữu ái giữa các giai cấp. Điều này cũng là một lời khẳng định: khi cá nhân hòa quyện với cộng đồng, khi tôi hòa nhập vào ta, thì sức mạnh của chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Các dòng thơ này cũng là biểu hiện của sự nhận thức mới về cuộc sống hòa hợp giữa cá nhân và tập thể, giữa tôi và ta. Trong lối sống đó, con người tìm thấy niềm vui và sức mạnh. Sự thay đổi nhận thức này bắt nguồn từ sự tự nhận thức lý tưởng của nhà thơ Tố Hữu.
'Tôi là con của muôn nhà
Là em của muôn kiếp phôi pha
Là anh của muôn đầu em bé nhỏ
Không phân biệt giàu nghèo, không vướng mắc tục lệ'
Trong khổ thơ này, nhà thơ tiếp tục ghi nhận sự thay đổi trong nhận thức và hành động đối với các tầng lớp khác nhau của xã hội lao động. Tác giả nhấn mạnh tình cảm gắn bó với 'muôn nhà' (Tôi là con của muôn nhà: 'muôn nhà' là một cộng đồng lớn lao, rộng rãi, bao gồm toàn bộ quần chúng nhân dân lao động, 'muôn kiếp phôi pha' là những người sống trong hoàn cảnh khó khăn, vất vả, cơ cực, 'muôn đầu em bé nhỏ' là những đứa trẻ lang thang khổ đau từng ngày). Tình cảm của tác giả được thể hiện qua cách gọi: con, anh và em, cho thấy tình thương giai cấp, tình yêu thương ruột thịt. 'Đã là' là điểm nhấn, giúp tác giả thể hiện tình cảm gắn bó sâu sắc với quần chúng lao động. Tác giả xác định mình là một thành viên trong gia đình lớn của quần chúng lao động. Tình cảm trở nên quý giá hơn khi hiểu được rằng Tố Hữu là một trí thức tiểu tư sản, sống với cái tôi cao, ích kỷ và hẹp hòi. Nhà thơ đã vượt qua giai cấp của mình để đến với giai cấp vô sản với tình cảm chân thành, điều này là minh chứng cho sức mạnh cảm hóa mạnh mẽ của lý tưởng cách mạng đối với những người trí thức tiểu tư sản.
Bằng cách linh hoạt sử dụng các kỹ thuật tự sự, trữ tình và lãng mạn, cùng với việc sử dụng hiệu quả các phương pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, và ngôn ngữ phong phú, bài thơ đã minh họa một cách sâu sắc và tinh tế sự thay đổi về nhận thức, tư tưởng và cảm xúc của một thanh niên nổi bật khi trải qua giác ngộ lý tưởng cách mạng và được vinh dự tham gia vào hàng ngũ lãnh đạo của Đảng. Bài thơ cũng thể hiện những nhận thức mới về ý nghĩa của cuộc sống, về sự gắn bó hòa hợp giữa cá nhân và cộng đồng. Tương tự, sự thay đổi sâu sắc của nhà thơ cũng được thể hiện qua bài thơ, cũng như là sự khởi đầu cho hành trình cách mạng, hành trình thơ ca của Tố Hữu. Đây là lời tuyên bố về lẽ sống của những chiến sĩ cách mạng và cũng là tuyên ngôn của một nhà thơ chiến sĩ. Bài thơ cũng là một ví dụ điển hình cho phong cách nghệ thuật thơ của Tố Hữu, kết hợp hài hòa giữa trữ tình và chính trị, sử dụng một cách lưu loát các phương tiện nghệ thuật truyền thống nhưng đầy hình ảnh và giàu nhịp điệu.
Cảm nhận về bài thơ Từ ấy - Mẫu 6
Tố Hữu - một tiếng thơ trữ tình chính trị xuất sắc nhất của dòng Văn học cách mạng kháng chiến Việt Nam. Ông đã thổi vào thơ ca cách mạng một luồng sinh khí nồng nàn - rực rỡ tâm huyết của thanh niên lính, với giọng điệu chân thành đậm nét dân dã của người dân Huế mộng mơ, thơ Tố Hữu dường như đã thấm đẫm chân lí của thời đại, chân lí giác ngộ cách mạng khi bắt gặp lý tưởng Đảng:
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim
Từ ấy là tập thơ đầu tiên của Tố Hữu (1937 - 1947). Đây là giai đoạn đầu trong mười năm sáng tác của Tố Hữu, cũng là mười năm hoạt động nhiệt huyết, say mê từ sự giác ngộ cho đến thách thức và trưởng thành của một thanh niên cách mạng trong giai đoạn lịch sử sôi động với nhiều biến cố to lớn đã làm rung chuyển và thay đổi sâu sắc xã hội Việt Nam.
Có thể nói rằng, với bài thơ Từ ấy, Tố Hữu đã đánh dấu bước trưởng thành của tâm hồn thơ, đó là sự khẳng định lý tưởng của một chiến sĩ trẻ khi đã có Đảng dẫn lối soi đường.
Trong bài thơ này, Tố Hữu đã thể hiện cảm xúc mãnh liệt và đột ngột, cảm xúc chân thực của một trái tim đang khát khao giác ngộ, để theo đuổi lý tưởng cách mạng, để tìm ra hướng đi cho tương lai. Từ đầu bài thơ, tác giả đã sử dụng từ 'Từ ấy' một cách độc đáo - không rõ từ khi nào, không hiểu là từ bao giờ, không phải là dạo ấy, dạo này, hay là từ ngày đó... mà chỉ đơn giản là 'Từ ấy', để diễn đạt tâm trạng của mình khi bắt gặp lý tưởng cho cuộc đời.
'Mặt trời chân lí chói qua tim.'
Mặt trời - là một biện pháp tu từ ẩn dụ, để chiếu ánh sáng lý tưởng cách mạng, mặt trời ấy có đủ sức mạnh và ánh sáng chân lí để soi rọi mọi người, mọi chiến sĩ trẻ, mọi thanh niên trí thức chưa được giác ngộ. Chỉ có mặt trời ấy mới đủ chân lí vĩnh cửu để soi rọi mọi nẻo đường, chiếu sáng mọi ngóc ngách trong sâu thẳm của trái tim.
Niềm vui tràn đầy của một tâm hồn hòa mình vào niềm hân hoan của cả một thế hệ thanh niên cách mạng cũng đã tạo nên một cảm xúc ngây ngất, say mê. Trong bài Hy Vọng, Tố Hữu đã viết:
Ôi, hạnh phúc quá! Rộn ràng khắp mọi nẻo đường, cả bốn phương trời theo dấu bước của hàng vạn chân. Giống như tôi, tất cả thanh niên cách mạng đều bước đi nhẹ nhàng trong túi đầy ánh sáng.
Tố Hữu đã tỏ ra một cảm xúc, một niềm tin vào tương lai: Những người thanh niên cách mạng tự cảm thấy:
Hồn tôi như một vườn hoa xanh tươi, thơm phức và đầy tiếng chim hót.
Tâm hồn của tôi lúc này đã mở rộng, để tiếp nhận những chân lý tuyệt vời mà Đảng đã mang lại, những hương vị tươi mới của cuộc sống đang háo hức đổ về một niềm vui mới, niềm vui khi có Đảng dẫn lối. Tố Hữu đã so sánh bởi vì tâm hồn của tôi lúc này giống như một vườn hoa xanh tươi - cả thơm phức và rộn rã tiếng chim. Hương vị ngọt ngào của cuộc sống đã trở nên nhợt nhạt trong tư duy của thanh niên cách mạng, niềm tin của họ mặc dù mang màu sắc lý tưởng, nhưng lại rất chân thành và trong trẻo như tâm huyết mãnh liệt của những chiến sĩ trẻ.
Từ ấy đã thể hiện sự nhiệt huyết mãnh liệt của thanh niên cách mạng, của một cái tôi trữ tình ban đầu nặng trĩu những lo lắng và phiền muộn của cuộc sống. Nhưng đã gặp được lý tưởng cách mạng. Bài thơ là lời reo vui của con người trước cuộc sống, của niềm tin vào một tương lai sáng rực, vào chân lý của cách mạng.
Cảm nhận về bài thơ Từ ấy hay nhất - Mẫu 7
Chế Lan Viên từng nói 'Thơ tôi là con đường của cả cuộc đời, là hơi thở của tất cả, là tự toàn bộ của mỗi bài... tôi là con chim vượt trên bầu trời chứ không chỉ là bộ lông, bộ cánh, dù đó cũng là những phần tuyệt vời'. Không ai khác, Chế Lan Viên đang ám chỉ đến Tố Hữu - một nhà thơ của lý tưởng cộng sản, một nhà cách mạng yêu nước. Thơ của ông luôn liên kết với cách mạng, điển hình là bài thơ Từ ấy từ tập thơ cùng tên mà ông viết khi mới 18 tuổi, năm ông gia nhập Đảng với niềm vui không thể diễn tả:
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim
'Từ ấy' là tên của bài thơ, cũng như tên của tập thơ cũng là thời điểm quan trọng trong cuộc đời Tố Hữu. Trước cách mạng, 'những ngày bâng khuâng đứng giữa hai dòng nước, chọn một dòng để nước trôi' nhưng vào năm 1938, khi gặp Đảng là lúc tìm thấy ánh sáng. 'Từ ấy' không chỉ là thời điểm vô danh trôi nổi trong quên lãng của cuộc đời mà còn là thời khắc thiêng liêng không thể phai nhạt. Ở thời điểm đó, trong tâm hồn của thi sĩ 'bừng nắng hạ'. Hình ảnh nắng hạ thực sự sáng sủa, không giống như ánh nắng nhợt nhạt của mùa xuân hay ánh nắng hanh của mùa thu. Tia nắng hạ làm cho lá cây xanh mướt hơn, hoa thơm hơn, trái ngọt hơn, đất trời cao rộng hơn. Không chỉ thế, 'nắng hạ' trong bài thơ mang lại nguồn sáng rất ấm áp, rất tươi mới cho tinh thần, cho linh hồn. Nó làm cho tâm hồn 'bừng' sáng lên, bừng lên niềm vui, bừng dậy cả nguồn sống, bừng thức cả một kí ức đẹp đẽ. Ánh sáng ấy chỉ có thể là của mặt trời, là sự sống, là hơi ấm bất biến của vũ trụ. Đó là ánh sáng của 'mặt trời chân lí' là ánh sáng của Đảng.
Niềm vui ấy không ngừng tăng lên, mở ra với những hình ảnh của 'vườn hoa lá', 'tiếng chim ca',... đó là khu vườn xuân tươi mới tràn ngập màu xanh của cây cỏ, hương thơm của hoa và tiếng chim hót ríu rít tràn đầy sức sống. Vẻ đẹp tinh thần, niềm vui của tác giả đã vượt ra khỏi trí tượng trưng, nó tươi sáng, trẻ trung, mang chút say mê bồng bột của chàng trai thanh xuân. Câu thơ bằng cách định nghĩa rất mới mẻ viết bằng cảm xúc mãnh liệt với các hình ảnh cụ thể khiến cho chúng ta cảm nhận được niềm vui và sự say mê khi tác giả gia nhập Đảng.
Nếu khổ thơ đầu tiên làm cho ta cảm nhận niềm vui, sự say mê của tác giả thì khổ thứ hai là sự hiểu biết mới về lẽ sống:
Tôi kết nối trái tim với mọi người
Để chia sẻ trải nghiệm trên mọi lối
Để hồn tôi giao hòa với bao nỗi đau
Chúng ta cùng nhau mạnh mẽ hơn trong cuộc sống
Khổ thơ này với thông điệp kết hợp với nhịp thơ nhanh, trôi chảy, hơi thở mạch lạc, giọng thơ đầy nhiệt huyết sôi nổi.
Việc sử dụng động từ 'kết nối' thể hiện sự tự nguyện mà lòng mình chân thành hòa mình cùng mọi người, tác giả như muốn chia sẻ cảm xúc với quần chúng nhân dân, cảm nhận nỗi khổ của mọi người cần lao động qua hàng ngàn thế hệ. Đó có thể là trẻ em lang thang, người đi làm, người lao động vất vả,... Tố Hữu mong muốn đồng cảm, chia sẻ và đoàn kết với mọi người bằng cách mở lòng 'chia sẻ' với 'cuộc sống'. Điều đó chắc chắn là một lẽ sống lớn, tình cảm sâu lắng với tất cả mọi người.
Tiếp tục dòng cảm xúc là những biến động trong tâm hồn của thi sĩ và khát khao hòa mình hoàn toàn với cuộc sống:
Chúng ta là con của muôn nhà
Là em của muôn kiếp vượt qua
Là anh của muôn đầu em bé
Không quan trọng áo cơm, bần cùng hay phú quý
Khổ thơ cuối cùng là sự hiện hữu của tập thể với các cụm từ chỉ số lượng lớn 'muôn nhà', 'muôn kiếp', 'muôn đầu' và đại từ 'chúng ta', tác giả một lần nữa khẳng định tình cảm gắn bó của mình với mọi người, những người sống khó khăn, già dặn nhưng vẫn gánh nhiều gánh nặng, những đứa trẻ thời ấy không có cơm áo, lang thang không chỗ ở và tất cả mọi người trên cõi đời này. Đây là bước chuyển từ cá nhân sang cộng đồng rõ ràng nhất, tình cảm thay đổi cũng xuất phát từ nhận thức về lẽ sống, nó xuất hiện trong tâm hồn tác giả như một mối duyên, có thể nói là mối duyên giữa thi sĩ và ánh sáng chân lí của đảng. Đặt tác phẩm vào thời đại và bối cảnh bấy giờ năm 1938, thời điểm mà các nhà trí thức tiểu tư sản đang ưu ái cái tôi cá nhân, Tố Hữu đã có thể từ bỏ cái tôi để hòa mình vào cái ta của thế giới. Điều này cho thấy sức mạnh to lớn của lí tưởng cách mạng đã làm cho con người chấp nhận, soi sáng con đường cho họ, dẫn họ về phía ánh sáng.
Với khuynh hướng sử thi, cảm hứng lãng mạn và tinh thần trữ tình chính trị sâu sắc, thơ của Tố Hữu đã trở thành nguồn cảm hứng dồi dào cho những thế hệ thanh niên yêu nước. Và bài thơ Từ ấy của ông truyền cho chúng ta lửa, nhiệt huyết và khát vọng của tuổi trẻ lớn lao.