Chiếu cầu hiền là bài chiếu mà vua Quang Trung - Nguyễn Huệ giao cho Ngô Thì Nhậm viết để mời gọi người có đức, có tài ra phục vụ triều đình giúp dân, giúp nước. Điều này thể hiện lòng yêu nước và tầm nhìn của vua Quang Trung. Dưới đây là 6 mẫu tóm tắt Chiếu cầu hiền, mời bạn cùng đọc.
Tóm tắt Chiếu cầu hiền - Mẫu 1
Ngô Thì Nhậm (1746 - 1803) hiệu là Hi Doãn, người xuất thân từ làng Tả Thanh Oai, huyện Thanh Oai (nay thuộc huyện Thanh Trì, Hà Nội). Ông được biết đến trong gia đình có truyền thống văn học. Năm 1775, ông đỗ tiến sĩ và từng làm quan dưới triều Lê Cảnh Hưng. Sau đó, ông gia nhập lực lượng Tây Sơn và được Nguyễn Huệ tin dùng. Năm 1788, Nguyễn Huệ lên ngôi hoàng đế với niên hiệu Quang Trung. Sau khi lên ngôi, vua Quang Trung tập trung vào việc tìm kiếm nhân tài. Ông giao cho Ngô Thì Nhậm viết Chiếu cầu hiền để kêu gọi nhân tài giúp đất nước. Chiếu cầu hiền là một tác phẩm xuất sắc của thời Trung đại, nơi tác giả sử dụng lí lẽ sắc bén để thuyết phục người đọc.
Tóm tắt Chiếu cầu hiền - Mẫu 2
“Chiếu cầu hiền” là bài viết của Ngô Thì Nhậm thay mặt vua Quang Trung vào khoảng năm 1788 - 1789. Tác giả đề xuất rằng hiền tài được xem như sứ giả của thiên tử. Tuy nhiên, trong tình hình khó khăn của đất nước vào thời điểm đó, nhiều người có tài năng đã chọn cách trốn tránh hoặc im lặng trước sự nguy hiểm. Vua Quang Trung đã đề xuất một tư tưởng dân chủ tiến bộ và chính sách cầu hiền phù hợp.
Tóm tắt bài Chiếu cầu hiền - Mẫu 3
“Chiếu cầu hiền” của vua Quang Trung do Ngô Thì Nhậm viết thay vào khoảng năm 1788 - 1789 nhằm thuyết phục sĩ phu Bắc Hà, tức các trí thức của triều đại cũ (Lê - Trịnh) ra cộng tác với triều đại Tây Sơn. Trước hết, tác giả đã nêu ra mối quan hệ giữa thiên tử và hiền tài. Sau đó là ứng xử của hiền tài trước thực trạng đất nước còn nhiều khó khăn. Cuối cùng là đường lối cầu hiền của vua Quang Trung.
Tóm tắt văn bản Chiếu cầu hiền - Mẫu 4
Năm 1788, sau khi nhà Lê - Trịnh sụp đổ, Ngô Thì Nhậm đã đi theo nghĩa quân Tây Sơn. Nguyễn Huệ đánh bại quân Thanh, lên ngôi hoàng đế và lấy hiệu là Quang Trung. Ngô Thì Nhậm được Quang Trung giao cho viết “Chiếu cầu hiền” để kêu gọi sĩ phu Bắc Hà ra giúp nước cứu đời. Hiền tài cũng giống như ngôi sao sáng trên trời cao. Người hiền sẽ là sứ giả của thiên tử. Nhưng trong hoàn cảnh đất nước còn nhiều khó khăn, có người thì mai danh ẩn tích bỏ phí tài năng “trốn tránh việc đời”. Có người ra làm quan thì sợ hãi, im lặng như bù nhìn “không dám lên tiếng”, hoặc làm việc cầm chừng “đánh mõ, giữ cửa”. Có kẻ “ra biển vào sông, chết đuối trên cạn mà không biết, dường như muốn lẩn tránh suốt đời”. Từ đó, vua Quang Trung đưa ra đường lối cầu hiền đúng đắn, kêu gọi người tài ra giúp nước cứu đời.
Tóm tắt tác phẩm Chiếu cầu hiền - Mẫu 5
“Chiếu cầu hiền” được viết khoảng năm 1788 - 1789 nhằm thuyết phục sĩ phu Bắc Hà, các trí thức triều đại Lê -Trịnh ra công tác với triều đại Tây Sơn. Đầu tiên, Ngô Thì Nhậm đã nêu ra mối quan hệ giữa hiền tài với thiên tử - hiền tài là sứ giả của thiên tử. Nhưng thực tế bấy giờ lại ngược lại, họ hoặc là trốn tránh không ra giúp nước hoặc là làm việc không đúng năng lực của mình. Điều đó chẳng khác nào làm trái với ý trời - có tài mà không được đời dùng. Từ đó là những đường lối cầu hiền vô cùng tiến bộ. Con đường cầu hiền theo vua Quang Trung là tiến cử với ba cách: tự mình dâng thư tỏ bày công việc, các quan tiến cử, dâng thư tự tiến cử.
Tóm tắt Chiếu cầu hiền đầu đủ - Mẫu 6
Năm 1788, Lê Chiêu Thống rước quân Thanh vào xâm lược nước ta. Nguyễn Huệ lên ngôi, quét sạch quân Thanh. Triều Lê sụp đổ, trước sự kiện ấy, một số bề tôi của triều Lê đã bỏ trốn hoặc đi ở ẩn. Quang Trung giao cho Ngô Thì Nhậm thay mình viết “Chiếu cầu hiền” nhằm thuyết phục sĩ phu Bắc Hà, tức các tri thức của triều đại cũ (Lê – Trịnh) ra cộng tác với triều đại Tây Sơn.
Ngô Thì Nhậm lấy cảm hứng từ câu nói của Khổng Tử trong Luận ngữ để thuyết phục các sĩ phu Bắc Hà. Ông so sánh người hiền như sao sáng trên bầu trời, luôn phục vụ cho ngôi vua. Tác giả nhấn mạnh mối liên kết chặt chẽ giữa thiên tử và người hiền tài, và rằng người hiền tài được sử dụng bởi ý trời. Nếu không làm như vậy, sẽ trái với đạo lý.
Tác giả thể hiện thực trạng cách ứng xử của các sĩ phu Bắc Hà và tình hình đất nước lúc bấy giờ. Các sĩ phu có người trốn tránh, có người sợ hãi im lặng, và có người làm việc cầm chừng. Nhu cầu của đất nước đang cần người hiền, bởi vậy tác giả kêu gọi người có tài đức hãy cùng triều đình phục vụ đất nước và hưởng phúc lâu dài.
Vua Quang Trung đề xuất tư tưởng dân chủ tiến bộ và đường lối cầu hiền đúng đắn. Cuối cùng, tác giả kêu gọi người có tài đức cố gắng hãy cùng triều đình phục vụ sự nghiệp đất nước và hưởng phúc lâu dài.