Person Phùng là nhân vật không thể thiếu trong truyện của Nguyễn Minh Châu. Anh không chỉ là người tạo ra các tình huống, mà còn là yếu tố liên kết các sự kiện lại với nhau, thể hiện thông điệp mà tác phẩm muốn truyền đạt. Để hiểu rõ hơn về nhân vật Phùng, mời các bạn tham khảo 4 bài cảm nhận về nhân vật Phùng dưới đây của Mytour nhé.
Bố cục cảm nhận về nhân vật Phùng
1. Khởi đầu
- Giới thiệu tác giả Nguyễn Minh Châu và tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa
- Giới thiệu nhân vật Phùng
2. Phần chính
2.1. Một tâm hồn nghệ sĩ nhạy cảm, đam mê với vẻ đẹp
- Phùng là một người đam mê nghệ thuật, cam kết với công việc: sẵn sàng dành cả tuần để săn tìm một bức ảnh đẹp, dù mất mấy ngày liền nhưng vẫn chưa thấy bức ảnh nào đủ ý.
- Tâm hồn nghệ sĩ nhạy cảm với vẻ đẹp: chỉ trong một nháy mắt, anh đã phát hiện ra cảnh đẹp để chụp:
- Nhận xét về “một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ”, một vẻ đẹp toàn bích.
- Bối rối trước vẻ đẹp: “trong lòng như có cái gì bóp thắt”, nhận ra rằng “vẻ đẹp chính là đạo đức”
Nhận xét: Không chỉ nhạy bén với vẻ đẹp, Phùng còn có những suy tưởng sâu sắc về mối quan hệ giữa vẻ đẹp và đạo đức: vẻ đẹp thực sự phải có khả năng thanh lọc tâm hồn con người.
2.2 Một tấm lòng luôn lo âu về thân phận con người
- Trước cảnh bạo hành trong gia đình hàng chài, ban đầu Phùng kinh ngạc tột cùng: “chỉ biết há mồm ra mà nhìn”, nhưng sau đó đã vứt máy ảnh xuống và lao tới. Khi chứng kiến lần thứ hai, Phùng đã can ngăn, rồi bị thương và phải nhập viện điều trị.
- Sau lời nói của một phụ nữ tại tòa án (xin không bỏ chồng), Phùng cảm thấy phẫn nộ, “cảm thấy phòng ngủ rộng lớn của Đẩu bị hút hết không khí, trở nên ngột ngạt” nên đã mở cửa ra ngoài như muốn bảo vệ quyền lợi cho phụ nữ đó.
- Khi nghe câu chuyện của một phụ nữ, lo lắng và bối rối trong lòng cho số phận của các gia đình giống như gia đình Phác, anh đem theo máy ảnh đi lang thang.
- Nhận xét: Mặc dù chưa gặp gỡ những thách thức trong cuộc sống nhưng anh vẫn giữ phẩm chất cao đẹp của một người chiến sĩ căm ghét sự bất công, sẵn sàng hành động vì công lý.
2.3. Là một nhân vật tự ý thức
- Ban đầu, Phùng là một nghệ sĩ có thái độ thấp kém, nhìn cuộc sống một chiều đơn giản (nghĩ rằng những kẻ đi theo ngụy là xấu “lão ta hồi 75 có đi lính ngụy không?”), không sẵn lòng đối mặt với những gian nan của cuộc đời.
- Phùng cảm thông với số phận của người phụ nữ hàng chài, cuộc sống và câu chuyện của chị ấy ở tòa án đã làm cho Phùng hiểu ra nhiều điều, anh biết chấp nhận những khó khăn trong cuộc sống.
- Thể hiện qua những cảm nhận của Phùng, nhà văn truyền đạt đến người đọc những suy tư sâu sắc về cuộc sống, về nghệ thuật: cần có cái nhìn nhiều chiều để hiểu được bản chất đằng sau vẻ đẹp của hiện tượng.
3. Kết luận
Tổng kết vấn đề
Cảm nhận về nhân vật Phùng - Mẫu 1
Nguyễn Minh Châu là một trong những nhà văn tài năng, tinh anh nhất trong văn học Việt Nam hiện nay. Sự tinh anh và tài năng đó thể hiện ở việc đổi mới tư duy nghệ thuật từ sử thi lãng mạn sang sự thực tế đời thường. “Chiếc thuyền ngoài xa” là một minh chứng rõ ràng cho xu hướng này. Trong tác phẩm này, ông đã thành công với nghệ thuật miêu tả nhân vật, tạo ra những nhân vật để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả, và Phùng là một nhân vật như vậy.
Phùng là một người trân trọng và đam mê nghề nghiệp nhiếp ảnh của mình, anh được phân công chụp một bức ảnh thuyền và biển trong sương mù vào giữa tháng bảy để in trong bộ lịch năm sau. Phùng đã quay về vùng ven biển miền Trung, nơi chiến trường xưa. Anh dành một tuần suy nghĩ tìm kiếm, cuối cùng chụp được một bức ảnh ưng ý, một cảnh đẹp tuyệt vời. Phùng còn là một nghệ sĩ có tâm hồn nhạy cảm, yêu tha thiết cái đẹp. Trước vẻ đẹp toàn bích của cảnh vật, tâm hồn nghệ sĩ của anh rung động, gợi lên nhiều cảm xúc khó diễn đạt: “tôi trở nên bối rối, trong trái tim như có cái gì đó bóp thắt vào…tôi tưởng như chính mình vừa tham gia vừa khám phá thấy cái chân lý của sự toàn thiện, khám phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn. Trong giây phút thăng hoa cùng cái đẹp anh cảm nhận cái đẹp chính là đạo đức”.
Phùng cũng là người căm ghét bất công và dám đối mặt với sự ác. Sau khi chứng kiến sự ác, sự xấu diễn ra trước mắt, ngay trên chiếc thuyền đẹp như mơ mà anh vừa thấy trước đó, Phùng đã tự nhiên phản ứng như một người yêu công bằng. Đó là hành động vứt chiếc máy ảnh xuống đất và chạy tới ngăn chặn người đàn ông vũ phu. Là người từng chiến đấu cho sự giải phóng của đất nước và con người, Phùng vẫn giữ quan điểm từ thời chiến tranh: “cái xấu chắc chắn từ phe địch”, vì vậy anh đã suy nghĩ “lão ta trước hồi 75 có đi lính địch không?”, người đàn ông kia chắc chắn đã từng là lính địch tàn ác nhất thế gian, còn người đàn bà đó chắc chắn là nạn nhân đáng thương của bạo lực gia đình. Anh cho rằng hành động của mình là hành động của một người anh hùng “tôi không đánh hắn ta bằng tay không nhưng bằng tay của một người lính đã từng mười năm cầm súng”.
Nhưng câu chuyện của người phụ nữ ở tòa án huyện đã giúp Phùng hiểu ra nhiều điều. Ban đầu anh tức giận nhưng sau đó lại cảm thông và xót xa cho số phận của người phụ nữ. Anh hiểu ra rằng đằng sau vẻ đẹp lãng mạn của chiếc thuyền là sự thật đen tối, góc khuất của cuộc sống. Người đàn ông tàn ác kia cũng chỉ là nạn nhân của hoàn cảnh, và người phụ nữ thô kệch, xấu xí đầy những đau đớn kia chính là người hiểu biết sâu sắc về cuộc sống. Đồng thời, ai cũng nhận ra mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, Nghệ thuật không thể tách rời cuộc sống mà phải là phần của cuộc sống, một phần không thể thiếu.
Tính năng bật của Phùng là tâm trạng lo lắng, trăn trở về cuộc sống con người. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Phùng đi lang thang vào buổi tối để suy ngẫm. Anh nhìn thấy một chiếc thuyền lưới vớ đang đậu giữa cơn gió bão cấp 11. Đó chính là biểu tượng của tâm trạng lo lắng, trăn trở của Phùng về cuộc sống con người, cũng như qua đó, anh luôn nhìn thấy người phụ nữ hàng chài bước ra từ bức tranh hoàn toàn tĩnh vật.
Phùng cũng là một nghệ sĩ khát khao tìm kiếm cái đẹp, nhưng anh không bao giờ quay lưng lại với sự thật của cuộc sống, dù sự thật đó có phũ phàng, trần trụi. Điều đặc biệt ở Phùng là tấm lòng dành cho con người trong cuộc sống, cái nhìn của anh về người phụ nữ hàng chài, chị em thằng Phát thể hiện sự cảm thông và tôn trọng sâu sắc.
Đọc truyện ngắn, ta thấy Phùng nổi bật với những đặc điểm của một nghệ sĩ đam mê cái đẹp và yêu công bằng. Qua câu chuyện về người phụ nữ ở tòa án huyện, anh nhận ra nhiều điều về thực tế cuộc sống và từ đó có những khám phá mới về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống.
Cảm nhận về nhân vật Phùng - Mẫu 2
Nguyễn Minh Châu là một trong những nhà văn xuất sắc nhất trong việc thể hiện sự đổi mới về tư duy nghệ thuật chuyển từ cảm hứng sử thi lãng mạn sang cảm hứng thực tế cuộc sống. “Chiếc thuyền ngoài xa' là một ví dụ điển hình cho xu hướng này. Trong tác phẩm này, ông thực sự thành công trong việc miêu tả nhân vật, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc và Phùng chính là một trong những nhân vật như vậy.
Phùng là một người trân trọng, đam mê nghề nhiếp ảnh của mình. Anh được phân công chụp một bức ảnh về thuyền và biển trong sương mù vào giữa tháng bảy để in trong bộ lịch năm sau. Phùng đã tìm đến biển miền Trung, nơi chiến trường xưa. Anh dành một tuần để suy nghĩ và tìm kiếm, sau đó mới chụp được một bức ảnh ưng ý, thể hiện cảnh đẹp đặc biệt. Anh cũng là một nghệ sĩ nhạy cảm, yêu đời. Trước vẻ đẹp của cảnh vật, tâm hồn nghệ sĩ trong anh trỗi dậy với nhiều cảm xúc khó diễn tả: “tôi cảm thấy bối rối, trong lòng như bị bóp chặt…tôi cảm thấy như tham gia vào việc khám phá sự hoàn hảo, khám phá cái khoảnh khắc tinh tế của tâm hồn. Trong phút giây thăng hoa cùng vẻ đẹp, tôi hiểu rằng vẻ đẹp chính là đạo đức”.
Phùng cũng là người ghét bất công và dám đối mặt với cái ác. Sau khi chứng kiến sự ác và xấu xí diễn ra trước mắt, ngay trên chiếc thuyền đẹp như mơ mà anh vừa thấy, Phùng đã tự nhiên phản ứng như một người yêu công bằng. Đó là việc vứt máy ảnh xuống đất và chạy tới ngăn cản người đàn ông vũ phu. Là một người từng chiến đấu cho sự giải phóng của đất nước, anh luôn giữ vững quan điểm “cái xấu chắc chắn từ phe địch”, vì thế anh đã nhận ra “gã đàn ông vũ phu kia chắc chắn từng là lính ngụy”, sau đó đặt ra câu hỏi “lão ta trước hồi 75 có đi lính ngụy không?”, người đàn ông kia chắc chắn là một kẻ tàn ác nhất thế gian còn người đàn bà đó chắc chắn là nạn nhân đáng thương của bạo lực gia đình. Anh cho rằng hành động của mình là hành động của một anh hùng “tôi không đánh hắn ta bằng tay không nhưng cú nào cũng đánh, không phải bằng tay của một thợ ảnh mà bằng tay của một người lính đã từng cầm súng mười năm”.
Sau khi hiểu câu chuyện của người phụ nữ ở tòa án huyện, Phùng nhận ra nhiều điều. Ban đầu anh tức giận nhưng sau đó lại cảm thông, chia sẻ nỗi buồn của người phụ nữ. Anh hiểu rằng sau vẻ đẹp lãng mạn của chiếc thuyền là sự thật đen tối của cuộc sống. Người đàn ông tàn ác cũng chỉ là nạn nhân của hoàn cảnh, còn người phụ nữ thô kệch, xấu xí thì lại là người hiểu biết sâu sắc về cuộc sống. Từ đây, Phùng nhận ra mối liên hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. Nghệ thuật không thể tách rời cuộc sống mà phải là phần của cuộc sống, gắn kết chặt chẽ với nó.
Phùng nổi bật với tấm lòng lo âu và sự trăn trở về con người. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, anh lang thang với chiếc máy ảnh để suy ngẫm. Anh nhìn thấy một chiếc thuyền lưới vó đậu giữa cơn bão. Đó là suy nghĩ về cuộc sống, về người phụ nữ bước ra từ bức tranh tĩnh vật.
Phùng là một nghệ sĩ khao khát tìm kiếm cái đẹp nhưng không từ bỏ sự thật của cuộc đời. Điều quý giá nhất ở Phùng là tấm lòng dành cho con người trong cuộc sống.
Đọc truyện ngắn, ta thấy Phùng nổi bật với những đặc điểm của một nghệ sĩ yêu thích cái đẹp và chú trọng đến công bằng. Qua câu chuyện về người phụ nữ ở toà án huyện, anh đã hiểu nhiều điều về thực tế cuộc sống và từ đó có những phát hiện mới về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống.
Cảm nhận về nhân vật Phùng - Mẫu 3
Trong sáng tác của Nguyễn Minh Châu, dù là tiểu thuyết hay truyện ngắn, cốt truyện không đóng vai trò quan trọng. Tác giả tập trung vào thân phận con người, tính cách nhân vật và thể hiện tâm hồn đa cảm đầy ấn tượng và xúc động về cuộc sống, với phong cách chân thực và giọng văn trữ tình trầm lắng.
Chiếc thuyền ngoài xa là biểu hiện của sự tìm tòi khám phá trong văn của Nguyễn Minh Châu, quay về với cuộc sống đời thường, với miền Trung cằn cỗi và đau đáu tìm kiếm câu trả lời cho cuộc sống đầy đau khổ. Tác giả tập trung vào con người thay vì hiện thực đời sống. Dù văn chương gắn liền với cộng đồng, Nguyễn Minh Châu muốn thể hiện rằng văn chương phải là câu chuyện về con người, với tất cả sự phong phú và phức tạp của họ.
Hiện thực trong Chiếc thuyền ngoài xa không phải là hình ảnh tráng lệ của chiến trường A So hay những nhân vật hùng mạnh. Phùng trở về với miền đất từng chiến đấu, ghi lại vẻ đẹp cuộc sống cho bộ ảnh lịch quê hương. Nhưng những gì anh chứng kiến đã làm anh nhận ra một sự thật về cuộc sống của người dân chài lam lũ.
'Cuộc sống đầy biến động khắp một vùng lớn. Kết hôn, sinh con, cuối cùng cũng chỉ trên một chiếc thuyền. Không có xóm làng. Quê hương không chỉ là một miếng đất nào đó'.
Từ cuộc sống này, những bi kịch tiềm ẩn khiến con người bất ngờ. Một câu chuyện đơn giản chứa đựng những phát hiện mới về quan niệm văn chương của Nguyễn Minh Châu. Cách mạng không giải quyết bi kịch ngay lập tức, con người vẫn phải đối mặt và hòa nhập với chúng. Quan điểm về con người của tác giả cũng suy ngẫm về số phận dân tộc phải trải qua những khó khăn để đối diện với thách thức.
Nhiếp ảnh gia tìm kiếm vẻ đẹp thực của cuộc sống, nhưng phát hiện ra một khung cảnh đẹp mê hồn, gợi nhớ về sự tươi vui, hướng con người đến với cái đẹp có thể làm tan biến đi những lo lắng cuộc sống. Những người dân trên bờ biển hiện lên rất đáng yêu, cuộc sống lao động khoẻ mạnh, những cuộc gặp gỡ đáng yêu...
Tất cả những ấn tượng này sẽ không còn nếu không có chiếc thuyền ngoài xa. Sự xuất hiện của người đàn ông trong cảnh thơ đã làm tan biến cảm giác thăng hoa nghệ thuật, khi hành động tàn nhẫn vào người vợ. Cảnh tượng đối lập này khiến người lính bực tức. Hành động của anh được coi là anh hùng, nhưng người phụ nữ lại thể hiện lòng thông cảm với người chồng.
Phản ứng của người phụ nữ trước tòa án khiến anh sốc: 'Đừng buộc tội chồng tôi, đừng phạt tù chồng tôi, đừng bắt chồng tôi rời đi...'. Hoá ra, những quan toà cách mạng cũng không hiểu được khó khăn của người lao động. Người phụ nữ ấy đã không từ bỏ người chồng của mình, dù phải chịu đựng những đau khổ hàng ngày.
Chiếc thuyền ngoài xa là một biểu tượng của cuộc sống, nhưng cũng tiết lộ cuộc sống khắc nghiệt và số phận đau đớn của con người. Hành trình tìm kiếm hạnh phúc không đơn giản, nhưng người phụ nữ trên chiếc thuyền là minh chứng cho sự hy sinh vô điều kiện.
Trong cuộc sống khó khăn và đầy hy sinh trên chiếc thuyền, người phụ nữ là hiện thân của tình yêu và hy sinh. Những giá trị này được Nguyễn Minh Châu thể hiện sâu sắc trong tác phẩm của mình, một cái nhìn đa chiều về số phận con người.
Trong văn học từ năm 1945 đến 1975, con người thường được mô tả như những kẻ vượt qua khó khăn, tìm thấy hạnh phúc dưới tác động của môi trường và xã hội mới. Tuy nhiên, Nguyễn Minh Châu đã khác biệt. Trong Chiếc thuyền ngoài xa, ông đã thể hiện sự nghịch lý tồn tại trong cuộc sống con người. Ông cung cấp cho chúng ta cái nhìn toàn diện về vẻ đẹp của cuộc sống và sâu sắc hiểu biết về con người.
Tư tưởng của Nguyễn Minh Châu về văn học và cuộc sống được thể hiện rõ trong Chiếc thuyền ngoài xa, nơi ông nhấn mạnh vai trò của con người và khả năng giải mã cuộc sống phức tạp. Ông chứng minh rằng cuộc sống cần phải được trải nghiệm để hiểu rõ hơn về con người và cuộc sống.
Cuối cùng của tác phẩm, người nghệ sĩ đã tạo ra một kiệt tác, đồng thời để lại nhiều câu hỏi. Mặc dù vẻ đẹp của cuộc sống hiện lên sáng sủa, nhưng phải có lòng nhân ái để hiểu được những gì đằng sau sự rực rỡ đó.
Phần kết của tác phẩm đặt ra nhiều thách thức cho người đọc. Mỗi lần nhìn vào bức ảnh, người ta cảm nhận được màu hồng của ánh sương, nhưng cũng phải đối diện với sự thực của cuộc sống. Người nghệ sĩ nhìn nhận rằng để hiểu sâu hơn về cuộc sống, ta phải đối mặt với sự thật.
Cuộc sống có vẻ đẹp của nó, nhưng để hiểu rõ hơn, ta cần nhìn sâu vào bản chất của cuộc sống. Người nghệ sĩ đã khám phá ra rằng, sau màn sương kia là những sự thật ẩn giấu, và để hiểu được ý nghĩa của cuộc sống, ta cần phải tiếp cận sự thật.
Phản ứng về nhân vật Phùng - Mẫu 4
Nguyễn Minh Châu đã mở đường cho văn học Việt Nam vào giai đoạn mới với những tác phẩm đầy tinh tế. Chiếc thuyền ngoài xa, một ví dụ tiêu biểu, làm nổi bật giá trị nhân đạo thông qua nhân vật Phùng, một nghệ sĩ tìm kiếm giá trị thực sự của cuộc sống.
Phùng, một nghệ sĩ nhiếp ảnh giàu trách nhiệm và tình cảm, đã hiểu rõ ý nghĩa của đẹp và đạo đức thông qua việc chứng kiến những tình huống nghịch lý trong cuộc sống.
Ngoài việc là một nghệ sĩ nhạy cảm và lương thiện, Phùng còn là người có lòng nhân ái và sâu sắc, luôn lo lắng cho số phận của những người khốn khổ trong xã hội.
Bức ảnh cuối cùng của Phùng không chỉ là minh chứng cho sự nghiêm túc của nghệ sĩ với nhiếp ảnh mà còn là biểu tượng cho sự trăn trở về cuộc sống và mối quan hệ giữa nghệ thuật và hiện thực.
Với bàn tay tài hoa, Nguyễn Minh Châu đã vẽ nên một hình ảnh Phùng đầy sức hút. Dưới đôi bàn tay của ông, Phùng không chỉ là một lính mạnh mẽ mà còn là một nghệ sĩ tài ba, sáng tạo. Nhân vật này không chỉ đầy đặn về tính cách mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về cuộc sống: 'Hãy nhìn thấy con người và thế giới qua nhiều góc độ khác nhau.'