Tài liệu này bao gồm dàn ý chi tiết và 3 bài văn mẫu lớp 12 Đối chiếu hình tượng cây xà nu và cái lò gạch cũ, hy vọng các bạn và thầy cô giáo có thể tham khảo.
Kế hoạch so sánh hình tượng cây xà nu và cái lò gạch cũ
I. Giới thiệu:
- Dẫn dắt: Sự khác biệt trong phong cách viết của Nguyễn Trung Thành và Nam Cao được thể hiện qua hai tác phẩm “Rừng xà nu” và “Chí Phèo”.
- Giới thiệu vấn đề cần thảo luận: So sánh hình tượng cây xà nu và cái lò gạch cũ để phân biệt điểm tương đồng và khác biệt trong tư duy và phong cách viết của hai nhà văn.
II. Nội dung chính:
1. Thông tin tổng quan về hai tác giả, hai tác phẩm, hai hình ảnh
a. Nam Cao và “Chí Phèo”
- Nam Cao được biết đến là một trong những nhà văn hiện thực nổi tiếng của Việt Nam trước Cách mạng.
- Truyện ngắn “Chí Phèo” là một minh chứng điển hình cho chủ đề về người nông dân Việt Nam.
- Hình ảnh của “cái lò gạch cũ” được tác giả tạo dựng với sự sáng tạo nghệ thuật.
b. Nguyễn Trung Thành và tác phẩm “Rừng xà nu”
- Nguyễn Trung Thành là một nhà văn có liên kết mạnh mẽ với vùng Tây Nguyên.
- “Rừng xà nu” được sáng tác vào thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, xuất hiện trong tập “Trên quê hương những anh hùng điện ngọc”. Đây là tác phẩm ca ngợi anh hùng của vùng đất Tây Nguyên, mô tả cuộc chiến của người dân Xô Man.
- Ngoài nhân vật Tnú, cây Xà Nu cũng là một biểu tượng quan trọng.
2. Phân tích ý nghĩa của hai hình ảnh
a. Hình ảnh của “cái lò gạch cũ”
* Ý nghĩa về hiện thực được miêu tả:
- Hình ảnh của cái lò gạch cũ: lò nung gạch đã cũ, không còn hoạt động, thường xuất hiện tại các vùng quê xưa.
* Ý nghĩa biểu tượng:
- Cái lò gạch cũ được đề cập ở đầu và cuối tác phẩm: “Một người đàn ông đi thả ống lươn tìm thấy một đứa trẻ trần truồng và xám xịt ngồi bên một cái váy đụp gần cái lò gạch bỏ hoang…” và Thị Nở nhớ lại những khoảnh khắc ăn nằm cùng Chí Phèo, cô nhìn xuống bụng và “Ðột nhiên cô thấy lóe lên một cái lò gạch cũ bỏ hoang, xa xôi và vắng vẻ…”
=> Sự kết hợp giữa đầu và cuối tác phẩm: đề cập đến cái lò gạch ở đầu và kết thúc bằng hình ảnh của nó.
=> Hình ảnh này ẩn chứa sự tuần hoàn của cuộc đời con người như Chí Phèo. Tác giả muốn nhấn mạnh rằng: Chí Phèo không chỉ là một hiện tượng độc lập mà còn là một hiện tượng phổ biến, có tính chất lặp lại trong xã hội thời đó.
b. Tượng trưng của “cây xà nu”
* Ý nghĩa về hiện thực:
Phần mở đầu của tác phẩm trình bày đầy đủ thông tin về cây xà nu:
- Hình dạng: Lúc nhỏ “cành non mảnh mai, hình như mũi tên tươi sáng lao thẳng lên bầu trời”, khi trưởng thành “vươn cao hơn đầu người, những cành lá bồng bềnh như những con chim đã đủ lông mao, đủ lông vũ”.
- Đặc điểm: Phát triển mạnh mẽ “phát triển nhanh chóng để chạm vào ánh sáng, ánh sáng trong rừng chiếu từ trên cao xuống, các luồng sáng lớn mạnh, lung linh, vô số hạt bụi vàng từ nhựa cây bay ra, mang theo mùi thơm dầu mỡ”, “mê ánh sáng mặt trời”.
- Trong tác phẩm, cây xà nu được đề cập với nhiều ứng dụng: gỗ xà nu làm củi trong mỗi gian bếp, khói xà nu làm cho bảng đen của học sinh trở nên đen bóng để viết chữ, nhựa xà nu là nguồn nhiên liệu để cháy sáng.
=> Xà Nu là biểu tượng không thể tách rời với cư dân ở làng Xô Man.
* Ý nghĩa biểu tượng:
- Rừng xà nu gần như là một nhân vật tham gia vào toàn bộ câu chuyện.
- Bắt đầu với hình ảnh của cây xà nu dưới quả bom của kẻ thù, kết thúc với hình ảnh của rừng xà nu trải dài về phía chân trời.
=> Rừng xà nu tạo nên cấu trúc mở đầu và kết thúc tương ứng.
- Rừng xà nu luôn được so sánh với con người Tây Nguyên:
- Những cây cổ thụ đại diện cho người già như ông Mết.
- Những cây xà nu trưởng thành như Tnú, Mai, Dít.
- Những cây xà nu non nớt tượng trưng cho thiếu niên như Heng bé.
- Rừng xà nu là một nhân vật chứng kiến những sự kiện quan trọng của dân làng Xô Man:
- Người dân đổ đống quanh lửa xà nu để nghe ông Mết kể về cuộc đời của Tnú.
- Mỗi đêm, dân làng Xô Man giữ đêm dưới ánh lửa của rừng xà nu để chuẩn bị vũ khí.
- Đối thủ đã thiêu mười ngón tay của Tnú bằng nhựa từ cây xà nu.
- Xác mười lính giặc bị cháy sạch quanh ngọn lửa của rừng xà nu.
- Rừng xà nu biểu tượng cho đức tính của con người Tây Nguyên:
- Rừng xà nu đau đớn như con người Tây Nguyên đau đớn.
- Sức sống mạnh mẽ của rừng xà nu là biểu tượng cho sức sống mạnh mẽ của con người Tây Nguyên và mở ra là cả dân tộc Việt Nam.
- Cây xà nu không bao giờ chịu khuất phục trong bóng tối, luôn nâng cao để đón ánh sáng mặt trời biểu hiện cho lòng tự do, tinh thần phóng khoáng, ý chí lên cao vì lí tưởng đẹp của con người Tây Nguyên.
- Cây xà nu nối tiếp nhau vươn lên là biểu tượng cho những thế hệ người Tây Nguyên liên tục cầm súng đứng dậy chống lại kẻ thù xâm lược.
3. So sánh hình ảnh “cái lò gạch cũ” và “cây xà nu”
a. Điểm tương đồng:
- Cả hai đều xuất hiện theo cấu trúc mở đầu và kết thúc tương ứng.
- Cả hai đều được tác giả xây dựng với ý nghĩa thực tế và ý nghĩa biểu tượng.
- Cả hai đều là những hình ảnh đặc sắc gây ấn tượng và truyền đạt được tư tưởng mà nhà văn muốn truyền đi.
b. Khác biệt:
- Trong khi hình ảnh của cái lò gạch cũ là biểu tượng cho cuộc đời của những người nông dân bị bó buộc như Chí Phèo trong xã hội Việt Nam trước cách mạng, thì hình tượng của cây xà nu thể hiện sự anh hùng của nhân dân Tây Nguyên trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
- Trái ngược với cái nhìn bi quan của Nam Cao về số phận của người nông dân, Nguyễn Trung Thành lại đầy lạc quan và tin tưởng vào cuộc đấu tranh của các thế hệ sau này.
c. Nguyên do
* Tương tự: Bởi vì cả hai nhà văn đều muốn tạo ra những hình ảnh độc đáo, thể hiện được ý nghĩa nghệ thuật.
* Khác biệt:
- Do bối cảnh sáng tác:
- “Chí Phèo”: viết trước Cách mạng tháng Tám năm 1945.
- Rừng xà nu: sáng tác vào năm 1965, trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ đang ở vào giai đoạn khốc liệt nhất.
- Dòng văn phong cách sáng tác:
- Nam Cao: nhà văn hiện thực sắc bén, chưa tìm ra lối thoát cho người nông dân trong tình cảnh của thời đại.
- Nguyễn Trung Thành: văn học cách mạng giai đoạn sau Cách mạng, với niềm tin vững chắc vào cuộc chiến của dân tộc.
III. Kết luận:
- Cả hai hình ảnh “cái lò gạch cũ” và “cây xà nu” đều đã truyền đạt được những tư tưởng mà các nhà văn muốn gửi đi.
- Qua sự đồng điệu và khác biệt giữa hai hình ảnh này, người đọc có thể nhận ra sự tương đồng và khác nhau trong phong cách sáng tạo của hai nhà văn.
So sánh hình ảnh cây xà nu và cái lò gạch cũ - Mẫu 1
Nam Cao và Nguyễn Trung Thành là hai trong số các tác giả nổi tiếng của văn học Việt Nam. Tuy vậy, mỗi người lại có phong cách sáng tác riêng, điều này rõ ràng qua việc xây dựng hai hình ảnh “cái lò gạch cũ” và “rừng xà nu” trong hai truyện ngắn “Chí Phèo” và “Rừng xà nu”.
Nam Cao được biết đến là một trong những nhà văn hiện thực tiêu biểu của Việt Nam trước Cách mạng. Một trong những tác phẩm ngắn nổi tiếng của ông là “Chí Phèo”. Truyện được viết vào năm 1941 và ban đầu mang tên “Cái lò gạch cũ”. Khi đọc truyện này, người đọc không thể không chú ý đến hình ảnh đặc trưng của “cái lò gạch cũ”. Trong tác phẩm của Nam Cao, hình ảnh này được sáng tạo để thể hiện tư tưởng của tác giả về số phận của người nông dân. Nguyễn Trung Thành, một nhà văn được biết đến là người gắn bó với vùng đất Tây Nguyên, sáng tác tác phẩm “Rừng xà nu”. Truyện được viết vào năm 1965 và được in trong tập “Trên quê hương những anh hùng điện ngọc”. Trong tác phẩm này, hình ảnh của cây xà nu cũng góp phần tạo nên sự ấn tượng đặc biệt cho độc giả.
Hình ảnh “cái lò gạch cũ” trong tác phẩm của Nam Cao không chỉ là một nơi dùng để nung gạch mà còn là biểu tượng cho nỗi khổ của con người. Nó xuất hiện ở đầu và cuối tác phẩm, tạo nên một vòng luẩn quẩn của số phận như Chí Phèo. Trong khi đó, hình ảnh của cây xà nu trong tác phẩm của Nguyễn Trung Thành thể hiện sức sống mạnh mẽ và ý chí sống độc lập của dân Tây Nguyên. Điều này cho thấy sự khác biệt trong cách tiếp cận vấn đề giữa hai tác giả.
Cây xà nu trong “Rừng xà nu” không chỉ là một loài cây thực tế phổ biến ở Tây Nguyên mà còn là biểu tượng sức sống mãnh liệt của dân tộc. Nguyễn Trung Thành đã mô tả chi tiết về loài cây này, từ hình dáng đến tính cách sinh trưởng. Hình ảnh của cây xà nu trong tác phẩm không chỉ đơn thuần là một phần của cảnh vật mà còn đại diện cho nhiều khía cạnh của cuộc sống và tinh thần của nhân vật.
Phân tích trên đã chỉ ra sự giống và khác nhau giữa hình tượng “cái lò gạch cũ” và “rừng xà nu”. Cả hai hình ảnh đều mang ý nghĩa tả thực và biểu tượng, tuy nhiên, mỗi hình ảnh lại chứa đựng những ý nghĩa riêng biệt và phản ánh phong cách sáng tác của từng nhà văn. Điều này thể hiện sự đa dạng và sâu sắc của văn học Việt Nam.
Hình tượng cây xà nu và cái lò gạch cũ đã góp phần tạo nên sự phong phú và sâu sắc của tác phẩm. Qua việc so sánh giữa hai hình ảnh này, người đọc có thể hiểu rõ hơn về tư tưởng và phong cách sáng tác của các nhà văn, cũng như nhận thức sâu hơn về các khía cạnh của xã hội và con người trong tác phẩm.
So sánh hình tượng cây xà nu và cái lò gạch cũ - Mẫu 2
Trong văn học Việt Nam, 'Chí Phèo' và 'Rừng xà nu' là hai tác phẩm tiêu biểu. Bên cạnh việc tạo hình nhân vật Chí Phèo và Tnú, các nhà văn còn đặt nặng vào hình ảnh 'cái lò gạch cũ' và 'cây xà nu' để làm nổi bật chủ đề của tác phẩm.
Nam Cao và Nguyễn Trung Thành, hai tác giả văn học nổi tiếng của Việt Nam, đã tạo ra những tác phẩm đặc sắc như 'Chí Phèo' và 'Rừng xà nu', sử dụng hình ảnh 'cái lò gạch cũ' và 'cây xà nu' để thể hiện ý nghĩa sâu sắc và thông điệp của mình.
Hình ảnh 'cái lò gạch cũ' trong 'Chí Phèo' của Nam Cao không chỉ đơn thuần là cảnh vật mà còn là biểu tượng của cuộc đời mồ côi và khổ cực của nhân vật. Hình ảnh này thể hiện quan điểm bi quan của tác giả về số phận của người nông dân trong xã hội thời đó.
Cây xà nu, một loài cây phổ biến ở Tây Nguyên, được tác giả tả chi tiết về nó trong đoạn mở đầu tác phẩm. Hình ảnh xà nu không chỉ là một cảnh vật mà còn là biểu tượng cho sự mạnh mẽ và khát vọng tự do của con người Tây Nguyên.
Cả hai hình ảnh 'cái lò gạch cũ' và 'rừng xà nu' đều được tác giả xây dựng với ý nghĩa tả thực và biểu tượng. Mặc dù có điểm giống nhau, nhưng mỗi hình ảnh lại mang ý nghĩa riêng biệt, phản ánh hoàn cảnh và tư tưởng của từng nhà văn.
Cả hai hình ảnh 'cái lò gạch cũ' và 'rừng xà nu' đều có sức khái quát cao và thể hiện được chủ đề của tác phẩm. Qua sự so sánh giữa hai hình ảnh này, người đọc có thể nhận ra sự giống và khác nhau trong phong cách sáng tác của hai nhà văn.
So sánh hình tượng cây xà nu và cái lò gạch cũ - Mẫu 3
Nếu Chí Phèo được Nam Cao viết vào thời kỳ trước Cách mạng tháng Tám thì Rừng xà nu lại là tác phẩm của Nguyễn Trung Thành trong giai đoạn kháng chiến chống Mỹ gay go nhất. Tuy vậy, so sánh giữa 'cái lò gạch cũ' và 'rừng xà nu' vẫn cho thấy những điểm tương đồng và khác biệt.
Chí Phèo của Nam Cao là một trong những tác phẩm nổi tiếng viết về đề tài nông dân. Từ ngữ mô tả 'cái lò gạch cũ' trong truyện không chỉ là cảnh vật mà còn là biểu tượng của cuộc sống khó khăn mà nhà văn muốn thể hiện.
Hình ảnh 'cái lò gạch cũ' trong truyện Chí Phèo của Nam Cao đã được xây dựng với ý nghĩa sâu sắc. Nó không chỉ là nơi bị bỏ rơi của Chí Phèo mà còn là biểu tượng cho sự khốn khó, vất vả trong cuộc sống của những người nông dân.
Trong truyện ngắn 'Rừng xà nu' của Nguyễn Trung Thành, hình ảnh cây xà nu là một trong những điểm sáng thu hút sự chú ý của độc giả. Tác giả đã mô tả rất chi tiết và sâu sắc về tầm quan trọng của cây xà nu đối với cuộc sống và tinh thần của nhân vật trong truyện.
Cây xà nu không chỉ là một loài cây phổ biến ở Tây Nguyên mà còn là biểu tượng sâu sắc trong tác phẩm của Nguyễn Trung Thành. Hình ảnh của xà nu không chỉ là một phần của cảnh vật mà còn là biểu tượng cho sức mạnh, sự kiên định và tinh thần bất khuất của nhân vật và cả cộng đồng dân làng Xô Man.
Cả hai hình ảnh 'cái lò gạch cũ' và 'rừng xà nu' đều được tác giả xây dựng với ý nghĩa sâu sắc và biểu tượng. Tuy nhiên, mỗi hình ảnh lại mang một ý nghĩa riêng, phản ánh tư tưởng và quan điểm của hai nhà văn về cuộc sống và xã hội trong thời kỳ khác nhau.
Tóm lại, cả hai hình ảnh “cái lò gạch cũ” và “cây xà nu” đều được hai nhà văn vẽ nên không chỉ một cách chân thực mà còn đầy ý nghĩa biểu tượng. Nếu cái lò gạch mang ý nghĩa về sự lặp lại của số phận người nông dân trong xã hội phong kiến, thì cây xà nu lại là biểu tượng cho số phận và cuộc đời của những con người anh hùng từ vùng đất Tây Nguyên.