Phân tích nhân vật Phùng trong tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa bao gồm 5 mẫu dàn ý chi tiết nhất, giúp học sinh hiểu rõ cách viết văn sáng tạo và phân bổ thời gian hợp lí.
Qua việc phân tích nhân vật Phùng, Nguyễn Minh Châu thể hiện những thông điệp sâu sắc về mối liên kết giữa nghệ thuật và cuộc sống, hướng dẫn cách nhìn của người nghệ sĩ trong cuộc sống. Dưới đây là 5 mẫu dàn ý phân tích nhân vật Phùng hay nhất, mời các bạn cùng theo dõi.
Phân tích nhân vật Phùng - Mẫu 1
I. Mở đầu
- Nguyễn Minh Châu là một nhà văn không ngừng suy ngẫm về số phận của nhân dân và trách nhiệm của mình, của người nghệ sĩ.
- Tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa là một tác phẩm điển hình thể hiện sự tinh túy của nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu. Tác phẩm cũng thể hiện quan điểm của tác giả về trách nhiệm và vai trò của một người nghệ sĩ, qua việc miêu tả nhân vật nhiếp ảnh Phùng.
II. Phần chính
1. Tâm hồn nghệ sĩ nhạy cảm, đam mê với cái đẹp
- Phùng là một người nghệ sĩ đam mê nghệ thuật, luôn có trách nhiệm với công việc: sẵn lòng dành cả vài tuần để săn lùng một bức ảnh đẹp, thậm chí làm việc suốt mấy ngày liền mà vẫn chưa tìm được bức ảnh ưng ý.
- Tâm hồn của một nghệ sĩ nhạy cảm trước vẻ đẹp: chỉ trong một cái nhìn, anh ta đã phát hiện ra những khung cảnh tuyệt vời để ghi lại.
- Nhận xét về 'bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ', một vẻ đẹp tuyệt vời.
- Bối rối trước vẻ đẹp: 'trong lòng như có điều gì bóp nghẹt', nhận ra rằng 'chính cái đẹp là đạo đức'
- Nhận định: Không chỉ nhạy cảm trước vẻ đẹp, Phùng còn có những suy tưởng sâu sắc về mối quan hệ giữa vẻ đẹp và đạo đức: vẻ đẹp thực sự phải có khả năng làm sạch tâm hồn con người.
2. Một trái tim luôn bận tâm về số phận con người
- Đối diện với cảnh bạo hành trong gia đình ngư dân, Phùng ban đầu kinh ngạc đến mức 'chỉ biết há mồm ra mà nhìn', nhưng sau đó đã vứt máy ảnh xuống và lao đến can ngăn. Khi chứng kiến lần thứ hai, Phùng đã can ngăn, nhưng lại bị thương phải nhập viện điều trị.
- Nghe câu của phụ nữ ở tòa án (xin đừng rời bỏ chồng), Phùng cảm thấy tức giận, 'cảm thấy không khí trong phòng ngủ lồng lộng gió biển của Đẩu bị hút hết, trở nên ngột ngạt', vì vậy anh kéo màn và bước ra ngoài như muốn đòi lại công bằng cho cô ấy.
- Khi nghe câu chuyện của phụ nữ, đầy xúc động, lo âu trong lòng vì số phận của những gia đình như gia đình Phác, anh ta lấy máy ảnh đi lang thang.
=> Nhận xét: Mặc dù chưa quen với nghịch lý cuộc sống, nhưng trong anh vẫn tồn tại phẩm chất tốt đẹp của một chiến sĩ, căm ghét bất công, sẵn sàng hành động vì công lý.
3. Là một nhân vật có ý thức
- Ban đầu, Phùng là một nghệ sĩ có tâm trạng dễ thay đổi, nhìn cuộc đời qua lăng kính đơn giản (nghĩ đơn giản rằng những kẻ đi theo ngụy là xấu 'lão ấy năm 75 có đi lính ngụy không?'), không sẵn sàng đối mặt với những nghịch lý của cuộc đời.
- Phùng đồng cảm với số phận của phụ nữ hàng chài, cuộc đời và câu chuyện của người phụ nữ ở tòa án đã làm cho Phùng nhận ra nhiều điều, anh ta học được cách chấp nhận những nghịch lý trong cuộc sống.
- Thông qua cảm nhận của Phùng, nhà văn truyền đạt đến độc giả nhận thức sâu sắc về cuộc sống, về nghệ thuật: cần phải có cái nhìn đa chiều để khám phá bản chất sau vẻ đẹp của hiện tượng.
III. Kết luận
- Tóm lược giá trị nghệ thuật: miêu tả nhân vật, xây dựng tình tiết, sử dụng ngôn ngữ mạch lạc, ...
Trong tác phẩm, nhà văn đã thể hiện sự đồng cảm sâu sắc trước số phận đau khổ của người phụ nữ hàng chài, đồng thời ca ngợi và khám phá những phẩm chất mạnh mẽ của chị ấy, lên án hậu quả của chiến tranh.
Dàn bài phân tích nhân vật Phùng - Mẫu 2
I. Bắt đầu
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Minh Châu và truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa.
- Mô tả về nội dung cần phân tích: Trong tác phẩm, nhân vật Phùng được đặc biệt nhấn mạnh.
II. Nội dung chính
1. Một nghệ sĩ đích thực
- Phùng, một nghệ sĩ đam mê vẻ đẹp và cam kết với nghề nghiệp.
- Để tạo ra một bộ lịch nghệ thuật về thuyền và biển, trưởng phòng yêu cầu nghệ sĩ nhiếp ảnh Phùng đi chụp thêm một bức ảnh cảnh biển buổi sáng với sương mù.
- Khi thăm Đẩu - đồng đội chiến đấu cũ, Phùng đến vùng biển từng là chiến trường.
- Mặc dù đã thử nhiều lần, nhưng sau gần một tuần, Phùng quyết định sử dụng ảnh về việc thu lưới vào buổi bình minh cho tờ lịch.
- Cảm xúc của họa sĩ Phùng khi phát hiện ra khung cảnh tuyệt đẹp: bối rối trước vẻ đẹp “trong trái tim như có cái gì bóp thắt vào”, nhận ra rằng “chính sự đẹp là đạo đức”. Đó là niềm vui của nghệ sĩ khi gặp phải vẻ đẹp, và anh nhận ra tầm quan trọng thực sự của nghệ thuật.
2. Một người mang trong mình tình yêu và sự quan tâm
- Khi nhìn thấy bức tranh toàn bích, Phùng cảm thấy rối bời:
- Một phụ nữ xấu xí, mệt mỏi bước ra từ con thuyền, kèm theo là một người đàn ông già với tấm lưng rộng, mái tóc rối bời, và đôi mắt đầy ác ý.
- Người đàn ông già độc ác, hung dữ: “dùng chiếc thắt lưng quật tới tấp vào lưng phụ nữ”, “vừa đánh vừa nguyền rủa với giọng nói đầy đau khổ”. Đứa con trai Phác cầm sợi dây thắt lưng định lao đến để bảo vệ mẹ…
- Phùng kinh ngạc đến mức trong mấy phút đầu, tôi cứ đứng há mồm ra mà nhìn, sau đó là chạy tới để can ngăn người đàn ông.
- Khi ở tòa án, Phùng cảm thấy bức xúc:
- “Cảm thấy gian phòng ngủ lồng lộng gió biển của Đẩu bị hút hết không khí, trở nên ngột ngạt” khi người phụ nữ xin Đẩu đừng bắt mình bỏ chồng, nên đã vén màn ra ngoài như muốn đòi lại công lý cho người phụ nữ hàng chài.
- Sau khi nghe hết câu chuyện của người phụ nữ, cảm thấy trăn trở, day dứt trong lòng cho số phận những gia đình giống như gia đình Phác, anh xách máy ảnh đi lang thang.
=> Nhận xét: Một người căm ghét bất công, sẵn sàng hành động vì lẽ công bằng.
III. Kết luận
Đề cao giá trị về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa. Cảm nhận tổng quan về nhân vật Phùng.
Dàn ý phân tích nhân vật Phùng - Mẫu 3
I. Mở bài
- Giới thiệu về Nguyễn Minh Châu, tác giả của truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa.
- Giới thiệu về nhân vật Phùng - nhân vật chính của tác phẩm.
II. Thân bài
1. Phùng - Một Nghệ Sĩ Đam Mê Vẻ Đẹp
- Để hoàn thiện bộ lịch nghệ thuật về thuyền và biển, trưởng phòng yêu cầu nhiếp ảnh gia Phùng đi chụp một bức ảnh cảnh biển sương mù buổi sáng. Phùng đã đến một vùng biển ngoại ô Hà Nội, hơn sáu trăm cây số.
- Sau nhiều ngày đi săn ảnh, anh đã bắt gặp một khung cảnh thiên nhiên đẹp đến ngạt ngào: “...Mũi thuyền hình như in vào bầu không khí sương mù trắng mịn, ánh nắng mặt trời chiếu vào tạo nên một bức tranh tuyệt vời. Tất cả đều hài hòa và đẹp đẽ, tôi cảm thấy bối rối, trong trái tim như có cái gì bóp thắt vào?”.
- Tâm trạng của Phùng trước vẻ đẹp: “trong trái tim như có cái gì bóp thắt vào”, nhận ra rằng “bản thân cái đẹp chính là đạo đức”. Đó là niềm hạnh phúc của một nghệ sĩ khi bắt gặp vẻ đẹp, anh nhận ra vai trò quan trọng của nghệ thuật.
2. Phùng - Một Con Người Đầy Tình Thương
- Phùng chứng kiến cảnh lão đàn ông vũ phu trên chiếc thuyền chài đánh vợ một cách tàn bạo. Tâm trạng của Phùng khi đó là “kinh ngạc”, “há mồm ra mà nhìn” và anh đã “vứt chiếc máy ảnh xuống đất chạy nhào tới”. Phản ứng của anh trước sự kiện này là phản ứng tự nhiên của một con người có bản chất tốt đẹp, căm ghét sự bất công, cái độc ác xấu xa.
- Sau khi nghe thấy người đàn bà cầu xin Đẩu đừng bắt mình bỏ chồng, Phùng cảm thấy ngột ngạt “Sau câu nói của người đàn bà, tôi cảm thấy gian phòng ngủ lồng lộng gió biển của Đẩu tự nhiên bị hút hết không khí, trở nên ngột ngạt quá…”.
- Anh cảm thấy bất bình cho người phụ nữ khổ sở phải chịu đựng những trận đánh từ người chồng vũ phu. Nhưng sau khi nghe toàn bộ câu chuyện của người đàn bà, anh đã có sự thay đổi về nhận thức. Đặc biệt là với người nghệ sĩ không thể đơn giản và dễ dãi khi nhìn nhận mọi vấn đề trong cuộc sống và nhìn nhận con người.
III. Kết bài
Đánh giá tổng quan về nhân vật Phùng trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa.
Dàn bài phân tích nhân vật Phùng - Mẫu 4
I. Mở đầu
- Giới thiệu vấn đề cần thảo luận.
II. Nội dung chính
1. Tổng quan
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Minh Châu
- Tóm tắt sơ lược về truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa”: ngữ cảnh sáng tác, nguồn gốc, tóm tắt cốt truyện, điểm nổi bật của nội dung...
- Nhân vật Phùng: Tác phẩm đã thành công trong việc khắc họa nhân vật Phùng, một nghệ sĩ đam mê khám phá, sáng tạo vẻ đẹp, luôn lo lắng, trăn trở, suy tư về bản tính và cuộc sống con người.
2. Phân tích chi tiết
* Tâm hồn nhạy cảm và say mê với cái đẹp
- Đứng trước vẻ đẹp tuyệt mĩ mà trời ban cho nghệ sĩ Phùng, anh cảm thấy bối rối, trái tim như bị bóp thắt, anh tin rằng mình đã khám phá được chân lý của sự hoàn thiện, hiểu được khoảnh khắc sâu thẳm trong tâm hồn.
- Anh nhanh chóng kết luận rằng cái đẹp mà anh mới khám phá chính là đạo đức. Cảm xúc của nghệ sĩ Phùng thể hiện sự thăng hoa của một tâm hồn nghệ sĩ trước vẻ đẹp. Phùng nhận ra sức mạnh kỳ diệu của nghệ thuật như một triết gia từng nói 'Nghệ thuật làm trong sạch tâm hồn con người'.
Qua sự khám phá đầu tiên của nghệ sĩ Phùng, với những khoảnh khắc hạnh phúc tràn ngập tâm hồn, người đọc có thể cảm nhận được Phùng là một người nhạy cảm, tinh tế trước vẻ đẹp. Anh đã thực sự trải qua giây phút thăng hoa trong khoảnh khắc mà trời ban cho người nghệ sĩ.
* Vẻ đẹp sâu xa của nghệ sĩ Phùng chính là một trái tim trăn trở, lo âu về thân phận con người
- Khi chứng kiến cảnh bạo hành trong gia đình của người hàng chài
- Phùng cảm thấy rất kinh ngạc, trong những phút đầu tiên anh chỉ có thể đứng nhìn mở miệng ra vì quan niệm về cái đẹp của anh bắt đầu lung lay. Đằng sau vẻ đẹp tuyệt vời của bức tranh là hình ảnh xấu xa và không đạo đức. Đó là một sự kết hợp quái dị làm cho những bức ảnh hiện hình rùng rợn và chiếc thuyền đẹp như mơ cũng biến mất.
- Phùng bất ngờ, tức giận, căm phẫn, lao vào can thiệp để bảo vệ người phụ nữ hàng chài. Hành động của Phùng khi vứt chiếc máy ảnh xuống đất và chạy tới cứu người phụ nữ, truyền đi một thông điệp rằng nghệ thuật thực sự sống ở gần ta và cuộc sống mới chính là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật chân chính. Trước khi là một nghệ sĩ, anh phải là một con người biết cảm thông, yêu thương và chia sẻ mọi nỗi đau của cuộc sống đời thường.
- Phùng lắng nghe, xót xa với câu chuyện của người phụ nữ hàng chài
- Anh nhờ Đẩu, người bạn đồng đội từng chiến đấu cùng và hiện là chánh án tòa huyện, mời người phụ nữ đến tòa để khuyên bà hãy rời bỏ chồng để giải thoát cho bản thân khỏi những đau khổ. Khi nghe người phụ nữ van xin tòa không bắt bà bỏ con, Phùng cảm thấy bất ngờ vì căn phòng lồng lộng gió biển như bị hút hết sinh khí vì anh không thể hiểu được quyết định của người phụ nữ.
- Phùng lo lắng cho tương lai của người phụ nữ bị bất hạnh.
- Phùng nhận ra rằng cuộc sống phức tạp, con người đa dạng, anh không thể nhìn nhận mọi thứ một cách đơn giản. Phùng cần phải nhìn sâu hơn vào bản chất của cuộc sống để khám phá những điều kỳ diệu của đời sống và tìm kiếm những giá trị ẩn sâu trong tâm hồn của con người lao động. Anh phát hiện ra rằng đằng sau vẻ bề ngoài của người phụ nữ quê mùa và thiếu học là một trái tim đầy yêu thương, sẵn sàng hy sinh và thấu hiểu cuộc sống.
- Đây là những khoảnh khắc mà cuộc sống và con người đã trao cho nghệ sĩ Phùng. Đó là minh chứng cho quan điểm của nhà văn Nguyễn Minh Châu: “Văn học và cuộc sống là hai vòng tròn đồng tâm, với tâm điểm là con người. Mỗi tác phẩm văn học chỉ là một phần nhỏ, một biên bản của một đoạn cuộc sống của con người, trên con đường dài với nhiều gian nan để đạt đến sự hoàn thiện”.
- Sau khi hiểu rõ hơn về nhiều điều, trong tâm trí của nghệ sĩ Phùng, hình ảnh chiếc thuyền vẫn đó, khoảng cách vẫn còn xa xôi, không còn là sự rạng ngời của buổi sáng mà là biểu tượng của cuộc đấu tranh giữa sóng gió của cuộc sống với những suy tư lo lắng của nghệ sĩ.
- Bức tranh nghệ thuật mà nghệ sĩ Phùng đã chụp trở thành một tác phẩm có giá trị, khác biệt với những người am hiểu nghệ thuật, Phùng nhận ra trong bức ảnh đen trắng (kết thúc tác phẩm) đó vẫn chứa đựng sự rạng ngời của buổi sáng - biểu tượng cho vẻ đẹp nghệ thuật tuyệt vời - và hình ảnh của người phụ nữ với tấm lưng áo bạc phếch đại diện cho những biến cố phức tạp của cuộc đời đầy thăng trầm.
- Bức tranh nghệ thuật (kết thúc tác phẩm) là biểu tượng cho mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. Và như vậy, dù chiếc thuyền nghệ thuật ở xa hay gần thì tâm điểm vẫn là con người như Nguyễn Minh Châu từng nói “Văn học và cuộc sống là hai vòng tròn đồng tâm, với tâm điểm là con người”. Đây là quan điểm nghệ thuật vị nhân sinh tiến bộ của những người nghệ sĩ chân chính.
- So sánh quan điểm với của Nam Cao
“Ôi chao! Nghệ thuật không cần phải là bóng trăng lừa dối, không nên là bóng trăng lừa dối. Nghệ thuật có thể là những tiếng đau khổ phản ánh từ những sai lầm trong cuộc đời' (Giăng sáng)
Nhân vật Phùng là biểu tượng của người nghệ sĩ chân chính với niềm đam mê nghệ thuật và trái tim nhạy cảm, nhân hậu.
3. Nhận xét
* Xây dựng nhân vật trong nghệ thuật
- Phùng không chỉ là một nhân vật trong câu chuyện mà còn là người kể chuyện, tạo ra sự đa dạng trong góc nhìn. Trong 'Chiếc thuyền ngoài xa', Phùng được miêu tả với sâu sắc về tâm hồn của một người nghệ sĩ.
- Nhân vật được đặt trong các tình huống đặc biệt (tình huống nhận thức). Phải đối mặt liên tục với những biến cố của cuộc sống, nhân vật nghệ sĩ Phùng tỏa sáng qua nhiều khía cạnh nhân cách.
* Ý nghĩa của nhân vật
Bằng nhân vật Phùng, Nguyễn Minh Châu truyền đạt những thông điệp sâu sắc về mối liên hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, cũng như những bài học về cách nhìn của người nghệ sĩ trong cuộc sống.
- Nghệ sĩ cần dồn hết tâm huyết để tạo ra cái đẹp, chống lại sự xấu xa và ác độc hiện hữu trong xã hội.
- Nghệ sĩ không thể nhìn nhận cuộc sống một cách đơn giản, một chiều, mà cần có cái nhìn đa chiều, để khám phá ra bản chất và vẻ đẹp tiềm ẩn của con người và cuộc sống, đặc biệt là số phận của những người lao động vất vả.
- Nhất thiết phải mang theo một mối quan tâm về thân phận con người, nghệ thuật phải giải phóng con người khỏi sự đói nghèo, tăm tối, và bạo lực.
- Hành trình sáng tạo của nghệ sĩ là hành trình khám phá, khẳng định và tôn vinh những 'hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người'.
* Tâm hồn và tài năng của Nguyễn Minh Châu
Người luôn trăn trở, quan tâm đến thân phận con người; phong cách viết truyện ngắn tự sự - triết lý, giản dị nhưng đầy dư vị, sắc sảo, và tinh tế.
III. Kết luận
- Tái khẳng định sự sống động của nhân vật.
Dàn ý phân tích 2 khám phá của Phùng - Mẫu 5
1. Bắt đầu
Giới thiệu tác phẩm 'Chiếc thuyền ngoài xa' và hai khám phá của nghệ sĩ Phùng.
2. Phần chính
a. Phân tích khám phá đầu tiên của nghệ sĩ Phùng
- Tình huống: Theo yêu cầu chụp một bức ảnh về biển và thuyền để hoàn thành bộ lịch cho năm sau, Phùng đã quay trở lại miền Trung xưa để tìm kiếm một tấm ảnh nghệ thuật có giá trị.
- Khám phá ban đầu: một bức tranh tuyệt vời từ cuộc sống giống như 'bức họa cổ'
- Đối với Phùng, đó là một khung cảnh vô cùng tuyệt vời, một cảnh đẹp 'giá trị vô biên' khiến anh bừng tỉnh trong niềm hạnh phúc.
- Khung cảnh không chỉ ảnh hưởng đến thị giác mà còn ảnh hưởng đến trí óc và tâm hồn của Phùng:
+ Tranh thủ nhấn liên tục trên chiếc máy ảnh, Phùng vội vàng thu lại những khoảnh khắc tươi đẹp của cuộc sống.
+ Trong khoảnh khắc ấy, Phùng cảm nhận được sự yên bình trong tâm hồn của mình.
+ Anh nhận ra rằng 'đẹp là ẩn chứa trong đạo đức'.
- Thông điệp về nghệ thuật sâu sắc được truyền đạt:
+ Để tạo ra một tác phẩm nghệ thuật ý nghĩa, mỗi nghệ sĩ đều phải trải qua quá trình sáng tạo dai dẳng, kiên trì.
+ Một tác phẩm nghệ thuật thực sự phải có ảnh hưởng sâu sắc đến tư duy, cảm xúc và tâm hồn của con người, tạo ra sự gần gũi hơn giữa mọi người.
b. Phân tích phát hiện thứ hai của Phùng
- Phát hiện thứ hai của Phùng là về một cuộc đời đau khổ ẩn sau vẻ đẹp hoàn hảo của tác phẩm nghệ thuật mà Phùng đã khám phá trước đó.
- Một sự thật đau lòng được tiết lộ khi chiếc thuyền từ xa tiến lại gần bờ: Người đàn ông đánh đập vợ, người phụ nữ chịu đựng, kiên nhẫn.
- Đứng trước cảnh tượng đau lòng đó, Phùng không thể không ngạc nhiên, bất ngờ, như không hiểu chuyện gì đang xảy ra trước mắt mình.
- Hiện thực 'phi đạo đức' đang diễn ra trước mắt, điều đó khiến Phùng cảm thấy đắng cay và đau lòng.
- Với phát hiện thứ hai, tác giả muốn truyền đạt một thông điệp sâu sắc:
+ Đằng sau vẻ đẹp hoàn hảo có thể chứa đựng những khía cạnh xấu xa, thậm chí là những bí mật giz xấu của cuộc sống.
+ Nghệ thuật cần phải chắt lọc từ cuộc sống và vì cuộc sống.
3. Kết luận
Xác nhận lại ý nghĩa của hai khám phá của Phùng trong việc thể hiện triết lý của tác phẩm.