Phân tích sông Hương ở nguồn trong tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường tuyển chọn 2 mẫu chi tiết và ngắn gọn. Dưới đây là 2 dàn ý phân tích sông Hương ở nguồn, mang lại cho học sinh lớp 12 tài liệu học tập phong phú, hiểu biết sâu sắc về cách viết bài văn phân tích.
Sông Hương ở nguồn giống như một người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở, là điểm xuất phát, khởi nguồn cho một không gian văn hóa đặc biệt, trang nghiêm. Ngoài ra, bạn có thể tham khảo thêm các bài văn mẫu khác: mở bài Ai đã đặt tên cho dòng sông, Phân tích vẻ đẹp của dòng sông Hương khi ở nguồn.
Phân tích sông Hương ở nguồn
I. Bắt đầu
- Tổng quan về tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường.
- Giới thiệu về tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông? (lịch sử phát triển, địa điểm trích dẫn, tóm tắt nội dung và phong cách)
II. Nội dung chính
Vẻ đẹp tự nhiên của sông Hương
* Vẻ đẹp của sông Hương khi ở nguồn
- Sông Hương giống như “một bản ca rộng lớn của rừng già”: “ồn ào ... màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng”, “rừng già đã tạo hình ... tự do và trong sáng”
=> Sử dụng từ ngữ để hình dung, mô tả vẻ đẹp của sông Hương ở khu vực thượng nguồn vừa uy nghi, hoang dại vừa tình cảm, làm say đắm lòng người
- Nhà văn đã thông minh so sánh sông Hương với “cô gái Di-gan tự do và hoang dại”, biến sông Hương thành một thực thể sống động, có linh hồn
- Hình ảnh so sánh độc đáo “Sông Hương như mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở”
- Nghệ thuật
III. Phần Kết
- Tóm tắt vấn đề.
Dàn ý về vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn
I. Bắt đầu bài:
- Dòng sông trong thơ ca và hội họa.
- Tượng trưng về vẻ đẹp của sông Hương ở đoạn thượng nguồn.
II. Phần Thân:
1. Ý nghĩa của tiêu đề:
- Là một tiêu đề độc đáo và hấp dẫn, khơi gợi sự quan tâm và sự tò mò của độc giả, thúc đẩy họ tìm hiểu sâu hơn để tìm câu trả lời cho chính mình.
- Mở ra nội dung của tác phẩm, trước tiên là vẻ đẹp của dòng sông Hương được thể hiện qua nhiều khía cạnh đa dạng, thứ hai là huyền thoại về cái tên 'Hương' đầy thơm và đẹp đẽ của dòng sông.
2. Vẻ đẹp ở phần đầu của sông Hương:
* “Như một bản trường ca của rừng già” thể hiện sự hùng vĩ, tráng lệ và sôi động
- Vẻ đẹp hoành tráng với hình ảnh của các đoạn sông “ầm ĩ giữa rừng cây bạt ngàn, mãnh liệt qua những vách đá, cuộn xoáy như cơn gió lốc,…”.
- Sự thơ mộng và trữ tình của nó khiến con người không thể không bị mê hoặc, ngợi khen bằng cách mô tả “vẻ dịu dàng, đắm chìm giữa những dải đỏ rực rỡ của hoa đỗ quyên rừng”.
=> Tính hùng tráng của bản chất và tính trữ tình, đắm say của sông đã hòa quyện, bổ sung cho nhau để tạo ra một dòng sông Hương tuyệt vời, có tính cá nhân và gây ấn tượng sâu sắc với độc giả.
* Dung nhan của một cô gái Di-gan
- “Tự do và hoang dại” thật hấp dẫn, bí ẩn, cùng với “tinh thần mạnh mẽ và sáng sủa”.
- Làm nổi bật sự sống động và mạnh mẽ của dòng sông, tạo ra hình ảnh của một dòng nước nhanh nhẹn, sẵn lòng khám phá, thích tự do được tạo hóa vùng rừng già Trường Sơn.
* “người mẹ phù sa của vùng văn hóa xứ sở”
- Bỏ đi tính cách mạnh mẽ, hoang dã để trở thành một người phụ nữ nhân hậu, một người mẹ ân cần, nuôi dưỡng những đứa con của Huế bằng sữa phù sa ngọt ngào, bằng hương thơm thân quen, bằng vẻ đẹp “dịu dàng và trí tuệ”.
- Gợi nhắc con người nhớ về sự hy sinh vĩ đại của bà mẹ Hương giang qua hàng ngàn thế hệ.
=> Đặt mạnh mẽ mối liên kết đặc biệt, sâu sắc giữa dòng sông và đất đai Huế qua bao thế hệ.
III. Kết bài:
- Phản ánh cảm xúc của em đối với dòng sông ở thượng nguồn và đánh giá về khả năng sáng tạo văn học của Hoàng Phủ Ngọc Tường.