6 mẫu Thảo luận về bản tính và giá trị của con người tuyệt vời được giới thiệu trong bài dưới đây sẽ mang lại nhiều ý tưởng hữu ích, giúp củng cố kỹ năng viết văn thảo luận xã hội của bạn ngày càng tốt hơn.
Bản tính và giá trị là hai yếu tố then chốt xác định giá trị của con người. Từ thời xa xưa, con người đã coi trọng việc phát triển bản tính và đạo đức để có một giá trị cao và đẹp, và trong xã hội ngày nay, việc rèn luyện và phát triển bản tính, phẩm chất là càng quan trọng hơn bao giờ hết. Dưới đây là 6 bài thảo luận về bản tính và giá trị của con người, mời bạn đọc cùng tham khảo. Đồng thời, bạn cũng có thể xem thêm các bài thảo luận xã hội về sự im lặng đáng sợ của người tốt.
Phác thảo thảo luận về bản tính và giá trị của con người
I. Giới thiệu:
- Giới thiệu về bản tính và giá trị.
II. Phần chính:
1. Thảo luận:
- Bản tính:
- Là những phẩm chất tốt đẹp của con người phù hợp với đạo đức xã hội.
- Được thể hiện thông qua hành động và cử chỉ.
- Giá trị phẩm chất:
- Ý thức cao đẹp của một cá nhân.
- Thể hiện qua cách cư xử và thái độ trong mối quan hệ, góp phần tạo nên văn hóa đạo đức trong cuộc sống cá nhân và xã hội.
2. Phân tích sâu hơn:
- Các yếu tố hình thành phẩm chất và nhân cách:
- Môi trường sống và học tập ảnh hưởng đến phẩm chất.
- Quá trình giáo dục, nuôi dưỡng phẩm chất.
- Vì sao mà con người cần phải bảo tồn nhân cách và phẩm giá?
- Nhân cách và phẩm giá là tiêu chí đánh giá bản lĩnh của con người.
- Có nhân cách và phẩm giá tốt sẽ được tôn trọng và yêu quý.
- Nhân cách và phẩm giá kém sẽ dẫn đến sự khinh bỉ và coi thường từ người khác.
- Làm thế nào để bảo vệ được nhân cách và phẩm giá?
- Giữ gìn và phát huy những giá trị đạo đức truyền thống.
- Chăm chỉ, siêng năng trong việc học hỏi và phát triển bản thân.
III. Tổng kết:
- Khẳng định về sự quan trọng của nhân cách và phẩm giá.
Đề cập đến cuộc tranh luận xã hội về phẩm chất con người - Mẫu 1
Nhân cách là biểu hiện của những yếu tố cốt lõi của một cá nhân, không ngừng thay đổi và được bổ sung, hoàn thiện, là nền tảng để xác định: tốt, xấu, chính, tà, trung thực, giả dối, cao quý, hèn mọn, tốt, xấu, hay dở, trọng, khinh, yêu, ghét, là tiêu chuẩn để đánh giá giá trị của cuộc sống. Nhân cách không tự nhiên mà được hình thành dưới ảnh hưởng của môi trường, từ thiên nhiên, gia đình, cộng đồng, trường học, xã hội cùng với nhận thức và quá trình rèn luyện, tự giáo dục.
Do đó, nhân cách là một khía cạnh cá nhân. Nhân cách không tĩnh mà luôn biến đổi, thay đổi. Vì vậy, việc không ngừng bổ sung, hoàn thiện và bảo tồn nhân cách rất quan trọng. Bên cạnh những yếu tố cơ bản ổn định, nhân cách cũng phản ánh sự phát triển lịch sử phù hợp với từng thời đại, từng quốc gia. Vì thế, nhân cách không chỉ là tiêu chuẩn để đánh giá giá trị của một người, mà còn là cơ sở để đánh giá bản chất của một chế độ, một xã hội và một dân tộc.
Nhân cách được hình thành, phát triển, bổ sung và hoàn thiện theo từng giai đoạn, phụ thuộc vào độ tuổi và môi trường sống. Sau đó, nhân cách mở rộng để tiếp nhận Đạo trong quá trình trưởng thành. Đạo làm người là nền tảng để xây dựng phẩm giá đạo đức suốt cuộc đời. Người cổ xưa đã dạy: Đi hỏi già, về hỏi trẻ. Khi ra xã hội, muốn trở nên thông thái, trưởng thành, cần phải lắng nghe lời khuyên của những người lớn tuổi, bởi họ có nhiều kinh nghiệm. Còn khi về nhà, muốn biết sự thật về những điều đã xảy ra, hãy hỏi trẻ con, vì trẻ con chưa biết nói dối. Nếu trong thời thơ ấu, trong quá trình hình thành tính cách, trẻ được nuôi dưỡng và dạy dỗ trong một môi trường gia đình và trường học tích cực, với bố mẹ và người lớn có tác phong mẫu mực, đạo đức, có lòng trách nhiệm lớn, thì phẩm giá tốt như sự thật sẽ được duy trì và hình thành trong quá trình phát triển nhân cách.
Ngược lại, nếu trong thời thơ ấu, trẻ bị tiếp xúc với những thói hư, tật xấu như không trung thực, lừa dối, xuyên tạc, vu khống, thậm chí là vi phạm đạo đức, thì sẽ rất nguy hiểm. Nhân cách và phẩm giá là vô cùng quý báu. Người có nhân cách cao thượng, phẩm giá sáng sủa sẽ được mọi người yêu mến, trọng trách và xã hội tôn trọng, kính nể.
Tranh luận về phẩm chất con người trong xã hội - Mẫu 2
Mỗi khi chúng ta thực hiện một việc tốt, dù là nhỏ nhất, liệu có ai nhận ra rằng chúng ta đang thể hiện đức hạnh của bản thân mình? Nhà văn Pháp M. Xixérông đã từng nói: 'Tất cả các phẩm chất của đức hạnh đều thể hiện trong hành động'.
Mỗi người khi sinh ra đều có những phẩm chất tốt và xấu. Trong những phẩm chất tốt, một phần quan trọng là đức hạnh của mỗi người. Đức hạnh là đạo đức, là phẩm chất, là những phẩm chất tốt đẹp của con người, có sẵn hoặc cần trải qua quá trình rèn luyện. Tất cả các phẩm chất tốt đẹp cần được thể hiện qua những hành động cụ thể. Một người không chỉ tự nhiên được coi là có đức hạnh, mà điều đó còn phụ thuộc vào những hành động ý nghĩa mà người đó đã thực hiện. Đơn giản như việc giúp đỡ người già qua đường, nhường chỗ cho phụ nữ và trẻ em trên xe buýt, hay biết quan tâm đến người khác và đối xử tốt với mọi người xung quanh. Đó chỉ là những hành động nhỏ nhặt hàng ngày mà phản ánh một tâm hồn trong sáng, người như vậy là người có nhân cách tốt, phẩm giá cao.
Tuy nhiên, vẫn có những trường hợp cần được xem xét cẩn thận từng hoàn cảnh. Dù nói dối được coi là một hành động không tốt và sai lầm, nhưng trong trường hợp một bác sĩ phải nói dối về tình trạng sức khỏe của bệnh nhân để họ yên tâm tiếp tục điều trị, thì đó lại là một hành động cao quý. Tuy nhiên, vẫn tồn tại nhiều người thiếu đức hạnh. Họ nói những điều cao cả, nhưng hành động của họ lại ngược lại, vì thực chất, họ làm điều đó vì mục đích ích kỷ riêng của bản thân. Chúng ta không nên loại trừ họ mà phải cố gắng thay đổi họ. Một xã hội tốt là một xã hội có những người thực hiện nhiều hành động tốt, biết tự dưỡng bản thân, hoàn thiện tâm hồn. Điều đó bắt nguồn từ nhân cách, hay chính là sự thể hiện của một con người có phẩm chất tốt. Câu 'Trong cuộc sống, không có gì quý báu và tốt đẹp hơn là mang lại hạnh phúc cho người khác' của Beethoven phản ánh quan niệm sống đẹp, khẳng định và ca ngợi quan niệm sống theo hướng cống hiến, vị tha... Trong cuộc sống, mỗi người đều tìm kiếm hạnh phúc, nhưng quan niệm về hạnh phúc lại khác nhau. Có người coi hạnh phúc là sự thỏa mãn về vật chất, tình cảm cá nhân, trong khi cũng có những người quan niệm hạnh phúc là sự hy sinh, là việc trao đi. Với họ, cuộc sống chỉ mang ý nghĩa khi con người biết hy sinh cho hạnh phúc của người khác.
Trong cuộc sống, khi chúng ta mang lại hạnh phúc cho người khác, điều đó thực sự là đẹp đẽ. Đó có thể là việc nhỏ như giúp đỡ một ông lão qua đường, hoặc nhường chỗ cho một bà mẹ có thai trên xe buýt... Những hành động đơn giản nhưng lại mang lại niềm vui cho người khác. Và không chỉ dừng lại ở đó, hạnh phúc cũng tồn tại trong việc chúng ta làm những điều tốt đẹp, có ý nghĩa cho xã hội. Trong gia đình, chúng ta cần phải lên án những người chồng bạo hành vợ con, hoặc những đứa trẻ vô trách nhiệm chỉ biết suốt ngày ăn chơi, làm đau lòng cha mẹ. Tại sao họ lại đem lại nỗi đau cho những người thân yêu nhất của mình?
Ngoài xã hội, có một số thanh niên không giúp đỡ người già yếu mà thay vào đó, họ tận dụng để cướp giật, móc túi... Những người đó là những kẻ thiếu nhân cách. Mỗi người chúng ta phải không ngừng nâng cao nhận thức, học hỏi và rèn luyện bản thân để nâng cao phẩm giá và nhân cách của mình, trở thành một người có ích cho xã hội.
Nghị luận về nhân cách và phẩm giá con người - Mẫu 3
Nếu sau này bạn được giao một nhiệm vụ quan trọng trong xã hội và bạn thực hiện nó một cách đầy đủ, hiệu quả và công bằng, bạn không nên tự hào về điều đó; bởi vì đó chỉ là việc làm nhiệm vụ của mình mà thôi. Một giáo sư đại học chuẩn bị bài giảng kỹ lưỡng, giảng dạy rõ ràng cho sinh viên của mình, một giám đốc điều hành một cơ quan một cách công bằng, không lãng phí tài nguyên; một thợ điện kết nối dây điện một cách khéo léo mà không lãng phí; một tài xế xích lô chở khách một cách an toàn mà không có rủi ro không mong muốn; so sánh những người này, không có sự khác biệt đáng kể. Mặc dù vị trí và công việc của họ khác nhau, nhưng tất cả đều làm tròn bổn phận của mình để xứng đáng với số tiền họ nhận được. Nghị luận về giá trị con người trong xã hội.
'Giá trị của một con người không được đo bằng vị trí xã hội hay bằng bằng cấp mà được đo bằng sự hữu ích của họ đối với cộng đồng, xã hội ngoài công việc họ làm để kiếm sống'. Nghị luận về giá trị con người trong xã hội.
Theo câu nói của Lét-xinh: “Giá trị của con người không phải là sở hữu chân lí, mà là việc họ đối mặt với những khó khăn một cách chân thành trong hành trình tìm kiếm chân lí”. Câu này khơi dậy nhiều suy nghĩ về thành công và thất bại trong việc khám phá giá trị của cuộc sống con người.
Một giáo sư đại học, ngoài giờ giảng dạy phải thực hiện nghiên cứu, viết sách, thực hiện một công việc có ích cho văn hóa mới được mọi người biết ơn. Tương tự, một giám đốc sở cũng cần có ý tưởng mới để tăng hiệu suất làm việc của nhân viên và giảm chi phí cho doanh nghiệp. Người thợ điện, người đạp xe, nếu không có ý tưởng mới, có thể giúp đỡ hàng xóm, gia đình và bạn bè trong phạm vi của họ, như sửa chữa đèn cho hàng xóm, đưa trẻ lạc về nhà, hoặc giúp đỡ và an ủi những người nghèo hơn mình.
Trong cuộc sống, mỗi người luôn mong muốn khám phá giá trị thực sự của bản thân: họ đứng ở đâu? Họ là ai trong xã hội? Việc nhận biết vị trí của mình và hiểu rõ giá trị của bản thân là điều cần thiết và đúng đắn. Tuy nhiên, không phải ai cũng nhận ra điều này. Một số người tự mãn và cho rằng họ là tất cả, là chân lý của cuộc sống, trong khi những người khác tự ti và sợ hãi, không tin vào khả năng của bản thân. “Giá trị của con người không nằm trong việc họ sở hữu hoặc nghĩ rằng họ sở hữu”, điều đó nghĩa là giá trị của con người không phụ thuộc vào những gì họ có hoặc nghĩ họ có. Thực sự, giá trị đó nằm ở việc họ đối mặt với khó khăn một cách chân thành trong hành trình tìm kiếm chân lí.
Trong cuộc sống, việc con người vượt qua những thử thách và nỗ lực tìm kiếm cái đẹp và thiện là điều được coi trọng nhất. Cuộc sống là hành trình để con người tự khẳng định bản thân và tìm ra mục tiêu của mình. Mọi người đều muốn đạt được sự hoàn hảo trong cuộc sống. Tuy nhiên, điều không may mắn là sự thật có tính tương đối, có thể đúng trong một số trường hợp nhưng lại sai trong những trường hợp khác. Nếu con người chấp nhận chân lí của mình và dừng lại trong việc tìm kiếm vẻ đẹp của cuộc sống, họ sẽ thất bại. Điều quan trọng không phải là kết quả cuối cùng mà là những nỗ lực vượt qua khó khăn để đạt được thành công. Trong quá trình vượt qua những khó khăn đó, con người thể hiện được những phẩm chất và đức tính của mình, bao gồm cả sự chăm chỉ, can đảm, sáng tạo và chân thành.
Trong cuộc sống, mỗi người đều có hoàn cảnh và điều kiện khác nhau. Chân lí là một mục tiêu cao cả mà mọi người đều muốn đạt được. Vậy nên, giá trị của mỗi người không phải là việc họ đạt được chân lí sớm nhất mà là cách họ vượt qua những khó khăn từ vị trí của mình để đến với chân lí.
Nghị luận về nhân cách và phẩm giá con người - Mẫu 4
Nhân cách và phẩm giá là hai yếu tố quan trọng xác định giá trị của con người. Từ xưa đến nay, việc rèn luyện nhân cách và đạo đức để có phẩm giá cao đã được coi trọng. Trong xã hội hiện đại, việc phát triển nhân cách và phẩm chất trở nên ngày càng quan trọng hơn.
Trong xã hội hiện đại, mặc dù mọi người được đối xử bình đẳng, nhưng vẫn tồn tại sự phân biệt giữa người giàu và người nghèo, người được tôn trọng và người bị khinh miệt. Điều này bởi mỗi người có nhân cách và phẩm giá khác nhau, tạo nên sự đa dạng trong giá trị cá nhân.
Nhân cách là tập hợp các đức tính tốt đẹp của con người phản ánh đạo đức xã hội như lòng yêu nước, tinh thần nhân đạo, và sự tôn trọng truyền thống văn hóa. Phản ánh qua hành động và cách ứng xử, ai cũng biết đến một nhân cách tốt là người không ganh đua, không tự cao tự đại.
Phẩm giá là giá trị tinh thần cao quý của mỗi người, được tạo ra và công nhận bởi cộng đồng. Phản ánh qua thái độ và hành vi ứng xử trong các mối quan hệ, người có phẩm giá cao thường là những người khôn khéo, có thể điều chỉnh hành vi và suy nghĩ để không gây ảnh hưởng tiêu cực cho người khác. Họ sẵn sàng hy sinh lợi ích cá nhân để hoàn thiện bản thân và được tôn trọng và ngưỡng mộ trong xã hội.
Nhân cách và phẩm giá đóng vai trò quan trọng trong thành công của mỗi người. Chúng được hình thành từ môi trường sống và học tập. Môi trường ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của con người, từ đó hình thành tính cách và giá trị. Trẻ em sống trong khó khăn sẽ biết trân trọng và vươn lên, trong khi trẻ được nuông chiều sẽ thiếu sự tự lập. Tuy nhiên, giáo dục cũng đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành nhân cách và phẩm giá.
Nhân cách và phẩm giá quyết định đến sự tôn trọng và sự giúp đỡ từ người khác. Người có nhân cách và phẩm giá tốt sẽ được đánh giá cao và dễ dàng nhận được sự giúp đỡ từ xã hội. Ngược lại, nhân cách xấu và thiếu phẩm giá sẽ khiến người ta không tôn trọng và đào thải.
Để trở thành người có nhân cách và phẩm giá tốt, mỗi người cần tự rèn luyện và học hỏi. Kiến thức và ý thức đạo đức giúp chúng ta điều chỉnh hành vi và suy nghĩ đúng đắn. Sự lắng nghe và sửa đổi từ người khác cũng là cách để chúng ta phát triển tốt hơn.
Mặc dù xã hội phát triển, nhưng cũng có nhiều người thiếu phẩm giá và đạo đức. Họ coi trọng tiền bạc hơn nhân phẩm, dẫn đến những hậu quả xấu cho xã hội. Cần có biện pháp để giáo dục và cảnh tỉnh những người này, giúp họ trở lại con đường đúng đắn.
Nhân cách và phẩm giá phản ánh giá trị của con người trong xã hội. Mỗi người cần nỗ lực học hỏi và rèn luyện để nâng cao nhân cách và phẩm giá, từ đó góp phần vào sự phát triển của xã hội.
Trong cuộc sống, nhân cách và đạo đức luôn là tiêu chí đánh giá giá trị của mỗi người. Việc tu dưỡng đạo đức từ xưa đã trở thành bài học quý báu cho chúng ta. 'Đói cho sạch, rách cho thơm' là lời khuyên quen thuộc nhắc nhở chúng ta sống trong sạch, giữ gìn nhân cách và phẩm chất bản thân.
Câu tục ngữ 'đói cho sạch, rách cho thơm' không chỉ là lời khuyên về cách ăn mặc mà còn là sự nhắc nhở về nhân cách và đạo đức. Đó là câu chuyện về cách chúng ta sống trong sạch, giữ gìn phẩm chất dù trong hoàn cảnh khó khăn.
Nhân cách là tổng hợp của những phẩm chất tốt đẹp và phải tuân thủ chuẩn mực đạo đức của xã hội, như lòng biết ơn, sự hiếu thảo, tính kiên nhẫn, tinh thần yêu nước.
Nhân cách là thước đo giá trị của mỗi con người trong xã hội. Xã hội luôn tôn trọng và tôn vinh những người có nhân cách, đạo đức tốt. Tuy nhiên, cũng phải lên án những kẻ thiếu đạo đức, coi tiền bạc hơn nhân phẩm.
Xã hội luôn tôn vinh những người có nhân cách và đạo đức tốt. Tuy nhiên, cũng phải lên án những kẻ thiếu đạo đức, coi tiền bạc hơn nhân phẩm. Đây là câu chuyện về sự đối xử với nhân phẩm trong xã hội ngày nay.
Nhìn vào hành động và cử chỉ, chúng ta có thể nhận biết được nhân cách của mỗi người. Tiền bạc có thể mua được nhiều thứ, nhưng không thể mua được nhân cách. Người đã phạm tội không thể dùng tiền để xóa nhòa quá khứ, họ chỉ có thể thay đổi bản thân bằng những hành động tích cực.
Việc giữ gìn nhân cách và phẩm chất là truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam. Các câu tục ngữ và bài ca dao từ lâu đã truyền đi lời khuyên về giá trị này. Lời dạy của Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng nhấn mạnh: 'Có đức mà không có tài, làm việc gì cũng khó. Có tài mà không có đức, là người vô dụng'.
Cuộc sống dạy chúng ta rằng, nhân cách là điều vô cùng quý giá. Chúng ta cần phải biết trân trọng và gìn giữ nó, và không ngừng cố gắng để phát triển bản thân.
Nhân cách là điều vô cùng quan trọng, không thể đổi lấy bằng bất kỳ kho báu nào. Nếu ta tự hủy hoại nhân cách, phẩm giá của mình, thì ta đang tự biến mình thành một món hàng để trao đổi.
Nhân cách là tài sản quý báu, không thể mua được bằng tiền bạc. Nếu ta tự phá hủy nhân cách và phẩm giá của mình, ta đang tự coi mình như một vật phẩm bày bán.
Dù ở bất kỳ vị thế xã hội nào, chúng ta đều biết trân trọng nhân cách và phẩm giá của bản thân. Chúng ta luôn nỗ lực rèn luyện đạo đức và tự vươn lên trong cuộc sống, tự hào và tự tin đứng trước mọi người. Câu 'Đói cho sạch, rách cho thơm', 'mài sắt nên kim' đã ăn sâu vào tâm trí chúng ta, giúp chúng ta nâng cao phẩm giá và nhân cách.
Tâm thế cao đẹp của những người quân tử xưa: 'Phú quý không khiến ta dâm, bần tiện không khiến ta đi, uy vũ không khiến ta khuất'. Ví dụ như Tô Hiến Thành đời Lý, không bán lòng trước vật chất và quyền lợi.
Trần Bình Trọng đã cho thấy tấm lòng cao thượng và lòng trung nghĩa không khuất phục trước sức ép của lũ giặc. Những bậc danh sĩ như Trần Bình Trọng đã giữ gìn phẩm giá và thanh danh của mình một cách kiên định.
Nhớ đến phẩm giá và nhân cách, tôi nhớ đến những dòng thơ ý nghĩa của Bác Hồ trong nhật kí khi ở trong tù:
Tình cảm tự giác trong nỗi khổ đau,
Thử thách làm cho tinh thần trở nên mạnh mẽ hơn.
Sự kiên nhẫn và nhẫn nại,
Không bao giờ nhượng bộ,
Mặc dù thân thể gánh chịu đau đớn,
Nhưng tinh thần không bao giờ chùn bước
Nhờ tự rèn luyện nhân cách và phẩm giá, chúng ta sẽ trở nên rạng ngời như ngọc sau khi được mài, vàng sau khi được luyện.
Tại sao lại không ghi nhớ tên của những nhân vật như Hoàng Cao Khải, Nguyễn Thân, Lê Hoan, Phạm Quỳnh,... trong các tên trường, tên đường phố? Tại sao lại tôn vinh những nhân vật như Phan Đình Phùng, Tôn Thất Thuyết, Nguyễn Thiện Thuật, Hoàng Hoa Thám, Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh...?
Lao động chăm chỉ để đảm bảo cuộc sống, sự phát triển của đất nước, và kinh doanh thành công để thúc đẩy nền kinh tế là những việc làm đáng tôn vinh và ghi nhận của xã hội.
Ngược lại, những kẻ vì tham vọng vật chất mà bỏ lỡ bản tính, làm những việc phi nghĩa và bị trói buộc trong vòng xoáy của luật pháp. Tham lam thường dẫn đến sự mê muội và nguy hiểm. Các vụ tham nhũng và tội phạm chỉ là minh chứng cho tầm quan trọng của việc giữ gìn nhân cách và phẩm giá.
Chúng ta cần phải chăm sóc và bảo vệ phẩm giá, nhân cách của mình như bảo vệ đôi mắt của chúng ta. Trung thực, lương thiện, và sự cần cù là những đức tính quý báu mà chúng ta cần phải nuôi dưỡng và giữ gìn.
Trước khi ra đi, ông nội tôi chỉ để lại một mảnh vườn và căn nhà cấp bốn, nhưng ông đã luôn nhấn mạnh với cha mẹ, anh chị em tôi về tầm quan trọng của việc học hỏi từ những điều tốt lành của xã hội và giữ gìn nhân cách, phẩm giá, để xây dựng một gia đình hạnh phúc và ấm êm.
Gia đình tôi vẫn tuân thủ những lời dạy của ông nội. Tôi tin chắc rằng, nhân cách và phẩm giá là những phẩm chất cao quý, người nào có những phẩm chất đó sẽ được mọi người yêu quý, tôn trọng và xã hội tôn vinh.