Thông qua bài văn mẫu này, các bạn có thêm nhiều tài liệu tham khảo, mở rộng kiến thức, phát triển trí tưởng tượng để viết văn. Hãy tham khảo thêm bài văn mẫu Vừa tưởng tượng vừa kể lại cuộc gặp gỡ với thần tượng của mình. Chúc các bạn học tốt.
Kể lại câu chuyện của cây bàng non bị bẻ cành lá
Bài làm mẫu số 1
Là một cây bàng non mới lớn, trước đây tôi còn xanh tốt, những chồi mập mạp, sức sống lớn lao. Nhưng giờ đây, tôi không thể kiềm chế được nước mắt.
Có mấy ngày trước, một buổi liên hoan, tiệc tùng diễn ra ở gốc bàng tôi. Dưới ánh nắng gay gắt, tôi cố gắng che chở cho mấy đứa nhỏ. Nhưng rồi, tôi bị lũ trẻ hành hạ, tôi đau đớn và cảm thấy tuyệt vọng.
'Rắc! Rắc!' - một tiếng động và cảm giác đau đớn khiến tôi tỉnh giấc. Tôi thấy cành lá của mình bị hủy hoại. Tôi đau đớn và không thể tin nổi. Cảm giác đau đớn tiếp tục ám ảnh tôi. Chúng cười và vui vẻ với sự đau khổ của tôi.
Chúng còn dùng dao đâm vào thân mình. Mỗi vết đau là một cú sốc. Máu của tôi chảy ra, làm cho tôi đau đớn hơn nữa.
Những chiếc lá của tôi rời khỏi tôi. Tôi không làm gì độc ác. Tôi luôn che chở cho lũ trẻ nhưng giờ họ lại làm tổn thương tôi. Tôi không bao giờ muốn che chở cho họ nữa!
Đột nhiên, một đám học sinh khác lại tiến tới. Trong tâm trạng hoảng sợ, tôi nhắm chặt đôi mắt lại, chuẩn bị cho cái chết đau đớn và kéo dài. Tôi cảm thấy tức giận và lo lắng.
- Xin các bạn hãy dừng lại! Đừng thực hiện những hành động tàn ác đó nữa. Bàng là bạn của chúng ta! Nếu các bạn không dừng lại, tôi sẽ báo cáo với thầy cô!
Tôi bất ngờ trước lời nói đầy nhân ái của một học sinh khoảng mười hai, mười ba tuổi.
Tôi hiểu rằng không phải tất cả học sinh đều xấu xa, chỉ có một số ít bạn thôi chơi bẩn thôi!
Thời gian trôi qua, tôi không còn tức giận với những đứa trẻ đó nữa, và tôi cảm thấy khỏe mạnh hơn nhờ sự chăm sóc tận tình từ bác công nhân. Nhưng vẫn cảm thấy đau lòng với những hậu quả của hành động của họ. Các bạn học sinh ơi, đừng hành động tàn bạo như những đứa trẻ kia nhé!
Mẫu bài tập số 2
Các bạn thân mến! Các bạn có biết tại sao mỗi ngày bạn có thể sống khỏe mạnh không? Hãy tưởng tượng nếu mọi cây cối ở nhà bạn biến mất! Bạn sẽ không được hít thở không khí trong lành! Bạn sẽ không có bóng râm mát mẻ. Và rất nhiều vấn đề khác sẽ xảy ra. Tại trường chúng tôi, các bạn đã nhận được những điều tốt đẹp từ nhà trường.
Nhân dịp năm mới, nhà trường đã mời tôi về để thay thế cho cây bàng năm trước bị bão đánh gãy. Sống trong môi trường này, tôi rất hạnh phúc. Mỗi ngày tôi được các bạn chăm sóc, yêu thương, nghe các bạn ca hát, đùa giỡn. Các bạn cho tôi uống nước, nhặt sâu cho tôi, trong những ngày nắng nóng, các bạn che chở tôi khỏi nắng.
Chỉ sau một thời gian ngắn, thân cây của tôi đã to hơn, cao hơn, những lá non mới bắt đầu mọc lên, trông thật tươi tắn và đầy sức sống. Tôi hy vọng sẽ sớm lớn bằng các cây khác được trồng từ mấy năm trước. Tôi mong mình sẽ mạnh mẽ, để các bạn có thể chơi nhảy dây, đá cầu dưới bóng mát của tôi.
Buổi sáng, tôi thức dậy sớm để chào đón các bạn nhỏ đến trường. Đến chiều tôi lại nghiêng người để tạm biệt mọi người.
Cuộc sống của tôi trôi qua êm đềm, và có lẽ tôi sẽ lớn nhanh như chớp nếu không có sự kiện đó vào buổi sáng. Tôi không quên được buổi sáng chủ nhật đó, khi tôi đang buồn bã vì không có ai chơi, bỗng dưng tôi nghe thấy tiếng ồn ào của một vài bạn nhỏ. Tôi cảm thấy vui mừng vì đã có bạn bè chơi cùng. Đó là những bạn học lớp 6. Sau khi đi dạo quanh sân trường và chơi đùa, các bạn dừng lại nghỉ ngơi gần tôi! Tôi tung tăng trong gió, khoe lá xanh mỡ màng để chào đón các bạn. Trong tiếng gió, tôi thầm nói: Chào các bạn thân yêu!
Trả lời sự hiếu khách của tôi, một bạn trai nói:
- Chơi đã chán rồi, bọn mình nên tìm hiểu về cây bàng mới này xem sao.
Khi nghe được điều đó, tôi giật mình. Một cậu bé đứng dậy và chạy quanh tôi, lấy một cái que để đánh dấu như đang tìm kiếm điều gì đó. Bỗng cậu ta hét lên:
- Ôi các bạn ơi, cây này có rất nhiều rễ, chúng ta hãy cắt bớt vài cái rễ xem cây có sống sót được không?
Nghe xong tôi cảm thấy rùng mình toàn thân. Nhưng chưa kịp tỉnh táo một cậu đã lấy tay vặt ngay hai chiếc rễ nhỏ bên ngoài của tôi. Tôi kêu lên vì đau đớn, nhựa chảy ra, thân cây suýt gục xuống. Nhưng may mắn tôi đã cố gắng giữ vững, cắn răng chịu đựng, và tôi nói:
- Tôi đau lắm các bạn ơi. Các bạn chỉ mất một chút tay, một chút máu thôi các bạn đã khóc oà rồi. Nhưng các bạn lại hành hạ. Tôi khóc nức nở. Nhưng không ai thấy được những giọt nước mắt dài trên khuôn mặt của tôi. Họ vẫn cười đùa với nhau mặc kệ. Tôi đau đớn và chưa kịp tỉnh táo, trước khi ra đi, một bạn lại dùng tay bẻ luôn cành non của tôi. Tôi hoảng sợ kêu lên:
- Trời ơi đau quá! Các bạn thật tàn ác. Các bạn đã giết tôi rồi. Tôi ngất đi, thân cây rủ xuống, mất một ngày sau tôi mới tỉnh lại và lúc đó tôi mới nhận ra mình vẫn còn sống. Nhìn thấy vết thương vẫn còn rỉ nhựa, tôi đau đớn nhận ra mình không thể đạt được chiều cao lớn hơn nữa. Tôi phải chịu vết thương này suốt đời. Tôi cố gắng đứng thẳng và hít thở không khí.
Buổi sáng hôm sau, các bạn gái đến chăm sóc tôi. Họ tỏ ra rất tức giận khi thấy tôi đã bị hành hạ như vậy. Nhờ sự chăm sóc động viên của họ, tôi cảm thấy đỡ đau hơn nhiều. Và thật may mắn, sau một thời gian tôi đã hoàn toàn hồi phục.
Và từ đó, mặc dù tôi không cao nhưng lá cây lại mọc ra rất nhiều và khỏe mạnh. Mỗi ngày các bạn vẫn tụ tập bên tôi, và có lẽ hối hận về hành động trước đó của mình, các bạn bây giờ thể hiện sự yêu quý tôi, thỉnh thoảng mang nước tưới cho tôi và trong lúc học bài các bạn còn ngồi dựa vào thân cây tôi để học bài, tận hưởng không khí mát mẻ.
Tôi không còn tức giận các bạn nữa, nhưng tôi muốn nhắc nhở rằng chúng tôi cũng là một phần của cuộc sống, chúng tôi cũng cảm nhận được đau đớn, biết giận dữ.
Tôi vẫn cảm thấy buồn vì thỉnh thoảng tôi vẫn chứng kiến có người không ý thức bảo vệ chúng tôi. Họ tùy tiện bẻ cành, nhặt lá làm tổn thương đến những người bạn cùng loài của chúng tôi.
Các bạn ơi! Hãy bảo vệ chúng tôi, hành động đó cũng là bảo vệ cuộc sống của chính bạn.
Mẫu bài làm tham khảo số 3
Tôi đứng trước giếng nước ở đầu làng quê này, là một cây bàng non mới mọc được vài tháng. Cuộc sống đang bắt đầu nảy nở với tôi. Tôi rất hạnh phúc khi được sống trên trái đất này. Nhưng một ngày kia, tôi phải chịu đựng đau khổ vì trò chơi của đám trẻ trong làng. Chúng làm tổn thương cả thân thể và tâm hồn của tôi.
Khi ấy tôi chỉ cao khoảng hai mét thôi, tán lá chưa rộng, ít lá, thân cây còn nhỏ. Sự sống của tôi mới bắt đầu. Nhưng tôi cũng đóng góp cho thiên nhiên và cảnh vật nơi đây bằng việc tạo ra bóng mát. Mặc dù màu xanh của tôi chưa đủ lớn, nhưng tôi cũng có những lợi ích riêng của mình. Tôi chứng kiến mọi hoạt động của dân làng từ sinh hoạt hàng ngày đến tinh thần. Dân làng thường ra đây gánh nước và trẻ con thường hẹn hò ở đây. Cuộc sống của tôi hạnh phúc cho đến một ngày.
Trong buổi sáng sớm, tôi được tận hưởng sự sống và hạt sương như một loại xông hơi. Lá cây như đang thưởng thức dưỡng chất từ hạt sương và ánh nắng đầu tiên. Nhìn lại bản thân, tôi thấy mình rất đẹp với màu xanh tươi mát. Nhưng đột nhiên, những đứa trẻ từ làng đến. Chúng mang theo tay cành lá của tôi. Tôi đau đớn, cảm giác như mất đi một phần của mình. Tôi cố gắng giữ chặt những chiếc lá của mình nhưng không thể chống lại lũ trẻ.
Tôi còn bé, còn yếu đuối, nhưng những đứa trẻ nghịch ngợm lại hái lá, bẻ cành của tôi. Tôi đau đớn, nhựa chảy ra giống như máu. Ngày hôm đó nắng chang chang và tôi đau đớn đến chết héo. Tôi buồn vì những người tôi yêu mến lại làm tổn thương tôi như vậy.
Chiều tối, bác trưởng thôn đã để ý đến tôi. Bác biết ai là người gây ra vụ việc và bắt chúng phải chăm sóc tôi. Những đứa trẻ đó cũng hiểu lỗi của mình và chăm sóc tôi như một sự hối lỗi. Tôi cảm thấy lòng mình tha thứ và yêu quý lũ trẻ như trước.
Mẫu bài tham khảo số 4
Tôi là một loài thực vật thân gỗ, tán lá rộng thường được trồng để tạo bóng mát, đặc biệt là ở các trường học. Tôi là một cây bàng non, được mang về trường để trồng. Khi mới đến, tôi yếu ớt, nhưng lại bị các bạn nhỏ làm tổn thương, gây ra nhiều đau đớn cho tôi.
Trước khi đến trường, tôi được trồng trong một khu đất rộng. Chúng tôi được chăm sóc tận tình, phát triển nhanh chóng. Khi cao lớn, chúng tôi được mang đi bán và mong ước được trồng ở một nơi thoáng mát, có điều kiện để phát triển.
Một ngày, tôi cùng năm cây bàng khác được mang đến một ngôi trường để trồng. Đây là một không gian tuyệt vời cho chúng tôi phát triển, và tận hưởng cuộc sống. Tại đây, chúng tôi không lo bị chặt bỏ hay thay thế, và có điều kiện phát triển lâu dài.
Ở trường, chúng tôi được trồng trong những bồn hoa lớn giữa sân trường. Dù còn non, nhưng được ưu tiên và chăm sóc tốt, chúng tôi cảm thấy hạnh phúc và an toàn.
Khi còn non, chúng tôi được đặc biệt chăm sóc, có nạng chống đỡ và được tưới nước đầy đủ hàng ngày. Nhờ điều kiện tốt này, chúng tôi phát triển nhanh chóng, lá xanh mướt.
Dù đã trở nên cứng cáp và tự đứng vững, chúng tôi vẫn bị các bạn học sinh vô tư bứt lá, gây đau đớn cho chúng tôi. Những vết thương sâu và nhựa chảy trên thân cây khiến chúng tôi đau lòng.
Khi bị tổn thương, chúng tôi không thể nói ra cảm xúc của mình. Chúng tôi cảm thấy đau đớn và thất vọng khi bị các bạn học sinh phá hoại mà không hiểu được nỗi đau của chúng tôi.
Chúng tôi hy vọng có thể phát triển và trở thành bóng mát cho các bạn học sinh, nhưng việc bị tổn thương khiến chúng tôi sợ hãi. May mắn là các bác bảo vệ đã can thiệp kịp thời để bảo vệ chúng tôi.
Chúng tôi hiểu rằng các bạn học sinh không có ý xấu, nhưng mong rằng họ sẽ nhận ra hành động của mình là không đúng. Chúng tôi không giận dữ, chỉ mong các bạn học sinh có ý thức hơn trong việc bảo vệ chúng tôi và các loài cây khác.
Tâm sự của một cây phượng bị bẻ cành lá
Xin chào mọi người thân yêu! Tôi là Phượng, người bạn thân thiết của tự nhiên và của tất cả các bạn học sinh. Một kỉ niệm buồn từ tuổi thơ của tôi sẽ được kể lại ngày hôm nay.
Khi mới được đưa về trường, tôi nhanh chóng phát triển nhờ sự chăm sóc của thầy cô và sự hấp thụ khí trời hàng ngày. Nhưng một ngày, tôi bị tổn thương nặng nề vì những hành động không cẩn thận của các bạn học sinh.
Một ngày chủ nhật, tôi bị bạn bè lớp 6 vô tư làm tổn thương, và sau đó, tôi phải chịu đựng nỗi đau đớn khi mất phần đầu của mình. Nhưng may mắn, sau một thời gian dài, tôi đã hồi phục và phát triển mạnh mẽ hơn.
Dù đã trải qua những ngày đau đớn, tôi vẫn buồn về kỉ niệm của cậu bạn ngày xưa. Tôi mong các bạn học sinh hãy hiểu và quý trọng những loài cây xanh như chúng tôi.
Tâm sự của cây Phượng bị tổn thương