Sự tích hồ Gươm khen ngợi Lê Lợi - người lãnh đạo tài ba của quân Lam Sơn, đã dẫn dắt dân chúng đánh bại kẻ thù xâm lược. Trong truyện cũng giải thích về nguồn gốc tên gọi Hồ Gươm (hoặc Hồ Hoàn Kiếm). Nội dung này thuộc chương trình học môn Ngữ văn lớp 6.

Mytour gợi ý bạn đọc Bài văn mẫu lớp 6: Tóm tắt câu chuyện Sự tích hồ Gươm bằng văn của học sinh, gồm 2 bài văn mẫu mà chúng tôi giới thiệu dưới đây.
Kể lại câu chuyện Sự tích hồ Gươm bằng văn của em - Mẫu 1
Trong thời kỳ xâm lược của quân Minh, dân ta bị coi thường và bị đối xử tàn bạo. Ở núi Lam Sơn, nghĩa quân đã kháng chiến nhưng ban đầu thất bại nhiều lần vì yếu đuối. Đức Long Quân quyết định cho nghĩa quân mượn gươm thần để chiến đấu.
Ở Thanh Hóa, có một người làm nghề đánh cá tên Lê Thận. Một đêm, Thận thả lưới và bắt được một lưỡi gươm thần. Sau đó, Thận gia nhập nghĩa quân Lam Sơn.
Một lần, chủ tướng Lê Lợi ghé thăm nhà Thận và phát hiện lưỡi gươm thần mang dòng chữ “Thuận Thiên”.
Trong một cuộc chiến, Lê Lợi tìm thấy một chuôi gươm nạm ngọc quý giá và ghép vào lưỡi gươm thần nhà Thận, tạo nên một cây gươm vô cùng quý hiếm.
Sau một năm, nhờ sự giúp đỡ của gươm thần, nghĩa quân của Lê Lợi chiến thắng liên tục. Vùng đất yên bình trở lại, quân Minh bị đánh bại. Lê Lợi trở thành vua, với tên là Lê Thái Tổ. Một ngày, khi đang đi trên thuyền trên hồ Tả Vọng, Lê Lợi nhìn thấy Rùa Vàng nổi lên yêu cầu trả lại thanh gươm thần:
- Việc quan trọng đã hoàn thành. Vua xin trả lại thanh gươm báu cho đức Long Quân.
Nghe lời của Rùa Vàng, Lê Lợi trả lại thanh gươm báu và nói:
- Xin cảm ơn ngài và đức Long Quân đã cho mượn thanh gươm báu để chiến đấu, bảo vệ đất nước.
Rùa Vàng gật đầu rồi lặn xuống hồ. Từ đó, người ta đã đổi tên hồ Tả Vọng thành hồ Gươm hoặc hồ Hoàn Kiếm.
Bản kể Sự tích hồ Gươm theo cách viết của em - Mẫu 2
Khi giặc Minh xâm lược nước ta, họ đối xử với nhân dân ta như làm cỏ rác, cướp đoạt mọi thứ đến tận xương tủy. Dân chúng căm hận họ. Tại vùng núi Lam Sơn, có những người dân quyết định nổi dậy chống lại chúng, nhưng trong những ngày đầu, họ còn yếu kém, thiếu hụt mọi thứ nên đã phải nhận những thất bại đau lòng. Thấy điều đó, đức Long Quân đã quyết định cho họ mượn gươm thần để đánh tan kẻ thù.
Ở Thanh Hoá, có một người làm nghề đánh cá, tên là Lê Thận. Một đêm nọ, Thận đi thả lưới như mọi đêm. Khi kéo lưới lên, thấy nặng trĩu, Thận nghĩ rằng sẽ bắt được một mẻ cá lớn. Nhưng khi chạm vào, chàng chỉ thấy một thanh sắt. Chàng liền vứt nó xuống sông, rồi lại thả lưới ở nơi khác.
Lần thứ hai cũng thấy nặng tay, Thận không ngờ thanh sắt kia lại lọt vào lưới của mình. Chàng vứt nó xuống sông một lần nữa. Lần thứ ba, thanh sắt ấy vẫn mắc vào lưới. Thận nhận ra điều lạ, chàng đưa nó về đất rồi nhìn kỹ hơn. Chàng vui mừng kêu lên:
- Đây là một thanh gươm thật!
Sau đó, Thận gia nhập vào đội quân Lam Sơn. Một ngày, chủ tướng Lê Lợi và các tùy tùng đến thăm nhà Thận. Trong bóng tối của túp lều, một thanh gươm bất ngờ tỏa sáng rực rỡ ở góc nhà. Lê Lợi lấy lên để xem và phát hiện hai chữ “Thuận Thiên” khắc sâu trên lưỡi gươm. Tuy nhiên, không ai biết điều này trước đây.
Một lần bị giặc tấn công, Lê Lợi và các tướng phải rút lui mỗi người một hướng. Khi đi qua một khu rừng, ông nhìn thấy một ánh sáng kỳ lạ trên ngọn cây đa. Ông trèo lên và phát hiện đó là một cái chuôi gươm được trang sức bằng ngọc. Nhớ đến thanh gươm ở nhà Lê Thận, ông đã lấy chuôi gươm và đeo nó vào lưng.
Sau vài ngày, Lê Lợi gặp lại mọi người, trong đó có Lê Thận. Ông đã kể cho họ về câu chuyện của chuôi gươm. Sau đó, ông đã tra chuôi gươm vào lưỡi gươm và thấy chúng hoàn toàn phù hợp nhau như một.
Lê Thận quỳ xuống, cầm lưỡi gươm lên và nói:
- Đây là một dấu hiệu của ý trời phát ngôn về việc làm lớn của chúng ta. Chúng tôi sẵn lòng theo bạn, và với thanh gươm này, chúng tôi xin hứa sẽ bảo vệ Tổ quốc.
Kể từ khi có thanh gươm quý, sức mạnh của nghĩa quân ngày càng tăng. Quân Minh liên tiếp gặp thất bại. Đất nước giành được độc lập và chủ tướng Lê Lợi lên ngôi vua.
Sau một năm, nhà vua cưỡi thuyền rồng đi dạo quanh hồ Tả Vọng. Lúc đó, đức Long Quân sai Rùa Vàng lên yêu cầu trả lại thanh gươm quý. Rùa Vàng không sợ người, nổi đầu cao hơn và tiến về phía thuyền vua. Nó đứng trên mặt nước và nói: “Xin bệ hạ trả gươm cho Long Quân!”.
Nhìn thấy điều này, vua nâng gươm và đưa về phía Rùa Vàng. Rùa liền nhấm lấy thanh gươm và rồi lặn xuống nước. Từ đó, hồ Tả Vọng được đổi tên thành hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm.