Mytour giới thiệu Bài văn mẫu lớp 7: Đoạn văn cảm nghĩ về người bà trong Tiếng gà trưa.
Nội dung chi tiết của tài liệu bao gồm 14 mẫu đoạn văn mẫu lớp 7, hỗ trợ các bạn học sinh tìm hiểu sâu về tác phẩm này. Hãy cùng tham khảo chi tiết dưới đây.
Đoạn văn về người bà trong Tiếng gà trưa - Mẫu 1
Trong bài thơ “Tiếng gà trưa”, tôi rất yêu quý nhân vật người bà. Khi dừng chân nghỉ ngơi bên xóm nhỏ, tiếng gà trưa làm cho tôi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ ấm áp bên bà. Người bà được miêu tả qua những hồi ức của người cháu, đầy chân thực và sinh động. Trong bà hiện lên vẻ đẹp của sự tận tảo, giàu lòng hy sinh. Bà chăm sóc đàn gà để cuối năm bán lấy tiền mua quần áo cho cháu. Vẻ đẹp giản dị của bà là biểu tượng của người phụ nữ Việt Nam, luôn chịu khó, giàu lòng hy sinh. Tuổi thơ bên bà, mặc dù gian khó, nhưng luôn tràn đầy hạnh phúc. Và tôi càng yêu quý, tôn trọng bà hơn khi đọc bài thơ này.
Đoạn văn về người bà trong Tiếng gà trưa - Mẫu 2
Bài thơ “Tiếng gà trưa” gợi cho tôi nhiều ấn tượng, đặc biệt là hình ảnh của người bà. Tác giả đã miêu tả người bà thông qua những hồi ức của người cháu - một chiến sĩ bộ đội trên đường hành quân. Khi nghỉ ngơi bên xóm nhỏ, nghe tiếng gà, người cháu nhớ về bà và những kỷ niệm đẹp. Trong ký ức của cháu, người bà hiện lên như một biểu tượng của sự giản dị, mộc mạc và lòng hi sinh. Bài thơ đã làm cho tôi thêm yêu quý và trân trọng người bà của mình.
Đoạn văn về người bà trong Tiếng gà trưa - Mẫu 1
Qua bài thơ “Tiếng gà trưa”, Xuân Quỳnh đã mô tả hình ảnh người bà một cách rõ nét. Trong bài thơ, người cháu đang trên đường đi nghỉ ngơi tại một xóm nhỏ. Tiếng gà trưa đã làm cho người cháu nhớ lại những kỷ niệm về bà. Kỷ niệm về lần bị bà mắng khi xem trộm gà đẻ, về những lời dặn dò, quan tâm của bà. Hình ảnh của người bà hiện ra với phẩm chất đẹp của người phụ nữ Việt Nam, luôn chăm sóc cho gia đình, hy sinh cho tình thân. Người cháu hiểu rõ hơn về tình cảm yêu thương từ bài thơ và quyết tâm chiến đấu để mang lại hạnh phúc cho người bà.
Đoạn văn về người bà trong Tiếng gà trưa - Mẫu 4
Xuân Quỳnh đã mô tả hình ảnh của người bà thông qua bài thơ “Tiếng gà trưa”. Âm thanh của tiếng gà đã đánh thức ký ức về người bà trong tâm trí người cháu. Trong kí ức, người bà hiện ra với vẻ đẹp giản dị, giàu lòng yêu thương. Bài thơ đã làm cho người đọc hiểu rõ hơn về tình yêu thương và hy sinh của người bà.
Đoạn văn về người bà trong Tiếng gà trưa - Mẫu 5
Khi người chiến sĩ dừng chân bên xóm nhỏ, tiếng gà trưa đã đánh thức ký ức và tình cảm với người bà. Bà luôn chăm sóc cho đàn gà, vất vả từng ngày để nuôi cháu lớn. Trong lòng người cháu, tình yêu thương và biết ơn đối với người bà ngày càng lớn. Tiếng gà trưa là nguồn động viên, là động lực để người cháu chiến đấu vì gia đình và quê hương.
Trong tác phẩm Tiếng gà trưa, việc tôi nghĩ về người bà là điều không thể tránh khỏi - một người phụ nữ với những đức tính đặc biệt và tình yêu vô điều kiện cho cháu. Người bà không chỉ là người dưỡng dục mà còn là nguồn động viên, sự ấm áp trong từng cử chỉ, từng lời nói. Nhớ về người bà, tôi nhớ về một thời thơ ấu đầy màu sắc và hạnh phúc, những khoảnh khắc ngọt ngào và ý nghĩa.
Tôi cho rằng, tình yêu của người bà trong Tiếng gà trưa không chỉ đơn thuần là tình cảm gia đình mà còn là biểu hiện của lòng tri ân và sự hy sinh. Bằng cách thể hiện những kỉ niệm về người bà, tác giả đã làm cho tình yêu ấy trở nên sống động và chân thành. Đó không chỉ là một mối quan hệ thân thiết mà còn là nguồn động viên, sự tự tin cho người cháu trưởng thành.
Người bà trong Tiếng gà trưa không chỉ là một nhân vật phụ mà còn là nguồn cảm hứng vô tận cho người đọc. Tình yêu thương, sự quan tâm từ người bà đã trở thành điểm sáng, làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết. Bằng cách mô tả chi tiết và chân thực, tác giả đã tạo nên một hình ảnh đầy cảm xúc và đầy nghĩa lý về người bà.
Xuân Quỳnh đã thành công trong việc tái hiện hình ảnh của người bà trong Tiếng gà trưa - một hình ảnh đầy sức sống và ý nghĩa. Tình yêu thương và sự hy sinh của người bà đã được thể hiện một cách chân thực và đầy cảm xúc, làm cho người đọc không thể không cảm phục và khâm phục.
Trong tác phẩm Tiếng gà trưa, người bà không chỉ là người phụ nữ trong gia đình mà còn là nguồn động viên và niềm tự hào. Bằng cách mô tả sinh động và chân thực, tác giả đã làm cho hình ảnh của người bà trở nên gần gũi và đáng yêu hơn bao giờ hết.
Sau khi học xong bài “Tiếng gà trưa”, em cảm thấy người bà là một người rất cần mẫn, và hiền lành. Hình ảnh của người bà đã in sâu vào tâm trí của người cháu như là một biểu tượng khó quên. Mỗi khi nhớ đến, lòng của em lại tràn ngập những cảm xúc khó lòng mà quên. Tiếng gọi bà là một tiếng gọi đơn giản nhưng chứa đựng nhiều tình cảm yêu thương, bao dung và dịu dàng mà bà dành cho đứa cháu trong bài thơ. Hình ảnh người bà thân quen đã gắn sâu vào tiềm thức của đứa cháu, một hình ảnh về người bà hiền lành chỉ dạy cho cháu những lẽ đời và lòng nhân từ. Dù có lúc mắng mỏ, tỏ ra giận dữ nhưng bản chất của bà vẫn hiền lành như vậy, luôn yêu thương, quan tâm và lo lắng cho những đứa cháu nghịch ngợm... Thông qua đó, em cảm thấy như mình có thể tìm thấy một người bà như thế trong bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh, người bà trong bài thơ đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc. Đặc biệt là vẻ đẹp bình dị của tình bà cháu được biểu đạt một cách giản dị nhưng lại thấm đẫm khó phai.
Trong đoạn văn về người bà trong Tiếng gà trưa, tác giả đã tạo nên một hình ảnh rất thật. Người bà hiện lên qua những kí ức về những năm tháng được sống cùng bà dưới mái nhà yên ấm. Bà được mô tả như một người đầy tốt đẹp với những phẩm chất như tần tảo, chăm chỉ. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, bà vẫn luôn cố gắng để dành cho cháu những điều hạnh phúc nhất. Hình ảnh người bà trong bài thơ cũng là hình ảnh của biết bao người phụ nữ Việt Nam, luôn dành trọn tình yêu thương và sự quan tâm cho gia đình.
Trong bài thơ Tiếng gà trưa, tiếng gà không chỉ gợi lên những kí ức về tuổi thơ mà còn về tình cảm thiêng liêng của người bà. Đoạn văn mô tả chi tiết những nghịch ngợm của cháu với gà và những nỗi nhọc nhằn của người bà nuôi lớn cháu. Người bà được tác giả khắc họa với phẩm chất tiêu biểu của người phụ nữ Việt Nam - đức hy sinh, luôn vì gia đình mà không màng đến bản thân.
Trong bài thơ Tiếng gà trưa, Xuân Quỳnh đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh người bà hiện lên chân thực. Những chi tiết nhỏ như cách bà chăm sóc gà, đối xử với cháu đã làm nên một bức tranh về tình cảm gia đình đầy xúc động. Người bà trong bài thơ cũng là biểu tượng của sự hy sinh và tình yêu thương đối với con cháu.
Trong bài thơ Tiếng gà trưa, người bà không chỉ là người phụ nữ trong gia đình mà còn là nguồn động viên và niềm tự hào. Bằng cách mô tả sinh động và chân thực, tác giả đã làm cho hình ảnh của người bà trở nên gần gũi và đáng yêu hơn bao giờ hết.
Đoạn văn về người bà trong Tiếng gà trưa - Mẫu 11
Trong bài thơ “Tiếng gà trưa”, âm thanh này đã gợi nhắc nhân vật trong bài về những kỉ ức về tuổi thơ. Người cháu đang trên đường hành quân, nhìn thấy xóm làng liền ghé vào nghỉ ngơi. Khi nghe thấy tiếng gà, người cháu nhớ đến những kỉ niệm về tuổi thơ sống bên cạnh bà. Cháu nhớ nhất là khi tò mò xem bà đẻ trứng, rồi bị bà mắng. Lòng cháu ngây thơ tin lời bà, sợ mặt bị lang liền về lấy gương soi. Đặc biệt là hình ảnh người bà - một người hiền hậu, tần tảo. Bà đã luôn ân cần, hi sinh và mệt nhọc để mong có được một đàn gà để cuối năm bán đi lấy tiền sắm sửa quần áo cho cháu. Người bà luôn dành cho con, cho cháu sự yêu thương. Tuổi thơ sống bên bà tuy khó khăn, nhưng hạnh phúc. Điều đó khiến cho cháu không thể nào quên được. Tiếng gà không chỉ là một âm thanh bình thường mà con người nghe thấy. Mà nó đã ám ảnh trong lòng người cháu với những kỉ niệm về bà.
Đoạn văn về người bà trong Tiếng gà trưa - Mẫu 12
Bài thơ “Tiếng gà trưa” đã cho người đọc thấy được vẻ đẹp của người bà. Từ “tiếng gà trưa” - một âm thanh quen thuộc, người cháu nhớ lại kỉ niệm về một lần tò mò xem gà đẻ trứng, bị bà mắng. Lời mắng của bà đã khiến cho đứa cháu tin là thật để rồi về lấy gương soi vì sợ bị lang mặt. Sự ngây ngô của đứa cháu, cùng với lòng yêu thương của bà khiến người đọc cảm thấy xúc động biết bao. Tiếng gà gợi cả về những nỗi nhọc nhằn của người bà - đã bao năm vất vả nuôi lớn cháu. Đôi bàn tay đã lao động cả một cuộc đời để lo cho con, cho cháu. Người bà hiện ra với phẩm chất tiêu biểu của của người phụ nữ Việt Nam. Bà luôn vì con, vì cháu mà chẳng một phút nghĩ đến bản thân. Cháu cảm thấy yêu thương bà nhiều hơn. Vẻ đẹp của người bà trong bài thơ khiến mỗi người thêm thấu hiểu, yêu thương những người bà của mình.
Đoạn văn về người bà trong Tiếng gà trưa - Mẫu 13
Trong bài thơ “Tiếng gà trưa”, Xuân Quỳnh đã giúp mỗi người hiểu được vẻ đẹp đơn giản nhưng sâu lắng của người bà. Nhờ những hồi ức của một chiến sĩ, hình ảnh người bà hiện ra với vẻ đẹp tươi trẻ, giàu tình thương. Ký ức về lần cháu quay tới xem gà đẻ trứng và bị bà mắng cũng hiện hình rõ ràng. Lời mắng của bà đã khiến cho đứa cháu tin rằng, và sau đó vội vã đi lấy gương để kiểm tra. Tuy cảnh ấy vô cùng ngây thơ, nhưng đó chính là biểu hiện của tình thương từ người bà. Hơn nữa, tiếng gà còn gợi lại những khoảnh khắc mệt mỏi của người bà, những năm tháng dành để nuôi cháu lớn. Bàn tay mẹn mảng chăm sóc đàn gà, mục đích cuối cùng là để bán chúng và mua quần áo mới cho đứa cháu. Hình ảnh của bà hiện ra trong cái quần đay và áo cánh trúc bâu, mang lại cảm giác gần gũi và ấm áp. Tuổi thơ bên bà, dù có khó khăn, cũng đủ làm cho đứa cháu cảm thấy hạnh phúc và an yên.
Nhờ bài thơ “Tiếng gà trưa”, hình ảnh người bà đã được phác họa sinh động. Trong khi đang đi hành quân mệt mỏi, người cháu dừng chân nghỉ ngơi bên một xóm nhỏ. Tiếng gà kêu rộn khiến cho ký ức về tuổi thơ bên bà lại hiện về. Một trong những ký ức đáng nhớ nhất là khi cháu ngây thơ tò mò quay đầu nhìn gà đẻ trứng, và rồi bị bà mắng. Lòng cháu ngây thơ tin lời bà, sợ bị người khác trêu chọc, nên vội vã lấy gương kiểm tra. Tình thương từ bà đã hiện hình qua lời mắng, qua sự lo lắng từng hơi. Không chỉ thế, bà còn dành thời gian, công sức để chăm sóc cho đàn gà, và cuối năm bán chúng để mua quần áo mới cho cháu. Hình ảnh của bà trong cái áo cánh trúc bâu và cái quần đay go ống rộng đã làm cho hình ảnh người bà trở nên thực tế và gần gũi hơn.
Bài thơ “Tiếng gà trưa” đã khắc họa rõ nét hình ảnh của người bà. Trên đường đi, người cháu dừng chân ở một xóm nhỏ để nghỉ ngơi. Tiếng gà trưa vang lên làm cho ký ức về người bà lại hiện về. Trong những ký ức ấy, nhất là lần cháu tò mò xem gà đẻ trứng và bị bà mắng. Đó là lúc cháu tin rằng mình đã làm điều sai và vội vã đi lấy gương kiểm tra. Những lời mắng của bà, dù có thô tục, nhưng chứa đựng tình thương và quan tâm từ bà. Bên cạnh đó, bà còn dành thời gian và công sức để chăm sóc cho đàn gà, để cuối năm bán chúng và mua quần áo mới cho cháu. Hình ảnh của bà trong chiếc áo cánh trúc bâu và cái quần đay go ống rộng đã làm cho người cháu nhớ mãi.