Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai thể hiện sự yêu thương đặc biệt dành cho người mẹ. Hôm nay, Mytour sẽ cung cấp tài liệu Văn mẫu lớp 7: Phân tích bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai.
Tài liệu bao gồm dàn ý và bài văn mẫu, dành cho học sinh lớp 7. Mời tham khảo nội dung chi tiết được đăng tải dưới đây.
Phân tích cấu trúc bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai
1. Mở đầu
Dẫn nhập và giới thiệu về bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai.
2. Nội dung chính
a. Miêu tả về người mẹ
- So sánh hình ảnh của mẹ với cây cau - một loài cây phổ biến ở vùng quê Việt Nam.
- Các hình ảnh liên quan đến “mẹ” và “cây cau”:
- lưng mẹ “cong” - cây cau “thẳng”
- cây cau “xanh rờn” - mẹ “đầu bạc trắng”
- cây cau “cao ngất ngưởng” - mẹ “ngày càng thấp xuống”
- cây cau “gần trời” - mẹ “gần đất”
=> Thời gian làm cho người mẹ ngày càng già đi.
b. Tình cảm của con dành cho mẹ
- So sánh “một miếng cau khô/nhỏ như mẹ”: Cảm thấy đau lòng và bi thương khi thấy mẹ ngày càng già đi, sức khỏe suy giảm.
- “Con cầm trên lòng”: Sự quý trọng, yêu thương của người con dành cho mẹ.
- “Không kìm được nước mắt”: Nỗi buồn, lòng đau đớn không thể kìm nén.
- Câu hỏi nhẹ nhàng “Tại sao mẹ lại già đi?”: Câu hỏi nhẹ nhàng nhưng không có câu trả lời, để lại cảm giác cô đơn, lạc lõng.
- Hình ảnh “mây trắng bay xa” cũng như mái tóc mẹ bạc phơ kết hợp với những đám mây trắng trên cao thể hiện sự tiếc nuối, xót xa.
=> Tình cảm thương yêu, lòng xót xa và sự trân trọng đối với người mẹ.
3. Tổng kết
Khẳng định lại giá trị về nội dung và nghệ thuật của bài thơ Mẹ.
Phân tích bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai - Mẫu 1
Có nhiều tác phẩm đã viết về người mẹ, mang trong đó tình yêu, sự trân trọng và lòng kính yêu. Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai là một trong số đó.
Trong bài thơ này, nhà thơ đã dùng hình ảnh cây cau - một loài cây quen thuộc ở mỗi làng quê Việt Nam, so sánh với hình ảnh của người mẹ:
“Lưng mẹ cong gù
Cây cau vẫn thẳng
Cây cau - ngọn xanh tươi
Mẹ - đầu bạc phơ
Cây cau càng cao
Mẹ càng thấp
Cây cau gần với trời
Mẹ gần với đất!”
Sự đối lập giữa mẹ và cây cau được thể hiện qua các cụm từ “Lưng mẹ cong gù - Cây cau vẫn thẳng”, “Cây cau - ngọn xanh tươi, Mẹ - đầu bạc phơ”, “Cây cau gần với trời - Mẹ gần với đất”. Tác giả muốn nhấn mạnh vào sự thay đổi của người mẹ về tuổi tác, ngoại hình khi thời gian trôi qua.
Đặc biệt, hình ảnh so sánh “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” trong khổ thơ tiếp theo càng làm nổi bật sự già nua, héo hắt của người mẹ.
“Một miếng cau khô
Khô héo như mẹ
Con nâng trên tay
Không thể kìm nước mắt”
“Miếng cau khô” mang ý nghĩa của sự héo hon, không có sức sống. Và khi tuổi già đến, hình dáng của mẹ cũng trở nên yếu ớt, bởi một cuộc đời hy sinh cho con cái. Từ “nâng” và “cầm” đã thể hiện tình cảm sâu đậm của người con dành cho mẹ. Yêu thương bấy nhiêu, xót xa bấy nhiêu. Cảm xúc đầy nghẹn trào thành những giọt nước mắt.
“Ngẩng hỏi trời cao
Sao mẹ già thế?
Không một câu trả lời
Mây bay về xa.”
Câu hỏi nhẹ nhàng không được đáp lại, để lại cảm giác cô đơn, trống trải. Không ai có thể trả lời vì sao mẹ già đi, cũng không ai có thể ngăn cản sự quay cuồng của thời gian. Hình ảnh “mây bay về xa” cũng giống như mái tóc mẹ bạc phơ kết hợp với mây trắng trên cao thể hiện một niềm tiếc nuối, xót xa.
Như vậy, bài thơ “Mẹ” của Đỗ Trung Lai đã lồng ghép nỗi xót xa, thương cảm của người con trước hình ảnh già nua của mẹ qua thời gian.