Truyện ngụ ngôn Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng nhấn mạnh rằng trong một tập thể, mỗi cá nhân không thể sống tách biệt mà phải hỗ trợ lẫn nhau, liên kết với nhau để tồn tại. Truyện được học trong chương trình môn Ngữ văn lớp 7, sách Chân trời sáng tạo, tập 1.
Dưới đây là Bài mẫu văn lớp 7: Tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng theo lời của em, được Mytour giới thiệu cho các bạn học sinh.
Dàn ý tóm tắt truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng
1. Khởi đầu
Giới thiệu các nhân vật trong câu chuyện: Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng
2. Nội dung
- Từ lâu, Cô Mắt, Cậu Chân, Cậu Tay, Bác Tai và Lão Miệng đã sống rất thân thiết.
- Tuy nhiên, vì Cô Mắt, Cậu Chân, Cậu Tay và Bác Tai ghen tỵ với Lão Miệng chỉ biết ăn mà không làm gì khác, họ đã quyết định không cho Lão ăn nữa.
- Mặc dù Lão Miệng rất ngạc nhiên và sửng sốt, nhưng họ vẫn tiếp tục hành động của mình.
- Điều này khiến cho tất cả cảm thấy mệt mỏi và không thể làm việc gì được.
- Đến ngày thứ bảy, tất cả đều kiệt sức.
- Bác Tai nhận ra lỗi lầm đầu tiên: Lão Miệng không đi làm nhưng công việc của Lão là nhai. Bác yêu cầu mọi người nói chuyện lại với Lão Miệng.
- Sau khi Lão Miệng được ăn no, mọi người trở lại bình thường.
Phần Kết
Kết luận: Do đó, lão Miệng, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay và bác Tai đã hòa hợp sống cùng nhau, mỗi người đảm nhận trách nhiệm của mình mà không còn ganh đua hay ghen tị nữa.
Tóm Tắt Truyện Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng - Mẫu 1
Từ lâu, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng đã sống hòa thuận với nhau. Một ngày nọ, cô Mắt bày tỏ quan ngại với cậu Chân, cậu Tay rằng:
- Bác Tai, hai anh em và tôi đều làm việc vất vả, chỉ có lão Miệng biết ăn không biết làm gì. Tôi nghĩ, chúng ta nên ngừng làm việc, xem lão Miệng có sống sót được không.
Cậu Chân, cậu Tay cảm thấy phải phản ứng ngay:
- Đúng vậy! Chúng ta nên thông báo cho lão Miệng biết rằng lão phải tự chịu trách nhiệm cho bản thân mình.
Sau đó, Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay cùng đến gặp lão Miệng. Qua nhà bác Tai, họ nhận ra bác ngồi yên lặng như đang nghe trộm điều gì đó. Cả ba lao vào và nói:
- Bác Tai ơi, chúng cháu sắp đi thăm lão Miệng. Lão cần biết rằng từ giờ chúng cháu sẽ không phục vụ cho lão nữa. Một thời gian dài, chúng cháu và bác đã làm việc hết mình rồi. Bác có muốn đến cùng không ạ?
Bác Tai đồng ý ngay:
- Đúng vậy, đúng vậy... Bác sẽ đi cùng các cháu!
Sau đó, họ cùng nhau đến nhà lão Miệng. Khi đến, họ không dừng lại để chào hỏi, mà ngay lập tức thông báo với lão:
- Chúng tôi đến đây không để chúc mừng, mà để thông báo với ông rằng từ giờ trở đi, chúng tôi sẽ không làm việc phục vụ ông nữa. Chúng tôi đã làm việc hết mình rồi.
Nghe những lời này, lão Miệng cảm thấy ngạc nhiên. Lão cố gắng dùng lời dịu dàng để làm dịu lòng họ và bắt đầu thảo luận:
- Trước đây, chúng ta đã sống hòa thuận, vui vẻ. Tại sao bây giờ mọi người lại có suy nghĩ như vậy? Nếu có điều gì không hài lòng, mọi người hãy nói ra để chúng ta cùng thảo luận.
Tuy nhiên, cả bốn người đều từ chối, cùng nói:
- Không cần thảo luận gì thêm. Chúng tôi đã quyết định như vậy rồi. Từ giờ trở đi, ông tự lo cho bản thân mình.
Sau đó, họ rời khỏi nhà lão Miệng. Từ đó, bác Tai, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay không còn làm gì thêm. Ngày qua ngày, họ bắt đầu cảm thấy kiệt sức, rã rời. Cả hai cậu Chân, cậu Tay không còn muốn vui đùa như trước, còn cô Mắt thì ngày nào cũng buồn ngủ, mặt mày u ám. Bác Tai luôn cảm thấy căng thẳng. Đến ngày thứ bảy, họ không thể chịu đựng được nữa, buộc phải tụ họp lại để bàn bạc. Bác Tai cố gắng thuyết phục cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay:
- Các con, chúng ta đã sai lầm. Nếu không giúp lão Miệng có thức ăn, chúng ta sẽ chịu hậu quả nặng nề. Lão Miệng không đi làm, nhưng công việc của lão là nhai. Trước đây, chúng ta sống hòa thuận với nhau, nhưng bây giờ chúng ta lại gây ra rắc rối. Lão Miệng cần phải ăn, để chúng ta có thể sống khỏe mạnh.
Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay nghe điều này, ngay lập tức đồng ý, và cùng bác Tai đi đến nhà lão Miệng. Khi đến, họ nhìn thấy lão Miệng trông mệt mỏi, hai môi khô khan, không còn hứng thú. Bác Tai và cô Mắt giúp lão Miệng vực dậy. Còn cậu Chân, cậu Tay đi tìm thức ăn cho lão. Sau khi lão Miệng ăn xong, dần dần lấy lại sức khỏe. Mọi người cũng cảm thấy khỏe mạnh hơn. Từ đó, lão Miệng, bác Tai, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay lại sống thân thiết như trước, không còn ghen tị nhau nữa.