TOP 3 bài Cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật trong Tôi đi học của Thanh Tịnh, đi kèm dàn ý chi tiết. Thông qua đó, giúp các em hiểu rõ hơn về tâm trạng của nhân vật Tôi để viết bài cảm nhận sâu sắc.
Buổi học đầu tiên đã trở thành kỷ niệm đẹp trong lòng mỗi người, để lại ấn tượng sâu sắc không phai nhạt. Trong Tôi đi học cũng vậy, nhân vật tôi đã trải qua những dòng cảm xúc đa dạng. Chi tiết xin mời các em tải bản viết miễn phí để cùng nâng cao kiến thức văn học Văn 8.
Dàn ý phát biểu cảm nhận của em về dòng cảm xúc của nhân vật tôi
A) Khởi đầu:
+ Giới thiệu về nhà văn Thanh Tịnh và truyện ngắn Tôi đi học
+ Dòng cảm xúc của nhân vật 'tôi': vẻ đẹp thuần khiết của tuổi thơ
B) Nội dung chính:
1) Tổng quan
+ Giới thiệu tóm tắt nội dung truyện
+ Dòng kể chuyện trực tiếp của nhà văn tạo cảm giác thân thiện với độc giả, giúp độc giả cảm nhận như nhà văn.
2) Phân tích chi tiết
a) Không gian trên con đường đến trường được cảm nhận đầy bí ẩn (so với lúc chưa đi học - trích dẫn từ văn bản gốc). Cảm giác hồ hởi hôm nay tôi đi học. Tinh thần thơ mộng tràn ngập trong văn cảnh
b) Cảm giác trang trọng và chín chắn của 'tôi': đi học là một sự trải nghiệm với một thế giới mới, khác biệt hoàn toàn so với việc đi chơi thả diều
c) Cảm nhận của tôi và các bạn khi mới đến trường: không gian của trường tạo ra ấn tượng lạ lẫm và uy nghiêm, khiến cho tất cả chúng tôi cảm thấy choáng ngợp
d) Hình ảnh của ông Đốc là một người hiền lành và nhân từ, nỗi sợ hãi nhỏ bé khi phải rời xa mẹ. Khi nghe đến tên của ông, không khỏi làm chúng tôi giật mình và cảm thấy lúng túng
e) Khi bước vào lớp, chúng tôi cảm thấy một cách tự nhiên, không khí thân quen khi được gặp gỡ bạn bè cùng trang lứa. Buổi học đầu đời và buổi học đầu tiên khơi dậy những ước mơ tương lai như cánh chim sẽ được bay vào bầu trời rộng lớn.
3) Kết
+ Những cảm xúc hồn nhiên của ngày đầu tiên đi học là những kỷ niệm đẹp và thiêng liêng trong cuộc đời, giọng điệu của nhà văn giúp chúng tôi sống lại những kỷ niệm ấy
+ Chất thơ tràn ngập trong cách diễn đạt, kể chuyện và vẽ nét tâm lý đặc biệt tạo ra vẻ thơ mộng trong sáng (đây là nhận xét sau khi thực hiện các phần trước, bạn cảm nhận theo thứ tự đã đề cập trước đó, và phần cuối này là kết - nghĩa là kết hợp các ý đã nêu trên)
C) Kết luận:
Tóm tắt ấn tượng của bản thân về truyện ngắn (hoặc tường thuật cảm nhận của nhân vật 'tôi' trong mối liên hệ với bản thân)
Cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật 'tôi' - Mẫu 1
Truyện ngắn 'Tôi đi học' của nhà văn Thanh Tịnh được in trong tập 'Quê Mẹ', xuất bản năm 1941. Đây là dòng cảm xúc của nhân vật 'tôi' - tức là tác giả, về những kỷ niệm trong buổi tụ trường cách đây ba mươi năm.
Dòng cảm xúc theo thứ tự thời gian. Tâm trạng nhân vật tiến triển song song với những sự kiện đáng nhớ trong ngày đi học đầu tiên. Từ việc được mẹ dắt tay qua con đường đến trường, đến cảnh ngắm nhìn trường, cảnh lo lắng khi phải rời tay mẹ và đi vào lớp học. Sự kết hợp hoàn hảo giữa lối kể chuyện cá nhân, miêu tả và cảm xúc chân thành tạo ra sự chân thực trong câu chuyện. Môi trường thiên nhiên làm cho nhà văn nhớ lại những kỷ niệm xưa.
Tác giả kể rằng vào cuối mùa thu hàng năm, khi lá vàng rơi và nhìn thấy các em nhỏ rụt rè nằm dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường, ông lại nhớ về ngày đầu tiên của mình. Sau nhiều năm, ông vẫn nhớ rõ: một buổi sáng sương mù và gió lạnh. Mẹ ông cầm tay ông dẫn qua con đường làng dài và hẹp.
Dòng cảm xúc bắt nguồn từ tâm trạng lo lắng và cảm giác mới mẻ trong ngày đầu tiên đi học. Trong bộ quần áo mới mẻ của mình, cậu bé cảm thấy mình trưởng thành hơn, và muốn thay đổi mọi thứ. Sự ngây thơ và nghiêm túc của cậu bé trong buổi học đầu tiên là đáng yêu và đáng trân trọng! Cảm xúc và suy nghĩ của cậu bé khiến cho hành động của cậu trở nên vụng về, lúng túng. Trí óc non nớt của cậu không thể hiểu hết những điều xảy ra trong ngôi trường xinh đẹp ấy. Tâm trạng lo sợ và ham muốn khám phá, tìm hiểu vào ngày đầu tiên đi học vẫn rõ trong kí ức của nhà văn. Cậu bé bước vào giờ học đầu tiên với sự ngạc nhiên và tự tin.
Dòng cảm xúc của nhân vật 'tôi' trong truyện ngắn 'Tôi đi học' được tạo nên từ những cảm xúc trong trắng, tươi mới và bút pháp miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế của nhà văn. Thanh Tịnh thông qua câu chuyện của mình đã diễn đạt cảm giác đặc biệt của buổi học đầu tiên, làm cho nó trở thành kỉ niệm đáng nhớ trong cuộc đời mỗi người.
Bài văn đã khiến em nhớ lại buổi học đầu tiên của mình. Đêm trước, em hồi hộp và háo hức. Cảm giác đặc biệt đang diễn ra trong căn nhà bé nhỏ của em. Em đi học như cả nhà cùng đi. Mọi người thức khuya để trò chuyện về việc đi học của em. Sáng hôm sau, mẹ dắt em đến trường Tiểu học Nguyễn Công Trứ. Trước cổng trường, nhiều em nhỏ hớn hở bên cạnh cha mẹ. Mọi thứ đều trở nên mới mẻ và đẹp đẽ trong mắt em.
Một tiếng trống vang lên trong không gian, đầy cảm xúc. Phụ huynh trao con cho các thầy cô để nhập học lớp Một. Em không khóc, nhưng đôi mắt đã đỏ hoe. Một cảm xúc khó diễn tả tràn ngập trong lòng. Em nhẹ nhàng buông tay mẹ, bước vào lớp cùng các bạn.
Tiếng trống khai giảng ngày ấy mang trong mình một ý nghĩa đặc biệt. Như nó vẫn vang vọng trong tâm trí em. Âm thanh trầm ấm, sôi động của tiếng trống đã khơi dậy niềm tự hào và sự phấn khích. Em nhận ra sau này rằng, đằng sau tiếng trống ấy là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời. Từ đó, em bắt đầu một thời học sinh tươi đẹp.
Những hình ảnh ấy vẫn hiện hữu trong tâm trí em cho đến bây giờ. Chúng trở thành những kỷ niệm đẹp không thể nào quên của tuổi thơ. Trong ký ức của mỗi người, những kỷ niệm về thời học trò thường được ghi nhớ bền lâu nhất, đặc biệt là ngày đầu tiên đi học. Thanh Tịnh nhớ về ngày ấy và tâm hồn ông vẫn rưng rức như thuở nào. Bằng cách viết giàu chất thơ, tác giả đã diễn tả dòng cảm xúc này qua nghệ thuật kể chuyện xen kẽ miêu tả và biểu cảm, mang lại cho người đọc cảm giác bâng khuâng khó diễn tả.
Vì vậy, nó đã sống mãi trong lòng người đọc suốt hơn nửa thế kỷ qua.
Cảm nhận về dòng cảm xúc của nhân vật tôi - Mẫu 2
Tuổi học trò luôn là thời kỳ đẹp và trong trẻo nhất. Với các em nhỏ, mái trường, thầy cô và bạn bè trở thành những điều thân quen và thiêng liêng, nơi ấy đã ghi lại bao ước mơ, xây dựng nên bao hành trang cho cuộc sống sau này. Khi trưởng thành, nghĩ về những năm tháng ấu thơ hay bất ngờ gặp phải một khoảnh khắc quen thuộc, lòng lại trào dâng nhớ về quãng thời gian ấm áp ở trường cũ, nhớ về những ngày còn bé bên mẹ tựu trường. Tất cả đều vô cùng đẹp đẽ và sâu lắng. Đọc những dòng văn đầy xúc động và chân thành của nhà văn Thanh Tịnh trong đoạn trích 'Tôi đi học', em lại càng nhớ nhung ngày đầu tiên mang cặp sách đến trường. Cảm xúc của nhân vật 'tôi' được tái hiện một cách rất xúc động và đã khơi gợi nhiều tình cảm trong lòng.
Khoảnh khắc cuối thu, lá vàng rơi rụng dọc đường, mỗi con phố đều trải thảm lá thu. Trên bầu trời xanh biếc kia, những đám mây bồng bềnh như khiến 'tôi' nhớ về những ngày tháng xưa, ngày tựu trường đầu tiên của mình. Cậu bé ấy rụt rè, núp bên nón mẹ đến trường. Từ hiện tại trở về quá khứ, nỗi nhớ trỗi dậy, làm cho cảm xúc trở nên gần gũi và ấm áp. Trên con đường đến trường năm đó, trong tim cậu bé, mỗi bước đi đều đánh dấu: 'Hôm nay, tôi đi học'. Và vì lòng tràn đầy những cảm xúc khó diễn tả nên, trong ánh mắt của cậu bé, mọi thứ dường như đang thay đổi, khiến cậu cảm thấy lạ lẫm đến bất ngờ dù mọi vật xung quanh vẫn như cũ. Con đường dài và hẹp hôm nay trở nên lạ lẫm, cảnh vật xung quanh cũng thấy đổi khác lớn, tâm trạng xao lãng đong đầy những cảm xúc: ngạc nhiên, mong chờ, hy vọng và trông chờ. Trong bộ quần áo mới, cậu cảm thấy trang trọng và tự tin, nhìn những người bạn cùng đường cầm sách vở trong sự tự tin và phấn khích, cậu cũng mong muốn xin mẹ được tự mình cầm thước bút để khẳng định bản thân. Bao suy nghĩ hiện lên trong tâm trí bé con của cậu, qua những dòng văn mượt mà và giàu chất thơ, như là dấu hiệu của sự trưởng thành trong suy nghĩ khi bước vào một môi trường mới - môi trường giáo dục.
Khi đến cổng trường, những cảm xúc mới lạ trào dâng trong nhân vật 'tôi'. Dù vừa hôm qua cậu thấy trường Mỹ Lý như những ngôi nhà lớn trong làng, nhưng bây giờ, ngay lúc này, trường trông thật xinh đẹp và uy nghiêm. Trước mắt cậu, những người xung quanh, ai cũng rạng rỡ trong những bộ quần áo sạch sẽ, với nụ cười tươi tắn, sáng sủa. Những dòng suy nghĩ lo lắng vấn vương trong đầu cậu khiến cậu lo sợ và hồi hộp. Tiếng thầy quản đốc gọi xếp hàng vào lớp làm tim 'tôi' đập rộn ràng, khi nghe tên mình được gọi lại cảm thấy lúng túng, bất ngờ. Cậu nhìn bạn bè xung quanh cảm thấy đồng cảm 'như những con chim non đứng bên bờ tổ, nhìn về bầu trời rộng lớn muốn bay nhưng còn e sợ. Cậu sợ phải rời xa mẹ, sợ phải rời xa vòng tay ấm áp của mẹ để bước vào thế giới mới, nghe tiếng khóc òa của những bạn cùng lớp cậu cảm thấy lo sợ, bơ vơ, như thể đó là nỗi buồn chung của mọi đứa trẻ trong ngày đầu tiên đi học. Buổi đầu đến trường, mọi thứ đều quá lạ lẫm và 'tôi' cũng thế, đó là những biến đổi trong tâm hồn, cho thấy sự trưởng thành trong suy nghĩ khi bắt đầu bước vào một môi trường mới - môi trường giáo dục.
'Tôi' bước vào lớp cùng bạn bè dưới sự hướng dẫn ân cần, quý mến của thầy giáo. Hơn bao giờ hết, lúc này 'tôi' nhận ra ngoài ba mẹ còn có những người thầy ân cần, đáng kính. Cậu chú ý đến từng cử chỉ, từng lời nói của thầy giáo như là một sự trân trọng, yêu quý vô ngần. Mùi hương mới lạ lan tỏa trong lớp cùng với mọi vật chung quanh khiến 'tôi' cảm thấy mọi thứ đều lạ lẫm. Nhìn người bạn cùng bàn mặc dù chưa một lần nói chuyện nhưng cảm thấy gần gũi lạ thường. Dường như có một sự kết nối đến lạ kỳ trong lớp học này, trong ngôi trường này. 'Tôi' hiểu rằng sự gắn bó thân thiết và bền chặt với mọi thứ ở đây, sẽ cùng đồng hành với cậu trên chặng đường dài của cuộc đời học sinh.
Với bút tài của mình, tác giả đã mô tả một cách tinh tế những cảm xúc quý giá của mình trong ngày đầu tiên đến trường. Những hình ảnh độc đáo, những câu thơ mượt mà, dạt dào cảm xúc cùng với những so sánh, liên tưởng độc đáo, Thanh Tịnh đã ghi lại một khoảnh khắc đầy ấn tượng. Qua đoạn trích, em thêm yêu và trân trọng những tác phẩm văn học giàu giá trị, những khoảnh khắc đẹp đẽ của thời học sinh và cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với tình yêu thương của cha mẹ, thầy cô và bạn bè.
Cảm xúc của nhân vật tôi - Mẫu 3
Câu chuyện được tái hiện qua sự hồi tưởng của tác giả, cũng là nhân vật tôi. Bằng cách kể chuyện kết hợp miêu tả, truyện đã thể hiện dòng cảm xúc trữ tình, sống động về ngày đầu tiên đi học.
Từ cảnh thực cuối thu, tác giả nhớ về kỉ niệm đầu tiên của mình. Cảm xúc về những kỷ niệm ấy được nhân vật “tôi” nhớ lại theo thứ tự thời gian. Há hức, lo sợ, lúng túng, ngơ ngác... tất cả đều hiện hữu trong kí ức, khiến ngày đó trở thành một phần không thể quên.
Những kỷ niệm về ngày đầu tiên đến trường sẽ mãi là những kỷ niệm đẹp trong cuộc đời. Chính mái trường và thầy cô đã cho chúng ta sức mạnh để tiến xa hơn trong cuộc sống ngày hôm nay.