Thu điếu của Nguyễn Khuyến là một trong những bài thơ được học trong chương trình môn Ngữ văn lớp 8.
Mytour sẽ cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 8: Phân tích hai dòng thơ gây ấn tượng nhất trong bài thơ Thu điếu. Hãy cùng theo dõi ngay dưới đây.
Phân tích hai dòng thơ gây ấn tượng nhất trong bài thơ Thu điếu - Mẫu 1
Bài thơ Thu điếu của Nguyễn Khuyến đã tạo ra một bức tranh mùa thu sống động, và trong đó, tôi rất ấn tượng với hai dòng thơ sau:
“Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo”
Mùa thu được miêu tả qua hình ảnh “sóng biếc” và “lá vàng”, với hơi thở nhẹ nhàng và chuyển động êm đềm của gió. Màu sắc của sóng biếc và lá vàng tạo nên một bức tranh tự nhiên tinh tế và rực rỡ. Sự kết hợp giữa tốc độ của lá và hình dáng của sóng tạo ra một hình ảnh sống động và chân thực về mùa thu. Hai dòng thơ này đã làm nổi bật hơn vẻ đẹp của cảnh tự nhiên mùa thu.
Phân tích hai dòng thơ gây ấn tượng nhất trong bài thơ Thu điếu - Mẫu 2
Khi đọc bài thơ Thu điếu, tôi ấn tượng nhất với hai dòng thơ sau:
'Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.'
Mô tả không gian mở ra những khía cạnh mới. Bức tranh thu với bầu trời “xanh ngắt” và những tầng mây “lơ lửng” như những bông bông trắng trôi trên bề mặt. Màu xanh của trời không chỉ là một màu mà còn thể hiện sự sâu sắc của không gian. Và sau đó, tác giả đưa chúng ta đến gần hơn, nơi con đường uốn khúc và những hàng trúc mảnh mai, tĩnh lặng, không một bóng người qua lại. Cảnh tượng trở nên yên bình, lắng đọng, phảng phất nỗi buồn của sự cô đơn và hoang vắng.
Phân tích hai dòng thơ gây ấn tượng nhất trong bài thơ Thu điếu - Mẫu 3
Sự ấn tượng của bài thơ “Thu điếu” nằm ở hai dòng thơ cuối cùng:
“Tựa gối ôm cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo”
“Tư thế tựa gối ôm cần” không chỉ là cách người câu cá nghỉ ngơi mà còn là biểu tượng cho tâm trạng thoải mái của một nhà thơ xa xứ. Tiếng vang của câu chuyện “cá đâu đớp động” dưới dòng nước trong veo, từ đó, như một lời nhắc nhở về cuộc sống, về quê hương. Cảnh vật lặng lẽ này đặt ra câu hỏi về giá trị của sự bình yên và lòng biết ơn. Như một tiếng thở dài về quê hương và tình yêu dành cho nó, bài thơ truyền đạt một tâm trạng sâu lắng và thấm đẫm ý nghĩa.
Phân tích hai dòng thơ gây ấn tượng nhất trong bài thơ Thu điếu - Mẫu 4
Bài thơ Thu điếu của Nguyễn Khuyến với hai câu đề đã tạo ra ấn tượng sâu sắc trong tôi:
'Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo'
Hai dòng đầu miêu tả về phong cảnh thu ở vùng đồng bằng Bắc bộ. Tác giả thông qua việc thay đổi góc nhìn từ gần đến xa đã tạo ra một cái nhìn tổng thể về cảnh vật xung quanh. Mặt nước ao trong veo phản ánh ánh sáng mùa thu, trong khi lớp sương mờ kỳ bí phủ lên mọi vật. Trên bề mặt nước nhô lên một chiếc thuyền câu nhỏ xíu, được mô tả với hình dạng 'bé tẻo teo'. Sự kỳ vọng từ 'eo' - một âm vần khó làm nối tiếp trong thơ, được tác giả tinh tế sử dụng để tạo ra một không gian trống rỗng, đầy sự hoang vắng, nỗi buồn trong lòng nhà thơ.
Phân tích hai câu thơ gây ấn tượng nhất trong Thu điếu - Mẫu 5
Trong bài thơ Thu điếu, tôi đặc biệt ấn tượng với hai dòng mở đầu: “Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,/Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo”. Nguyễn Khuyến đã vẽ nên một bức tranh thu tại làng quê Bắc bộ thông qua những hình ảnh đơn giản, quen thuộc. Ao thu hiện lên với nước trong veo, mang dáng vẻ lạnh lẽo của mùa thu. Điểm nhấn là chiếc thuyền câu “bé tẻo teo”. Sự tương phản giữa ao lớn và chiếc thuyền câu nhỏ khiến không gian trong thơ càng trở nên rộng lớn và trống trải. Điểm nhìn của nhân vật mở rộng từ gần ra xa. Trời cao với màu xanh ngắt, cao vợi mang đến cảm giác thoải mái. Tác giả đặt chiếc thuyền câu nhỏ nhắn làm tâm điểm, gợi ra hình ảnh của người trữ tình đang đứng đó để ngắm nhìn cảnh thiên nhiên, từ đó mở rộng tầm nhìn ra bao la của trời cao, ao rộng - tất cả kích thước không gian đều được mở ra toàn bộ. Mọi thứ kết hợp với nhau tạo nên một bức tranh mùa thu yên bình đến kỳ lạ.
Phân tích hai câu thơ gây ấn tượng nhất trong Thu điếu - Mẫu 6
Bài thơ Thu điếu của Nguyễn Khuyến để lại cho tôi nhiều ấn tượng, đặc biệt là hai câu kết: “Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được,/Cá đâu đớp động dưới chân bèo.”. Hai câu này mở ra một không gian tĩnh lặng của thiên nhiên trước tâm trạng của nhà thơ. Con người xuất hiện trong việc câu cá, mang lại cảm giác thoải mái. Hình ảnh “tựa gối buông cần” thể hiện tâm trạng nhàn nhã của nhân vật trữ tình, đang lẻn vào trong suy tư của bản thân. Nhưng chỉ cần một tiếng động nhỏ của cá đớp động dưới chân bèo đã làm nhà thơ tỉnh giấc. Hai dòng này đã khắc họa hình ảnh của người trữ tình - hoặc có thể là chính nhà thơ - trong một trạng thái thoải mái trước cảnh thiên nhiên quê hương. Qua đó, tác giả muốn truyền đạt tình yêu sâu sắc đối với thiên nhiên, đất nước, cùng với nỗi lo lắng cho tương lai của đất nước dù đã từ bỏ cuộc sống xã hội.