7 bài phân tích chi tiết truyện Đánh nhau với cối xay gió, giúp học sinh lớp 8 hiểu sâu hơn về tác phẩm và ý nghĩa châm biếm về những ý tưởng hiệp sĩ phiêu lưu không thực tế.
Tác giả cũng muốn thể hiện sự chuyển biến của thời kỳ phục hưng qua những nhân vật và tính cách mới. Hãy cùng khám phá nội dung dưới đây để nắm bắt thêm nhiều ý tưởng mới, cải thiện kỹ năng Văn 8 của bạn nhé:
Dàn ý chi tiết phân tích truyện Đánh nhau với cối xay gió
I. Bắt đầu:
- Giới thiệu về tác phẩm Đôn-ki-hô-te: Một tiểu thuyết hiệp sĩ nổi tiếng, mở đầu cho kỷ nguyên Phục hưng, thời của những con người mới với phẩm chất nhân văn sâu sắc
- Trích đoạn “Đánh nhau với cối xay gió”: Từ chương 8 đến 9 của cuốn tiểu thuyết, thành công trong việc mô tả hai nhân vật chính là Đôn-ki-hô-tê và Xan-chô Pan- xa
II. Nội dung chính:
1. Nhân vật Đôn-ki-hô-tê
- Được sinh ra trong gia đình quý tộc nhưng ở trong hoàn cảnh khó khăn
- Dáng vóc: Đôn-ki-hô-tê mảnh mai và cao ráo, cưỡi một con ngựa gầy đét, yếu đuối
- Mục tiêu: Đánh đuổi tội ác, giải cứu người đang gặp nguy, ủng hộ những ai mang lòng thiện
- Hành động:
- Chiến mã gầy đét là bạn đồng hành, người nông dân thấp thỏm nhưng tư tưởng cao thượng; tự xưng là hiệp sĩ tài ba; sử dụng gươm sắt chói chang...
- Bao bọc bản thân bằng khiên, vung gươm bên cạnh, đẩy ngựa về phía trước với sức mạnh, đâm giáo thẳng vào cánh quạt... dù đối mặt với sự đông đảo không bằng lòng, vẫn một mình đương đầu không sợ hãi, không màng đến sự an toàn.
⇒ Tưởng tượng cối xay gió như những người khổng lồ nên quyết định tấn công => Đôn-ki-hô-tê có những ý niệm và hành động ngớ ngẩn, mê tín và ảo tưởng vì đọc quá nhiều truyện hiệp sĩ
- Kết cục: cả người lẫn ngựa đều gặp thương tích. Dù bị thương nhưng không bao giờ than thở, coi thường việc bị tổn thương, không hứng thú với việc ăn uống bình thường
- Trong tình yêu say đắm, luôn nhớ về người phụ nữ Đuyn-xi-nê-a. Đôn-ki-hô-tê khao khát lòng dũng cảm và lý tưởng cao quý nhưng cũng rất mơ mộng
2. Người hầu Xan-chô-pan-xa
- Được sinh ra trong gia đình nông dân
- Hình dạng: Người ngắn ngủn, cưỡi một con lừa thấp bé
- Mục đích: Đồng ý trở thành giám mã với hi vọng được thống trị một số hòn đảo
- Hành động:
- Mang theo bầu rượu và túi đầy thức ăn ⇒ Một nông dân tham vọng muốn trở thành người quyền lực.
- Xan-chô-pan-xa đã ngăn cản Đôn-ki-hô-tê khi muốn đánh nhau với cối xay gió
- Tính cách:
- Đau mà vẫn rên rỉ
- Chăm chỉ lo lắng về những nhu cầu cơ bản như ăn uống, ngủ
- Đức tính tốt: luôn thực tế và tỉnh táo
- Điểm yếu: sợ hãi, thiếu dũng cảm và hành động vì lợi ích cá nhân
III. Phần Kết
- Tóm tắt nội dung và nghệ thuật: Xây dựng nhân vật bằng cách so sánh và tương phản giúp nhấn mạnh tính cách riêng biệt của mỗi người.
- Trình bày ý nghĩa của văn bản: Qua câu chuyện về việc Đôn – ki- hô-tê thất bại khi đấu với cối xay gió, tác giả lồng ghép sự chế giễu vào lí tưởng hiệp sĩ phiêu lưu, hão huyền; phê phán thái độ thực dụng và thiển cận của con người trong xã hội.
- Bài học: Để trở nên tốt đẹp, con người không nên mơ mộng và thực dụng mà cần tỉnh táo và cao thượng.
Phân tích truyện Đánh nhau với cối xay gió - Mẫu 1
Xéc-van-tét (1547-1616) là một tác giả vĩ đại, tôn trọng công bằng, đã thể hiện những giá trị nhân văn cao quý, và tiểu thuyết Đôn Ki-hô-tê của ông đã gây ấn tượng mạnh mẽ với độc giả trên khắp thế giới. Đôn Ki-hô-tê, nhân vật chính trong tác phẩm, đặc biệt là một nhân vật đồng thời vừa hài hước châm biếm, vừa đáng yêu và đáng kính trọng.
Đoạn trích từ 'Đánh nhau với cối xay gió' là một ví dụ tiêu biểu giúp nổi bật tính cách của nhân vật chính: Đôn Ki-hô-tê, một người có lý tưởng cao đẹp nhưng lại mê mải với những tác phẩm kiếm hiệp lỗi thời nên hành động mê mải, hài hước.
Trên đường đi thực hiện những ý định viển vông, hai thầy trò phát hiện thấy ba bốn chục chiếc cối xay gió giữa đồng. Đôn Ki-hô-tê tưởng tượng chúng là những khổng lồ và quyết giao chiến. Nhưng khi gió thổi, cối xay gió bắt đầu quay và Đôn Ki-hô-tê càng hăng máu lao vào. Gậy gãy, ngựa ngã, Đôn Ki-hô-tê bị thương. Kết cục, hai thầy trò quay về phía cảng La-pi-xê, vì Đôn Ki-hô-tê nghĩ: 'con đường này sẽ gặp nhiều chuyện phiêu lưu'.
Đoạn trích này làm rõ tính cách của Đôn Ki-hô-tê. Sự mê mải vì đọc quá nhiều sách kiếm hiệp đã khiến hiệp sĩ tưởng chiếc cối xay gió là khổng lồ gian ác, sau đó là phép thuật của phù thủy Phơ-re-xtôn. Vì vậy, anh lao vào chiến đấu một cách mê muội. Dù ước mơ của anh không tồi, nhưng lại gặp phải tình huống trớ trêu khi đối thủ lại là... những chiếc cối xay gió.
Tính cách của Đôn Ki-hô-tê cũng được thấy rõ ở đoạn tiếp theo: anh bị thương nặng nhưng không rên rỉ (để chứng tỏ mình là một hiệp sĩ); anh không quan tâm đến ăn uống, vì anh đang mơ đến... 'tình nương'.
Nhân vật Đôn Ki-hô-tê mặc dù cuộc đời không thành công, gặp nhiều chuyện không may, tính tình nông nổi, hành động mù quáng và cố chấp nhưng lúc nào cũng vì chính nghĩa, vì công bằng trong cuộc sống. Anh sẵn lòng đương đầu với hiểm nguy để bảo vệ người yếu. Điều này làm cho tính cách của anh đáng quý và đáng trân trọng.
Phân tích về câu chuyện 'Đánh nhau với cối xay gió - Mẫu 2'
Cuốn tiểu thuyết 'Đôn-ki-hô-tê' là một kiệt tác sáng ngời của chủ nghĩa nhân văn, là một trong những tác phẩm vĩ đại nhất trong thời kỳ Phục hưng. Nó đã làm cho tên tuổi của Xéc-van-téc trở nên bất tử, sống mãi trong lòng nhân loại cùng với những tên tuổi lừng danh như Ra-bờ-le,... - những người đã đặt nền móng cho văn học thời đại mới.
Xéc-van-téc đã hoàn thành cuốn tiểu thuyết này trong khoảng 10 năm (1605-1615), ông viết nó trong cảnh khốn khổ và đau đớn của cuộc đời. Khi tập II được xuất bản, cuốn tiểu thuyết hoàn chỉnh chỉ cách đây một năm thì nhà văn đã qua đời.
Đôn-ki-hô-tê là một quý ông quê mùa nghèo ở nông thôn có tên là Ki-ha-đa. Ông là một người gầy gò, cao lênh khênh, và đã đến tuổi 50. Ông đam mê những câu chuyện hiệp sĩ phiêu lưu, và tâm trí ông dần dần trở nên mơ mộng và chìm đắm vào những ước mơ hão huyền. Ông mong muốn trở thành một hiệp sĩ dũng cảm đi khắp nơi trên đất nước Tây Ban Nha, cứu giúp người dân và tiêu diệt quái vật, thiết lập lại trật tự và công bằng, để lại những chiến công vĩ đại cho thế hệ sau.
Con ngựa gầy của ông được ông đặt tên là Rô-xi-nan-tê, một cái tên rất oai phong. Ông tự gọi mình là hiệp sĩ Đôn-ki-hô-tê của xứ Man-tra. Người nông dân mập mạp, cực kỳ mảnh mai được ông bổ nhiệm làm giám mã Xan-trô Pan-xa. Một hiệp sĩ thực sự phải có một tình nhân, và ông nhớ đến một người phụ nữ mà ông từng yêu thầm khi còn trẻ. Ông ban tặng cho người phụ nữ này một cái tên vô cùng quý phái và đẹp đẽ. Ông tổ chức một buổi lễ thụ phong trước khi bắt đầu hành trình của mình. Một chi tiết thú vị là trong buổi lễ này, hai cô gái điếm được ông tôn vinh thành 2 công nương vô cùng tôn quý. Điều hài hước nhất là ông tìm thấy vũ khí và giáp bịt của tổ tiên đã bị gỉ sét, sau đó ông sửa chữa và làm sáng bóng để trang bị cho mình.
Đó là một số điều cần biết về hiệp-sĩ Đôn-ki-hô-tê khi ta khám phá câu chuyện “Đánh nhau với cối xay gió' của ông. Sau cuộc đấu với bọn lái buôn, Đôn-ki-hô-tê bị đánh bại và bắt về làng, nhưng giờ đây ông lại ra đi với một ước mơ chiến công mới, có sự hỗ trợ từ quan giám mã Xan-trô Pan-xa. Cuộc chiến với lũ cối xay gió là một trận đấu nảy lửa, đỉnh điểm của màn hài kịch, chế giễu những kẻ luôn sống trong mộng tưởng hão huyền.
Đoạn văn hài hước và thú vị. Nghệ thuật diễn đạt cảnh và câu chuyện rất điêu luyện khi mô tả một trận đánh trong thời trung cổ. Có cảnh trận đấu, cảnh đối đầu, và cảnh đánh nhau dữ dội. Hiệp sĩ Đôn-ki-hô-tê được mô tả như một 'người hùng' sống trong mơ mộng hão huyền, với ngôn từ rộng lớn và cử chỉ tự tin, oai phong. Tất cả tạo nên một hình ảnh đầy màu sắc của cuộc chiến trên chiến trường.
Cuộc trò chuyện giữa hai thầy trò sau trận đánh với cối xay gió cũng rất hấp dẫn. Mặc dù bị đánh bại, Đôn-ki-hô-tê vẫn kiêu hãnh và tự tin. Ông giải thích nguyên nhân thất bại là do bị đánh cắp 'sách vở' bảo bối của mình. Ông còn nhắc lại câu chuyện về hiệp sĩ Va-gax để thể hiện quyết tâm và kiêu hãnh của mình.
Thương cho con ngựa gầy nhom vẫn phải cõng chủ. Đôn-ki-hô-tê quyết định tiếp tục hành trình với hy vọng gặp thêm nhiều thách thức mới để thể hiện tài năng của mình. Ông cảm thấy buồn về cái giáo bị gãy, nhưng vẫn tự tin và quyết tâm tiếp tục con đường của mình, lấy hiệu ứng từ những truyền thuyết về hiệp sĩ xưa.
Khi giám mã 'thật thà' nhắc lại trận thất bại vừa qua, sự ngã của ông chắc hẳn đã khiến ông 'vênh vẹo đi'. Tuy nhiên, Đôn-ki-hô-tê vẫn trả lời hồn nhiên: 'Đúng vậy! Và nếu ta không kêu đau thì các hiệp sĩ khác cũng không được phép rên rỉ, dù có tổn thương đến đâu đi nữa'. Điều này thể hiện một phần tính cách 'anh hùng' của Đôn-ki-hô-tê!
Phần cuối là về ẩm thực và giấc ngủ của hai thầy trò hiệp sĩ. Mặc dù cùng có lý tưởng dẹp bỏ bất công và cứu nguy, nhưng tính cách của họ lại hoàn toàn khác nhau! Đêm đến, Đôn-ki-hô-tê thức trắng suốt đêm vì nhớ tình yêu quê nhà, còn Xan-trô sau khi no say ngủ một giấc đến sáng. Sự khác biệt trong cách tiếp cận cuộc sống của họ mang đến những tràng cười hóm hỉnh.
Đêm về, hai hiệp sĩ nằm dưới gốc cây. Xan-trô sau khi no say ngủ say 'thả một giấc dài'. Sáng dậy, anh buồn vì bầu rượu đã cạn, trong khi Đôn-ki-hô-tê đã làm một ngọn giáo từ một cành cây khô. Điều này cho thấy sự khác biệt giữa họ về cách đối phó với nỗi buồn và nhớ nhung.
Nhân vật Xan-trô là một nhân vật phụ, nhưng rất sống động và quan trọng. Ông là người bổ trợ cho Đôn-ki-hô-tê, đồng thời thể hiện một quan điểm sống giản dị, hồn nhiên của người dân quê.
'Đánh nhau với cối xay gió' là một trong những trang đời đầy bi kịch của Đôn Ki-hô-tê hiệp sĩ xứ Man-tra. Xéc-van-tex đã sử dụng các kỹ thuật văn học để tạo ra một hình ảnh hiệp sĩ Tây Ban Nha thời Trung cổ. Đằng sau câu chuyện, ta luôn cảm nhận được nụ cười chế giễu của Xéc-van-tex, nhưng đó cũng là cách ông ca ngợi tình yêu tự do và bình đẳng.
Phân tích truyện Đánh nhau với cối xay gió - Mẫu 3
Đánh nhau với cối xay gió là một đoạn trích từ tiểu thuyết Đôn-ki-hô-tê của nhà văn Tây Ban Nha vĩ đại Xéc-van-téc. Tác phẩm này châm biếm những ý nghĩa lỗi thời về hiệp sĩ phiêu lưu, chỉ trích sự thực dụng và tầm thường trong xã hội. Trong đoạn này, nhân vật Đôn-ki-hô-tê được tạo hình với những phẩm chất đáng trân trọng mặc dù còn mang những đặc điểm gàn dở.
Ban đầu, Đôn-ki-hô-tê là một kẻ đam mê tiểu thuyết đến mức điên cuồng, muốn trở thành hiệp sĩ để cứu giúp những người bất hạnh. Dù mang trong mình những lí tưởng cao đẹp, nhưng ông đã trở nên lỗi thời khi thời đại của hiệp sĩ đã qua. Cuộc đánh nhau với cối xay gió đã phản ánh sự gàn dở, hoang tưởng của Đôn-ki-hô-tê.
Tuy nhiên, dưới lớp vỏ gàn dở đó, Đôn-ki-hô-tê vẫn mang trong mình những phẩm chất cao quý: lí tưởng cao đẹp, tinh thần dũng cảm trước nguy hiểm.
Trước hết, Đôn-ki-hô-tê mang trong mình những lý tưởng cao đẹp. Ông quyết tâm diệt trừ cái ác, để lại cuộc sống công bằng và nhân từ cho mọi người. Mặc dù già nua và nghèo khó, nhưng ông vẫn kiên quyết theo đuổi con đường trở thành hiệp sĩ để giúp đỡ mọi người. Trong cuộc đối đầu với cối xay gió, ông châm biếm tính nhút nhát của giám mã Xan-chô và quyết tâm đối đầu với thử thách.
Đôn-ki-hô-tê không chỉ có lý tưởng cao đẹp mà còn có tinh thần dũng cảm, sẵn sàng đối mặt với khó khăn. Trong cuộc chiến với cối xay gió, ông không chỉ chứng tỏ tính gàn dở mà còn thể hiện tinh thần nghĩa hiệp. Mặc dù biết rõ sự chênh lệch về sức mạnh nhưng ông vẫn kiên định đứng lên chống lại cái ác: 'Đừng có chạy trốn, chỉ cần một hiệp sĩ tấn công chúng thôi'. Tinh thần này thể hiện sự nghĩa hiệp, trượng nghĩa ẩn sau vẻ điên cuồng mà mọi người thường chế giễu.
Để thể hiện ngoại hình và tính cách của Đôn-ki-hô-tê, tác giả sử dụng tài nghệ thuật đối lập và tương phản. Ông cao gầy, còn giám mã Xan-chô béo lùn; tính dũng cảm của ông làm nổi bật tính nhút nhát của giám mã; và tính thực tế của giám mã giúp làm rõ những ảo tưởng của hiệp sĩ già. Cách miêu tả sinh động, kể chuyện hấp dẫn kết hợp với giọng kể hài hước làm tăng thêm sự hấp dẫn của tác phẩm.
Nhân vật Đôn-ki-hô-tê và đoạn trích Đánh nhau với cối xay gió đã thể hiện rõ những đặc điểm tích cực và tiêu cực trong con người. Mỗi người đều có phần Đôn-ki-hô-tê, mang theo lý tưởng cao đẹp nhưng đôi khi cũng mắc phải những sai lầm, vấp ngã. Do đó, mỗi người cần cân nhắc giữa lý tưởng và thực tế để không trở thành một phiên bản của Đôn-ki-hô-tê.
Phân tích truyện Đánh nhau với cối xay gió - Mẫu 4
Trong một hành trình ngược dòng lịch sử, hãy cùng nhà văn Xéc-van-téc đến với Tây Ban Nha thế kỷ XVI-XVII để chiêm ngưỡng sự anh hùng của Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa trong cuộc phiêu lưu của họ. Trận đánh với cối xay gió đã được Xéc-van-téc miêu tả một cách tài tình, vẽ nên tính cách của hai nhân vật.
Xéc-van-téc đã thể hiện tài nghệ qua việc xây dựng Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa với những đặc điểm tương phản. Bức chân dung của họ hiện lên cực kỳ sinh động, từ ngoại hình đến trí tuệ, từ ước muốn đến hành động và quan niệm cuộc sống.
Đôn Ki-hô-tê, hiệp sĩ tuổi trạc năm mươi, mạnh mẽ và cao lớn, luôn mang theo ước muốn tiêu diệt cái ác. Mặc dù bị thất bại khi đánh nhau với những chiếc cối xay gió, ông vẫn quyết định dũng cảm đối mặt với chúng, dù biết rõ đây là cuộc giao tranh điên cuồng.
Trong lúc đối mặt với kẻ thù, Đôn Ki-hô-tê không ngần ngại phóng ngựa về phía chúng. Mặc dù hình ảnh anh hùng của ông khiến người ta kính phục, nhưng cũng khiến người đọc bật cười.
Dù mục tiêu của Đôn Ki-hô-tê là cao cả và tốt đẹp, nhưng ông đã trở thành nạn nhân của những hoang tưởng của mình. Hành động của ông, mặc dù dũng cảm, lại dẫn đến kết cục hài hước. Đọc đến đây, chúng ta vừa thương vừa không kìm được tiếng cười.
Sau cuộc chiến đấu, thầy trò tranh cãi nghiêm túc. Nghe Xan-chô chỉ trí mình là đầu óc quay cuồng như cối xay gió, hiệp sĩ mắng lại: Im đi! Chinh chiến thường biến hóa khôn lường... ta cho rằng, và đúng là thế, chính lão pháp sư... biến tên khổng lồ thành cối xay gió để tước đi niềm vinh quang... nhưng lão sẽ không đối chọi được thanh kiếm lợi hại của ta. Ý nghĩ và lập luận của hiệp sĩ cũng sáng suốt và chặt chẽ phải không?
Bị quật ngã đau đớn nhưng không kêu la, vẫn cháy bỏng niềm tin, quyết tâm hành động vì nghĩa lớn. Bản lĩnh đáng khâm phục! Nhưng đáng tiếc, bản lĩnh ấy lại không xuất phát từ cuộc sống mà từ những cuốn sách kiếm hiệp mà lão đã đọc. Sau trận thất bại, Đôn Ki-hô-tê vẫn chưa rút ra bài học. Ngược lại, lão vẫn tiếp tục cuộc phiêu lưu, tiếp tục những suy nghĩ lãng mạn, hoang tưởng.
Chiến công đặc biệt của hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê là đánh nhau với cối xay gió, được tạo ra bởi nhà văn Tây Ban Nha Xéc-van-tex. Hiệp sĩ này là nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết Đánh nhau với cối xay gió.
Những tên khổng lồ trên đường công lí của nhà hiệp sĩ thực ra là cối xay gió. Chúng xuất hiện đột ngột và tạo ra hoang tưởng trong đầu ông, người luôn mơ ước lập chiến công như các hiệp sĩ thời xưa.
Đôn Ki-hô-tê luôn mơ ước lập chiến công như các hiệp sĩ thời xưa, vì thế ông thấy đây là một cơ hội tốt.
Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô nhìn chiếc cối xay gió như cánh tay, nhưng cách họ suy nghĩ khác nhau. Nhà hiệp sĩ tự tin tuyên bố rằng anh ta sẽ đối mặt với những tên khổng lồ, trong khi người giám mã cảm thấy hoang mang với cuộc chiến đầy rủi ro.
Trong trận chiến, Đôn Ki-hô-tê cầu nguyện cho sự giúp đỡ từ Huyn-xi-nê-a, một hình ảnh được tạo ra từ những cuốn sách anh ta đọc. Cuộc đấu diễn ra một cách nhanh chóng và kết thúc với thất bại của anh ta.
Cuộc chiến kết thúc với thất bại của Đôn Ki-hô-tê, người giám mã của anh ta cũng không thể cứu vãn. Hai người cùng nhau tìm kiếm những cuộc phiêu lưu mới, mang theo những ảo tưởng từ những cuốn sách kiếm hiệp.
Điều buồn nhất đối với anh là không còn giáo trên đường đi. Anh nhớ hiệp sĩ Đi-ê-gô Perex từ một cuốn sách. Trong một trận chiến, anh ta bị gãy gươm nhưng không nao núng, anh ta đã tạo ra một vũ khí từ cây sồi và tiêu diệt nhiều kẻ thù. Đôn Ki-hô-tê hứa với Xan-chô sẽ noi gương hiệp sĩ này, nhưng cú ngã gần đây khiến anh 'vẹo vợ' và anh không dám kêu đau vì luật của giang hồ.
Một ngày khép lại với giấc ngủ nặng nề đến với Xan-chô. Trong khi đó, Đôn Ki-hô-tê tiếp tục bắt chước các hiệp sĩ khác để nhớ đến tình nương. Anh không ngủ để suy nghĩ về nàng quyn-xinê-a, dù trong trận chiến với lũ khổng lồ anh không nhận được sự giúp đỡ từ nàng.
Hành động của Đôn Ki-hô-tê có tính lý tưởng và vị tha, mặc dù đôi khi điên rồ và ảo tưởng. Anh là người hiệp sĩ tìm kiếm tự do và chống lại cái ác trong một Tây Ban Nha bị áp bức. Đó là nhân vật của ước mơ và khát vọng của những người lương thiện trong thời kì Phục hưng.
Phân tích truyện Đánh nhau với cối xay gió - Mẫu 6
Xéc-van-tét là một trong những nhà văn có ảnh hưởng lớn nhất đối với văn học Tây Ban Nha. Một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông là Đôn Ki-hô-tê, vẫn được người đọc yêu thích. Một trong những cảnh ấn tượng nhất của tác phẩm là Đôn Ki-hô-tê đánh nhau với cối xay gió.
Khi nhìn thấy nhiều cối xay gió, Đôn Ki-hô-tê nghĩ đó là 'ba bốn chục tên khổng lồ ghê gớm' và quyết tâm chiến đấu với chúng để trở nên giàu có. Trong tâm trí anh, những cối xay gió là kẻ thù.
Bất chấp lời khuyên của Xan-chô Pan-xa, Đôn Ki-hô-tê tấn công những cối xay gió, cho rằng đó là lời thiện nghệ của một hiệp sĩ. Mặc dù Xan-chô Pan-xa có lập luận thực tế, nhưng Đôn Ki-hô-tê cho rằng đó là suy tưởng của kẻ yếu đuối.
Trong trận chiến, Đôn Ki-hô-tê tỏ ra dũng cảm và tự tin, nhưng cũng mắc phải chứng hoang tưởng nặng nề. Ông mơ mộng về việc thực thi công lý nhưng cuối cùng chỉ là mơ ước.
Mặc cho sự đau đớn và thất bại, Đôn Ki-hô-tê vẫn không nhận ra sự thật và vẫn tiếp tục trong ảo tưởng của mình. Trong khi đó, Xan-chô Pan-xa tỏ ra thực tế và tỉnh táo.
Đôn Ki-hô-tê, dù mơ mộng và hoang đường, nhưng vẫn đáng thương khi phải chịu đựng hậu quả của sự hiện thực. Trong khi Xan-chô Pan-xa lại thể hiện sự nhận thức và sáng suốt.
Sau trận đánh, Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa tiếp tục cuộc hành trình phiêu lưu, từng sự kiện nhỏ trong cuộc sống hàng ngày phản ánh rõ tính cách của họ và sự đối lập giữa họ. Đôn Ki-hô-tê không quan tâm đến ăn uống và thường thức đêm để nhớ về người yêu, trong khi Xan-chô Pan-xa thích cuộc sống bình dị và thực tế.
Hai nhân vật trong câu chuyện hoàn toàn đối lập nhau, mặc dù có những điểm tích cực và tiêu cực riêng biệt. Đôn Ki-hô-tê, mặc dù có tình tiết hoang tưởng, nhưng lại có những phẩm chất đáng quý, còn Xan-chô Pan-xa thì tỉnh táo và tốt bụng nhưng không có hoài bão. Đây là điểm nhấn trong tác phẩm của Xéc-van-tét, mang lại nhiều bài học trong cuộc sống.
Đánh nhau với cối xay gió là một phần của tác phẩm lớn Đôn-ki-hô-tê của Xéc-van-tét, thể hiện tư tưởng và nghệ thuật của tác giả.
Xéc-van-tét là một nhà văn nổi tiếng người Tây Ban Nha, và Đôn-ki-hô-tê là tác phẩm nổi tiếng nhất của ông. Đoạn trích từ Đánh nhau với cối xay gió thể hiện sự đối lập giữa Đôn-ki-hô-tê và Xan-chô-pan-xa.
Mặc dù có tiêu đề là Đánh nhau với cối xay gió, nhưng nội dung chủ yếu là về sự đối lập giữa Đôn-ki-hô-tê và Xan-chô-pan-xa.
Đôn-ki-hô-tê là một hiệp sĩ dũng cảm, có lí tưởng cao cả nhưng sống trong hoang tưởng. Thân hình lão gầy gò, cao lênh khênh, Đôn-ki-hô-tê mang trong mình khát vọng trở thành hiệp sĩ như trong truyện.
Đôn-ki-hô-tê nhìn thấy cối xay gió là bọn 'khổng lồ ghê gớm', và quyết định tiêu diệt chúng. Dù bại trận, Đôn-ki-hô-tê vẫn hoang tưởng và cho rằng thất bại là do lão pháp sư biến tên khổng lồ thành cối xay gió để cướp vinh quang của mình.
Xan-chô Pan-xa đối lập hoàn toàn với Đôn-ki-hô-tê, là một người nông dân thực dụng. Xan-chô Pan-xa nhận làm giám mã cho Đôn-ki-hô-tê với hi vọng hưởng thành quả. Ông luôn tỉnh táo, nhưng chỉ quan tâm đến bản thân mình.
Tác giả đã sử dụng nghệ thuật tương phản để làm nổi bật sự khác biệt giữa Đôn-ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa, cả về ngoại hình và tính cách. Giọng điệu phê phán, hài hước nhẹ nhàng mà thâm thúy.
Đoạn trích đã xây dựng thành công cặp nhân vật tương phản: Đôn-ki-hô-tê và Xan-chô, với những mặt tích cực và tiêu cực, bổ sung cho nhau. Tác giả chế giễu lí tưởng hiệp sĩ lỗi thời và thị hiếu tầm thường, bày tỏ khát vọng cao cả.