Cảm nhận khổ cuối trong bài thơ Viếng Lăng Bác được chọn lọc 5 mẫu hay nhất, giúp học sinh lớp 9 hiểu sâu sắc hơn về những cảm xúc nghẹn ngào, lưu luyến của nhà thơ Viễn Phương khi rời lăng Bác.

Khổ thơ cuối của Viếng lăng Bác tràn ngập cảm xúc đã kết thúc tác phẩm. Điều này cho thấy tình cảm sâu sắc của cả dân tộc Việt Nam dành cho Bác Hồ yêu quý. Mời các bạn cùng đọc bài viết dưới đây của Mytour để hiểu rõ hơn về đề tài này và cải thiện kiến thức môn Văn lớp 9:
Đoạn văn cảm nhận khổ cuối trong bài thơ Viếng Lăng Bác
Mai trở về miền Nam, nước mắt tuôn trào
Ước ao thành chim hót quanh lăng Bác
Ước ao trở thành đóa hoa thơm phức khắp nơi
Ước ao trở thành cây tre trung hiếu ở đây...
Khổ thơ cuối thể hiện sự lưu luyến, đau đớn của nhà thơ khi phải rời bỏ miền Nam. Trong lúc chia tay, niềm nhớ nhung, nỗi đau lòng vượt trên và rơi thành dòng nước mắt:
Cảm nhận khổ cuối trong bài thơ Viếng Lăng Bác - Mẫu 1
Mọi cuộc gặp gỡ đều đến lúc phải chia ly. Nỗi nhớ thương, đau buồn kìm nén đã đến lúc không thể kiềm chế nữa và tuôn trào thành dòng nước mắt:
Mai trở về miền Nam, nước mắt tuôn trào
Ước ao thành chim hót quanh lăng Bác
Ước ao trở thành đóa hoa thơm phức khắp nơi
Ước ao trở thành cây tre trung hiếu ở đây...
Ước ao được biến hình thành con chim, đoá hoa, cây tre để gìn giữ, trang trí cho nơi vị lãnh tụ kính yêu yên nghỉ. Hình ảnh cây tre lặp lại cuối bài tạo ấn tượng sâu sắc, thể hiện lòng kính trọng và lòng biết ơn không biên giới dành cho Bác. Cụm từ 'muốn làm', cấu trúc câu lặp lại tạo ra nhịp điệu dồn dập, diễn tả tình cảm, khao khát trào dâng mãnh liệt. Bài thơ dường như kết thúc trong sự cách xa về vị trí địa lý nhưng lại tạo ra sự gần gũi trong tình cảm, ý chí. Vậy là bước chân ra đi, nhưng trái tim của người con miền Nam vẫn ở lại. Tiếng lòng đó, ước vọng đó không chỉ thuộc về tác giả mà đã trở thành tiếng lòng chung của nhiều người.
'Viếng lăng Bác' là một bài thơ sâu sắc, giàu ý nghĩa, và trữ tình với việc sử dụng ngôn ngữ lãng mạn, phong phú và âm điệu đa dạng, khiến cho bài thơ này nhanh chóng được đông đảo bạn đọc chấp nhận. Chính điều này đã khiến cho nó sớm trở thành một bài hát sâu lắng, truyền cảm và quen thuộc với mỗi người dân Việt Nam.
Cảm nhận khổ thơ cuối trong bài Viếng Lăng Bác - Mẫu 2
Nếu ở ba khổ thơ đầu, tác giả cố gắng kiềm chế cảm xúc sâu thẳm trong lòng, thì đến khổ thơ cuối, khi phải chia xa người, trái tim lại nặng trĩu, cảm xúc bất ngờ trào dâng:
'Mai trở về miền Nam, nước mắt tuôn trào'
Rời xa Bác, làm sao không cảm thấy buồn bã, không khao khát được ở lại. Dù mới đặt chân đến gần Bác nhưng vì một lý do nào đó mà phải chia tay, cảm giác trong lòng thật sự xúc động khó diễn tả. Tác giả cũng đã thổ lộ mong muốn, khao khát của mình:
'Muốn trở thành con chim hót quanh lăng Bác
Muốn trở thành đóa hoa tỏa hương đâu đó
Muốn trở thành cây tre trung hiếu ở đây.'
Từ 'muốn trở thành' đã được nhắc lại 3 lần, cho thấy sự hấp tấp, lòng khao khát mãnh liệt của nhà thơ. Chỉ muốn trở thành một chú chim nhỏ để hót vang quanh lăng Bác mỗi ngày, muốn trở thành một đóa hoa để lan tỏa hương thơm dịu, để thắm sắc cho nơi này. Và lời ước nguyện cuối cùng của tác giả:
'Muốn trở thành cây tre trung hiếu ở đây'
Mỗi người đều là một cây tre trung hiếu với Bác, và cả hàng tre là tất cả dân tộc trung hiếu với Người. Mong được trung thành và biết ơn Người suốt đời. Luôn học hỏi và đi theo con đường cách mạng lý tưởng của Người. Ước nguyện không chỉ của riêng Viễn Phương mà còn là ước nguyện của dân tộc miền Nam, của toàn dân tộc.
Cảm nhận cuối cùng về bài thơ Viếng Lăng Bác - Mẫu 3
Nếu ở khổ thơ đầu, nhà thơ tự giới thiệu là một người con miền Nam đến thăm Bác, thì trong khổ thơ cuối, nhà thơ lại nói về sự chia xa Bác. Nghĩ đến ngày mai khi trở về miền Nam, xa Bác, xa Hà Nội, tình cảm trong lòng nhà thơ không còn được kìm nén, mà được bộc lộ, thể hiện ra ngoài:
Mai về miền Nam, lòng trào nước mắt
Ước ao trở thành con chim hót quanh lăng Bác
Ước ao trở thành đóa hoa tỏa hương nơi đâu
Ước ao trở thành cây tre trung hiếu ở đây…
Câu thơ “Mai về miền Nam, lòng trào nước mắt” như một lời chia biệt. Lời đơn giản này diễn tả tình cảm sâu sắc. Từ “trào” thể hiện một cảm xúc mạnh mẽ, lòng tiếc nuối, lòng khát khao không muốn rời xa nơi Bác nghỉ. Đây không chỉ là tâm trạng của nhà thơ mà còn là của nhiều trái tim khác. Dù chỉ ở bên Bác trong thoáng chốc nhưng chẳng ai muốn xa Bác vì Người quá ấm áp, quá rộng lớn.
Mặc dù lưu luyến muốn được ở bên Bác mãi mãi nhưng nhà thơ hiểu rằng đến lúc phải trở về miền Nam. Và chỉ có thể gửi đi tấm lòng của mình bằng cách muốn hòa mình vào những cảnh vật xung quanh lăng để luôn ở bên Người trong thế giới của Người:
Mong muốn trở thành con chim hót quanh lăng Bác
Mong muốn trở thành đóa hoa tỏa hương nơi đây
Mong muốn trở thành cây tre trung hiếu ở đây…
Điệp ngữ “mong muốn trở thành” cùng với hình ảnh thiên nhiên đẹp như “con chim”, “đóa hoa”, “cây tre” đã thể hiện ước muốn tha thiết, mãnh liệt của tác giả. Nhà thơ ao ước được hóa thân thành con chim nhỏ cất tiếng hót làm vui lăng Bác, thành đóa hoa đem sắc hương, điểm tô cho vườn hoa quanh lăng. Đặc biệt là ước nguyện “Mong muốn trở thành cây tre trung hiếu ở đây” để nhập vào hàng tre bát ngát, canh giữ giấc ngủ thiên thu của Người.
Hình ảnh cây tre tượng trưng một lần nữa được nhắc lại, khiến bài thơ có kết cấu đầu cuối tương ứng. Hình ảnh hàng tre quanh lăng Bác được lặp lại ở câu thơ cuối như mang thêm nghĩa mới, tạo ấn tượng sâu sắc, làm dòng cảm xúc được trọn vẹn. “Cây tre trung hiếu” là hình ảnh ẩn dụ thể hiện lòng kính yêu, sự trung thành vô hạn với Bác, nguyện mãi mãi đi theo con đường cách mạng mà Người đã dẫn dắt. Đó là lời hứa thủy chung của riêng nhà thơ và cũng là ý nguyện của đồng miền Nam, của mỗi chúng ta nói chung với Bác.
Cảm nhận về khổ thơ thứ tư trong bài Viếng Lăng Bác
Khổ cuối (khổ thơ thứ tư) là cảm xúc của nhà thơ khi rời khỏi. Nhà thơ lưu luyến muốn được ở mãi bên lăng Bác. Lòng nhớ thương, đau xót kìm nén đã vỡ òa thành nước mắt: “Mong muốn trở về miền Nam, lòng thương trào nước mắt'. Tình cảm chắp cánh cho ước mơ, nhà thơ mong muốn được hóa thân, hòa nhập vào cảnh vật ở bên làng Bác:
'Ao ước trở thành chim hót quanh lăng Bác
Ao ước làm đóa hoa tỏa hương nơi đây
Ao ước trở thành cây tre trung hiếu ở đây.'
Hình ảnh cây tre được lặp lại để tạo nên ấn tượng sâu sắc và làm cho dòng cảm xúc trở nên đầy đủ. Cây tre khách thể đã hòa nhập với cây tre chủ thể. Hình ảnh ẩn dụ này thể hiện lòng kính yêu và trung thành vô hạn đối với Bác, luôn đi theo con đường của Bác. Các điệp ngữ “ao ước trở thành” cùng với các hình ảnh thơ mộng đi kèm tạo ra một giai điệu thơm ngát, diễn đạt tình cảm, khát vọng dâng trào mãnh liệt. Bài thơ dường như kết thúc trong sự xa cách của không gian nhưng lại gợi lên sự gần gũi trong tình cảm, ý chí. Đây cũng là những tâm tư chân thành mỗi khi ai đó đến viếng Bác, đặc biệt là những người con miền Nam với tình cảm xa xôi, và cả những người chưa từng đặt chân đến lăng Bác nhưng lòng vẫn hướng về Người.