Bé Thu là một cô bé mạnh mẽ, có tính cách mạnh mẽ, đôi khi cũng hơi nghịch ngợm. 12 bài Cảm nhận về nhân vật bé Thu đáng đọc dưới đây sẽ giúp các em học sinh lớp 9 hiểu sâu hơn về tình cảm và mối quan hệ.
Truyện ngắn Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng gợi lại cảm xúc về tình cha con, cũng như thấu hiểu được những khó khăn mà chiến tranh mang lại cho con người. Hãy cùng Mytour khám phá để có nhiều góc nhìn mới cho bài văn của bạn:
Sơ đồ tư duy Cảm nhận về nhân vật Bé Thu
Cấu trúc cảm nhận bé Thu trong Chiếc lược ngà
1. Phần mở đầu
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Quang Sáng, tác phẩm Chiếc lược ngà và nhân vật bé Thu.
2. Nội dung chính
* Bối cảnh:
- Ba đi chiến trận xa nhà, cho đến khi bé Thu lên 8 tuổi ba mới trở về nhà thăm.
- Khi bé Thu nhận ra ba, cô không thể nhận ra vì vết sẹo trên gương mặt.
* Tiến triển tâm lý của nhân vật bé Thu:
- Khi chưa nhận ra ba: nghi ngờ, tránh né; chỉ trò chuyện mà không gọi là cha.
- Khi nhận ra ba: Gọi ba, lao đến và ôm chặt ba, sự hối tiếc, ân hận, và tình cảm với ba hiện hữu mạnh mẽ, phát ra sự cuống quýt và nỗi hối hận.
* Đánh giá:
- Về nhân vật: Bé Thu là một cô bé nghịch ngợm nhưng sâu kín trong lòng cô là tình yêu thương vô điều kiện dành cho cha.
- Về cách xây dựng nhân vật: Phác họa tính cách của nhân vật trẻ, mô tả sống động, tôn trọng tình cảm thiếu nhi.
3. Phần kết
- Tiếp tục khẳng định vẻ đẹp của nhân vật bé Thu và giá trị về cả nội dung lẫn nghệ thuật của tác phẩm.
....
Cảm nhận ngắn về nhân vật bé Thu
Nguyễn Quang Sáng sinh năm 1932, quê ông ở tỉnh An Giang. Ông tham gia vào hai cuộc kháng chiến chống Thực Dân, Đế Quốc và cũng tham gia vào cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Ông bắt đầu sáng tác văn học khi đang ở chiến trường Nam Bộ, viết nhiều thể loại như tiểu thuyết, truyện ngắn, kịch,... Trong tập truyện “Chiếc lược ngà”, câu chuyện về tình cảm cha con giữa bé Thu và ông Sáu đã làm cho người đọc cảm động và thấu hiểu những đau khổ mà chiến tranh gây ra.
Hình ảnh của bé Thu là trọng tâm trong câu chuyện. Tác giả mô tả cô bé là một đứa trẻ bướng bỉnh nhưng có tình yêu thương sâu sắc đối với cha. Sau khi hiểu ra mọi chuyện, cô bé thể hiện sự tình cảm và lòng biết ơn đối với cha mình. Tuy nhiên, sự trở về của ông Sáu sau chiến tranh không nhận được sự chào đón từ bé Thu. Sự xa lánh và lạnh lùng của bé Thu đã làm đau đớn ông Sáu. Nhưng cuối cùng, sự hiểu biết và tình cảm gia đình đã giúp bé Thu vượt qua và gọi ông Sáu là cha.
Sau khi ông Sáu được nghỉ phép ba ngày, bé Thu tỏ ra lạnh lùng và xa lánh ông Sáu. Tình cảm của bé dành cho ông Sáu dần giảm đi, thể hiện qua những lời nói và hành động thái quá. Điều này khiến cho ông Sáu đau lòng. Cuối cùng, một cuộc gặp gỡ ngoài dự kiến đã làm thay đổi tất cả. Bé Thu đã thể hiện tình cảm và lòng biết ơn đối với ông Sáu, và từ đó, họ đã tái thiết mối quan hệ cha con.
Câu chuyện “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng thể hiện sự khốc liệt của chiến tranh, không chỉ gây tổn thương về vật chất mà còn làm hỏng tình cảm gia đình. Tuy nhiên, qua câu chuyện, ta cũng thấy được giá trị thiêng liêng của tình cảm gia đình, và khả năng của con người để tha thứ và hiểu biết. Bé Thu, sau khi nhận ra cha, đã thể hiện lòng biết ơn và tình cảm sâu sắc đối với ông Sáu, thể hiện rằng tình thương gia đình vẫn còn tồn tại và vượt qua mọi khó khăn.
Tác phẩm “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng vẫn giữ nguyên giá trị của mình cho đến ngày nay. Nó là một tác phẩm đầy cảm xúc, làm cho người đọc cảm thấy xúc động và suy tư về ý nghĩa của tình cảm gia đình trong cuộc sống.
Cảm nhận đặc biệt về bé Thu
Có những đoạn viết khiến người đọc không kìm được nước mắt khi chứng kiến những khó khăn, đau đớn và nước mắt. Nhân vật bé Thu trong truyện ngắn 'Chiếc lược ngà' của Nguyễn Quang Sáng luôn gây ấn tượng mạnh mẽ với người đọc.
'Chiếc lược ngà' được viết vào năm 1966, trong bối cảnh chiến tranh đang diễn ra gay gắt. Bé Thu, dù mới lên 8 tuổi, đã phải đối mặt với những tình huống đau lòng, đầy xúc động. Tình yêu thương giữa cha con đã được thể hiện một cách chân thành và cảm động.
Mặc dù chỉ mới 8 tuổi, bé Thu đã được tạo hình rõ ràng và cá tính mạnh mẽ. Sự kiên định và quyết đoán của cô bé đã thể hiện rõ trong việc không chấp nhận sự hiện diện của cha mình. Tác giả đã thành công trong việc mô tả tâm trạng và tính cách của bé Thu, tạo nên một nhân vật đầy sức sống và đầy ấn tượng.
Sự bướng bỉnh và lạnh lùng của bé Thu đối với cha được thể hiện qua hành động và lời nói. Tuy nhiên, qua các tình huống, người đọc cũng thấu hiểu được lòng biết ơn và tình cảm sâu sắc của bé Thu dành cho cha mình.
Suy nghĩ đã thúc đẩy bé Thu hành động quyết liệt, từ chối tình thương của ba. Cô trở nên kiên cường hơn trong cuộc kháng chiến sau này.
Nguyễn Quang Sáng không chỉ miêu tả tâm lý của bé Thu mà còn thể hiện tình yêu thương của ba đối với con. Bé Thu chỉ nhận ra tình yêu của cha khi nghe về vết thương chiến tranh trên khuôn mặt của ông.
Cảnh bé Thu gọi tiếng 'ba' làm người đọc cảm động và xót xa. Tình yêu thương của bé Thu cho ba đã được thể hiện một cách mãnh liệt và sâu sắc.
Tính cách ngang tàng, bướng bỉnh cùng tình yêu thương đặc biệt dành cho ba đã định hình con đường tương lai của bé Thu.
Việc tạo ra nhân vật bé Thu với những tính cách và tình cảm đặc biệt đã làm cho người đọc cảm nhận sâu sắc về tình mẹ, tình cha và lên án tình hình chiến tranh.
Cảm nhận tốt nhất về nhân vật bé Thu
Trên hết, tình yêu gia đình là điều quý báu nhất trên thế giới. Tác phẩm 'Chiếc lược ngà' của Nguyễn Quang Sáng đã thể hiện một cách rõ ràng tình yêu cha con thiêng liêng giữa ông Sáu và bé Thu.
Bé Thu được mô tả là một cô bé mạnh mẽ và bướng bỉnh, nhưng cũng có trái tim yêu thương sâu sắc. Mặc dù ban đầu không chấp nhận ông Sáu là cha, nhưng sau này cô đã nhận ra tình yêu thương của ông và chấp nhận ông làm cha. Tình yêu này dần dần trở nên sâu đậm trong lòng cô.
Từ nhỏ, bé Thu đã có tình yêu sâu đậm đối với cha mình. Dù ban đầu cô từ chối chấp nhận ông Sáu là cha, nhưng tình yêu của cô dành cho ông không hề giảm đi. Thậm chí, trong tiềm thức của cô, ông Sáu luôn là cha thật sự của cô.
Tình yêu của bé Thu dành cho cha là không gianh ghét, dù ông không ở bên cô nhưng cô vẫn yêu ông mãi mãi. Tình yêu này đã là nguồn động viên lớn lao cho cô trong những thời kỳ khó khăn. Nó đã làm cho cuộc sống của cô trở nên ấm áp và đầy đủ, ngay cả khi thiếu vắng ông.
Tình yêu bé Thu dành cho cha là tình yêu cao quý nhất, tỏa sáng từ khi còn nhỏ. Dù ông Sáu đã ra đi nhưng tình yêu ấy vẫn tiếp tục lớn dần theo thời gian, không bao giờ phai nhạt. Đó là tình yêu đơn giản nhưng sâu đậm, là nguồn động viên lớn lao trong cuộc sống của bé Thu.
Tình yêu cha con là điều vĩ đại và vĩnh cửu. Đừng để lòng hối tiếc khi mất đi cha mới nhận ra giá trị của tình yêu ấy.
Tác phẩm của Nguyễn Quang Sáng đã vẽ nên hình ảnh bé Thu với tình yêu cha chân thành và sâu sắc, gợi lên nhiều cảm xúc trong lòng người đọc.
Cảm nhận về nhân vật bé Thu
'Chiếc lược ngà' của Nguyễn Quang Sáng, mặc dù kể về chiến tranh nhưng lại là câu chuyện về tình cảm gia đình, về tình yêu thương cha con thiêng liêng. Bé Thu là một nhân vật đáng yêu, mạnh mẽ và đầy tình thương đối với cha mình.
Nhân vật chính của câu chuyện là ông Sáu. Ông Sáu ra đi chiến đấu khi bé Thu còn bé. Trong suốt bảy năm, bé sống với mẹ, thiếu sự yêu thương của cha. Khi Thu đã tám tuổi, ông mới có cơ hội trở về thăm con. Nhưng vết sẹo trên mặt ông đã khiến bé Thu không chấp nhận ông là cha. Lúc bé Thu hiểu ra, thì cha phải rời đi. Sự chia ly trên bến sông gợi lên nước mắt của mọi người. Chiến tranh đã cướp đi ông Sáu mãi mãi. Chiếc lược ngà là kỷ vật cuối cùng, mối liên kết duy nhất giữa cha và con.
Dưới bút của nhà văn, bé Thu trở nên ương bướng, bướng bỉnh, và có cá tính mạnh mẽ. Bé từ chối nhận ông Sáu là cha vì vết sẹo trên mặt ông. Mặc dù đã được ông thăm, nhưng bé vẫn từ chối gọi ông Sáu là ba.
Mặc dù ông Sáu đã cố gắng gần con, nhưng bé Thu vẫn tỏ ra xa lánh và ương ngạnh. Sự cứng đầu của bé được miêu tả rất sinh động. Khi mẹ bảo gọi ba về ăn cơm, bé trả lời trống trải. Dù ông Sáu chờ đợi bé gọi một tiếng ba, bé lại từ trong bếp nói 'Cơm chín rồi' và đánh lừa mẹ.
Bé Thu ngang ngạnh đến mức không gọi ông Sáu là ba ngay cả khi được đặt trong tình huống khẩn cấp. Bé không nhường bộ, không gọi ông là ba như ông mong đợi. Hành động quả cảm của bé khiến ông Sáu cười trước sự bướng bỉnh của con.
Xung đột leo thang khi bé Thu hất cái trứng cá mà ông Sáu đã gắp cho bé. Ông Sáu không chịu nổi sự lạnh lùng của bé, ông nổi giận và đánh vào mông bé. Nhưng bé không khóc, chỉ gắp trứng và đi ra ngoài, cố ý kêu rối rít.
Những chi tiết nhỏ mà tinh tế này chứng tỏ tác giả rất hiểu tâm lý trẻ em. Trẻ con thường rất ngây thơ nhưng cũng đầy cứng đầu. Đặc biệt là khi họ hiểu lầm, họ kiên quyết từ chối tình cảm của người khác mà không suy nghĩ. Điều đó rõ ràng với một cô bé cá tính, bướng bỉnh như Thu.
Người đọc thường cảm thấy giận em và thương ông Sáu. Nhưng thực ra, em vẫn là một cô bé đáng yêu. Sự thay đổi trên khuôn mặt của ông Sáu chưa ai giải thích với nó. Tình yêu và sự trung thành của em dành cho người cha trong bức ảnh chụp chung với má, người cha với gương mặt không có vết sẹo dài.
Trong tâm hồn em chỉ có hình ảnh duy nhất của người cha trong bức ảnh chụp chung với má. Cho nên, em hoàn toàn từ chối và không chấp nhận tất cả tình thương của ông Sáu dành cho mình. Sự ương ngạnh, bướng bỉnh của bé Thu khiến cho em không chấp nhận ông Sáu là cha, chứng tỏ tình yêu của em dành cho cha thật mãnh liệt. Em chỉ gọi và chấp nhận tình thương của cha khi em chắc chắn rằng đó là cha mình.
Cùng với cá tính ương ngạnh, bướng bỉnh, mạnh mẽ, ta cũng nhận ra bé Thu là một cô bé giàu tình cảm và yêu quý cha mình. Sau khi được bà ngoại giải thích và hiểu về vết sẹo dài trên mặt của cha, ông Sáu, em hối tiếc vì bấy lâu nay đã có những hành động ngược lại cha mình. Đêm đó, em cảm thấy buồn bã và hối tiếc, ngày mai ba đã ra đi làm sao có thể chuộc lại lỗi lầm mình đã gây ra.
Sáng hôm sau, khi ông Sáu chuẩn bị chào từ biệt mọi người lên đường, nó chỉ dám đứng từ xa nhìn ba nó. Mặt nó trở nên buồn rầu. Khi ông Sáu chào từ biệt nó, tình cảm cha con trỗi dậy mạnh mẽ, không thể kiềm chế cảm xúc của mình được nữa, nó bỗng kêu thét lên: “Ba…a…a…ba!”. Tiếng kêu của nó như tiếng xé, xé sự im lặng và xé cả ruột gan mọi người, nghe thật xót xa. Đó là tiếng “ba” mà nó đã chờ đợi trong mấy năm qua chợt vỡ tung ra từ đáy lòng nó. Tiếng “ba…a…a…ba” ấy chứa đựng tất cả tình yêu thương, lòng mong đợi, niềm hạnh phúc tột cùng và cả những xót xa, tủi hận mà nó cố kìm nén trong lòng bấy lâu. Nó muốn cho cha nó biết tình yêu mà nó dành cho cha nó là rất lớn, rất nhiều, nhiều đến vô cùng vô tận.
Âm thanh đó vang lên đầy chua xót, bày tỏ được biết bao tình yêu thương cùng nỗi xót xa ân hận của tôi dành cho cha. Rồi, như con sóc, tôi lao lại ôm chầm lấy cha, hôn lên tóc cha và thậm chí cả vết sẹo dài trên gương mặt cha. Bây giờ, không còn sợ hãi, chỉ còn niềm hạnh phúc, tự hào và lòng biết ơn khi được cha ôm vào lòng, được cha nâng niu và che chở. Đây là khoảnh khắc thiêng liêng mà tôi đã mong đợi từ lâu. Tôi khóc, tôi ôm cha chặt hơn, như muốn giữ cha lại mãi.
Cha dịu dàng, nói với tôi rằng hãy mua cho tôi một chiếc lược. Không chỉ để nhận một món quà mà còn để nhắc nhở cha rằng ở quê hương, con đang chờ đợi cha chiến đấu, đuổi đánh kẻ thù để sớm gặp lại cha.
Khi nhận được chiếc lược ngà, món quà cuối cùng mà cha để lại, tôi hiểu được tình thương của cha dành cho mình. Tôi tự hào về cha, và khi lớn lên, tôi sẽ tiếp tục nối tiếp truyền thống đấu tranh dũng cảm của cha. Hình bóng của cha sẽ mãi sống trong trái tim của tôi. Đó cũng là chiến thắng của tình người và tình cảm gia đình trong hoàn cảnh khó khăn của chiến tranh.
Qua hành động và cảm xúc của tôi, người đọc có thể cảm nhận được tình cảm sâu sắc, mạnh mẽ nhưng cũng rất rõ ràng của tôi. Sự cứng đầu và ương ngạnh của tôi là biểu hiện của một cá tính mạnh mẽ, nhưng cách thể hiện tình cảm của tôi vẫn rất trong sáng, hồn nhiên. Tác giả đã hiểu biết sâu sắc về tâm lí trẻ thơ và mô tả một cách sinh động về lòng yêu mến và trân trọng những tình cảm trong sáng của tuổi thơ.
Truyện 'Chiếc lược ngà' đã thể hiện một cách cảm động tình cha con thắm thiết, sâu nặng và cao đẹp giữa cha con ông Sáu trong hoàn cảnh khó khăn của chiến tranh. Truyện cũng gợi nhắc người đọc về những mất mát đau đớn, khó khăn mà chiến tranh gây ra cho nhiều người, cho nhiều gia đình. Nhân vật tôi là biểu tượng sống động của những nạn nhân nhỏ bé, vô tội của chiến tranh, và là một lời tố cáo mạnh mẽ về sự xâm lược phi lý và tàn bạo của kẻ thù.
Phản ánh về bé Thu trong câu chuyện 'Chiếc lược ngà'.
Nhân vật bé Thu được tạo hình một cách tự nhiên và sâu sắc bởi tác giả. Bé Thu là một cô bé mạnh mẽ, kiên định nhưng lại có tình yêu cha vô biên. Hình ảnh của ông Sáu trong tâm trí bé Thu luôn được bảo vệ bởi sự trong trắng, mạnh mẽ và không thể xâm phạm.
Khi gặp ông Sáu tại bến, nghe thấy tiếng gọi, Thu 'ngơ ngác, mặt tái đi, rồi bỏ chạy và kêu lên: 'mẹ, mẹ'.'
Trong ba ngày nghỉ, Thu tránh xa ông Sáu trong khi ông cố gắng gần gũi với cô, nhưng Thu không bao giờ gọi ông là 'ba'. Dù bị đe dọa, Thu vẫn kiên quyết không gọi tên ông. Dù mẹ dọa đánh, Thu vẫn không nói tiếng 'ba'. Bị đặt vào tình huống khó khăn, cô muốn khóc nhưng vẫn cố gắng chắt nước mắt mà không gọi tên ông.
Xung đột leo thang khi Thu vô tình làm rơi trứng cá, cơm văng ra khỏi bát - bị trừng phạt, nhưng không khóc. Cô chạy đến nhà bà ngoại và gọi thật to để thu hồi dây thuyền.
Bé Thu thật là một cô bé ương ngạnh, cứng đầu và gan dạ. Ngay cả bác Ba cũng phải thốt lên 'bé này thực sự là đứa trẻ khó tính', và ông Sáu không kìm được mình: 'Mày thật cứng đầu quá vậy?' Thái độ này của bé, mặc dù đầy bướng bỉnh, nhưng lại là một biểu hiện tuyệt vời của tình cha con. Lý do bé không chấp nhận ông là cha thật đơn giản, phù hợp với tính cách bất ngờ nhưng hợp lý của trẻ con.
Trước khi ông Sáu trở về, mỗi ngày bé đều trông mong. Khi chị Sáu đến thăm ông Sáu nhiều lần, bé muốn đi cùng nhưng mẹ không cho vì đường xa và nguy hiểm. Khi biết ông Sáu chính là cha mình, bé hối hận và lo lắng cho ngày mai. Trước khi ông Sáu lên đường, tình cảm cha con đã trở lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhất, mang lại cho người đọc nỗi xúc động sâu lắng nhất.
Trong ngày cuối cùng trước khi ông Sáu ra đi, bé Thu ở lại ngủ cùng bà ngoại. Trong đêm đó, bà đã giải thích cho bé hiểu về tình hình. Bé biết ông Sáu chính là cha mình và hiểu về vết sẹo trên mặt ông từ những trận chiến. Sau khi hiểu được sự thật này, bé không thể ngủ được cả đêm, hối hận về những hành động xấu xa đã làm với ông. Lúc này, bé không chỉ yêu quý cha mà còn rất thương ông.
Người đọc được chứng kiến một cuộc chia ly đầy xúc động vào sáng hôm sau, trước khi cha nó lên đường. Thu cũng có mặt trong buổi tiễn đưa nhưng tâm trạng khác biệt hoàn toàn: 'Nó không còn bướng bỉnh hay cau có nữa, mặt nó sầm lại buồn rầu. Khi đối mặt với ông Sáu, đôi mắt bé sáng lên trong xúc động.' Đôi mắt sáng lên này đang chứa đựng biết bao cảm xúc sâu sắc.
Tiếng gọi cha từ đáy lòng bé trỗi dậy mạnh mẽ. Khát khao tình cha mà bé đã kìm nén suốt nhiều năm bỗng bật ra. Ban đầu là tiếng gọi 'Ba...a...a ba'. Tiếng gọi thân thương, tiếng gọi ông Sáu đã chờ đợi suốt hơn 7 năm, cuối cùng ông cũng được thực hiện.
Khi 'nó vừa kêu vừa chạy ôm chặt cổ ba, hôn khắp người ông Sáu, hôn cả vết sẹo dài trên má ông, cái vết sẹo trước kia nó ghê sợ và cảm thấy xấu xí vô cùng. Đến bây giờ, hiểu vì sao cha có vết sẹo, Thu thương cha nó lắm. Hành động của em như muốn xoa dịu nỗi đau đã gây ra cho cha. Sau khi nghe ông Sáu nói: 'Ba đi rồi ba về với con', bé Thu thét lên: 'Không!', hai tay ôm chặt lấy cổ cha, 2 chân cấu chặt người. Em khóc vì thương cha, vì ân hận đã không phải với cha, vì không biết đến bao giờ mới được gặp lại cha. Lúc này tất cả hành động của Thu đều gấp gáp dồn dập, trái hẳn lúc đầu.
Trong tâm hồn cô bé, tình yêu với cha đã có sự thay đổi. Ngoài tình yêu còn có tình thương rồi cao hơn cả là niềm tự hào vô bờ bến, niềm kiêu hãnh vô cùng vì người cha chiến sĩ, người cha hy sinh tuổi thanh xuân, cống hiến cả cuộc đời cho cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc. Giờ đây người cha ấy lại tiếp tục đi theo con đường vinh quang mà cả dân tộc ta đang đi.
Qua nhân vật bé Thu, người đọc nhận thấy, tác giả quả rất am hiểu tâm lý trẻ em nên đã diễn tả sinh động tình cảm của bé Thu trong cuộc chia tay cha con đầy cảm động. Ông còn rất yêu thương trẻ thơ và quý trọng những cảm xúc hồn nhiên, phẩm chất anh hùng cao đẹp của tuổi trẻ.
Cảm nhận về nhân vật bé Thu siêu hay
Chiếc lược ngà là truyện ngắn xuất sắc của nhà văn Nguyễn Quang Sáng. Với cảm hứng viết về tình cha con và nỗi đau do chiến tranh, chuyện đã để lại cho người đọc những rung động thấm thía. Đặc biệt là diễn biến tâm lý và tình cảm tính cách của bé Thu trong lần gặp cha cuối cùng khi ông Sáu về thăm nhà.
Bằng nghệ thuật kể chuyện theo phong cách Nam Bộ với những tình tiết bất ngờ, tác giả đã cho một nhân vật kể về nhân vật chính để làm cho câu chuyện thêm phong phú và đáng tin cậy. Đó là cách kể chuyện xen kẽ, từ đó ta nhìn thấy rõ được những biến cố tâm lý của nhân vật bé Thu.
Bé Thu là một cô bé có tính cách mạnh mẽ độc đáo. Vì xa cha và chỉ vì một vết sẹo mà em không nhận ra cha, khi nhận ra thì em phải xa cha mãi mãi. Tình yêu, nỗi đau và sự uất hận đã giúp bé Thu sau này trở thành một người phụ nữ dũng cảm.
Cha đi chiến đấu và xa nhà. Đến khi Thu lên tám tuổi, hai cha con mới gặp lại nhau. Cô bé trông đáng yêu, mới nhìn ông Sáu đã nhận ra ngay con gái mình. Nhưng niềm vui sau bao năm xa cách lại bị đáp lại bởi sự vội vã và xa lánh của bé Thu. Bé Thu không nhận ra cha của mình và cư xử ương ngạnh. Chiến tranh đã gây ra những tổn thương, và một đứa trẻ như Thu còn quá nhỏ để hiểu được.
Ngày cuối cùng, trước khi ông Sáu lên đường, tình cảm của bé Thu dành cho cha đã bùng cháy. Mọi thái độ của bé Thu đột ngột thay đổi. Khi đối diện với cha, đôi mắt của bé Thu bỗng chói sáng. Đằng sau đôi mắt ấy chắc đang ẩn chứa biết bao ý nghĩ và tình cảm. Lần đầu tiên bé kêu gọi 'Ba...ba' và ôm chặt cổ cha, hôn khắp người. Bé Thu khóc, khóc vì sự ân hận đã không nhận ra cha, khóc vì xót thương cha vì chiến tranh.
Từ giây phút bé Thu tỉnh táo, tính cách của bé đã thay đổi. Sự ương ngạnh đã biến thành tình yêu, thương yêu, tự hào về cha. Cuộc chia tay cuối cùng của bé Thu đã tạo ra một sức mạnh mới, rèn giũa để em trưởng thành, dũng cảm.
Tóm lại, qua diễn biến tâm lý của bé Thu ta thấy bé là người có tình cảm mạnh mẽ, sâu sắc, hồn nhiên, ngây thơ. Cá tính ấy của bé được tập trung thể hiện trong tình cảm cha con đằm thắm. Bé Thu đã để lại trong ta những ấn tượng sâu đậm về tình cảm mà bé dành cho cha. Người đọc thêm yêu mến bé Thu với tình cảm mạnh mẽ ấy.
Cảm nhận của em về nhân vật bé Thu trong truyện Chiếc lược ngà
Chiếc lược ngà là một trong những tác phẩm đầy xúc cảm về tình cha con trong thời chiến. Câu chuyện cha con của bé Thu và ông Sáu không lạ lẫm nhưng lại có màu sắc rất riêng. Nguyễn Quang Sáng đã có nhiều công phu để phân tích nhân vật Thu, điển hình của những cô bé nhỏ nhắn nhưng có sức mạnh phi thường, tuy có chút ngang ngạnh nhưng lại nhiều chiều sâu cảm xúc.
Bé Thu là một nhân vật của văn chương nhưng cũng hiện hữu một cách rất chân thực trong đời sống Việt Nam trong những năm tháng ròng rã của chiến tranh. Thời kì đó, những em bé có hoàn cảnh như Thu là không thiếu, tất cả đều do chiến tranh gây ra. Chiếc lược ngà được kể lại qua sự chứng kiến của anh Ba, người đồng đội của ông Sáu. Người đã lặng lẽ dõi theo từ đầu đến cuối câu chuyện cảm động về tình cảm cha con giữa ông Sáu và bé Thu. Qua sự quan sát tinh tế, sâu sắc của anh Ba, người đọc có thể hiểu sâu sắc hơn về tình cảm cha con thiêng liêng, bất tử của hai cha con ông Sáu.
Bé Thu trong câu chuyện, cũng như bao cô bé miền Nam khác, đều thiếu thốn tình cha từ nhỏ do chiến tranh gian khổ và kéo dài. Khi ông Sáu ra đi, em chưa đầy một tuổi, tám năm trời, cha con em chỉ biết nhau qua hai tấm ảnh. Ông Sáu xa nhà đi kháng chiến tám năm mới về thăm nhà, thăm con. Bé Thu không nhận ra cha vì vết sẹo trên mặt làm cha không giống trong bức ảnh chụp chung với má. Tám năm đã là cả quãng đời của một đứa trẻ như Thu, tám năm trong đời không biết mặt cha, không rõ nổi hình dung, bởi vậy, việc nhận cha một cách đột ngột với Thu quá bất ngờ, không dễ dàng để chấp nhận. Em đối xử với ba như người xa lạ. Thu không chịu nhận ông Sáu là ba.
Bé Thu vẫn còn rất nhỏ tuổi nhưng đã có cá tính mạnh mẽ. Là một cô bé tám tuổi bướng bỉnh nhưng đáng yêu và đặc biệt có tình yêu cha sâu sắc, mãnh liệt. Tình yêu ấy được thể hiện trong hai tình huống trái ngược nhau, trước và sau khi nhận ra cha.
Khi chưa chịu nhận anh Sáu là cha, ngay từ phút đầu tiên hai cha con gặp mặt, trái ngược với nỗi nhớ mong, sự sốt ruột của ông Sáu, bé Thu lại vụt chạy đi, nét mặt đầy nỗi sợ hãi kêu gào “má, má”, để lại anh Sáu đứng một mình, mặt đầy đau đớn, hai cánh tay buông xuống như gãy. Trong ba ngày anh Sáu ở nhà, anh không dám rời khỏi để ở bên con, vỗ về, chăm sóc và bù đắp sự thiếu thốn trong tám năm qua cho con nhưng bé Thu lại tỏ ra cứng đầu, không chịu nhận anh, cũng không chịu gọi anh một tiếng “cha” dù chỉ một lần.
Thu vẫn kiên định với suy nghĩ riêng của mình. Khi mẹ ép bé gọi ba vô ăn cơm, dọa đánh để bé gọi ba một tiếng, Thu vẫn nói trống không “vô ăn cơm! cơm chín rồi”, “con gọi rồi mà người ta không nghe”. Hai từ “người ta” mà Thu thốt lên làm ông Sáu đau đớn tột cùng. Thậm chí, ngay cả khi bị mẹ đặt vào một hoàn cảnh khó khăn để buộc Thu gọi ông Sáu một tiếng ba là chắt nước nồi cơm to đang sôi, Thu cũng lại nói trống không “cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái”. Thái độ ngang ngạnh, quyết liệt của bé Thu lại thể hiện sâu sắc tình cảm yêu thương dành cho cha. Đơn giản Thu không nhận ra cha là vì người tự nhận là cha kia không giống người cha mà em đã thấy trong bức ảnh. Cha em trong ảnh không có vết sẹo dài trên mặt như thế. Cô bé không tin, thậm chí là nghi ngờ. Không ai thể hiện được sự bất mãn thầm kín trong lòng của Thu, nghĩa là bé Thu chỉ dành tình cảm cho người cha duy nhất trong bức ảnh.
Sự nghi ngờ của Thu được giải tỏa khi nghe bà ngoại giải thích vì sao cha lại có vết thẹo dài trên má. Nghe những điều ấy, “nó nằm im, lăn lộn và thỉnh thoảng lại thở dài như người lớn”. Bởi thế, tình yêu cha trong Thu đã bùng cháy mãnh liệt vào cái giây phút bất ngờ nhất, giây phút ông Sáu lên đường. Tiếng “cha” mà ông Sáu đã chờ đợi từ lâu bất ngờ vang lên. Tiếng kêu của nó như tiếng xé, xé sự im lặng, xé cả ruột gan mọi người, nghe thật xót xa. Đó là tiếng “cha” nó cố đè nén trong bao nhiêu năm nay như vỡ tung từ đáy lòng nó. Đó là tiếng gọi của trái tim, của tình yêu trong lòng đứa bé tám tuổi mong chờ giây phút gặp cha không kém gì so với nỗi lòng của ông Sáu. Nó vừa kêu, vừa chạy xô tới, nhanh như một con sóc, nó chạy thót lên và dang hai tay ôm chặt lấy cổ cha nó. “Cha! Không cho cha đi nữa! Cha ở nhà với con!”. Tình cảm con với cha được thể hiện một cách mãnh liệt, mạnh mẽ, cuống quýt, hối hả và có phần hối hận. Đó là những cảm xúc đã dồn nén từ lâu bỗng vỡ òa ra, trong hoàn cảnh này là có chút đau đớn vì sắp phải xa cha.
Bé Thu là một cô bé rất đặc biệt, cách thể hiện tình cảm của cô bé ra bên ngoài cũng rất đặc biệt, mới có 8,9 tuổi nhưng lại có chính kiến rất rõ ràng, rất chín chắn và chững chạc so với lứa tuổi. Tình cảm cha con của ông Sáu được thể hiện một cách mạnh mẽ từ những cảm xúc của Thu. Tình cha con cao đẹp, thiêng liêng và bất diệt.
Cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện Chiếc lược ngà
Phản ánh về nhân vật bé Thu trong truyện Chiếc lược ngà - Mẫu 1
Nguyễn Quang Sáng đã sáng tác truyện ngắn Chiếc lược ngà vào năm 1966, thời điểm cuộc chiến chống Mĩ cứu nước ở miền Nam đang đối mặt với giai đoạn khốc liệt nhất. Tác phẩm này đã đồng lòng cổ vũ cho phong trào kháng chiến của quân và dân miền Nam.
Trong truyện ngắn Chiếc Lược Ngà của Nguyễn Quang Sáng, nhân vật bé Thu đã gây ấn tượng sâu sắc vào lòng người đọc bởi tình cảm yêu thương chân thành dành cho cha. Câu chuyện được xây dựng với nhiều tình tiết đầy xúc động, hấp dẫn: Khi ông Sáu tham gia kháng chiến chống Pháp, bé Thu mới chỉ một tuổi. Khi anh trở về thăm nhà, con gái anh đã 8 tuổi.
Tuy nhiên, bé Thu quyết không gọi ông Sáu là ba vì vết sẹo trên má của ông không giống với bức ảnh chụp chung với mẹ bé. Dù ông Sáu đã cố gắng gần gũi, bé Thu vẫn không chịu gọi ông là ba. Cho đến khi bé Thu nhận ra cha của mình, ông Sáu đã phải rời đi. Trước khi qua đời, ông hứa sẽ mang về một chiếc lược ngà cho con. Chiếc lược đã được làm xong nhưng không kịp trao cho con trước khi ông ra đi. Trước khi qua đời, ông nhờ bạn truyền lại chiếc lược ngà cho con gái.
Nhân vật bé Thu, mới chỉ 8 tuổi, là một cô bé cá tính, bướng bỉnh nhưng đầy ấn tượng. Bé Thu luôn kiên quyết không gọi ba, thậm chí khi bị ông Sáu phạt, bé vẫn giữ vững tính kiên quyết. Tác giả Nguyễn Quang Sáng đã tài tình tạo ra nhiều thử thách để thể hiện tính cách mạnh mẽ của bé Thu, dù là bị trừng phạt hay đối mặt với khó khăn.
Mặc dù bướng bỉnh, bé Thu vẫn giữ trong mình sự trong sáng và hồn nhiên của tuổi thơ. Nhà văn đã biết cách miêu tả chân thực và sinh động tâm hồn trẻ thơ. Bé Thu thể hiện sự cần sự quan tâm, sự che chở từ mọi người xung quanh, bất chấp tính cách cứng đầu của mình.
Khi bé Thu nhận ra cha, cô bé thể hiện một tình yêu sâu sắc và mãnh liệt. Tình cha con giữa họ bùng cháy vào phút ông Sáu phải ra đi. Dù không được sống bên cha từ nhỏ, bé Thu vẫn dành tình cảm bền bỉ cho cha, và khi cha phải rời đi, mọi cảm xúc trong bé Thu trào dâng lên. Tiếng gọi ba của bé Thu không chỉ làm ông Sáu khóc mà còn mang một giá trị thiêng liêng.
Trong việc phản ánh tâm lý của nhân vật bé Thu, một chi tiết quan trọng là vết sẹo. Đó là nguyên nhân của những hiểu lầm về tình cảm cha con mà Thu dành cho ba. Vết sẹo là dấu tích của chiến tranh, gây ra sự chia cắt trong gia đình và tạo nên niềm hận thù. Sau này, Thu trở thành một người phụ nữ dũng cảm, quyết đoán, tiếp tục con đường mà cha đã đi để bảo vệ dân tộc.
Nhân vật bé Thu trong truyện Chiếc Lược Ngà của Nguyễn Quang Sáng đã để lại ấn tượng sâu sắc với hình ảnh của một cô bé cá tính nhưng giàu lòng nhân ái. Tác phẩm cũng là một lời ca văn hóa tôn vinh tình cha con đơn giản mà thiêng liêng.
Cảm nhận về nhân vật bé Thu trong tác phẩm Chiếc Lược Ngà - Mẫu 2
Chiếc lược ngà là một ví dụ điển hình cho phong cách sáng tạo của nhà văn Nguyễn Quang Sáng. Trong đó, bé Thu được tạo hình với nhiều phẩm chất đáng quý. Để hiểu sâu hơn về bé Thu, trước hết ta cần tìm hiểu về tác giả và tác phẩm.
Nguyễn Quang Sáng sinh năm 1932, bút danh Nguyễn Sáng, quê ở Chợ Mới, An Giang. Là một trong những chiến sĩ tham gia kháng chiến chống Pháp và Mỹ. Tác phẩm của ông thường mang nét văn hóa Nam Bộ sâu đậm.
Với màu sắc sống động, những tình tiết ly kỳ, và vẻ đẹp thơ mộng, Nguyễn Quang Sáng đã tạo ra những tác phẩm văn học đặc sắc. Từ truyện ngắn đến tiểu thuyết, ông đã để lại dấu ấn đậm nét trong văn học Việt Nam.
Chiếc lược ngà ra đời trong những ngày náo nhiệt của cuộc chiến chống Mỹ ở miền Nam. Tác phẩm kể về ông Sáu, một chiến sĩ gian khổ, nhớ vợ con, làm một chiếc lược ngà để tặng cho con gái yêu quý trước khi anh phải ra trận.
Trong tác phẩm này, Nguyễn Quang Sáng đã thể hiện một tình cha con sâu nặng, tình đồng đội chặt chẽ trong bối cảnh éo le của chiến tranh, đồng thời tôn vinh tinh thần yêu nước của người nông dân Nam Bộ.
Một cách nhận biết đầu tiên về nhân vật bé Thu là hình ảnh của một cô bé miền Nam thiếu thốn tình cha từ nhỏ do chiến tranh. Khi anh Sáu đi, em chưa đầy một tuổi, và suốt tám năm qua, cha con chỉ nhìn nhau qua hai tấm ảnh. Lần gặp phép ba ngày của anh Sáu là cơ hội hiếm hoi để ba con Thu gặp gỡ, thể hiện tình cảm phụ tử.
Nhà văn Nguyễn Quang Sáng đã đặt bé Thu vào một tình huống rắc rối: vì một hiểu lầm nhỏ, Thu từ chối nhận anh Sáu là ba, và khi nhận ra, thì ba đã sắp phải đi. Đây có lẽ là tình huống oái ăm và đầy trớ trêu trong tác phẩm.
Tuy nhiên, dù từ tình huống éo le đó, người đọc vẫn nhận thấy đặc điểm riêng, cá tính của nhân vật bé Thu: một cô bé tám tuổi bướng bỉnh nhưng dễ thương và có tình yêu ba sâu sắc, mãnh liệt. Tình yêu này được thể hiện trong hai tình huống trái ngược nhau, trước và sau khi nhận ra ba.
Trước khi chấp nhận anh Sáu là ba, Thu là một cô bé trẻ con, bướng bỉnh và cứng đầu đến nỗi làm anh Sáu đau lòng vì sự từ chối của em. Khi hai cha con gặp nhau lần đầu, Thu chạy trốn, kêu gào “má, má” rồi bỏ lại anh Sáu đơn độc, một tình cảm mà anh không kìm nén được.
Cảm nhận về nhân vật bé Thu được thể hiện trong thời gian ông Sáu ở nhà. Trong ba ngày đó, anh không rời xa vì muốn ở bên con, chăm sóc bé và bù đắp sự thiếu thốn suốt 8 năm qua nhưng bé Thu vẫn cứng đầu, không gọi anh một tiếng “ba” dù chỉ một lần.
Nhà văn đã tạo ra một loạt chi tiết để miêu tả tâm lý, thái độ trẻ con, cố chấp của bé Thu. Khi má bắt bé gọi ba vào ăn cơm, dọa đánh, Thu vẫn nói “vô ăn cơm! cơm chín rồi”, “con kêu rồi mà người ta không nghe”.
Thậm chí, khi bị má đặt vào tình huống khó khăn để buộc bé gọi anh Sáu là ba là khi chắt nước nồi cơm to đang sôi, bé lại nói “cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái”. Sự im lặng của anh Sáu và gợi ý của bác Ba cũng không khiến bé gọi tiếng “ba”.
Khi cảm nhận về nhân vật bé Thu, người đọc thấy sự kiên quyết từ chối tình yêu thương của anh Sáu trong bé Thu qua chi tiết cái trứng cá trong bữa cơm gia đình.
Nỗi đau khổ trong ba ngày nén chịu trào lên, anh Sáu đánh bé, lúc đó Thu không khóc, lầm lì bỏ trứng cá lại vào chén cơm và mang sang nhà bà ngoại, lúc đi còn cố ý khua dây xuống cho thật to. Những chi tiết bình thường mà tinh tế này cho thấy nhà văn rất thấu hiểu tâm lí trẻ em.
Đôi khi người đọc tỏ ra giận dữ với em nhưng lại cảm thấy thương cho anh Sáu. Nhưng thực ra, em vẫn là một cô bé đáng yêu. Sự bướng bỉnh của Thu không hoàn toàn đáng trách. Trong hoàn cảnh chiến tranh đầy khó khăn và cô đơn, cô bé quá nhỏ để hiểu được mọi rắc rối của cuộc sống và người lớn cũng không thể chuẩn bị cho em đối diện với những thách thức đó.
Chính tính cách mạnh mẽ, quyết đoán của bé Thu lại là biểu hiện sâu sắc của tình yêu thương dành cho cha. Đơn giản, Thu không nhận ra người đàn ông trong bức ảnh là cha vì anh ấy không giống với người cha mà em từng thấy. Cha trong ảnh không có vết sẹo dài trên khuôn mặt như thế. Cô bé không tin, thậm chí nghi ngờ.
Không ai có thể làm sáng tỏ những thắc mắc bên trong tâm hồn của Thu, có lẽ cô chỉ dành tình cảm cho người cha duy nhất mà em thấy trong bức ảnh. Tính cách bướng bỉnh của cô bé có thể là nền tảng của tính cách cứng rắn của em sau này, một tính cách đã được hình thành từ những trải nghiệm và quan điểm của em. Phân tích và cảm nhận về nhân vật bé Thu cho thấy đây là một diễn biến hoàn toàn hợp lý.
Phân tích và cảm nhận về nhân vật bé Thu cũng thể hiện khi cô bé nhận ra cha của mình. Những nghi ngờ của Thu được giải đáp khi nghe bà ngoại kể về vết sẹo dài trên khuôn mặt của cha. Nghe những lời đó, “nó lặng im, lăn lộn và thỉnh thoảng thở dài như một người lớn”. Và từ đó, tình yêu của Thu dành cho cha bắt đầu trỗi dậy mạnh mẽ nhất, vào lúc ông Sáu chuẩn bị lên đường.
Khi tiếng “ba” mà ông Sáu mong đợi từ lâu bất ngờ vang lên “Nhưng kỳ lạ thay, lúc ấy, tình cảm cha con bỗng trỗi dậy trong cô bé, đến một cách không thể ngờ đến, nó bỗng lên tiếng: – Ba…a…a…ba! Tiếng kêu đó như một tiếng hét, làm tan đi sự yên bình, làm tan đi lòng dũng khí của mọi người, nghe thật đau lòng.
Khi nghĩ về bé Thu, lòng người không khỏi xé lụa. Tiếng “ba” như là một núi tình cảm bị giam cầm suốt nhiều năm, giờ đây nổ tung từ tận đáy lòng cô bé. Đó là lời kêu gọi của tấm lòng, của tình yêu mãnh liệt trong con mắt của đứa trẻ 8 tuổi, chờ đợi giây phút được gặp ba.
Nó kêu lên, chạy tới như một con sóc, ôm chặt cổ ba nó. Nó khóc lóc: “Ba! Đừng đi nữa! Ở nhà với con!”. Tình cảm con dành cho ba mãnh liệt, mạnh mẽ, cuồng nhiệt, và đầy nuối tiếc.
Những cảm xúc dồn nén đã vỡ òa: “Ba ôm nó. Nó hôn ba khắp người. Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai, và hôn cả vết thẹo dài trên má của ba nó”. Mọi người không kìm được nước mắt khi chứng kiến tình cảm cha con sâu sắc ấy. Điều này thực sự rất xúc động, chỉ với những hành động này đã giúp ta hiểu sâu hơn về bé Thu.
Khi cha con gặp nhau, đó cũng là lúc cha phải rời xa. Sự níu kéo của con càng làm nổi bật sự éo le của chiến tranh: “Con bé hét lên, hai tay nó siết chặt lấy cổ, nghĩ rằng hai tay không thể giữ được ba, cả hai chân đều cố gắng, và đôi vai nhỏ của nó run rẩy”. Nỗ lực của Thu không thể giữ lại ba.
Ông Sáu vẫn phải rời đi dù khoảnh khắc cha con gặp nhau rất ngắn ngủi! Thương cảm cho bé Thu khi cô không hiểu rằng cuộc gặp gỡ này cũng là lần cuối cùng. Ba cô đã hy sinh trong một trận càn. Chứng kiến biểu hiện tình cảm đó, có người không kìm được nước mắt và người kể chuyện thì cảm thấy như có ai đang nắm chặt trái tim mình.
Trong cả hai tình huống khác nhau, thái độ của bé Thu chỉ là biểu hiện của tấm lòng yêu thương cha – một em bé chỉ mới tám tuổi. Mặc dù vậy, Thu vẫn là một cô bé ngây thơ, đồng ý để ba đi mua một chiếc lược, món quà bé gái nào cũng mơ ước. Chiếc lược ngà, kể từ đó, trở thành một biểu tượng thầm lặng của tình cha con, không thể phai nhạt.
Đoạn trích kết thúc với ánh mắt sâu lắng của anh Sáu trước khi hy sinh vì cây lược ngà. Với Thu, chiếc lược nhỏ mang theo lời chúc yêu thương là kỉ niệm về cha và tình thương vô hình. Nó trở thành nguồn động viên cho bé trong những thử thách.
Khi bác Ba trao cây lược cho Thu, cô bé đã thể hiện sự dũng cảm và quyết đoán. Sức mạnh của Thu đến từ tình yêu cha và tình yêu quê hương. Điều này cho thấy sức mạnh của tình thân và đất nước.
Nguyễn Quang Sáng thành công trong việc tạo ra nhân vật bé Thu – một cô bé có tính cách mạnh mẽ nhưng đáng yêu và ngoan ngoãn. Những chi tiết này giúp bé Thu hiện lên rõ nét và chân thực.
Tác giả đã tạo ra những tình huống bất ngờ và hiểu sâu về tâm lí trẻ em, từ việc bé Thu không gọi ba đến việc loay hoay với cơm và hất trứng cá. Tất cả những chi tiết này đều làm nổi bật tính cách của bé Thu.
Nhờ những thành tựu nghệ thuật này, nhân vật bé Thu để lại ấn tượng sâu đậm về tình cha con trong những năm tháng chiến tranh đầy gian khổ và xa cách, cũng như về một cô bé Nam Bộ dễ thương và đáng yêu trong thời kỳ chiến tranh.
...