TOP 19 bài Phân tích vẻ đẹp của Thúy Kiều hay nhất của các bạn học sinh giỏi trong cả nước, giúp các em học sinh lớp 9 thấy rõ vẻ đẹp, tài năng của nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều.
Qua đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều', chúng ta nhận thấy Nguyễn Du đã sử dụng rất khéo léo nghệ thuật ước lệ, điểm nhãn cùng với các biện pháp như so sánh, nhân hoá, đòn bẩy để miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều. Vậy mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Mytour để hiểu sâu hơn về môn Văn 9.
Phân tích vẻ đẹp của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều
- Dàn ý phân tích vẻ đẹp của Thúy Kiều (3 mẫu)
- Phân tích Vẻ đẹp của Thúy Kiều ngắn nhất
- Phân tích Vẻ đẹp của Thúy Kiều ngắn gọn
- Phân tích vẻ đẹp của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều (15 mẫu)
- Phân tích vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều
- Đoạn văn phân tích vẻ đẹp của Thúy Kiều
Dàn ý phân tích về vẻ đẹp của Thúy Kiều
1. Khởi đầu:
- Giới thiệu về 'Truyện Kiều' và tác giả Nguyễn Du.
- Giới thiệu về đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều'.
- Tổng quan về vẻ đẹp của Thúy Kiều trong đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều'.
2. Nội dung chính:
a) Vẻ đẹp của Thúy Kiều về mặt nhan sắc:
- Nguyễn Du đã sử dụng miêu tả về Thúy Vân trước đây như một cách để nhấn mạnh vẻ đẹp của Kiều.
- 'Làn thu thủy': Đôi mắt xanh trong vắt như dòng nước thu.
- 'Nét xuân sơn': Đôi lông mày cong, tươi tắn như dải núi mùa xuân.
- 'Hoa ghen', 'liễu hờn': Thiên nhiên cũng phải ganh ghét trước vẻ đẹp của nàng -> Dự cảm, dự báo cho sự xuất hiện của những điều không may, gợi lên những gian nan và thử thách trong số phận.
=> Sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng: Mô tả vẻ đẹp của con người dựa trên vẻ đẹp của thiên nhiên.
b) Vẻ đẹp trong tài năng:
- Sự 'thông minh' thiên bẩm, hiểu biết mọi lĩnh vực.
- 'Làu bậc ngũ âm': Hiểu biết sâu rộng về mọi giai điệu của nhạc cổ điển.
- 'Ăn đứt hồ cầm': Âm nhạc nàng thi hát còn hơn cả những bản hòa âm của người Hồ - dân tộc vẽ nên cây đàn ấy.
- Nàng sáng tác khúc 'Bạc mệnh' khiến người nghe cảm thấy đau lòng, buồn bã mỗi khi nghe tiếng đàn của nàng -> Âm nhạc là dấu hiệu của số phận của nàng.
=> Một phụ nữ với tài năng, hiểu biết sâu rộng về âm nhạc.
c) Nghệ thuật:
- Nghệ thuật sử dụng ước lệ tượng trưng và đòn bẩy.
- Sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh mô tả.
- Áp dụng các biện pháp tu từ như: so sánh, ẩn dụ, nhân hoá,...
3. Kết bài:
- Chia sẻ cảm nhận về vẻ đẹp của nhân vật Thúy Kiều.
....
Phân tích Vẻ đẹp Thúy Kiều ngắn nhất
Nguyễn Du là một danh nhân trong việc sử dụng ngôn ngữ cũng như mô tả nhân vật. Ông đã rất tỉ mỉ và sắc sảo trong việc mô tả vẻ đẹp và tài năng của Thuý Kiều trong đoạn trích 'Chị em Thuý Kiều'. Nguyễn Du đã tinh tế vẽ nét về vẻ đẹp của Thuý Vân trước đó như là một cách để nêu bật rõ hơn vẻ đẹp của Kiều. Đầu tiên, chúng ta thấy rằng Kiều sở hữu một vẻ đẹp vô cùng tuyệt mỹ.
Thông qua phong cách viết quen thuộc, Nguyễn Du đã dùng hình ảnh thiên nhiên để mô tả vẻ đẹp của Kiều. Ông không mô tả chi tiết các nét trên khuôn mặt của Kiều như đã làm với Thuý Vân mà thay vào đó, Nguyễn Du tập trung vào việc mô tả đôi mắt của nàng. Đây có thể xem là một cách sử dụng ngôn từ 'chốt' để miêu tả nhân vật. Đôi mắt của Kiều thông qua lời mô tả của nhà thơ trở nên như một dòng sông mùa thu sâu thẳm, trong vắt, yên bình, cùng với đôi lông mày mềm mại như dáng núi mùa xuân. Vẻ đẹp của Kiều khiến cho tạo hóa, tự nhiên phải 'ghen', phải 'hờn'. Nhà thơ đã sử dụng kỹ thuật nhân hoá 'hoa, liễu' ở đây để ám chỉ sự ghen tị, hờn giận cùng với đó là thành ngữ để chỉ những vẻ đẹp làm lay động xã hội để mô tả vẻ đẹp của Kiều. Tuy nhiên, vẻ đẹp đó của nàng lại mang theo những điều không may, dự báo một cuộc đời đầy chông gai mà Kiều sẽ phải trải qua. Ngoài nhan sắc 'đẹp không tì vết', Kiều còn có tài năng vượt trội hơn người:
'Thiên phú từ trời ban sẵn
Nghề cầm nàng biết, thơ thẩn ngâm ngợi'.
Những tiểu thư trong xã hội phong kiến chỉ cần biết đủ về nghệ thuật cầm kỳ thì đã xứng danh là tài nữ trong xã hội. Nhưng với Kiều, nàng không chỉ biết cầm đàn mà còn rất giỏi, rất xuất sắc, đặc biệt là trong nghệ thuật thơ và nhạc. Nàng không chỉ là người thuộc 'tất cả các âm giai' trong nhạc cổ mà còn có thể chơi được cả loại đàn tỳ bà của dân tộc Hồ - một loại đàn rất khó học. Khúc nhạc 'Bạc mệnh' mà nàng sáng tác khiến cho mọi người nghe đều cảm động, thương xót 'tâm hồn'. Những điều này đã khơi dậy một trái tim đầy cảm xúc, đầy bi thương, éo le vì như Nguyễn Du đã từng nói: 'Chữ nghệ liền với chữ tai một vần'.
Tóm lại, vẻ đẹp của Kiều, bao gồm cả vẻ đẹp nhan sắc và tài năng, vượt trội hơn so với người bình thường, thể hiện sự tài hoa nhưng cũng gặp phải số phận không may. Nguyễn Du đã thông qua việc sử dụng khéo léo các kỹ thuật nghệ thuật như ước lệ, điểm nhấn, so sánh, nhân hoá và đòn bẩy để miêu tả vẻ đẹp và tài năng tuyệt vời của Kiều. Thông qua đó, chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự cảm hứng ca ngợi về vẻ đẹp và tài năng của con người - một trong những giá trị nhân văn sâu sắc mà Nguyễn Du đã thể hiện.
Phân tích Vẻ đẹp Thúy Kiều ngắn gọn
Trong phần đầu của 'Truyện Kiều' - Gặp gỡ và đính ước, sau khi giới thiệu về gia đình Thúy Kiều, tác giả đã miêu tả về vẻ đẹp của hai chị em Kiều và Vân bằng những hình ảnh tự nhiên và tượng trưng. Nguyễn Du đã dùng tấm lòng biểu đạt và ca ngợi để mô tả vẻ đẹp của chị em Thuý Kiều, tạo thành những hình ảnh tuyệt đẹp của họ.
Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân.
Mai cốt cách, tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười.
Bốn câu thơ tổng quát về vẻ đẹp của hai chị em Kiều, từ câu 'Đầu lòng hai ả tố nga' là cách tác giả gọi Kiều và Vân. Hai chị em được mô tả như có cốt cách cao quý như hoa mai, có tâm hồn trong trắng như tuyết. Mỗi người có vẻ đẹp riêng và đều tuyệt vời. Từ cái nhìn tổng quát đó, nhà thơ tiến hành miêu tả từng người một. Bốn câu thơ tiếp theo sử dụng nhiều kỹ thuật nghệ thuật như ước lệ tượng trưng, liệt kê, nhân hoá để mô tả vẻ đẹp của Thuý Vân: đầy đủ, trang trọng, quý phái, phúc hậu.
Vẻ đẹp của Vân mang sự trang trọng khác biệt,
Khuôn mặt đầy đặn, nét dáng nở nang.
Hoa cười lung linh như ngọc, vẻ đẹp trong sáng.
Mây thua sắc trắng tóc, tuyết nhường màu da.
Vẻ đẹp của Vân tựa như hòa hợp với tự nhiên, như một dự cảm cho cuộc sống bình lặng, êm đềm của cô ấy trong tương lai.
Khi đọc giả tận hưởng vẻ đẹp của Vân mà cả thiên nhiên cũng phải chiếu cố, người ta vẫn không tránh khỏi sự tò mò, tại sao Nguyễn Du lại mô tả Vân trước khi mô tả Kiều? Bốn câu thơ tiếp theo đã giải đáp cho câu hỏi này của đọc giả:
Kiều vẫn tuyệt vời, quyến rũ hơn,
So với Vân, cả về tài lẫn sắc đẹp.
Mắt trong như làn nước mùa thu, mày cong như dáng núi mùa xuân,
Hoa ghen phải xanh mặt, liễu hờn phải kém xanh.
Điều này là ý đồ của tác giả, một chiêu thuật đánh bóng, tả khách hình chủ, tả Thuý Vân trước rồi mới tả Thuý Kiều. Vân đã đẹp, nhưng Kiều lại càng tuyệt vời hơn. Nói về Vân để làm nổi bật Kiều. Thuý Kiều càng lôi cuốn, quyến rũ về trí tuệ và vẻ đẹp. Kiều 'sắc sảo' về trí tuệ, 'mặn mà' về tâm hồn. Đặc biệt, vẻ đẹp đó được thể hiện qua đôi mắt 'làn thu thuỷ nét xuân sơn'. Đôi mắt chính là cửa sổ của tâm hồn, đôi mắt của Kiều trong sáng, long lanh như làn nước mùa thu, đôi lông mày thanh tú như nét núi mùa xuân. Vân đã đẹp, nhưng Kiều lại vượt lên cả về nhan sắc, về tài năng và sâu sắc tâm hồn. Nếu vẻ đẹp của Thuý Vân được thiên nhiên sẵn lòng nhường nhịn thì với Thuý Kiều, vẻ đẹp ấy lấn át cả thiên nhiên, khiến thiên nhiên phải ganh tị, ghen ghét.
Mang vẻ đẹp và tài năng xuất chúng, Kiều không chỉ gây ấn tượng bởi sự xuất sắc trong ngoại hình mà còn ở khả năng vượt trội trong nhiều lĩnh vực khác nhau, Nguyễn Du đã viết:
“Vẻ đẹp mong manh, tài năng tinh tế,
Trí tuệ hạng người, tài hoạ cùng tài âm.”
Thúy Kiều không chỉ có nhan sắc bắt mắt mà còn sở hữu tài năng đa dạng với nhiều môn nghệ thuật như thơ, ca, họa và âm nhạc. Đặc biệt, tài năng vượt trội nhất của nàng chính là trong việc gảy đàn: “Thạo mọi âm giai trong nhạc cổ”. Không chỉ giỏi về âm nhạc mà Kiều còn là một nhà soạn nhạc tài ba, khả năng kỹ thuật và cảm xúc sâu lắng đã khiến cho người nghe bật khóc khi nghe bản nhạc “Bạc mệnh” của nàng.
Thúy Kiều là hiện thân của vẻ đẹp, tài năng và lòng nhân ái. Mỗi mặt của nàng đều vượt trội hơn người, điều này báo hiệu cho một số phận đầy gian truân và thử thách. Bởi vì, “Tài năng thường đi đôi với tai họa”.
Cuối cùng, việc miêu tả về cuộc sống gia đình của hai người con gái tài năng trong gia đình Vương được thể hiện qua hai câu thơ về tính cách chín chắn, đạo đức và tránh xa xa hoa phù phiếm của họ.
“Bình minh khăn đỏ buông đầy,
Bướm ong đuổi bay về đâu mất rồi”
Dưới bút của Nguyễn Du, hai chị em Thúy Kiều hiện lên như những người phụ nữ tuyệt vời, đồng thời là biểu tượng cho những dự báo về số phận, đầy cảm hứng nhân văn sâu sắc. Điều này là nét đặc trưng của 'Truyện Kiều'.
Phân tích vẻ đẹp của Thúy Kiều trong 'Chị em Thúy Kiều'
Phân tích về vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 1
Xưa kia, vẻ đẹp của nữ tử đã có sức mê hoặc các vị vua, làm thay đổi số phận của những triều đại. Điều này đã được thể hiện qua nhiều câu chuyện như Đát Kỉ khiến cho nhà Thương sụp đổ, Tây Thi khiến cho nước Ngô mất mạng, Điêu Thuyền khiến cho cha con Đổng Trác tàn sát nhau. Sắc đẹp có thể thay đổi lịch sử, làm cho lòng người mê mải, và vì thế thường được nhân gian gọi là yêu cơ.
Nếu so sánh vẻ đẹp của Thúy Kiều trong Đoạn trường tân thanh của Nguyễn Du với ba nàng khác, Thúy Kiều rõ ràng vượt trội hơn nhiều lần. Sự ảnh hưởng của Thúy Kiều đến con người và triều chính cũng không kém phần ấn tượng.
Nguyễn Du đã dùng những từ ngữ tôn vinh cao quý nhất để miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều, người con gái tài năng và hiếu thuận nhất trong thiên hạ. Vẻ đẹp của Kiều vượt trội, hấp dẫn, vượt qua mọi giới hạn. Để diễn đạt bức chân dung tuyệt vời đó, Nguyễn Du đã sử dụng nhiều bước mô tả. Trước hết, ông đã miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân, một vẻ đẹp vô cùng hiếm có trên thế gian:
“Nụ cười tỏa sáng như ngọc, vẻ ngoài thuần khiết, trang nhã.
Mây phải chịu thua trước nét đẹp của mái tóc, tuyết phải nhường vị trí trắng trong cho làn da.”
Bằng cách dùng vẻ đẹp của Thúy Vân như một bước đệm, Nguyễn Du đã tăng cường sự hấp dẫn của Thúy Kiều lên nhiều lần:
“Kiều sắc sảo và gợi cảm hơn, sự tài năng cùng với vẻ đẹp của Kiều vượt trội hơn nhiều lần so với những đối thủ.”
Sắc sảo (tập trung vào vẻ bề ngoại hình) là vẻ đẹp thu hút và gây ấn tượng ban đầu. Mặn mà (tập trung vào trí tuệ và tâm hồn) là vẻ đẹp khiến con người bị cuốn hút và mê hoặc. Vẻ đẹp của nàng khiến người ta ganh tỵ, ghen tỵ, khiến cả trời đất phải ghen tị. Cuối cùng, để khẳng định rõ ràng vẻ đẹp đó, Nguyễn Du đã ca ngợi vô cùng:
“Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Sắc đẹp cần phải ưu tú, tài năng cần phải hơn người”.
Biểu tượng “nghiêng nước nghiêng thành” xuất phát từ một bài hát trong thời nhà Hán Vũ Đế ca ngợi sắc đẹp của Hoàng Hậu Hiếu Vũ.
“Ở phương bắc có những người phụ nữ tuyệt vời
Có vẻ đẹp tuyệt hảo và độc lập.
Một khi họ quyết tâm thì không ai có thể sánh kịp;
Khi họ quyết tâm phục vụ quốc gia,
Cả tri thức lẫn uy quyền
Của quốc gia đều không thể sánh kịp với họ”.
Thời Minh Tông, thi sĩ Lý Bạch khi sáng tác thơ ca ngợi vẻ đẹp của Dương Quý Phi cũng sử dụng điển tích đó:
Ngọc hoa khuynh quốc, vui vẻ khắp nơi,
Cười duyên quân vương đẹp hơn môi hồng.
Diễn giải:
Hoa đẹp nghiêng nước, hạnh phúc sánh đôi,
Khiến quân vương vui vẻ, một nụ cười đủ đầy.
Xét về tài năng, nàng thông thạo mọi thứ, từ nghệ thuật cầm, kỳ, thi, đến kiến thức về âm nhạc; và còn có tài viết văn, tạo ra khúc Bạc Mệnh để làm xao lòng người. Xét về vẻ đẹp, Thúy Kiều không chỉ khiến mọi người nể phục mà còn là duy nhất trên thế giới này. Vẻ đẹp của nàng làm cho những vị nữ nhân xinh đẹp khác trở nên phập phồng và mờ nhạt bên cạnh ánh sáng của nàng.
Có thể nói, Thúy Kiều tổng hợp tất cả những phẩm chất tốt đẹp nhất của con người và thế giới. Sự hoàn hảo kết hợp giữa tài năng, vẻ đẹp và đạo đức đã làm cho Thúy Kiều trở thành một nhân vật vượt xa khỏi sức tưởng tượng của bất kỳ ai. Nàng có thể được xem là tượng điêu khắc của vẻ đẹp tuyệt vời nhất từ trước đến nay.
Lần đầu tiên, Thúy Kiều khiến cho Kim Trọng, một thư sinh tao nhã và lịch lãm, say mê đắm đuối, đến nỗi bỏ quên sách vở, dũng cảm chuyển đến ở gần nàng để dễ dàng gặp gỡ và hẹn hò. Tình yêu ngang trái đã làm tan vỡ mọi lời thề, khiến họ phải ly biệt mãi mãi. Dù trải qua bao năm tháng, Kim Trọng vẫn không thể quên được Kiều.
Lần thứ hai, có lẽ do ghen tức với nhà Vương - nơi có hai cô con gái xinh đẹp nhưng giam cầm kín đáo, những kẻ gian ác đã thảo phạt, làm tan nát gia đình, khiến ông Vương và con trai là Vương Quan bị giam vào lao đài?
Lần thứ ba, Thúc Sinh, một thư sinh phóng khoáng và tinh quái, say mê Kiều đến mê muội. Mặc dù là người tự do, nhưng lại bị vợ - Hoạn Thư kiểm soát chặt chẽ. Dù sợ vợ đến mấy, nhưng vì mê mẩn vẻ đẹp của Thúy Kiều, Thúc Sinh đã dũng cảm mạo hiểm và đưa nàng về sống cùng nhau. Tuy nhiên, việc này đã dẫn đến bi kịch khi Hoạn Thư phát hiện và trừng phạt Thúc Sinh cực kỳ tàn nhẫn.
Vẻ đẹp của Thúy Kiều như một liều thuốc mê độc đã làm cho tâm trí của Thúc Sinh tan chảy, khiến anh ta mê mải đến mức quên mất mọi thứ xung quanh.
Làn hơi gợn trong mê cung tình ái khiến cho Thúc Sinh dám mạo hiểm chuộc lấy Kiều và đưa về sống cùng, nhưng cuộc chơi này kết thúc thảm khốc khi bị Hoạn Thư phát hiện và trừng phạt đến tột cùng.
Lần thứ tư, Từ Hải, một anh hùng dũng mãnh, đã không ngần ngại tìm đến Kiều khi nghe tiếng nàng vang vọng:
“Qua chơi nghe tiếng nàng Kiều,
Tấm lòng anh hùng cũng xao xuyến với người phụ nữ nhỏ bé này”.
Sau khi trò chuyện, hai người hiểu rõ ý của nhau, Từ Hải nhanh chóng giải thoát Kiều khỏi cuộc sống buồn tẻ tại lầu xanh và cưới nàng, thể hiện lòng biết ơn và báo ân đầy đủ. Dũng cảm của anh hùng không chỉ thể hiện qua việc hành động quyết đoán mà còn qua việc lòng anh đã bị vẻ đẹp tuyệt vời của Kiều làm cho rung động và chinh phục. Tuy nhiên, tình yêu mù quáng này cuối cùng đã đưa Từ Hải vào vết xe đổ khi anh đầu hàng và chấp nhận số phận bi thảm do Hồ Tôn Hiến định đoạt.
Lần thứ năm, Hồ Tôn Hiến, một quan trọng trong triều đình, sau khi giết Từ Hải, đã bắt Kiều phục vụ và sỉ nhục nàng vì bị cuốn hút bởi vẻ đẹp lôi cuốn của Kiều. Một người quan trọng và uy nghiêm như Hồ Tôn Hiến cũng không thể tránh khỏi sức quyến rũ của một người phụ nữ:
“Nghe càng sâu, nhìn càng mê
Ngay cả mặt sắt cũng mê mẩn vì tình yêu”.
Để tránh lời ra tiếng, lời gièm pha, Hồ Tôn Hiến đã đưa nàng cho một quan thổ phụ.
Sau mười lăm năm lưu lạc, đầy biến cố, đau khổ, Thúy Kiều được đoàn tụ với gia đình, kết thúc cuộc sống sót lại, kết thúc mối tình trần thế. Có lẽ, đó cũng là sự lựa chọn của Nguyễn Du. Ông đã giấu nàng đi nơi cô tịch để vẻ đẹp ấy không gây thêm bất kỳ tai họa nào nữa chăng?
Phân tích về vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 2
Thúy Kiều là trung tâm của câu chuyện thơ, một cô gái vừa tài năng, vừa xinh đẹp đã được thi hào mô tả một cách diễm lệ và sống động.
Trong bài thơ Kính gửi Cụ Nguyễn Du, nhà thơ Tố Hữu viết:
Thơ ngân nga lên từ trần gian,
Như dòng nước chảy về biển thu.
Nguyễn Du mãi mãi trong lòng nhân dân,
Thơ như giọng mẹ ru con thơ ngày xưa...
Nguyễn Du là một thiên tài văn học của dân tộc Việt Nam. Truyện Kiều là một kiệt tác của văn học cổ điển mang đậm tinh thần nhân đạo, về mặt nghệ thuật, nó là một bản mẫu xuất sắc về ngôn từ, tả cảnh, tả người, tả tình, và nhiều yếu tố khác, mang lại cho người đọc những trải nghiệm văn học thú vị.
Phần thơ giới thiệu chị em Thúy Kiều là một trong những đoạn thơ tuyệt vời nhất, đẹp nhất trong Truyện Kiều. Thúy Kiều, nhân vật trung tâm của câu chuyện, là một cô gái với tài năng và vẻ đẹp hoàn mỹ, được mô tả một cách tinh tế và quyến rũ bởi nhà thơ.
Đoạn thơ này gồm 24 câu: 4 câu đầu tiên giới thiệu hai chị em Kiều là con cháu của ông bà Vương Viên, 4 câu tiếp theo miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân, 12 câu tiếp theo tôn vinh tài năng và vẻ đẹp của Thúy Kiều, và 4 câu cuối ca ngợi đức hạnh của hai chị em Kiều.
Hai chị em Kiều mang vẻ đẹp trong trắng, thanh tao như 'hoa mai', như 'tuyết', mỗi người có vẻ đẹp riêng biệt, hoàn mỹ, tuyệt vời:
Mai cốt cách, tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười.
Sắc đẹp của Thúy Vân tỏa sáng như một thiếu nữ 'đoan trang', 'trang trọng khác vời' - vô cùng quý phái: khuôn mặt tròn đầy sức sống như ánh trăng, đôi mắt như chim phượng, đôi môi rạng ngời như hoa, giọng nói trong trẻo như ngọc... Không gì có thể sánh kịp với vẻ đẹp của mái tóc và làn da của nàng - 'Mây phải chào thua trước mái tóc, tuyết phải nhường màu da'. Nguyễn Du đã dùng những hình ảnh tượng trưng tinh tế để miêu tả sắc đẹp của Thúy Vân, tạo nên những hình ảnh sâu sắc và gợi cảm. Việc mô tả Thúy Vân trước, sau đó là Thúy Kiều, là một chiêu nghệ thuật của Nguyễn Du để khẳng định Kiều là một thiếu nữ vô cùng tuyệt vời:
Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là phần hơn.
Dung nhan của Thúy Kiều đẹp đến 'nghiêng nước nghiêng thành'. Đôi mắt trong trẻo như dòng nước mùa thu, lông mày thanh tú xinh xắn như dáng núi xuân; một vẻ đẹp tươi mới, xanh tươi như màu sắc của thiên nhiên khiến 'Hoa cúc ghen thua vẻ thắm, liễu xanh phải nhường vẻ tươi'. Nguyễn Du đã biến hình ảnh của người một cách đa dạng và tinh tế, kết hợp các phép biến đổi nghệ thuật như ẩn dụ, nhân hóa, phù hợp với phong cách thơ cổ để tạo ra những bài thơ gợi cảm. Hình bóng của nữ nhân được mô tả một cách tinh tế và thần tình, để lại cho người đọc nhiều cảm xúc và lòng kính trọng:
Làn thu thủy, nét xuân sơn.
Hoa cúc ghen thua vẻ thắm, liễu xanh phải nhường vẻ tươi.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành.
Hóa công đã ưu đãi ban cho Kiều tất cả 'Sắc đành đòi một, tài đành họa hai'. Tính thông minh thiên bẩm, tài năng vượt trội: thơ ca, họa sĩ xuất sắc, đàn hát tài năng; trong mọi nghệ thuật, nàng đều xuất sắc, trở thành bậc thầy trong ngành đó, vượt bậc những người khác:
Thông minh vốn có từ bẩm sinh,
Pha vào nghề thơ ca, hòa âm ngôn ngữ.
Làm chủ triều đình như chơi đàn,
Mỗi nghề riêng đều vượt trội hơn người.
Nguyễn Du đã dành những lời ca ngợi tuyệt đối cho Thúy Kiều bằng những từ ngữ như tính thông minh thiên bẩm, pha nghề, làm chủ... triều đình... mỗi nghề... vượt trội...
Khi mô tả vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều, Nguyễn Du không chỉ diễn tả vẻ đẹp hiện tại mà còn ám chỉ về tương lai của nàng, sự kiều diễm 'hoa ghen... liễu hờn...' với bản dạng 'Bạc mệnh' mà nàng tạo ra 'lại càng tinh thần' như đề cập trong tâm trí của chúng ta một bức tranh 'định mệnh' mà nhà thơ đã phác họa: 'Trời xanh đã quen với má hồng cợt ghen',... 'Tài năng liên quan đến tai nạn một vần',... Gần hai thế kỷ trôi qua, bức chân dung của người phụ nữ này qua đoạn thơ Chị em Thúy Kiều đã để lại trong lòng hàng triệu người Việt Nam một tình cảm ấm áp, một sự lo lắng và sự quý trọng đối với người con gái đầu lòng của Vương ông. Đó chính là tài năng thực sự của Nguyễn Du trong nghệ thuật miêu tả con người.
Đức hạnh là nền tảng của con người. Thúy Kiều không chỉ có tài năng mà còn có đức hạnh. Nàng được giáo dục theo chuẩn mực của lễ giáo, gia đạo. Dù sống trong xã hội 'phong lưu', đã trải qua những trải nghiệm, nhưng nàng vẫn là một thiếu nữ có phẩm hạnh, đạo đức:
Trướng mành êm đềm che phủ,
Đám ong bướm về tường đông cắm cánh ai đâu.
Tóm lại, Thúy Kiều là một nhân vật vô cùng xinh đẹp trong Đoạn trường tân thanh. Thi hào Nguyễn Du, với tâm hồn nhân đạo và tài năng về thơ ca trác việt, đã mô tả Thúy Kiều bằng những bài thơ lục bát đẹp nhất. Ông đã trao cho nhân vật này một tình cảm yêu mến, trân trọng sâu sắc. Bằng sự tài tình trong việc sử dụng các biện pháp tu từ, đặc biệt là ẩn dụ so sánh, Nguyễn Du đã tạo ra một ngôn ngữ thơ sâu lắng, giàu cảm xúc và gợi cảm, tạo nên bức chân dung của mỹ nhân bằng những bài thơ tuyệt vời nhất trong văn học cổ nước ta. Dưới ngòi bút tài ba của Nguyễn Du, Thúy Kiều, một người có 'lí lịch' ngoại tộc, đã được vẽ nên với đầy đủ phẩm chất tốt đẹp, phản ánh rõ bản sắc dân tộc. Vẻ đẹp nhân văn của Thúy Kiều tỏa sáng qua từng câu thơ của đoạn trường này.
Phân tích vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 3
Vẻ đẹp của Kiều là sự hòa quyện giữa sắc đẹp, tài năng và tình cảm. Tuy nhiên, dù có tài hoa đến đâu, nhưng tài năng của Kiều cũng không vượt ra khỏi ranh giới quan niệm về tài năng của nhà văn, nhà thơ trong thời kỳ phong kiến.
Chân dung của Thúy Kiều: Sau khi giới thiệu chung về hai chị em và vẻ đẹp riêng của Thúy Vân, Nguyễn Du đã bắt đầu mô tả về Thúy Kiều:
Thúy Kiều tài hoa vượt mọi tầm,
Sắc và tài không ai sánh cùng.
Mắt sáng như lan, mày xanh tựa xuân,
Đôi môi hồng phấn, dáng gầy mảnh mai.
Thiên nhiên khen ngợi, trời đất mừng vui,
Kiều đã vượt quá cả mùa thu rồi.
Tương tự như khi miêu tả Thúy Vân, nhà thơ vẫn sử dụng các biện pháp so sánh, ẩn dụ và ước lệ. Bằng cách này, ông tạo ra một bức tranh sống động về vẻ đẹp tinh tế của Thúy Kiều, tập trung vào vẻ đẹp của đôi mắt - bản hòa quyện của tâm hồn và trí tuệ. Hình ảnh về nét sáng trong làn nước mùa thu và nét mảnh mai trên mặt núi mùa xuân tạo ra một cảm giác tươi mới và quyến rũ.
Vẻ đẹp của Kiều là một điều kỳ diệu và lộng lẫy, không chỉ là sự kết hợp hoàn hảo giữa con người và tự nhiên mà còn vượt ra ngoài ranh giới của sự hiểu biết. Sắc đẹp của Kiều khiến cho tự nhiên phải ganh ghét và ghen tỵ, như hoa ghen và liễu hờn. Sự so sánh giữa sắc và tài thể hiện sự vượt trội không thể phủ nhận của Kiều.
Vẻ đẹp của Thúy Kiều không chỉ thu hút mà còn mạnh mẽ và quyến rũ, khiến cho mọi thứ phải kính phục và khen ngợi. Câu thơ 'Sắc và tài không ai sánh cùng' là một phát biểu rõ ràng về tuyệt vời của Kiều, không ai có thể đánh giá cao hơn được.
Tuy nhiên, không chỉ là một vẻ đẹp huyền diệu, Thúy Kiều còn sở hữu một trí tuệ sáng dạ và tài năng ấn tượng:
Thúy Kiều sắc sảo thông minh tự nhiên,
Mượt mà văn võ, khéo vần âm dương.
Không ai sánh kịp nghề đàn,
Giỏi hơn người nhiều cả hồ cầm.
Một bài Bạc mệnh lại khơi não tưởng.
Tài năng của Kiều được mô tả như vô song, vượt trội, từ trời phú cho đến trí tuệ đa dạng, mọi nghề nghiệp đều giỏi, thậm chí là xuất sắc hơn người. Ngôn từ mạnh mẽ như vốn sẵn, pha nghề, đủ mùi, dầu, ăn đứt... được sử dụng để ca ngợi tài năng của Kiều.
Tài của Kiều đạt tới mức lí tưởng theo quan niệm thẩm mĩ phong kiến, bao gồm cả đàn, cờ, thơ, và họa. Đặc biệt, tài nghệ thuật đàn của Kiều được đánh giá cao, vượt trội so với người khác. Việc sáng tác cung đàn Bạc mệnh là một biểu hiện sâu sắc về tâm hồn đa cảm của Kiều.
Vẻ đẹp của Kiều là sự kết hợp tuyệt vời giữa nhan sắc, tài năng và tâm hồn. Tuy nhiên, tài hoa của Kiều không vượt ra khỏi quy định về tài năng của thời đại.
Tư tưởng về vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 4
Tác phẩm văn học đã từ lâu tạo cảm hứng vô tận từ hình ảnh phụ nữ. Dù xã hội xưa thường coi trọng nam giới hơn nhưng từ thế kỷ XVI, phụ nữ đã xuất hiện tự nhiên trong văn học Việt Nam. Các tác phẩm như 'Truyền kì mạn lục', 'Truyền kì tân phả', 'Chinh phụ ngâm khúc'... đã đề cập đến số phận bi thảm của phụ nữ nhưng ít chú ý đến vẻ đẹp và tài năng của họ. Trong 'Truyện Kiều' của Nguyễn Du, nhân vật Thúy Kiều được miêu tả không chỉ về số phận mà còn về vẻ đẹp và tài năng của mình, góp phần làm nên thành công của tác phẩm.
Nhà thơ giới thiệu khái quát về Thúy Kiều:
Thúy Kiều và Thúy Vân,
Đẹp đều nhưng tính khác nhau.
Có đều tinh thần, cách đều phong cách,
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.
Thúy Kiều, con nhà họ Vương, là chị cả trong gia đình. Vẻ đẹp của nàng được miêu tả thông qua bút pháp ước lệ và ẩn dụ: cốt cách duyên dáng, yêu kiều như mai; tinh thần trong trắng, tinh khôi như tuyết. Đó là vẻ đẹp hoàn mỹ, toàn diện từ trong ra ngoài, từ tâm hồn đến dáng vẻ.
Sau khi miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân, nhà thơ tập trung vào việc so sánh với vẻ đẹp của Kiều:
Sắc sảo và mặn mà,
Tài cao hơn sắc vẻ.
Vẻ đẹp của Kiều vượt trội hơn Vân cả về trí tuệ lẫn nhan sắc. Đó là sự 'sắc sảo' trong trí tuệ và 'mặn mà' trong tầm hồn.
Nhà thơ tập trung vào vẻ đẹp ngoại hình của Kiều, sử dụng hình ảnh tự nhiên để miêu tả. Đặc biệt, đôi mắt của Kiều được nhấn mạnh: sáng trong và sâu thẳm như nước mùa thu, lông mày thanh thoát như nét núi mùa xuân. Đôi mắt này là cửa sổ tâm hồn, phản ánh tâm trạng và sức hút của nhân vật. Vẻ đẹp của Kiều vượt ra ngoài giới hạn tự nhiên và chuẩn mực phụ nữ phong kiến.
Hoa ghen - liễu hờn
Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Bằng nghệ thuật nhân hóa và nói quá, tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp của Kiều mà còn dự đoán về cuộc sống của nàng. Vẻ đẹp đó không hoà hợp, dẫn đến những trắc trở và thử thách trong cuộc sống của Kiều.
Về vẻ đẹp tài năng của Kiều, nhà thơ tập trung miêu tả sự vượt trội của nàng so với Vân cả về sắc lẫn tài.
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai
Tài năng của Kiều được nhà thơ tả dần qua từng dòng thơ: từ khả năng đánh đàn tới sáng tác nhạc, mỗi nét vẽ tạo nên một bức chân dung sống động của nhân vật.
Nhà thơ dự đoán về cuộc sống nghiệt ngã của Kiều dựa trên vẻ đẹp và tài năng vượt trội của nàng.
Bằng cách khắc họa chân dung nhân vật, Nguyễn Du vừa thể hiện vẻ đẹp độc đáo vừa làm nổi bật tính cách và số phận của nhân vật. Dù cùng sử dụng nghệ thuật tượng trưng, nhưng mức độ đậm nhạt khác biệt ở hai nhân vật, với Kiều được tả chi tiết hơn và sống động hơn.
Cuối cùng, Nguyễn Du sử dụng từ ngữ tươi đẹp để mô tả cuộc sống của Thúy Kiều:
Phong lưu vô cùng phấn hồng
Xuân xanh ngát hiện nơi đồng về
Đèn đêm phảng phất màn che
Bướm ong đua nơi bức tường đông.
Thúy Kiều sống trong một gia đình giàu có, rất lịch lãm và nàng đang đến tuổi trưởng thành, sẵn sàng gia nhập xã hội, tạo ra một tổ ấm mới. Thành ngữ “Màn che rủ đèm” mô tả một cuộc sống dịu dàng, lịch sự của một gia đình tôn quý. Vì vậy, đối với những người đàn ông “ong bướm” (chỉ những người tán tỉnh phụ nữ không có ý định tốt) thì Thúy Kiều không quan tâm. Hai câu cuối tinh khôi, dịu dàng như một lớp áo ấm, bảo vệ nàng. Nàng hiện lên như một bông hoa vẫn còn tươi sắc trong bầu không khí yên bình, chưa từng rơi vào lưới tình vì ai.
Thông qua việc phân tích vẻ đẹp ngoại hình và tài năng của Thúy Kiều, chúng ta thấy Nguyễn Du thực sự tôn trọng và đánh giá cao giá trị về vẻ đẹp của phụ nữ. Sự đồng cảm với số phận của một người có tài năng nhưng gặp phải số phận không may là điều mà nhà thơ thể hiện qua lòng trắc ẩn, đau xót của mình. Đó là một vẻ đẹp nhân văn lấp lánh trong bức tranh văn học của Đại thi hào dân tộc - Nguyễn Du.
Đánh giá vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 5
Về nghệ thuật mô tả, Lã Nhâm Thìn nhận xét: “Miêu tả người đẹp mà độc giả cảm thấy thực sự đẹp, tuyệt vời. Đó là một thành công hoàn hảo”. Điều này thực sự chính xác. Không chỉ trong việc mô tả thiên nhiên, mà cách mô tả con người của Nguyễn Du cũng tài hoa, độc đáo. Dưới bàn tay tài ba, với tấm lòng kính trọng, Nguyễn Du đã vẽ nên một bức chân dung tuyệt đẹp, vượt ra khỏi mọi tiêu chuẩn về Thúy Kiều.
Trong văn học trung đại, việc mô tả chi tiết về con người thường ít xuất hiện. Ví dụ như Vũ Nương, chỉ được Nguyễn Dữ mô tả qua một câu văn ngắn gọn: “Tính cách trang nhã nết na, kết hợp với vẻ ngoại hình đẹp đẽ”. Nhưng đối với Nguyễn Du, ông lại mô tả rất chi tiết, tỉ mỉ.
Thúy Kiều là người con gái đầu lòng của Vương viên ngoại. Kiều và Vân có vẻ đẹp hoàn mỹ, tuyệt vời, nhưng mỗi người lại có nét đẹp riêng biệt, không thể pha trộn. Để làm nổi bật vẻ đẹp của Thúy Kiều, Nguyễn Du đã sử dụng một chiêu thức tinh tế, mô tả Thúy Vân trước. Và chiêu thức này đã rất hiệu quả, sau khi miêu tả chân dung Vân trong bốn câu thơ, ông tập trung vào vẻ đẹp của Kiều:
Thúy Kiều sắc sảo mặn mà hơn cả,
So với nhan sắc, tài năng càng tuyệt vời hơn.
Trong tác phẩm Kim Vân Kiều truyện của Thanh Tâm Tài Nhân, Thúy Kiều được nhận xét qua lời của Kim Trọng: “Thúy Kiều có đôi mắt nhỏ nhưng dài, ánh mắt sâu thẳm, gương mặt như ánh trăng thu, vẻ đẹp như hoa đào”, chỉ mô tả về vẻ bề ngoài, nhưng không thể mô tả được phẩm chất, bản chất bên trong của nhân vật. Trong khi đó, trong câu thơ của Nguyễn Du, không chỉ mô tả được vẻ ngoài của nhân vật mà còn lồng ghép cả bản chất, phẩm tính bên trong. Thúy Kiều mang vẻ đẹp mặn mà, sắc sảo ở cả tài năng và vẻ ngoại hình. Từ “mặn mà” khiến người ta say mê, giống như uống một loại rượu đã lão, dù nhẹ nhàng nhưng ấn tượng sâu sắc và lâu dài. Đặc biệt, sử dụng “càng” kết hợp với nghệ thuật so sánh làm nổi bật, khẳng định vẻ đẹp xuất sắc của Thúy Kiều. Dù chỉ với hai câu thơ nhưng đã đủ để người đọc có cái nhìn ban đầu về một người phụ nữ tuyệt vời, với vẻ đẹp hiếm có ngày xưa.
Nguyễn Du không đi vào chi tiết như khi vẽ chân dung Thúy Vân, bức tranh về Thúy Kiều chủ yếu thông qua việc mô tả kỹ thuật và hình ảnh ẩn dụ qua đôi mắt:
Đôi mắt thu thuỷ, nét xuân sơn
Đôi mắt của Kiều trong trẻo, sáng như làn nước mùa thu, phản ánh một tâm hồn thông minh và sắc bén. Đôi mắt đó sâu thẳm, đầy sức sống, linh hoạt, thể hiện một tâm trạng phức tạp, đa cảm. Đôi mắt ấy như biết nói, biết thầm, thể hiện sự sâu sắc bên trong Kiều. Hình ảnh tượng trưng “nét xuân sơn” kêu gọi hình ảnh của đôi lông mày thanh mảnh, sắc nét như dáng núi mùa xuân. Đôi lông mày đó tôn lên vẻ đẹp của đôi mắt Thúy Kiều, làm sáng bừng gương mặt, tươi mới. Vẻ đẹp của Kiều vượt trội, vượt xa khỏi quy chuẩn thiên nhiên mà văn học Trung đại thường lấy làm chuẩn mực.
Nghệ thuật nhân hóa qua hai từ “hờn, ghen” đã cho thấy thiên nhiên ghen tức, đố kỵ trước vẻ đẹp của Thúy Kiều. Điều này là một điềm báo không tốt cho số phận của nàng sau này. Đặc biệt trong hai câu kết khi nói về nhan sắc của Thúy Kiều, Nguyễn Du đã dành những lời ca ngợi về vẻ đẹp hoàn mỹ: Một hai nghiêng nước nghiêng thành/ Sắc đành đòi một tài đành họa hai. Thành ngữ “nghiêng nước nghiêng thành” đã nhấn mạnh vẻ đẹp toàn diện của nàng, vẻ đẹp không thể diễn tả hết bằng lời, một vẻ đẹp sâu sắc, nồng nàn, làm say đắm lòng người. Nhưng sau câu thơ đó là lời dự báo rùng rợn về những khó khăn, rắc rối mà Kiều sẽ phải đối mặt.
Để làm nổi bật chân dung Thúy Kiều, Nguyễn Du đã sử dụng tài tình và biện pháp đòn bẩy, bắt đầu bằng việc miêu tả Vân trước sau đó mới tập trung vào việc miêu tả Kiều, làm nổi bật nhan sắc của cô.
Với những hình ảnh tượng trưng tinh tế, Nguyễn Du không chỉ vẽ chân dung Kiều mà còn là hình ảnh của tinh thần nàng. Một người con gái với vẻ đẹp tuyệt vời và tâm hồn sâu sắc, nhạy cảm. Bức tranh còn chứa đựng dự báo về cuộc đời của Kiều, vẻ đẹp vượt trội, khiến hoa ghen và cây liễu hờn dự báo những gian nan phía trước.
Phân tích vẻ đẹp Thúy Kiều - Mẫu 6
Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” trong Truyện Kiều của Nguyễn Du. Đây là một đoạn mô tả chân dung hai chị em Thúy Kiều, nổi bật là chân dung của Kiều. Vẻ đẹp của nàng là một vẻ đẹp hoàn hảo, tuyệt mỹ, kết hợp giữa sắc đẹp và tài năng. Tuy nhiên, tài hoa của Kiều cũng không thể vượt qua quan niệm “Hồng nhan bạc mệnh” của thời phong kiến.
Sau những câu thơ giới thiệu về hai chị em và chân dung Thúy Vân, Nguyễn Du đã sử dụng vẻ đẹp của Vân để làm nền, làm nổi bật cho vẻ đẹp của Kiều:
“Kiều càng sắc sảo mặn mà…
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai”
Tương tự như cách miêu tả chân dung của Vân, tác giả vẫn sử dụng bút pháp so sánh, ẩn dụ và ước lệ để mô tả vẻ đẹp của Kiều. Đôi mắt của Kiều được tập trung mô tả, vì đó là cửa sổ của tâm hồn, biểu hiện của sự tinh tế và trí tuệ. Hình ảnh “làn thu thu thủy” và “nét xuân sơn” tạo ra một hình ảnh sống động về đôi mắt rạng ngời, sáng sủa của Kiều, cùng với đôi lông mày thanh tú. Vẻ đẹp của Kiều vượt trội, khiến cho thiên nhiên phải đố kị, ghen ghét. Câu “nghiêng nước nghiêng thành” nhấn mạnh sức hút mạnh mẽ của vẻ đẹp độc nhất vô nhị của Kiều. Thúy Kiều không chỉ có nhan sắc mà còn là người thông minh và tài năng:
“Thông minh vốn sẵn tính trời…
Một thiên Bạc mệnh lại càng não nhân”
Tài năng và trí tuệ của Kiều được ca ngợi, khi mọi thứ đều vượt trội hơn người do sự ban phú của trời. Các từ ngữ tuyệt đối như: vốn sẵn, pha nghề, đủ mùi, lầu, ăn đứt… đều được sử dụng để miêu tả tài năng của Kiều, cũng như ca ngợi tâm hồn đặc biệt của nàng. Thúy Kiều không chỉ có tài năng và sắc đẹp, mà còn có trái tim đa cảm và đầy nghĩa khí:
Như vậy, qua đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” ta đã thấy được bức chân dung độc đáo về nàng Kiều của Nguyễn Du. Vẻ đẹp hoàn hảo của Kiều kết hợp giữa tài năng và nhan sắc đã được miêu tả tinh tế, nhưng cũng dự báo về một tương lai gian nan và đầy thử thách của nàng. Miêu tả không chỉ về nhan sắc và tài hoa mà còn hé lộ về tâm hồn và dự cảm về số phận, là tài năng hiếm có của Nguyễn Du.
Phân tích vẻ đẹp Thúy Kiều - Mẫu 7
Trích đoạn thơ mở đầu trong 'Truyện Kiều' nói lên vẻ đẹp thơm lừng của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân.
Bốn câu đầu tiên là lời giới thiệu chung về hai nhân vật quý phái này, hai tiểu thư nhà Viên họ Vương. Bức tranh tượng trưng kết hợp với ẩn dụ cho thấy sắc đẹp tinh khôi của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân.
'Vẻ đẹp của họ giống như mai và tuyết, mỗi người có một vẻ đẹp riêng biệt nhưng đều hoàn hảo tuyệt vời.'
Sắc đẹp của họ không chỉ bên ngoài mà còn là bản chất của tâm hồn.
Sau lời giới thiệu là phần tả vẻ đẹp của nàng Thúy Vân. Bốn câu thơ tiếp theo vẽ lên hình ảnh của một thiếu nữ trong sáng, đáng yêu và phúc hậu, thể hiện sự hoà nhã và đằm thắm. Tuy nhiên, sự tập trung của tác giả dường như chỉ dành cho Thúy Kiều, khiến vẻ đẹp của Thúy Vân trở nên mờ nhạt hơn. Chỉ với hai câu thôi:
'Kiều toát lên vẻ sắc sảo và quyến rũ,\nSo với sắc đẹp, tài năng càng phần hơn.'
Như một chiêu bài tài tình, tác giả đã đưa nhân vật chính lên một tầm cao mới, vượt xa khỏi vẻ đẹp bề ngoài để khám phá bản chất, tài năng và tính cách 'sắc sảo mặn mà' của Thúy Kiều.
Nếu Thúy Vân thể hiện vẻ đẹp phúc hậu, dịu dàng dễ thu hút: 'Mây qua nước tóc, tuyết dễ nhường làn da', thì Thúy Kiều, với vẻ đẹp 'sắc sảo mặn mà', dễ khiến mọi người ghen tỵ, ganh tị: 'Hoa ghen thua sắc, liễu hờn kém xanh'.
Các nhà phê bình xưa đã nhận xét về vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều, một là 'sắc trung chi hiền', một là 'sắc trung chi thánh', nói lên sự phong phú và đa dạng của nét đẹp.
Thực ra, mặc dù vẻ đẹp bề ngoài thu hút ánh nhìn, nhưng điều quan trọng hơn vẫn là tài năng và tính cách của nhân vật. Tác giả đã sử dụng nhiều biểu đạt theo lối tiểu đối để giới thiệu về tài năng và vẻ đẹp 'sắc sảo' của Thúy Kiều.
Mỗi cốt cách/ tuyệt tinh thần Mây thua nước tóc/ tuyệt nhường màu da Làn thu thủy/nét xuân sơn Hoa ghen thuận/ liễu hờn kém xanh. ... Sắc đành đòi một/ tải đành họa hai
Chưa hết, Nguyễn Du đã không ngần ngại ca ngợi nàng bằng một chuỗi từ ngữ thể hiện sự tuyệt vời: 'Trí tuệ đã sẵn có từ trời!', 'Sự nghiệp thi ca, đủ hương vị thơ cao', 'Tình yêu vượt lên hẳn cả âm nhạc, Nghề thơ thường không thể so sánh với hồ cầm một chiếc'. Không có một từ nào vô nghĩa, mỗi từ, mỗi hình ảnh đối đầu với nhau và mỗi từ ngữ thể hiện sự tuyệt vời, đã thật sự tạo ra nhịp thơ trang trọng, uy nghi càng làm nổi bật sự tài sắc của Thúy Kiều.
Hai vẻ đẹp khác nhau nhưng bút pháp xây dựng lại giống nhau. Tác giả tạo dựng hình tượng nhân vật hoàn hảo: dòng sông mùa thu, ngọn núi mùa xuân, hình trăng, vẻ đẹp, mái tóc mây, làn da tuyết ... . Dù được gọi là chị em Thúy Kiều, nhưng đoạn thơ chỉ dành cho việc giới thiệu nàng Thúy Kiều với vẻ đẹp sắc sảo, tài năng đến mức 'hoa ghen' 'liễu hờn', trong đó tài năng mới là điều quan trọng.
Tóm lại, đoạn thơ ngắn gọn, bố cục hoàn chỉnh, chặt chẽ, nghệ thuật tả người bậc thầy, với bút pháp điêu luyện đã chỉ đúng bản chất, tính cách của nhân vật, từ ngoại hình đã phản ánh nội tâm, ghi lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả, đồng thời dự báo những điều sẽ đến với từng nhân vật: cuộc đời Thúy Vân không biết 'sóng gió' là gì, trong khi cuộc đời Thúy Kiều sẽ không tránh khỏi 'số phận bất hạnh', kiếp 'đắng cay'.
Phân tích vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 8
Trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều của Nguyễn Du, chúng ta không chỉ nhìn thấy một Thúy Kiều có nhan sắc kiều diễm, quyến rũ. Qua những dòng thơ tinh tế của tác giả, chúng ta còn thấy được một con người tài năng, với vẻ đẹp tâm hồn sâu lắng, phong phú.
Nguyễn Du đã sử dụng những dòng thơ uyển chuyển để miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều:
'Kiều càng sắc sảo mặn mà So bề tài sắc lại là phần hơn Làn thu thủy, nét xuân sơn Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh.'
Dung mạo của nàng không được mô tả cụ thể, toàn diện như Thúy Vân, nhưng chỉ cần nhìn vào đôi mắt đẹp tuyệt vời của nàng, độc giả đã cảm nhận được hết vẻ đẹp tuyệt vời của Thúy Kiều. Đó cũng là tài của Nguyễn Du. Tác giả tiếp tục sử dụng bút pháp tinh tế để diễn tả vẻ đẹp của Thúy Kiều: 'Làn thu thủy, nét xuân sơn', đôi mắt của nàng thật đẹp, rạng ngời như làn nước mùa thu. Đôi lông mày mảnh, dài như ngọn núi mùa xuân. Đôi mắt đó còn phản ánh một thế giới tâm hồn đa dạng, phong phú, là tâm hồn nhạy cảm, tinh tế. Nàng đẹp hơn cả thiên nhiên, hơn cả sự sáng tạo của thượng đế, vẻ đẹp sắc sảo ấy là 'hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh'. Những từ ghen, hờn thể hiện sự tức giận, phẫn nộ của tự nhiên. Từ đó, cũng ẩn chứa điềm báo về cuộc sống đầy sóng gió, gian khổ của Thúy Kiều sau này.
Kiều không chỉ có vẻ đẹp tuyệt mỹ mà tài năng của nàng còn thuộc vào hàng hiếm có trong lịch sử:
'Trí tuệ tự nhiên từ trời ban Tài nghề hòa màu nhạc ngân nga'
Tài năng của Thúy Kiều đã đạt đến đỉnh cao theo quan niệm thẩm mỹ phong kiến 'cầm, kì, thi, họa'. Trong số đó, tài nghệ thuật đàn là xuất sắc nhất, trở thành sở trường đặc biệt của nàng, không ai sánh kịp 'nghề riêng vượt trội hơn cả đàn hồ cầm'. Tài năng này không chỉ được thể hiện trong đoạn trích, mà còn được Nguyễn Du khẳng định ở phần khác: 'Âm nhạc trong trăng, nước dưới hoa'. Những giai điệu mà nàng sáng tác luôn mang đậm nét buồn bã, thê lương, khiến người nghe cảm thấy xót xa và đầy xúc động. Đó như là dự báo cho cuộc đời của nàng. Nhìn lại quá khứ, trải qua bao nhiêu khó khăn, Kiều cũng tự nhận:
'Này khúc buồn số phận này Thổi vào đàn từ những ngày thơ ấu Âm nhạc gợi lên ký ức xưa Và bóng dáng số phận hiện tại đây'
Nguyễn Du đã miêu tả chân dung Thúy Kiều rất tinh tế. Nàng hiện lên qua những câu thơ không chỉ ở vẻ đẹp ngoại hình mà còn ở trí tuệ, tinh thần. Nàng là biểu tượng cho số phận của phụ nữ trong xã hội xưa, có vẻ đẹp, có trí tuệ nhưng phải chịu đựng nhiều khó khăn từ cuộc sống, từ xã hội phong kiến. Thật đáng thương cho số phận của nàng, vì vậy suốt bài thơ, Nguyễn Du phải nhiều lần thốt lên: 'Vẻ đẹp quen thuộc, sắc sắc đánh ghen'. Tố Hữu cũng cảm thông với cuộc đời của nàng khi viết:
'Trái tim xót xa dành cho Kiều như dành cho dân tộc Tài năng đúng là bao truân chuyên.'
Bức tranh chân dung Thúy Kiều được tạo ra chủ yếu thông qua bút pháp tượng trưng, sử dụng thiên nhiên để miêu tả vẻ đẹp của con người. Tuy nhiên, vẻ đẹp của nàng vượt xa cả những chuẩn mực đó, thể hiện sự tuyệt vời của tạo hóa. Sử dụng ngôn ngữ linh hoạt, phong phú biểu cảm: ghen, hờn, sắc sảo, mặn mà,... đã làm nổi bật vẻ đẹp 'nghiêng nước nghiêng thành' của Thúy Kiều.
Đoạn trích thể hiện sự tinh tế của Nguyễn Du, khẳng định tài năng nghệ thuật tả người vĩ đại của ông là 'kì tài diệu bút'. Việc miêu tả Kiều không tập trung vào hình dáng mà nhấn mạnh vào vẻ đẹp và trí tuệ của nàng. Những câu thơ về Kiều còn chứa đựng dấu hiệu về số phận trắc trở, một cuộc đời đầy sóng gió. Đồng thời, thể hiện sự trân trọng của Nguyễn Du đối với vẻ đẹp của người phụ nữ.
Phân tích về vẻ đẹp của Thúy Kiều - Mẫu 9
Mọi người Việt đều biết về Truyện Kiều, tác phẩm vĩ đại của Đại thi hào Nguyễn Du, đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ trên thế giới. Vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Thúy Kiều trong đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều' chắc chắn để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Tác giả đã thông minh sử dụng hình ảnh tượng trưng thường thấy trong thi ca cổ để diễn tả vẻ đẹp của chị em nhà Vương, nổi bật cả về ngoại hình lẫn tính cách:
'Mai thể hiện phẩm chất, tuyết biểu hiện tinh thần Mỗi người có một vẻ đẹp riêng, mười phần trọn vẹn mười'
Cách tao nhã của mai, tinh thần trong sáng của tuyết, và vẻ đẹp hoàn hảo. Tiếp theo là miêu tả về Thúy Vân. Đó là vẻ đẹp tinh tế, quý phái, được so sánh với vẻ đẹp tự nhiên của trăng, hoa, mây, tuyết. Thúy Vân vượt trội hơn cả thiên nhiên. Tuy nhiên, có vẻ như đó chỉ là bức tranh họa mây trắng, vì:
'Thúy Kiều có vẻ đẹp sắc sảo, quyến rũ hơn So với vẻ đẹp, tài năng vượt trội hơn'
Vẻ đẹp của Thúy Kiều không chỉ vượt trội hơn Thúy Vân về mặt tài năng và tính cách. Nguyễn Du đã sử dụng nghệ thuật tượng trưng, so sánh vẻ đẹp của con người với tự nhiên. 'Đôi mắt của Thúy Kiều trong trẻo như làn nước mùa thu và lông mày mềm mại như dáng núi mùa xuân'. Sự ẩn dụ đầy tinh tế này thể hiện sâu sắc nội tâm. Bằng cách này, tác giả truyền đạt cái nhìn tinh tế của mình.
'Vẻ đẹp của Kiều vượt trội, làm cho hoa phải ghen thua và liễu phải hờn'
Việc miêu tả vẻ đẹp của Kiều không chỉ là quá trình diễn đạt mà còn là việc nhân hóa, khiến nàng Kiều hiện lên với sự quyến rũ đặc biệt. Trong khi vẻ đẹp của Thúy Vân thua thiên nhiên, nhường nhịn, thì vẻ đẹp của Thúy Kiều khiến thiên nhiên ghen tỵ, ghen tị vì không thể vượt qua. Điều này cũng là việc vẽ nên bức chân dung của số phận.
'Một hai nghiêng nước nghiêng thành Vẻ đẹp độc đáo, tài năng kì diệu'
Kiều sở hữu vẻ đẹp hoàn hảo và tài năng hiếm có nhất. Cụm từ 'nghiêng nước nghiêng thành' đã làm rõ sự độc đáo trong vẻ đẹp của Kiều, có lẽ không có ai có thể sánh kịp ngoài Kiều. Tài năng của Kiều trong âm nhạc và thi họa cũng được nhấn mạnh. Điều này thể hiện tinh thần nhân đạo và tôn trọng vẻ đẹp của người phụ nữ. Bản đàn mà Kiều chơi cũng là biểu tượng của số phận, dự báo một tương lai không may. Kiều không chỉ là người có vẻ đẹp và tài năng, mà còn là người mang trong mình nhiều nỗi buồn và tâm trạng phức tạp, một người phụ nữ xứng đáng được yêu thương nhưng lại chịu đựng số phận đen tối.
Bằng nghệ thuật văn chương tài tình, Nguyễn Du đã vẽ nên bức chân dung của Thúy Kiều với vẻ đẹp toàn diện và tài năng vượt trội. Điều này làm cho chúng ta trân trọng hơn nữa tài năng và lòng nhân ái của tác giả.
Việc phân tích vẻ đẹp của Kiều không chỉ là việc diễn giải mà còn là việc nhìn nhận, khiến nàng Kiều trở nên hấp dẫn hơn với sự độc đáo đặc biệt. Vẻ đẹp của Thúy Kiều khiến thiên nhiên phải ghen tỵ, phải ghen tị vì không thể sánh kịp. Điều này cũng là việc tạo ra một bức chân dung số phận.
'Đoạn trích 'Chị em Thuý Kiều' nằm trong phần đầu của tác phẩm 'Truyện Kiều', thuộc phần I – Gặp gỡ và đính ước. Thuý Kiều vẫn là người con gái hoàn hảo cả về nhan sắc, tài năng. Nét đẹp này luôn tỏa sáng, rực rỡ, bất kể điều gì xảy ra. Nàng luôn giữ vững tấm lòng và đức tâm vẹn toàn. Về nhan sắc, Nguyễn Du đã mô tả nàng qua những từ ngữ:'
'Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là phần hơn'
Hai câu thơ khẳng định thêm vẻ đẹp của Kiều. Tác giả muốn lấy vẻ đẹp của Thuý Vân để làm nền cho vẻ đẹp của Kiều rực rỡ hơn. Bằng các từ ngữ như 'càng, phần hơn' và các tính từ 'sắc sảo, mặn mà', tác giả khẳng định Kiều có vẻ đẹp rực rỡ cả về nhan sắc và tâm hồn. Vẻ đẹp ấy là sự hội tụ của cả tài và sắc, điều mà Thuý Vân không có.
'Làn thu thủy nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh.'
Tác giả miêu tả từng chi tiết của Vân, trong khi chỉ chọn một chi tiết đặc biệt của Kiều: đôi mắt. Đôi mắt của Kiều gợi lên vẻ đẹp sắc sảo, kiều diễm của một trang giai nhân tuyệt vời với tâm hồn đa sầu, đa cảm. Vẻ đẹp ấy khiến cho cả hoa và liễu phải ghen tỵ, ganh tị trước sự nổi bật của nàng Kiều.
'Kiều không chỉ có vẻ đẹp khiến hoa phải ghen, liễu cũng phải hờn mà còn có tài năng xuất chúng, cầm kỳ thi hoạ, với 'đủ món nghề''
'Thông minh vốn có từ thiên phú, pha nghệ thi họa đúng vị ca ngâm. Cung thương là nơi thăng trầm âm nhạc, nghệ thuật riêng vượt trội hồ cầm một đoạn. Khúc nhạc tay lựa, đặc biệt như bản nhạc 'Bạc mệnh'. Vẻ đẹp và tài năng hòa quyện, mỗi nét đều rạng ngời'
'Tài năng của Kiều là biểu hiện tự nhiên của thiên bẩm, sự thông minh và nét tài hoa hơn người. Kiều có thể làm thơ, vẽ tranh, ca hát và đánh đàn, với tài đánh đàn là điều nổi bật. Nàng còn sáng tạo ra những bản nhạc 'Bạc mệnh'. Tác giả đã khắc hoạ tài năng của Kiều một cách sống động và rõ ràng, thể hiện sự xuất chúng và sự hòa quện giữa vẻ đẹp và tài năng'
....
'Phân tích vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều'
Truyện Kiều là một tác phẩm văn học vĩ đại của đại thi hào Nguyễn Du, trở thành một phần quan trọng trong văn hóa dân tộc. Đoạn trích Chị em Thúy Kiều nằm ở phần mở đầu của Truyện Kiều, giới thiệu về gia đình nhà Vương. Sau đó, tác giả tả về vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân trong 24 câu thơ.
Mở đầu đoạn trích, Nguyễn Du tổng quan về chị em Thúy Kiều:
“Hai ả tố nga làm đầu lòng
Thúy Kiều và Thúy Vân là hai chị em
Mỗi người một vẻ, đẹp tự nhiên
Sắc đẹp trọn vẹn trong từng chi tiết”.
Hai dòng thơ đầu tiên xác định tuổi và vị trí của hai chị em. “Tố nga” biểu hiện sự quý phái và đẹp đẽ. Tiếp theo, bằng ngôn từ tinh tế, tác giả mô tả vẻ đẹp tinh khôi, uy nghi của hai cô gái:
“Vẻ đẹp tự nhiên, thanh cao
Mỗi người có một vẻ đẹp riêng biệt”.
Thúy Kiều và Thúy Vân được mô tả như những người phụ nữ có phẩm hạnh cao quý, vẻ đẹp tinh khiết như dáng mai. Tâm hồn của họ trong trẻo và thuần khiết như tuyết trắng. Bằng thủ pháp tưởng tượng, tác giả tạo ra hình ảnh đẹp mắt về cả ngoại hình và tâm hồn. Vẻ đẹp của họ đạt đến tiêu chuẩn cao mà xã hội phong kiến xưa luôn trân trọng.
Dù xinh đẹp đến mức nào, Thúy Kiều và Thúy Vân vẫn là con người, không phải tiên nữ. Tuy nhiên, Nguyễn Du muốn làm vỡ giới hạn đó, tạo ra một ngoại lệ, đưa vẻ đẹp của họ đến mức hoàn mỹ, hiếm có.
Và vẻ đẹp của họ hiện lên như ánh sáng bình minh, làm cho người đọc ngạc nhiên. Đầu tiên là vẻ đẹp của Thúy Vân. Nàng có một vẻ đẹp khác biệt, gần gũi và ấm áp:
“Vẻ trang trọng của Vân khác biệt
Gương mặt đầy đặn, vẻ đẹp thanh tú
Nụ cười rạng rỡ như hoa đang nở
Tiếng nói dịu dàng như ngọc bích
Mái tóc óng mượt, mềm mại như mây
Da trắng mịn như tuyết
Qua bốn câu thơ, Thúy Vân hiện lên với vẻ đẹp tươi mới, dịu dàng. Nụ cười rạng rỡ, tiếng nói dịu dàng và mái tóc mềm mại khiến mọi người yêu mến nàng hơn. Làn da trắng mịn như tuyết làm cho đất trời phải ghen tỵ. Đó là vẻ đẹp tinh khiết, dự báo một tương lai hạnh phúc cho nàng.
Đó là một vẻ đẹp trang trọng, cao quý như của các công chúa chỉ có thể thấy ở những căn phòng hoàng cung lộng lẫy. Tuy nhiên, Thúy Vân lại sống trong hoàn cảnh bình thường như bao người khác. Nàng là con gái của một gia đình bình dân, không có gì đặc biệt. Đó là một vẻ đẹp tự nhiên, phản ánh sự hợp duyên mà tạo hóa ban cho, là kết quả của những phẩm hạnh cao quý và nhân đức tích tụ qua nhiều thế hệ. Chưa từng có tiên nữ nào trên thế gian, nhưng khi đọc Truyện Kiều, người ta có cảm giác như đang gặp tiên nữ. Đó thực sự là một vẻ đẹp hiếm có. Ngoại hình và phẩm hạnh của Thúy Vân thể hiện nàng là một người phụ nữ mẫu mực, là gương mẫu của sự hiền đức, phúc hậu và đoan trang.
Người đọc càng bất ngờ hơn khi đọc đến bốn câu thơ tiếp theo miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều. Dường như không thể có vẻ đẹp nào vượt qua vẻ đẹp của Thúy Vân. Tuy nhiên, ý đồ của Nguyễn Du thực chất là dùng vẻ đẹp của Thúy Vân làm nền để vẻ đẹp của Thúy Kiều tỏa sáng giữa đám đông:
“Kiều càng sắc sảo, mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn
Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”
Vẻ đẹp của Thúy Kiều làm nổi bật vẻ đẹp của Thúy Vân. Nguyễn Du đã khéo léo tạo ra một “lực đẩy”, cho phép người đọc chiêm ngưỡng hai tuyệt phẩm cùng một lúc. Khác với Thúy Vân, Thúy Kiều mang vẻ đẹp sắc sảo và quyến rũ hơn nhiều.
“Sắc sảo” là vẻ đẹp nội tâm hiển hiện qua khuôn mặt, ánh mắt, giọng điệu,... “Mặn mà” là vẻ đẹp của tâm hồn phong phú và sâu sắc. Ánh mắt của Kiều trong trẻo như làn nước hồ trong ngày gió lạnh. Chân mày cong vút như dáng núi mùa xuân tràn đầy sức sống. Toàn thân nàng tỏa ra sức hút không thể cưỡng lại. Vẻ đẹp ấy khiến cho hoa phải ghen tỵ vì “thua thắm”, liễu tỏ ra giận dữ vì “kém xanh”.
Nguyễn Du đã dùng những từ ngữ tuyệt vời nhất của mình để khen ngợi vẻ đẹp của nhân vật Thúy Kiều. Đó là một vẻ đẹp tuyệt vời, quyến rũ, không giới hạn; một vẻ đẹp có sức mê hoặc và chinh phục trái tim người khác. Và hơn thế nữa, đó là một vẻ đẹp không giống ai trên thế gian: “Sắc đành đòi một, tài đành họa hai”.
Nếu nói về tài năng, có thể tìm thấy người khác; nhưng vẻ đẹp của nàng là duy nhất. Một vẻ đẹp vượt qua mọi giới hạn, mà có lẽ chỉ có duyên phận mới được chiêm ngưỡng. Do đó, vẻ đẹp hiếm có ấy khiến cả thế gian ganh đua và đố kị. Điều đó báo trước một cuộc sống đầy gian truân, sóng gió mà Kiều sẽ trải qua. Cuộc đời thường phong phú, tài năng và vẻ đẹp không phải là tội lỗi, nhưng lòng người khó đoán, số mệnh khó lường. Có nhiều thách thức đang chờ đợi, và vẻ đẹp ấy là lẽ thường tình. Điều này cũng là thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm khi xây dựng nhân vật này.
Tài năng vượt trội của Thúy Kiều được tác giả miêu tả trong đoạn thơ tiếp theo. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn tài năng hơn cả phàm nhân:
“Thông minh vốn sẵn tính trời
Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm
Cung thương làu bậc ngũ âm
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương
Khúc nhà tay lựa nên chương
Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân”.
Thúy Kiều từ khi sinh ra đã có trí tuệ. Nhờ vào sự rèn luyện, nàng trở nên tinh tế hơn và tài năng bắt đầu hiện ra. Nàng thành thạo trong các nghệ thuật của người xưa (văn, thơ, họa, nhạc), và hiểu biết sâu sắc về âm nhạc. Nàng cũng có khả năng sáng tác nhạc, tạo ra bản nhạc “Bạc mệnh” đầy cảm xúc. Có thể nói, nàng là bậc thầy ở mọi lĩnh vực và đạt đến đỉnh cao. Liệu rằng, Nguyễn Du đã dành cho nàng sự tôn vinh đến như vậy là do tình yêu của ông dành cho nhân vật mà ông đã tạo ra không?
Trong lịch sử cổ sách, không thiếu những người đẹp, nhưng không ai xinh đẹp, tài năng và cao quý như Thúy Kiều. Nhân vật Thúy Kiều được xây dựng như một lý tưởng, một biểu tượng của giá trị con người trong xã hội phong kiến. Đặc biệt là vai trò của phụ nữ. Đó là những người có phẩm hạnh cao đẹp, tài năng xuất sắc, khao khát cao quý, nhận thức sâu sắc về bản thân,... nhưng không được hưởng cuộc sống xứng đáng mà họ xứng đáng có.
Đoạn thơ Chị em Thúy Kiều sử dụng bút pháp nghệ thuật tinh tế, lấy cảm hứng từ thiên nhiên để mô tả vẻ đẹp của con người, rõ ràng và sâu sắc mô tả vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều. Đoạn thơ cũng là một bài ca khen ngợi vẻ đẹp, tài năng của con người và dự đoán về số phận của người có tài năng nhưng bất hạnh, là biểu hiện của tinh thần nhân văn của Nguyễn Du.
Đoạn văn phân tích về vẻ đẹp của Thúy Kiều
Truyện Kiều của Nguyễn Du là một kiệt tác mang giá trị văn học và nghệ thuật lớn. Tác phẩm nói về số phận bi thảm của một cô gái tài sắc nhưng bất hạnh. Đặc biệt, trong đoạn thơ 'Chị em Thúy Kiều', thông qua việc mô tả nhân vật và nghệ thuật tả tình, Nguyễn Du đã tái hiện lại vẻ đẹp, tài năng và những dự đoán về số phận đầy sóng gió của Kiều. Khi mô tả vẻ đẹp của Thúy Kiều, nhà thơ tập trung vào đôi mắt của nàng. Đôi mắt ấy sâu thẳm như một hồ nước mùa thu yên bình trong khi lông mày của Kiều lại thanh thoát như dáng núi mùa xuân. Chỉ với hai nét mô tả đơn giản nhưng Nguyễn Du đã cho thấy được vẻ đẹp tuyệt vời của nàng. Vẻ đẹp ấy khiến hoa, liễu phải ganh ghét, đố kị, khiến nghiêng nước nghiêng thành. Ở đây, Nguyễn Du đã sử dụng nghệ thuật nhân hoá để gợi lên vẻ đẹp vượt trội của Kiều, đồng thời dự đoán về số phận truân chuyên của nàng. Nếu sắc đẹp của Kiều đã rất tuyệt vời, thì tài năng của nàng còn tuyệt vời gấp đôi. Trời ban cho Kiều sự thông minh và tài năng ở mọi lĩnh vực. Tất cả mọi thứ đều đạt đến mức lý tưởng theo quan niệm của phong kiến. Nhưng tài năng của Kiều nổi bật nhất ở nghệ thuật đánh đàn và soạn nhạc. Không chỉ làu bậc trong âm nhạc cổ, Kiều còn có khả năng chơi đàn Hồ cầm - một loại đàn cổ rất khó học. Đặc biệt, nàng còn sáng tác ra bản nhạc 'Bạc mệnh' khiến ai nghe cũng phải đau khổ và buồn bã. Điều này chứng tỏ cho một tâm hồn đa cảm và dự đoán một tương lai đầy bi kịch của Kiều. Vẻ đẹp của Kiều là một bức chân dung về số phận và tính cách. Vẻ đẹp và tài năng của nàng vượt trội so với quy luật của tự nhiên, báo hiệu cho một cuộc sống éo le, truân chuyên, nghiệt ngã. Qua việc sử dụng các biện pháp nghệ thuật, Nguyễn Du đã cho thấy được vẻ đẹp tuyệt vời của Kiều và tài năng miêu tả con người của ông.
....