Tạo vai Thúy Kiều kể lại đoạn Mã Giám Sinh mua Kiều sống động, hấp dẫn nhất, giúp học sinh lớp 9 hiểu rõ hơn nội dung chính và dễ dàng tham gia vào vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích này.
Đồng thời, giúp học sinh rèn luyện kỹ năng kể chuyện theo góc nhìn cá nhân, phát triển trí tưởng tượng của bản thân. Mời các em đọc bài văn tạo vai Thúy Kiều kể lại đoạn Mã Giám Sinh mua Kiều dưới đây để nâng cao kỹ năng kể chuyện.
Tạo vai Thúy Kiều tái hiện đoạn Mã Giám Sinh mua Kiều
Tôi là Vương Thúy Kiều, con gái lớn của Vương Viên Ngoại. Gia đình tôi đang gặp khó khăn do bị vu oan về việc chứa hàng quốc cấm. Cha và em tôi bị bắt và bây giờ đang cần ba trăm lạng bạc để giải thoát. Tôi quyết định bán mình để giải cứu họ.
Kể từ đó, tôi không thể tìm được bữa ăn ngon và giấc ngủ yên bình. Tôi lo lắng về tương lai khi không còn được sống bên cha mẹ và chơi với em. Tôi càng buồn khi nghĩ đến việc phải kết hôn với một người mà tôi không yêu.
Kỉ niệm về lời thề của tôi và Kim Trọng bỗng ùa về, khiến tâm trạng tôi trở nên rối bời và lo lắng. Tôi biết chàng sẽ giận dữ với quyết định của tôi.
Ngày ấy, không khí trở nên u ám, khiến tôi lo lắng và đau đớn hơn. Tôi nghe thấy sự ồn ào từ bên ngoài, họ đã đến để cứu cha và em tôi.
Khi hỏi tên và quê quán, hắn chỉ trả lời ngắn gọn và khích lệ bà mối lấy tiền để cứu gia đình tôi. Mọi người cảm thấy bất an nhưng không dám phản đối vì sợ hắn có quyền lực.
Lòng tôi giờ đây không còn tâm trí để nghe hắn kể chuyện. Hắn đầy những biểu hiện không phù hợp, khiến tôi cảm thấy khó chịu. Tôi vẫn phải nhẫn nhịn vì hắn là cơ hội duy nhất để cứu cha và em tôi.
Tôi càng khó chịu hơn khi nghe hầu gái kể về cách ăn mặc và cử chỉ của hắn. Hắn không phải là một người phù hợp để làm phu quân.
Tôi buồn bã khi nhận ra sự thật về hắn, nhưng tôi phải tập trung vào việc cứu cha và em.
Tai tôi như bị ù đặc. Tôi thầm ước mình được tự do như những đóa hoa khoe sắc trong vườn. Nhưng bây giờ, tôi phải đối mặt với những cảm xúc tiêu cực và sự lo lắng về tương lai.
Tôi cảm thấy xấu hổ và lo lắng khi bị mụ mối bắt tay trang điểm để giới thiệu cho Mã Giám Sinh. Tôi cố gắng kiềm chế cảm xúc và phải đánh đàn dù không muốn.
Tưởng đã xong, Mã Giám Sinh lại yêu cầu bà mối bắt tôi làm thơ trên quạt. Mặc dù tình huống vô cùng bi hài, nhưng tôi vẫn làm theo với hy vọng có thể giúp đỡ cha và em tôi.
Bài thơ đã hoàn thành. Mã Giám Sinh nhận và đọc nó một cách chăm chú. Sau đó, hắn tỏ ra hài lòng và hỏi một cách lịch sự:
- Theo truyền thống, khi mua ngọc phải đến Lam Kiều. Như vậy, xin hỏi cần phải trả bao nhiêu để đủ xứng với vẻ đẹp của Kiều?
Thấy mẹ tôi rụt rè không biết phải trả lời thế nào, bà mối nhanh chóng giải thích:
- Kiều tài sắc vẹn toàn, giá trị không thể đong đếm bằng vàng. Nhưng hiện nay gia cảnh nhà nàng rất khó khăn. Mong công tử thương tình giúp đỡ.
Nghe như vậy, hắn nhăn mặt khó chịu, đưa ra giá:
- Sao lại thế? Một nghìn? Quá đắt đỏ! Hai trăm là đủ rồi.
- Ông thương cảm một chút đi. Hai trăm không đủ để cứu gia đình họ, huống chi còn phải trả tiền công cho tôi.
Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn nói:
- Vậy thì bốn trăm là xong. Đây là giá cuối cùng.
- Ông cứu giúp gia đình Kiều, họ đang rơi vào hoàn cảnh khó khăn...
Sau một thời gian, họ đồng ý trả hơn bốn trăm lạng bạc. Nghe họ thương lượng với nhau, tôi không kìm được cảm xúc. Họ coi tôi như thế nào? Một món hàng à? Giờ đây tôi chỉ là một món hàng có thể được định giá và trả giá. Nỗi buồn và sự nhục nhã tràn ngập trong tâm hồn. Tôi ngước nhìn lên, thấy vẻ mãn nguyện trên khuôn mặt của Mã Giám Sinh như đã mua được một thứ hàng với giá rẻ. Tim tôi đau nhói. Hắn đưa ra một tờ hợp đồng và phiếu thu, đồng thời nói rằng ba ngày nữa sẽ đến đóng tiền...
Mã Giám Sinh và mụ mối đã ra đi. Ngôi nhà trở nên yên bình như bao ngày qua. Tâm trạng tôi trở nên trống trải đến tột cùng. Tôi trở thành người phụ nữ của người khác. Tôi lại nhớ đến Kim Trọng. Tôi phải từ bỏ tình yêu đẹp đẽ với anh. 'Kim Trọng ơi, chàng ở xa hãy hiểu cho em. Em không có lựa chọn khác. Tất cả chỉ vì xã hội này, nơi tiền bạc là trên hết, nơi mà tiền có thể mua mọi thứ, thậm chí cả con người. Xã hội này đã biến em thành thế này. Sẽ không còn những ngày hạnh phúc bên chàng, những lời hứa chỉ còn là kỷ niệm, những giấc mơ không thể thành hiện thực. Em không biết mình sẽ đi về đâu trong cuộc đời này'...