Vẻ đẹp của Sông Hương từ ngã ba Tuần đến chân đồi Thiên Mụ, cảm nhận đặc biệt qua bút pháp của Ai đã đặt tên cho dòng sông
Văn mẫu Vẻ đẹp của Sông Hương từ ngã ba Tuần đến chân đồi Thiên Mụ, cảm nhận tinh tế qua tác phẩm tùy bút Ai đã đặt tên cho dòng sông
Chuyến Phiêu Lưu
Băng qua thảo nguyên Châu Hóa rực rỡ hoa dại, sông Hương như nàng thiếu nữ xinh đẹp đang 'thiên thần mộng mơ' bị kích thích bởi 'người tình trông ngóng'. Sông Hương đã 'đổi hướng liên tục' ngay khi rời khỏi khu rừng. Nó như muốn gặp người tình - thành phố tương lai của nó. Nó đã 'quay những cung đường bất ngờ'. Nó đã 'uốn cong theo những đường cong mềm mại...'.
Dòng sông Hương như đang biểu diễn vũ điệu quyến rũ. Sông Hương có những khoảnh khắc trôi về hướng Tây Bắc, vòng qua bãi Nguyệt Biều, Lương Quán. Sau đó nó 'vẽ một đường cung tròn về hướng Đông Bắc, ôm lấy đồi Thiên Mụ, rồi dọc xuôi về phía Huế'. Dòng chảy của sông Hương qua các địa danh như ngã ba Tuần, điện Hoàn Chén, Ngọc Trản, bãi Lương Biều, Lương Quán, Vọng cảnh, Tam Thai, Lựu Bảo,... được tác giả mô tả, làm nổi bật kiến thức về địa lý và văn hóa tinh tế. Đôi khi người đọc có cảm giác như ông ta đã trải qua những năm tháng đi dọc theo con thuyền nhỏ trên dòng sông Hương hữu tình, hòa mình trong bản hòa nhạc Nam ái, Nam bình.
Ông yêu quý dòng sông quê mẹ, ông biết rõ hình dạng và những đường nét uốn cong của nó. Như Tố Hữu từng thốt lên: 'Hương Giang ơi, qua trái tim ta vẫn hòa mình trong tình yêu mỗi đêm'. Ông nói về màu nước của dòng sông Hương là 'màu xanh thẫm', hình dạng của nó 'mềm mại như tấm lụa', sự nồng nàn của nó như 'những chiếc thuyền xuôi ngược chỉ nhỏ như chiếc quạt'. Ông trầm trồ thưởng thức vẻ đẹp của sông lấp lánh 'sáng xanh vào buổi sáng, vàng hoàng hôn, tím khi bóng tối bao phủ' dưới ánh sáng đa màu trên bức tranh bầu trời Tây Nam huyền bí thành phố Huế.
Trong dòng đời náo nhiệt, giữa những lăng tẩm hùng vĩ của vị vua triều Nguyễn, giữa rừng thông tĩnh lặng, sông Hương tỏa sáng như một bức tranh 'yên bình... như bài thơ triết lí. như tác phẩm cổ'... Tác giả lấy lại một đoạn thơ cổ, tinh tế, khơi gợi không khí, cảnh đẹp 'lặng trầm' và 'yên bình' của rừng thông, dòng sông, các công trình và đồi núi đây. Ai đến thăm Khiêm Lăng (lăng vua Tự Đức) sẽ hiểu được vẻ đẹp của cảnh đẹp mà tác giả miêu tả:
Bốn phía núi che phủ mây trắng.
Mảnh trăng thiên cổ, bóng tùng vững vàng.
Gần đến thành phố yêu dấu, mặt nước sông Hương trở nên huyền bí, 'lặng ngắt' dưới âm thanh của chuông chùa Thiên Mụ vang vọng, giữa 'đàn diều tiếng gà' của những ngôi làng trung du.
Một lượt nữa, ta được trải nghiệm một đoạn văn tùy bút đong đầy hơi thơ mộng. Những ý tưởng và tư duy, những so sánh và hóa học tưởng tượng, kiến thức về địa lý, văn hóa, và thơ ca, tất cả đều được tác giả khéo léo áp dụng khi mô tả vẻ đẹp quyến rũ của sông Hương từ ngã ba Tuần đến chân đồi Thiên Mụ.
"""""""--
Dưới đây là một bài mẫu hướng dẫn phân tích vẻ đẹp của dòng sông Hương từ ngã ba Tuần đến chân đồi Thiên Mụ, nổi bật và được biên tập, tổng hợp bởi chúng tôi. Để hiểu sâu hơn về tác phẩm, để có thêm ý tưởng mới khi sáng tác, các bạn có thể tham khảo thêm các bài viết về Hình tượng của sông Hương trong tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông, Cảm nhận về Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường, Vẻ đẹp của sông Hương qua Ai đã đặt tên cho dòng sông, Vẻ đẹp của con sông Hương từ ngoại ô Kim Long đến cồn Hến, như mà tác giả đã truyền đạt qua bài tùy bút Ai đã đặt tên cho dòng sông...