Các bài văn mẫu này sẽ giúp các bạn lớp 11 có nhiều gợi ý hữu ích, làm giàu kiến thức và biết cách phân tích các bước và giải quyết vấn đề theo đề bài. Hãy cùng theo dõi nội dung chi tiết tại đây.
Dàn ý về vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình
1. Bắt đầu bài
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm: “Xuất dương lưu biệt” là một tác phẩm thơ nổi bật của Phan Bội Châu.
- Giới thiệu về vấn đề: Một trong những yếu tố nổi bật là vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình được miêu tả rõ nét trong bài thơ.
2. Thân bài
- Vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình được thể hiện qua tư duy sáng tạo và những khát vọng mạnh mẽ, lớn lao:
- Quan niệm mới mẻ và tinh thần quyết tâm (hai câu đầu): cần đạt được những thành tựu phi thường, mạnh mẽ. Mỗi người phải tự quyết định vận mệnh của mình, trở thành người có tính chủ động đối với thời cuộc thay vì phụ thuộc vào hoàn cảnh. => Ý chí mạnh mẽ của đàn ông mọi thời đại.
- Vai trò của con người trong vũ trụ và ý thức về trách nhiệm lớn của mình: thực hiện những việc to lớn, góp phần xây dựng đất nước, để lại dấu ấn cho thế hệ sau. => Sự tự tin đã tạo nên vẻ đẹp lãng mạn và ý thức về vai trò quan trọng đã làm nên vẻ đẹp hào hùng của nhân vật trữ tình.
- Các khát vọng mạnh mẽ, táo bạo về một cuộc hành trình lộng lẫy: Con người hòa nhập vào thiên nhiên, trở thành trung tâm của cảnh vật. Khí thế của con người lan tỏa như những con sóng vỗ, và chính những con sóng ấy hòa vào nhịp đập của trái tim nồng nàn, hừng hực của con người.
- Thông qua quan niệm, tư tưởng và tầm vóc của con người, bài thơ đã thành công tạo dựng vẻ đẹp hào hùng và lãng mạn của nhân vật trữ tình. Những khát vọng mạnh mẽ đã trở thành sức sống vĩnh cửu lan tỏa khắp bài thơ.
- Vẻ đẹp lãng mạn, hào hùng được xây dựng qua những nét nghệ thuật tinh tế:
- Giọng thơ nồng nàn, sôi động và đôi khi tinh tế, hứng khởi.
- Hình ảnh thơ vừa lãng mạn vừa hùng vĩ. Các hình ảnh to lớn liên tục xuất hiện từ đầu đến cuối bài thơ như “càn khôn”, “trăm năm”, “non sông”, “bể Đông”, “muôn trùng sóng bạc”,… đã thêm cánh cho những ước vọng lãng mạn, mạnh mẽ, táo bạo.
3. Kết thúc bài thơ
Phan Bội Châu đã thành công trong việc xây dựng hình tượng một người chí sĩ đầy hài hòa giữa lãng mạn và hào hùng. Dù cuộc ra đi này ban đầu là một hành trình âm thầm và lặng lẽ, nhưng tư thế và tầm vóc được nhà thơ tái hiện qua bài thơ đã thể hiện sự tự tin và nhiệt huyết sôi động trong lòng người cách mạng yêu nước. Điều đó càng khẳng định vẻ đẹp vừa lãng mạn vừa hào hùng của nhân vật trữ tình.
Vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình - Mẫu 1
“ Xuất dương lưu biệt” là một bài thơ nổi bật của Phan Bội Châu. Tác phẩm này có sức cuốn hút và tác động mạnh mẽ. Một trong những yếu tố làm nên điều đó chính là vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình được miêu tả rõ nét trong bài thơ.
Vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình ban đầu được thể hiện qua những quan niệm mới về chí làm người đàn ông:
“Làm người đàn ông phải đặc biệt trên đời
Liệu có thể thay đổi vận mệnh cả thế giới không?”
Nhân vật trữ tình có quan niệm mới và táo bạo về mục tiêu của mình. Sinh ra làm đàn ông thì phải “ mong muốn điều phi thường”, tức là phải làm được những điều đặc biệt, mạnh mẽ. Mỗi người phải tự quyết định tương lai của mình, trở thành người chủ động đối với thời đại chứ không phụ thuộc vào hoàn cảnh. Đó là ý chí hào hùng của con người trong mọi thời đại.
Không chỉ thế, vẻ đẹp hào hùng và lãng mạn còn được thể hiện qua vai trò của con người trong vũ trụ và sự nhận thức về trách nhiệm về vị trí của mình:
“Trong cả trăm năm có mình
Đến khi còn lại ai?”
Tác giả suy ngẫm về sứ mệnh của mình, phải để lại dấu ấn, làm những điều mà giữa muôn năm này nhất định “ phải có mình ở đó ”. Sự tự tin đã tạo nên vẻ đẹp lãng mạn và ý thức về tầm vóc lớn lao đã tạo nên vẻ đẹp hào hùng. Hai vẻ đẹp này không phân biệt mà ngược lại hòa quyện với nhau tạo nên chất sử thi lãng mạn nổi bật. Bởi vì đã sớm nhận thức được trách nhiệm lớn lao của mình, nhân vật trữ tình đã dấy lên những khát vọng mạnh mẽ, táo bạo về một cuộc ra đi hoành tráng:
“Muốn vượt bể Đông theo cánh gió
Chốn muôn trùng sóng bạc đưa ra khơi”
“Mong đuổi theo ngọn gió dài đi ngang biển Đông” trở thành một ước vọng bay bổng, kỳ vĩ. Tuy nhiên, trong bản dịch thơ, “đưa ra khơi” chỉ khắc họa một cuộc tiễn bình thường, chưa làm nổi bật được tư thế, tầm vóc của con người trong vũ trụ như trong nguyên tác. “Thiên trùng bạch lãng nhất tề phi” – “Ngàn đợt sóng bạc cùng bay lên” như một sự thăng hoa vừa lãng mạn vừa hào hùng trong cảm xúc. Bài thơ kết thúc với một hình ảnh tuyệt đẹp tương xứng với những khát vọng lớn lao và tư thế hào hùng của người chí sĩ sắp lên đường. Con người như hòa quyện vào thiên nhiên, trở thành trung tâm của bức tranh. Khí thế của con người lan tỏa ra muôn trùng sóng bạc và chính những con sóng cũng cùng hòa chung một nhịp đập với trái tim sôi sục, cháy bỏng của con người.
Qua quan niệm, tư tưởng và tầm vóc của con người, bài thơ đã thành công trong việc xây dựng vẻ đẹp hào hùng và lãng mạn của nhân vật trữ tình. Những khát vọng mạnh mẽ đã trở thành nhịp đập rào rạt chảy trong suốt bài thơ. Chính điều đó đã tạo nên sức hút mạnh mẽ. Và có lẽ, những điều lãng mạn và hào hùng đó được nảy mầm và nở hoa từ tình yêu nước sâu sắc của tác giả.
Để tạo nên vẻ đẹp đó, Phan Bội Châu đã sử dụng những nét nghệ thuật đặc biệt. Giọng thơ đầy nhiệt huyết, tâm huyết và có lúc thiết tha, rạo rực. Hình ảnh thơ vừa lãng mạn, vừa hùng vĩ. Những hình ảnh lớn lao liên tục xuất hiện từ đầu đến cuối bài thơ như “càn khôn”, “trăm năm”, “non sông”, “bể Đông”, “muôn trùng sóng bạc”,…đã đóng góp thêm cánh cho những ước vọng lãng mạn, mạnh mẽ, táo bạo.
Có thể nói, Phan Bội Châu đã thành công trong việc tạo dựng hình ảnh một người chí sĩ mang vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng. Đặt trong hoàn cảnh hiện thực, cuộc ra đi này ban đầu là một cuộc đi êm đềm và lặng lẽ. Tuy nhiên, tư thế và tầm vóc mà nhà thơ tái hiện qua bài thơ đã thể hiện phần nào sự tự tin, nhiệt huyết sôi nổi trong lòng người cách mạng yêu nước. Điều đó càng làm nổi bật vẻ đẹp vừa lãng mạn lại không kém phần hào hùng của nhân vật trữ tình. Bài thơ trở nên hấp dẫn, lôi cuốn có lẽ cũng nhờ vào điều đó.
Vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình - Mẫu 2
Bài thơ 'Lưu biệt khi xuất dương' là một bài thơ đặc biệt trong cuộc đời hoạt động cách mạng của nhà chí sĩ yêu nước Phan Bội Châu, bài thơ có ý nghĩa là lời chia tay, từ biệt bạn bè và đồng chí để lên đường sang Nhật, khởi đầu cho phong trào Đông Du. Bài thơ là một bài ca ca ngợi về lí tưởng yêu nước cao cả, tinh thần anh hùng và khát vọng cứu nước nhiệt huyết của Phan Bội Châu, đặc biệt bài thơ có sức lôi cuốn mạnh mẽ nhờ vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình.
Vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng của nhân vật trữ tình được thể hiện rõ nét trong bài thơ, đầu tiên là quan điểm mới mẻ của Phan Bội Châu về chí làm trai:
'Làm trai phải khác biệt trên đời,
Để vươn xa càn khôn tự do bay.'
Đây có thể coi là một quan niệm mới mẻ và táo bạo về chí làm người của nhân vật trữ tình, sinh ra để làm người đặc biệt, nghĩa là phải làm những điều xuất sắc hơn người. Cần là người chủ động, tự quyết định tương lai và định hướng của mình, không phụ thuộc và bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh, thời thế. Làm người trước hết phải có sự nghiệp anh hùng, tự tin và lạc quan để thực hiện những dự định lớn lao, đây là một cách sống đẹp, thể hiện một tâm thế cao cả, phi thường, tầm vóc lớn lao sánh ngang vũ trụ.
'Trong suốt trăm năm phải có mình,
Như này, mãi mãi sẽ không ai?'
Vẻ đẹp hào hùng lãng mạn của Phan Bội Châu còn được biểu hiện qua tầm vóc của con người trong vũ trụ, ý thức tự giác trước trách nhiệm của mình đối với thời đại và cuộc đời. Nhà thơ khẳng định quyết tâm thực hiện một sứ mệnh của bản thân, đó là cống hiến cho đời, ghi dấu vĩnh hằng trong trăm năm, không chịu ở trong đám tầm thường, Phan Bội Châu không phủ nhận sự anh hùng của những người khác, mà chỉ không coi anh hùng là cá nhân duy nhất, đồng thời truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ hướng đến tương lai. Có thể thấy, nhà chí sĩ có một ý thức trách nhiệm công dân rất cao, chính đáng, bắt nguồn từ tình yêu nước sâu sắc và mãnh liệt.
'Đã vang danh trên trời đất,
Phải làm gì với núi sông.'
Phan Bội Châu chỉ ra mối quan hệ giữa cá nhân với đất nước, vai trò của cá nhân trong vận mệnh đất nước, cũng như nhận thấy rõ bối cảnh thời đại, ông cho rằng các tác phẩm thánh hiền trong thời điểm hiện tại không có tác dụng gì khi đất nước mất nhà tan. Đây là một thái độ phủ nhận có phần gay gắt nhưng cũng thể hiện tư tưởng tiến bộ, tiên phong của Phan Bội Châu, ông nói về nỗi nhục mất nước nhưng cũng mở ra con đường để rửa dịch.
'Muốn vượt qua biển Đông theo cánh gió,
Ngàn đợt sóng bạc tiễn ra khơi.'
Để thực hiện trách nhiệm lớn lao của mình, nhân vật trữ tình đã nảy sinh khát vọng về một cuộc hành trình vượt bất kể khó khăn gian khổ. Những hình ảnh kỳ vĩ như 'vượt qua biển Đông', 'cánh gió', 'ngàn đợt sóng bạc' đã diễn đạt một tư thế hăm hở, đầy tự tin và lạc quan vào một tương lai tươi sáng. Khát vọng cao cả rất phù hợp với tư thế hào hùng của nhà chí sĩ trong chuyến lên đường, con người hòa nhập vào thiên nhiên, trở thành trung tâm của vũ trụ, 'ngàn đợt sóng bạc' hòa chung vào sự thăng hoa khí thế anh hùng, cùng nhịp đập với trái tim sôi sục của nhân vật trữ tình.
Qua bài thơ 'Lời chia tay khi xuất đường', tác giả Phan Bội Châu đã thành công trong việc tạo dựng hình tượng người chí sĩ cách mạng yêu nước với vẻ đẹp lãng mạn và hào hùng. Vẻ đẹp hào hùng và lãng mạn khiến bài thơ trở thành một khúc ca hào sảng, bài hát lên đường đầy hào sảng của người anh hùng suốt đời không biết mỏi mệt vì đất nước, nhân dân.