Mytour muốn giới thiệu tài liệu Văn mẫu lớp 8: Đoạn văn diễn đạt cảm nhận về một hình ảnh đặc sắc trong một bài thơ thu của Nguyễn Khuyến.
Tài liệu cho các em học sinh lớp 8 tham khảo để có thêm ý tưởng cho bài viết. Nội dung bên dưới.
Phản ánh của tôi về một hình ảnh đặc sắc - Mẫu 1
Đọc bài thơ “Thu điếu”, tôi bị ấn tượng nhất bởi hình ảnh của nhân vật trữ tình trong hai câu thơ cuối:
“Nằm tựa gối ôm cần mãi không được,
Nhà thơ Nguyễn Khuyến đã vẽ nên hình ảnh nhân vật trữ tình đang ngồi câu cá. Cụm từ “nằm tựa gối ôm cần” tạo ra hình ảnh của người câu cá, cũng như tâm trạng nhàn nhã của một nhà thơ đã thoát khỏi vòng vây của danh lợi. Âm thanh “cá đâu đớp động”, kèm theo từ “đâu” gợi lên cảm giác mơ hồ, xa xăm và bất ngờ. Liệu người câu cá có thể chính là tác giả - một con người yêu nước thương dân nhưng vô cùng bất lực trước bao thăng trầm, từ chối trở thành công cụ của thực dân Pháp nên đã từ bỏ chức vụ. Và rồi, tâm hồn bỗng dưng tỉnh lại khi “cá đâu đớp động dưới chân bèo”. Không gian có lẽ phải vô cùng yên bình mới có thể nghe thấy tiếng cá đớp động. Chính sự yên tĩnh đó đã giúp diễn đạt được tâm trạng u buồn, lẻ loi trong tâm hồn nhà thơ.
Phản ánh của tôi về một hình ảnh đặc sắc - Mẫu 2
Đọc bài thơ Thu điếu, tôi ấn tượng nhất với hình ảnh mùa thu được tác giả miêu tả:
“Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo”
Tác giả Nguyễn Khuyến đã vẽ lên bức tranh mùa thu tại làng quê Bắc bộ bằng những hình ảnh giản dị, quen thuộc. Ao thu hiện lên với lớp nước trong veo, mang vẻ đẹp lạnh lẽo của mùa thu. Ở đó, chiếc thuyền câu “bé tẻo teo” nổi bật. Sự đối lập về kích thước giữa ao thu rộng lớn và chiếc thuyền câu bé nhỏ khiến không gian trong bài thơ trở nên rộng lớn và trống trải. Điểm nhìn của nhân vật trữ tình từ gần mở ra xa. Trên cao, bầu trời xanh ngắt, cao vời tạo ra cảm giác thoáng đãng. Tác giả lấy chiếc thuyền câu nhỏ làm trung tâm, dường như nhân vật trữ tình đang đứng đó để quan sát khung cảnh thiên nhiên, từ đó nhìn xa ra trời cao, ao rộng - tất cả đã tạo nên bức tranh mùa thu yên bình đến lạ kỳ.
Phản ánh của tôi về một hình ảnh đặc sắc - Mẫu 3
Trong bài thơ Thu vịnh của Nguyễn Khuyến, mùa thu được phác họa trong không gian rộng lớn:
'Trời thu xanh ngắt ở độ cao nào đó,
Cành trúc vươn mình bay bay trong gió lạnh.'
Mùa thu ở vùng Bắc Bộ có bầu trời cao, xanh ngắt. Không gian rộng mở “mấy tầng cao”. Cành trúc vươn mình lên trời thu “xanh ngắt”. Đường cong mềm mại của cành trúc như bay bay trong gió lạnh của mùa thu. Từ “lơ phơ” miêu tả vẻ nhẹ nhàng của những lá trúc lung lay dưới cơn gió mùa thu. Từ “hắt hiu” gợi lên hình ảnh sự rung động của cành trúc hay là sự xao động của tâm hồn thi nhân trước cảnh thu, trời thu buồn.
Phản ánh của tôi về một hình ảnh đặc sắc - Mẫu 4
Trong bài thơ Thu ẩm của Nguyễn Khuyến, tôi đặc biệt ấn tượng với hình ảnh:
“Bầu trời ai nhuộm màu xanh ngắt,
Mắt cụ già không rầy mà vẫn đỏ hoe.”
Ở đây, nhà thơ mô tả về cảnh bầu trời và bản thân mình. Dường như cả bầu trời và con người đều đang chịu ảnh hưởng của một sức mạnh vô hình nào đó. Bầu trời xanh không biết do ai tô màu, đôi mắt đỏ không hiểu sao lại đầy hoa. Chữ “ai” trong bài thơ mang tính trừu tượng, không rõ là ai. Còn nhà thơ thì đang nặng trĩu trước cảnh đất nước bị kẻ thù ngoại xâm đạp qua. Hình ảnh này để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc.