Kể lại truyện Tấm Cám theo góc nhìn của nhân vật Cám một cách ngắn gọn bao gồm 7 bài văn mẫu xuất sắc có điểm cao của các học sinh. Đây là nguồn cảm hứng giúp bạn có thêm nhiều ý tưởng để hiểu và nhập vai vào nhân vật, kể lại câu chuyện về cuộc sống của mình.
Tấm Cám là một trong những câu chuyện cổ tích quan trọng nhất trong văn học Việt Nam. Truyện Tấm Cám nói về cuộc sống và những khó khăn, vất vả của Tấm trong cuộc sống. Dưới đây là 7 bài văn mẫu đặc sắc về nhân vật Cám kể lại truyện Tấm Cám, mời bạn đọc thưởng thức. Ngoài ra, bạn cũng có thể tìm hiểu thêm về phân tích truyện Tấm Cám hoặc tóm tắt nội dung của nó.
Tham gia vào vai Cám để kể lại truyện Tấm Cám
Tôi sinh ra trong một gia đình giàu có, nhưng đáng tiếc cha tôi đã qua đời từ khi tôi còn nhỏ. Tôi sống với mẹ và chị gái tên là Tấm, con của cha khác mẹ. Mọi việc trong nhà đều do mẹ tôi ra lệnh cho chị Tấm làm. Từ khi còn bé, tôi đã được mẹ nuông chiều nên tôi không phải làm nhiều việc, chỉ biết ăn, ngủ và chơi, không giống như chị Tấm, phải làm việc suốt ngày. Tôi và mẹ thường lên án, bắt nạt chị Tấm. Tôi biết rằng chị Tấm phải chịu đựng rất nhiều khổ đau, nhưng vẫn kiềm chế, điều đó làm tôi cảm thấy hạnh phúc và thoải mái.
Một ngày nọ, mẹ gọi hai chúng tôi lại và nói: 'Hai đứa hãy đi bắt cua, đứa nào bắt được nhiều hơn sẽ nhận chiếc yếm đỏ, còn đứa nào không bắt được cua sẽ phải chịu trận đòn roi đang chờ sẵn'
Chị Tấm vui vẻ đi bắt cua và bắt được một giỏ cua đầy. Còn tôi thì mải mê chơi đùa và quên mất. Khi quay về, giỏ của chị Tấm đầy cua trong khi giỏ của tôi trống rỗng. Lúc đó, tôi nghĩ ra một kế. Khi đến ao, tôi gọi chị Tấm lại và nói: 'Chị Tấm ơi! Đầu chị đầy bùn, chị hãy gội sạch kẻo mẹ mắng'. Chị Tấm nghe tôi và đi gội đầu. Tôi lấy hết cua từ giỏ của chị qua giỏ của mình và vui vẻ chạy về nhà nhận yếm đỏ từ mẹ. Chị Tấm về nhà với giỏ trống, tất nhiên là chị bị mẹ trừng phạt còn tôi thì hí hửng với chiếc yếm mới
Sau đó, mẹ tôi nhìn thấy chị Tấm thường mang một bát cơm ra ngoài sau bữa ăn, mẹ nghĩ rằng chị đang làm điều gì đó sai và sai lầm tôi ra đi theo. Khi biết được sự thật, ngày hôm sau mẹ bảo chị Tấm đi chăn trâu ở xa và mẹ bảo tôi bắt cá của chị Tấm để ăn. Khi về nhà và không thấy cá, chị Tấm đã khóc. Ôi, chị Tấm thật yếu đuối, chỉ biết khóc suốt ngày
Không lâu sau, có một hội họp lớn được tổ chức. Hai mẹ con tôi cũng tham gia. Chị Tấm muốn đi nhưng mẹ tôi bảo chị ở nhà làm việc. Dù chị khóc lóc, mẹ và tôi vẫn đi. Tôi gặp lại chị Tấm ở hội họp và chị trở nên xinh đẹp đến mức mẹ và tôi cũng không nhận ra. Tôi cảm thấy ghen tức và quay về nhà để trêu chọc chị
Khi vua tuyên bố rằng: 'Ai có thể mang được chiếc hài này vừa chân thì sẽ được cưới làm vợ'. Mọi người đều cố gắng nhưng không ai thành công. Mẹ và tôi cũng thử nhưng không được. Khi đến lượt chị Tấm, cô ấy mang vừa. Vua đem kiệu rước chị Tấm về cung làm vợ trước mặt mẹ và tôi
Trong ngày giỗ cha, chị Tấm về nhà ăn cỗ. Mẹ bảo chị trèo cây cau để hái cau dùng để cúng cha. Khi chị Tấm đang trên ngọn cây, mẹ tôi lấy dao chặt cây làm chị té ngã và chết. Tôi mặc quần áo của chị và vào cúng thay mặt chị.
Từ ngày chị Tấm qua đời, vua bắt đầu quan tâm đến chim vàng của mình, tôi tức giận và kể cho mẹ nghe. Mẹ bảo tôi bắt chim để cho mèo ăn, sau đó chôn lông chim ngoài vườn. Không lâu sau, cây xoan đào mọc lên từ nơi đó, rất xanh tươi. Vua thấy cây đẹp nên cho một người mắc võng vào cây để hóng mát. Mẹ tôi xui khiến cây bị chặt để lấy gỗ đóng khung cửi. Lúc tôi đang dệt vải, tôi nghe tiếng con ác trên khung cửi kêu: 'Cót ca cót két. Lấy tranh chồng chị. Chị khoét mắt ra.' Nghe mẹ chỉ, tôi đốt khung cửi rồi đổ tro bên đường xa cung vua mong tìm được sự yên bình.
Khi vua đón chị Tấm trở về cung, tôi rất ngạc nhiên. Chị không chỉ còn sống mà còn trở nên trắng hơn và đẹp đẽ hơn trước. Tôi cảm thấy ghen tức và tự hỏi vì sao. Chị Tấm chỉ cho tôi cách tắm bằng nước sôi để trở nên đẹp. Tôi hí hửng làm theo nhưng lại chết ngay sau đó. Nghe tin tôi qua đời, mẹ tôi uất hận và cũng qua đời sau đó.
Nếu biết trước những gì xảy ra ngày hôm nay, tôi đã đối xử tốt hơn với chị Tấm. Giờ tôi mới hiểu ý nghĩa của câu 'gieo gió gặt bão'.
Tham gia đóng vai nhân vật Cám và kể lại câu chuyện của Tấm Cám
Tôi là Cám, sống cùng mẹ và con dượng vì bố mất từ lâu, nên mẹ tôi phải nuôi cả hai. Nhưng tôi không ưa con dượng lắm vì nó luôn giả vờ như là chị. Hằng ngày, nó làm việc nhà khá là chăm chỉ, còn tôi thì cảm thấy mình không được như nó: chăm chỉ cho lợn ăn, chăn sóc, nấu cơm, giặt quần áo… Tôi nghĩ là nó hợp với việc đó hơn tôi vì tôi phải lo chọn vải, may quần áo và làm tóc, tai. Tôi vẫn còn trẻ mà!
Một hôm, mẹ giao cho hai chúng tôi công việc, mỗi người một giỏ để đi bắt tôm, cua. Người nào làm xong nhanh sẽ được mẹ cho một chiếc yếm đỏ mới mua đẹp mắt. Nhưng tôi thì không biết bơi, không thể làm xong công việc, còn Tấm thì khá là chăm chỉ hơn. Tôi đã lừa nó một cách thông minh để đổi giỏ tôm, cua của nó sang của tôi. Về nhà, tôi được nhận yếm đỏ từ mẹ.
Haha, nó đã tin tôi và đi gội đầu. Tôi đã nhanh chóng đổ hết tôm, cua từ giỏ của nó qua giỏ của tôi. Nhờ đó, tôi nhận được yếm đỏ từ mẹ.
Một hôm, tôi thấy con Cám ít ăn và luôn để dành một phần cơm của mình. Mẹ và tôi đã rình xem con đang làm gì. Cuối cùng, chúng tôi phát hiện ra:
Tâm trạng
Bống bống bang bang
Bống ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người
Thì có con cá bống bé lòi lên. Tôi và mẹ định thịt nó để nấu bữa cá bống kho. Hôm sau, tôi và mẹ lừa nó đi chăn trâu xa, để người khác thu trâu. Rồi chúng tôi bắt con cá bống lên ăn, sau đó thả ruột lại. Giờ đây, nó đã không còn người làm bạn nữa! Tôi phải giấu xương ở góc bếp để không bị nó phát hiện.
Gần đến vũ hội, mẹ và tôi chuẩn bị quần áo, giày dép mới cho tôi để tìm chồng. Khi chuẩn bị đi, Tấm cũng muốn đi. Tôi tức quá, nên đã xui mẹ đổ hết thóc gạo ra để nó sàng lọc. Haha, sáng mai cũng chưa xong đâu, nó rách rưới mà còn đòi theo quý tộc hahaha…
Đang chơi vui, vua ban lệnh thử giày, ai đi vừa làm vợ vua. Mẹ và tôi cũng thử nhưng giầy quá bé, không vừa. Lựa mãi không được, đành thôi vậy.
Rồi có một cô gái đến thử, giống Tấm nhưng đẹp hơn, chân cô ta cũng gần bằng tôi mà vẫn vừa giày. Bực quá! Gọi cô ta thử, lại đúng. Vua đưa cô ta về tổ chức đám cưới luôn mới sợ. Thế là con này làm ôsin mà vua lại mù.
Khi ngày giỗ của cha đến, nó cũng biết đường trở về. Bây giờ nó oai phong lắm rồi, bà sẽ cho mày một phen.
Hóa thân thành Cám kể lại câu chuyện Tấm Cám
Tôi là Cám, một cô gái xinh đẹp, lanh lợi và được người mẹ yêu thương hết mực. Nghe đâu, mẹ tôi là vợ thứ hai của cha tôi. Bởi vì vợ trước của cha mất sớm, nên ông đã lấy mẹ tôi. Tôi chẳng làm gì trong nhà vì có một con hầu làm hết, đó là Tấm. Thực ra nó là chị ruột của tôi nhưng Cám luôn coi nó là chị cả.
Một ngày, mẹ sai tôi và Tấm đi bắt tép và hứa sẽ thưởng cho ai bắt được nhiều nhất. Tôi lo lắng suy nghĩ mình chẳng làm gì bao giờ, một cô gái xinh đẹp như tôi mà phải xuống hồ đầy bùn hôi để bắt những con cá tanh kia, không bao giờ. Tôi năn nỉ mẹ nhưng lần này mẹ không giúp, mẹ chỉ nói nếu không muốn làm thì phải tìm cách không làm mà vẫn có thưởng mới là người thông minh. Tôi không biết phải làm sao, mẹ nói khó hiểu quá. Thôi kệ, tôi cứ đi chơi vui vẻ đã.
Khi về nhà, tôi mới nhớ ra đã quên nhiệm vụ vì mải mê hái hoa bắt bướm. Tôi nhìn Tấm đã bắt được cả một giỏ tép, tức quá tôi phải tìm cách lấy hết của nó. Trong đầu tôi xuất hiện một ý nghĩ, sau đó tôi bảo nó xuống hồ tắm để không bị mẹ la mắng. Nó nghe lời nên xuống hồ, tôi aprove cơ hội đó để chút hết tép của nó về và nhận thưởng. Khi nó trở về, nó không chỉ bị mẹ mắng mà còn không được nhận yếm đỏ. Tôi thấy mình thật thông minh khi không làm gì cũng có thưởng.
Lâu ngày thấy con Tấm ăn ít hơn và thường ra giếng làm gì đó, tôi hiểu ra mẹ con tôi lừa nó đi chăn trâu để ở nhà thịt con bống. Một ngày hoàng tử mở hội kén hoàng hậu, tôi nghĩ kì này mình sẽ được đổi đời. Mẹ rất đầu tư cho tôi, sắm sửa toàn bộ quần áo mới. Con Tấm cũng đòi đi hội. Tôi không cho nó đi, mẹ bắt nó nhặt thóc gạo riêng ra mới được đi. Mẹ con tôi lên đường thử sức, thấy hoàng tử lệnh ai vừa chiếc hài sẽ được chọn làm vợ. Tôi lên thử nhưng không được chọn, thì thấy con Tấm đến thử. Tôi và mẹ sững sờ, đó là con Tấm. Sau đó nó được tiến cung, mẹ và tôi tức tối ra về. Không công bằng khi con hầu lại làm hoàng hậu.
Ngày giỗ cha nó về ăn giỗ, mẹ con tôi nghĩ phải tìm cách giết nó để tiến cung. Lúc nó trèo cây cau để hái câu cúng, mẹ tôi đã chặt cây làm nó rơi xuống ao mà chết. Mẹ đưa tôi tiến cung để thay Tấm làm hoàng hậu. Tôi bắt được và giết chết Tấm. Tưởng rằng sau đó sẽ không còn ai ngăn cản được hoàng tử với tôi, nhưng chàng vẫn quấn quýt bên con chim vàng anh đáng ghét. Nghe theo lời mẹ, tôi chặt cây xoan đào đó và làm nó thành khung cửi. Nhưng khi dệt vải thì tôi nghe thấy những lời tru tréo, dọa nạt. Quyết định đốt khung cửi đó và đổ tro ở một nơi rất xa.
Ít lâu sau thấy hoàng tử đem Tấm từ đâu về, tôi sợ hãi và kinh ngạc. Tôi đã giết nó rồi cơ mà sao nó vẫn sống hay đó là hồn mà của nó luôn ám ảnh tôi. Sau nhiều ngày sống bình thường, tôi tự thắc mắc tại sao con Tấm xấu xí ấy dầm mưa dãi nắng mà da vẫn trắng như thế. Người mách tôi tắm bằng nước nóng vừa đun sôi, tôi muốn trắng hơn nó nên đã làm theo.
Hóa thân thành Cám kể lại câu chuyện
Tôi lớn lên trong một gia đình khá giả. Cha tôi mất sớm, tôi sống cùng với mẹ và người chị cùng cha khác mẹ tên là Tấm. Công việc trong nhà, chị Tấm đều phải làm hết, từ chăn trâu, gánh nước đến thái bèo, vớt khoai… Còn tôi là con cưng của mẹ nên chẳng phải động tay đến bất cứ việc gì.
Một ngày, mẹ gọi cả hai chị em tôi ra đồng bắt tôm tép. Mỗi đứa một cái giỏ. Mẹ hứa thưởng cái yếm đỏ cho ai bắt được nhiều hơn.
Chị Tấm nhanh chóng đầy giỏ vì đã quen tay. Còn tôi, thì lang thang khắp nơi. Nhớ lời mẹ dặn, tôi bảo chị Tấm:
- Chị Tấm ơi! Đầu chị bị lấm, chị ra ao sâu gội đầu đi, không về mẹ mắng đó.
Chị Tấm tin lời tôi ngay. Tôi nhanh chóng chuyển tép của chị vào giỏ của mình rồi về nhà. Khi chị Tấm về, mẹ mắng vì không bắt được gì, còn tôi thì được nhận yếm đào đẹp.
Từ đó, thường thấy chị Tấm giấu bát cơm đem ra sau giếng. Một ngày, tôi phát hiện ra và mách mẹ, mẹ lừa chị Tấm đi chăn trâu xa. Khi chị đi, mẹ con tôi giết cá bống về thịt.
Sau một thời gian, nhà vua tổ chức một hội cho mọi người trong vương quốc tham dự. Mọi người đều háo hức chuẩn bị quần áo mới để đến dự. Chị Tấm cũng muốn đi, mẹ tôi cho chị một nắp gạo và một nắp thóc, bảo chị:
- Con hãy nhặt xong nắp gạo này trước khi đi đâu, đừng để dở về không có cơm để ăn.
Sau khi chuẩn bị, mẹ và tôi cùng chịnh chuồng đẹp lên đường. Trong buổi tiệc, tôi nhìn thấy một cô gái giống chị Tấm. Nghe nói, nhà vua thấy một chiếc hài trên sông và ra lệnh ai mang vừa sẽ được làm vợ vua. Mẹ con tôi cũng thử nhưng không đi vừa. Nhưng chị Tấm bước đến, cầm một chiếc hài giống y chiếc tôi đã ướm thử. Vào cung, chị Tấm làm hoàng hậu. Tôi tức lắm, bảo mẹ nghĩ cách để tôi vào cung thay chị. Khi chị Tấm đi cúng giỗ cha, mẹ sai chị leo cây cau, giả vờ nhặt cau để cúng. Chị tin và leo lên, nhưng cây đổ, chị ngã xuống ao và chết. Tôi được đưa vào cung thay chị.
- Cây cau đó nhiều kiến, dì đuổi chúng đi trước khi leo lên đấy.
Một hôm, tôi đang giặt quần áo cho vua ở giếng thì có con chim vàng bay đến. Nó kêu lên:
- Phơi áo chồng tôi phơi lao phơi sào, nhưng đừng phơi trên bờ rào, tránh rách áo chồng tôi.
Nghe xong, tôi sợ hãi nhưng vẫn cố tỉnh táo. Chim vàng anh kêu xong, nó bay đến cung vua. Vua yêu quý chim vàng anh đến nỗi quên ăn, quên ngủ.
Tôi ghen tức, về mách mẹ. Mẹ bảo tôi nhân lúc vua đi vắng bắt chim vàng anh để thịt, rồi vứt lông chim ở ngoài vườn. Khi vua hỏi, tôi nói dối là mang thai thèm thịt chim nên bắt trộm. Vua tin tôi và không hỏi thêm.
Kỳ lạ, ở chỗ lông chim vàng anh mọc cây xoan đào. Vua thấy cây mát rợp bóng liền sai người treo võng giữa hai cây rồi nằm hóng mát. Khi vua đi, cây lại thẳng tắp như cũ. Từ đó, mỗi ngày vua đều ra nằm hóng mát dưới hai cây xoan đào.
Tôi về mách mẹ. Nghe mẹ, một ngày gió bão, tôi sai thợ chặt hai cây xoan đào để lấy gỗ làm khung cửi. Khi vua hỏi, tôi lại nói là đang chuẩn bị cho việc sinh con nên cần gỗ để xây nhà cho con. Vua nghe và không hỏi gì thêm.
- Vì cơn bão gãy cây, tôi gửi thợ đến chặt và làm khung cửi để dệt áo cho vị bậc cao quý.
Khi khung cửi vừa xong, tôi ngồi dệt, lại nghe tiếng kêu:
“Cót ca cót két
Lấy tranh để đắp lên đồng nghiệp
Khoét mắt ra”
Nghe thấy giọng nói như của chị Tấm, tôi rất sợ, liền sai người đốt cháy khung cửi.
Sau một thời gian, tôi nhìn thấy chị Tấm trở về, xinh đẹp hơn trước. Vua ngày càng yêu quý. Tôi liền đi hỏi:
- Chị Tấm ơi, chị đã làm sao để trở nên xinh đẹp như vậy?
Chị Tấm không đáp lại, chỉ hỏi lại tôi:
- Muốn đẹp không, để chị giúp đỡ?
Tôi đồng ý theo lời chị Tấm. Thấy chị yêu cầu người đào hố sâu, rồi bảo tôi xuống. Tôi không nghi ngờ gì, liền đi xuống và phải chịu hậu quả là bị bỏng nặng. Lúc này, tôi nhận ra rằng mình đã làm rất nhiều việc xấu và phải chịu trận này.
Tôi vào vai Cám kể lại câu chuyện Tấm Cám
Tôi sinh sống bên cạnh mẹ và chị Tấm - người chị cùng cha nhưng khác mẹ với tôi. Tôi được mẹ chiều chuộng, không phải làm bất kỳ công việc nào. Trong khi đó, chị Tấm phải mài mòn từ sáng đến tối mà vẫn không xong việc.
Một ngày nọ, mẹ gọi chúng tôi lại, đưa cho mỗi người một cái giỏ và nói:
- Hai con, ai bắt được nhiều tôm tép nhất sẽ được thưởng một chiếc yếm đỏ.
Chúng tôi cùng ra đồng. Chị Tấm làm việc cần cù và quen tay nên không mất bao lâu giỏ của chị đã đầy tôm tép. Trái lại, vì mải mê chơi đùa, tôi đến cuối buổi vẫn không bắt được gì cả. Bỗng nảy ra một ý tưởng trong tôi. Tôi chạy lại gần chị và nói:
- Chị Tấm ơi! Đầu chị có nhiều tôm, chị hãy nhặt cho sạch kẻo về mẹ la mắng.
Chị Tấm tin tưởng ngay và hụt hơi xuống ao sâu để tắm. Tôi aprove oportunidade trục xuống giỏ tôm tép từ giỏ của Tấm qua giỏ của mình, sau đó vội vàng chạy về nhà để nhận chiếc yếm đào. Khi Tấm trở về với giỏ trống, mẹ mắng cô ấy một trận. Tôi cảm thấy hài lòng khi thấy điều đó.
Từ đó, tôi thường thấy chị Tấm giấu một phần cơm để mang ra giếng. Thấy điều này lạ, tôi bắt đầu rình rập để xem chị ta giấu cái gì. Khi phát hiện ra sự thật, mẹ tôi liền mưu mẹo làng cấm đồng để buộc chị Tấm phải chăn trâu ở ngoại ô. Trong khi đó, mẹ và tôi ở nhà giết cá bống để nấu ăn. Khi chị Tấm trở về nhà nhưng không thấy cá bống trong giếng, cô ta chỉ biết ngồi khóc mà không dám hỏi ai trong nhà.
Không lâu sau đó, nhà vua tổ chức một lễ hội lớn. Cả hai mẹ con tôi cũng chuẩn bị quần áo mới để tham gia. Chị Tấm muốn đi, nhưng mẹ lại giao cho cô một nhiệm vụ đơn giản để ở nhà làm. Một ngày sau, mẹ con tôi nghe được tin đồn rằng ai đó tình cờ nhặt được một chiếc hài trên đường đi lễ hội sẽ được vua lựa chọn làm hoàng hậu. Mọi người đến thử nhưng không ai vừa. Tôi cũng vậy. Khi đến lượt chị Tấm thử, cô ấy lại khớp với hài. Tấm được vua chọn làm hoàng hậu. Tôi cảm thấy ghen tức nhưng không thể làm gì cả.
Trong dịp giỗ cha, chị Tấm về ăn cỗ. Đây là cơ hội tốt để tôi thay thế chị. Mẹ tôi đã mưu kế cho chị Tấm trèo cây cau, hái cau để cúng cha. Trong lúc chị ta không chú ý, tôi ở dưới chặt đổ cây cau. Chị Tấm ngã xuống ao và chết đuối. Mẹ đưa tôi vào cung và kể lại sự việc, sau đó xin cho tôi ở lại để thay thế chị Tấm phục vụ vua.
Một hôm, một con chim vàng anh đến khi tôi đang giặt quần áo cho vua. Chim kêu lên: “Phơi áo chồng tao phơi lao phơi sào, chớ phơi bờ rào, rách áo chồng tao”. Rồi nó bay vào cung vua, mỗi ngày làm cho vua không chú ý đến tôi. Tôi cảm thấy tức giận và tìm cách giết chim vàng anh theo lời mẹ. Tôi vứt lông chim ra ngoài vườn. Khi vua hỏi, tôi nói dối rằng tôi có thèm ăn thịt chim nên tôi bắt chim. Vua không hỏi gì thêm. Từ lông chim vàng anh, một cây xoan đào mọc lên, cành lá rậm rạp tạo bóng mát. Vua sai người treo võng dưới cây để nghỉ ngơi. Tôi thấy vậy, liền bảo mẹ. Mẹ tôi cũng bày mưu giúp tôi. Tôi sai người chặt cây để làm khung cửi. Khi vua hỏi, tôi nói dối rằng cây bị đổ vì bão, sai thợ chặt làm khung cửi để dệt áo cho vua. Nhưng khi tôi ngồi dệt, bỗng có một giọng nói giống hệt của chị Tấm vang lên:
'Cót ca cót két
Lấy tranh chồng chị,
Chị khoét mắt ra'
Quá sợ hãi, tôi vội vàng trở về nhà để kể cho mẹ nghe. Mẹ tôi lại hướng dẫn tôi đốt khung cửi và đổ ra xa xa khỏi hoàng cung.
Một thời gian sau, khi chị Tấm theo vua về cung, tôi bất ngờ lắm. Chị ta không chỉ xinh đẹp hơn trước mà còn được vua yêu quý hơn. Tôi tò mò hỏi Tấm về bí quyết làm đẹp, nhưng cuối cùng tôi nhận ra rằng việc tắm với nước sôi mà chị Tấm bảo tôi làm là một sự nguy hiểm.
Vào vai Cám kể lại câu chuyện Tấm Cám
Tôi là Cám, sống cùng mẹ và người chị gái cùng cha khác mẹ, tên là Tấm. Được mẹ yêu thương, tôi không phải làm gì cả. Mọi việc trong nhà như chăn trâu, gánh nước, vớt bèo, nấu cơm, giặt giũ... đều do chị Tấm làm hết.
Vào một ngày, mẹ gọi hai chị em tôi lại và đưa cho mỗi đứa một cái giỏ, nói rằng:
- Ai bắt được đầy giỏ tôm tép sẽ được thưởng một chiếc yếm đào.
Tôi và chị Tấm ra đồng. Với tính cách chăm chỉ và quen tay, chị Tấm nhanh chóng làm xong công việc, giỏ tôm tép trở nên đầy ắp. Còn tôi, vì mải mê chơi đùa mà quên mất công việc, chỉ khi nhìn vào giỏ của mình mới nhận ra nó trống trơn. Ghen tức trong lòng, tôi nảy ra ý định lừa chị Tấm. Tôi nói với chị:
- Chị Tấm ơi! Đầu chị lấm, chị hụp cho sâu kẻo về mẹ mắng.
Chị Tấm tin tưởng vào điều tôi nói, liền hụt xuống ao sâu tắm rửa sạch sẽ. Lợi dụng cơ hội đó, tôi chuyển hết tôm tép từ giỏ của chị sang giỏ của mình, và sung sướng chạy về nhà nhận chiếc yếm đào. Mẹ không nghi ngờ gì, thậm chí còn khen tôi chăm chỉ. Tối đến, chị Tấm về nhà chỉ với cái giỏ trống. Mẹ tỏ ra tức giận và quở trách chị ta.
Kể từ ngày đó, mỗi ngày, tôi thấy chị Tấm thường giấu kín một phần cơm. Tôi rình xem và phát hiện ra bí mật của chị. Hóa ra, chị Tấm thường mang cơm ra nuôi một con cá bống. Tôi liền kể cho mẹ biết. Ngày hôm sau, mẹ bắt chị Tấm đi chăn trâu ở đồng xa. Ở nhà, mẹ và tôi háo hức bắt cá bống. Mẹ thả cơm xuống giếng và gọi giống hệt lời của chị Tấm:
“Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”
Thật vậy, con cá bống đã hiện lên. Mẹ và tôi giết cá bống để nấu ăn, rồi vứt xương cá ở góc bếp.
Sau một thời gian, vua tổ chức hội, mọi người đều được mời tham dự. Mẹ và tôi rất vui vẻ, chuẩn bị quần áo mới để đi. Chị Tấm cũng muốn đi nhưng mẹ lại bắt chị ở nhà để làm công việc. Trong lúc hội diễn, tôi thấy một người rất giống chị Tấm. Không lâu sau, tin tức về việc nhà vua tặng hài cho người đi vừa được lan truyền. Người nào nhặt được hài mà vua tình cờ gặp sẽ được làm hoàng hậu. Mọi người tranh nhau nhưng không ai vừa. Chỉ có chị Tấm khi bước vào thì vừa đúng. Vua đã rước chị vào cung làm hoàng hậu.
Mặc dù sống trong cung điện, nhưng chị Tấm không quên ngày giỗ cha. Tôi nghĩ đây là cơ hội để thay thế chị ta. Nghĩ ra một mưu kế, mẹ bảo chị Tấm:
- Trước đây tôi thường trèo cau, hãy trèo lên xé một buồng để cúng bố.
Chị Tấm vâng lời trèo lên cây cau. Mẹ và tôi nhân lúc chị ta không để ý mà ở dưới chặt đổ cây. Chị Tấm ngã xuống ao chết đuối. Mẹ đưa tôi vào cung khóc lóc kể lại sự việc, nói dối với vua rằng Tấm không may bị rơi xuống ao chết đuối, nay đưa em vào để thế chị. Vua nghe tin trong lòng không vui nhưng không nói gì.
Một ngày, khi tôi đang giặt quần áo cho nhà vua, có con chim vàng anh ở đâu bay tới. Nó kêu lên:
- Phơi áo chồng tao phơi lao phơi sào, chớ phơi bờ rào, rách áo chồng tao.
Kêu xong thì bay về phía cung vua. Vàng anh ngày ngày quấn quýt khiến nhà vua không thèm chú ý tới tôi. Tôi tức lắm, tìm cách giết chết vàng anh, đem lông chim vứt ra ngoài vườn. Khi vua hỏi, tôi nói rằng:
- Tôi đã đem lông chim vứt ra ngoài vườn vì tôi nghĩ làm vậy sẽ không bị ai nghi ngờ. Khi vua hỏi, tôi đã nói rằng:
Vua nghe vậy không hỏi thêm. Kỳ lạ là từ nơi lông chim vứt xuống, mọc lên một cây đào, cành lá xum xuê tạo bóng mát. Vua sai người mắc võng, ngày ngày nằm nghỉ dưới cây. Tôi thấy vậy liền kể cho mẹ nghe. Mẹ tôi lại bày mưu giúp tôi. Khi về cung, tôi sai người chặt cây làm thành khung cửi. Khi vua hỏi về cây, tôi lại nói dối:
- Cây đổ vì bão, tôi sai thợ chặt làm khung cửi để dệt áo cho bệ hạ.
Khi khung cửi mới đóng xong, tôi ngồi dệt thì lúc nào cũng nghe thấy một giọng nói giống hệt của chị Tấm vang lên:
“Cót ca cót két
Lấy tranh chồng chị,
Chị khoét mắt ra”
Tôi rất sợ, nên đã chạy về nhà kể mẹ nghe. Mẹ lại bảo tôi nhanh chóng đốt khung cửi và đổ đi xa khỏi hoàng cung.
Không lâu sau đó, chị Tấm trở về, trở nên xinh đẹp hơn trước. Vua càng yêu thương chị hơn. Một ngày, tôi hỏi chị:
- Chị Tấm à, làm sao chị lại đẹp đến vậy?
Chị Tấm không trả lời, chỉ hỏi lại tôi:
- Có muốn đẹp không để chị giúp?
Tôi nghe vậy rất vui lòng, nhưng sau cùng lại bị bỏng chết do nước sôi.
Kể lại câu chuyện Tấm Cám
Chúng tôi là hai chị em cùng cha khác mẹ, sống trong một gia đình khá giả. Cha mất sớm, cả hai ở với mẹ của tôi. Trong nhà, chị Tấm phải làm hết mọi công việc nặng nhọc từ việc nhà đến việc làm đồng áng. Còn tôi thì không phải làm gì cả.
Một ngày, mẹ cho hai chị em mỗi người một cái giỏ và bảo ra đồng bắt con tôm, tép, hứa rằng:
- Nếu ai bắt được đầy giỏ thì được thưởng một chiếc yếm đỏ.
Chị Tấm giỏi mò cua bắt ốc nên chỉ trong một buổi đã đầy giỏ cá và tép. Còn tôi, vì mải chơi nên cuối buổi vẫn chưa bắt được gì. Tôi lợi dụng cơ hội, nói với chị Tấm:
- Chị Tấm ơi! Đầu chị lấm, chị hụp cho sâu kẻo về mẹ mắng.
Chị Tấm tin tôi ngay, xuống ao tắm rửa. Tôi nhanh chóng chuyển tép của Tấm vào giỏ của mình và về nhà trước để nhận yếm đào. Khi Tấm về nhà, bị mẹ mắng.
Từ đó, sau mỗi bữa ăn, tôi thấy chị Tấm luôn để dành một phần cơm. Tò mò, tôi rình xem và phát hiện Tấm đang nuôi một con cá bống. Tôi không chịu được, mách mẹ ngay.
Biết chuyện, tối hôm đó, mẹ gọi Tấm lại và bảo chị sáng mai phải đi chăn trâu, nhưng phải đi đồng xa, không được đi đồng gần nhà, nếu không làng sẽ bắt mất trâu.
Chị Tấm tin tưởng, sáng hôm sau đã đưa trâu đi chăn xa. Ở nhà, mẹ con tôi ra giếng, gọi y hệt như chị Tấm. Cá bống hiện lên, chúng tôi liền bắt và giết thịt.
Sau đó, nhà vua mở hội mấy đêm. Mọi người đều hồi hộp đi xem. Mẹ và con tôi cũng sắm sửa để đi. Khi thấy Tấm cũng muốn đi, mẹ tôi lấy một thúng gạo và một thúng thóc, bảo chị:
- Con hãy nhặt cho xong chỗ gạo này trước rồi đi, đừng bỏ dở, về không có gì để ăn.
Lạ thay, trong lễ hội, tôi nhìn thấy một người rất giống chị Tấm. Nhưng khi về nhà, chị ta vẫn ở đó và công việc đã hoàn thành.
Sau đó, nhà vua rao mời tất cả phụ nữ con gái đi thử giày. Ai đi vừa chiếc giày thì sẽ được vua lấy làm vợ. Tôi cũng thử nhưng không vừa. Nhìn thấy chị Tấm từ xa, tôi báo mẹ:
- Mẹ ơi, dường như chị Tấm nhà chúng ta cũng đến thử giày đó!
Mẹ tôi chỉ bĩu môi và nói:
- Chuông khánh chưa bao giờ ăn ai cả. Ngoài ra còn mảnh chĩnh vứt bên ngoài bờ tre.
Nhưng khi chị Tấm đặt chân vào giày, vừa như đúc. Chị ấy còn lấy ra một chiếc giày khác giống y hệt. Rồi, chị Tấm được vua đón vào cung làm hoàng hậu.
Mặc sống trong hoàng cung, chị Tấm vẫn không quên ngày giỗ cha. Khi chuẩn bị cho buổi giỗ, mẹ tôi nói:
- Trước kia tôi thường trèo cau, hãy trèo lên để lấy một buồng để cúng cha.
Chị Tấm vâng lời mẹ tôi, leo lên cây. Thấy cây rung lắc, tôi liền hỏi:
- Mẹ đang làm gì dưới gốc vậy?
- Dưới gốc cau có nhiều kiến, mẹ đang đuổi chúng đi để chúng không làm tổ lên cây.
Chị Tấm chưa kịp xé buồng thì cây đã đổ, chị ta ngã xuống ao và chết. Mẹ đưa tôi vào hoàng cung để thay thế chị Tấm.
Một ngày kia, tôi đang giặt áo cho vua ở giếng, thì có một con chim vàng anh bay đến, đậu lại trên một cành cây, kêu lên:
- Phơi áo chồng tao phơi lao phơi sào, đừng phơi trên bờ rào, rách áo chồng tao.
Sau đó, chim vàng anh bay thẳng vào cung điện đậu ở cửa sổ, hót rất vui tai. Vua đi đâu, chim đến đó. Nhà vua yêu quý vàng anh quên cả ăn ngủ. Tôi liền về mách mẹ. Mẹ tôi bảo bắt chim để làm thịt ăn, sau đó nói dối với vua. Quay lại cung vua, tôi chờ vua vắng nhà, bắt chim làm thịt ăn, rồi vứt lông chim ở ngoài vườn. Khi vua hỏi, tôi trả lời:
- Thiếp thèm ăn thịt chim nên đã trộm phép bệ hạ đã giết thịt ăn mất.
Nhà vua im lặng. Kì lạ là ở chỗ lông chim vàng anh, một cây xoan đào mọc lên, cành lá xum xuê, tạo bóng mát. Vua sai người mắc võng, ngày ngày nằm nghỉ ở đó. Tôi tức lắm, sai thợ chặt cây để làm khung cửi. Khi vua hỏi, tôi nói dối:
- Cây bị đổ vì cơn bão, tôi sai thợ chặt làm khung cửi để dệt áo cho bệ hạ.
Sau khi khung cửi được đóng xong, tôi ngồi dệt thì nghe thấy tiếng kêu:
“Cót ca cót két
Lấy tranh chồng chị,
Chị khoét mắt ra”
Sợ hãi, tôi liền về mách mẹ. Mẹ khuyên đốt quách khung cửi và mang tro đi đổ xa để yên tâm. Tôi thực hiện, đốt khung cửi và đổ tro xa khỏi hoàng cung.
Khi nhà vua cùng chị Tấm trở về, thấy chị ta không chết mà còn xinh đẹp hơn, tôi rất sợ. Một ngày, tôi liền hỏi chị:
- Chị Tấm ơi, sao chị ngày càng xinh đẹp thế?
Chị không đáp lại, chỉ hỏi tôi một câu:
- Muốn có vẻ đẹp như thế không để chị giúp?
Tôi đồng ý ngay, và làm theo lời chị Tấm. Cuối cùng, tôi phải gánh chịu hậu quả là cái chết đau đớn.