Kể lại bài thơ Đoàn thuyền đánh cá theo góc nhìn của em với 2 mẫu rất hay, giúp các bạn học sinh lớp 9 hiểu rõ nội dung chính, dễ dàng kể lại bài thơ Đoàn thuyền đánh cá một cách thú vị.
Bài thơ Đoàn thuyền đánh cá tôn vinh sự tráng lệ của biển cả và sự đẹp đẽ của người lao động trên biển. Ngoài ra, bạn cũng có thể tham khảo bài viết về việc đóng vai ngư dân kể lại câu chuyện của Đoàn thuyền đánh cá. Hãy tham khảo bài viết dưới đây để phong phú thêm tưởng tượng, và nâng cao khả năng học môn Văn 9 của mình:
Bản dàn ý Kể lại bài thơ Đoàn thuyền đánh cá theo lời của học sinh
1. Bắt đầu: Giới thiệu về câu chuyện (giới thiệu tên truyện, tóm tắt nội dung chính, giới thiệu các nhân vật)
2. Nội dung chính: Kể lại các sự kiện trong câu chuyện
Nội dung: Tôn vinh vẻ đẹp tuyệt vời của biển cả và sự lao động của con người trên biển.
3. Kết luận: Ý nghĩa của câu chuyện, nhận xét về câu chuyện.
Kể lại bài thơ Đoàn thuyền đánh cá theo góc nhìn của em
Mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ đang lặn xuống phía Tây. Đêm buông xuống, biển sâu tối om, mang vẻ bí ẩn vô tận.
Ngư dân đã sẵn sàng cho chuyến ra khơi đánh cá. Tiếng hát, tiếng hò đồng điệu với cánh buồm căng tràn gió biển, ca tụng biển cả hào phóng ban cho con người muôn con cá. Cá bạch tuộc, cá ngừ, như hàng triệu tia sáng vẫn vẹn nguyên, đan xen tạo nên biển sáng. Cá ơi, hãy đến với lưới, làm nặng lưới, đầy khoang; để cuộc sống thêm ấm áp, hạnh phúc!
Bài hát gọi cá quen thuộc, nhịp mạn thuyền vang dội trên biển mênh mông ánh trăng. Biển cả, từ ngàn xưa đã nuôi dưỡng loài người!
Đêm qua đã qua, bầu trời rạng sáng. Ngư dân vội vã kéo lưới, nhặt cá đầy lưới, vảy sáng, đuôi vàng lấp lánh. Mặt trời mọc, bình minh rực rỡ dát vàng trên biển mênh mông.
Lòng vui sướng trước chuyến đi thành công. Ngư dân hát vang, cánh buồm phồng trên sóng, thuyền chạy phăng phắng cùng mặt trời. Cảnh mặt trời mọc trên biển huyền diệu, lộng lẫy. Mỗi con cá nhỏ xíu, là một mặt trời nhỏ, long lanh nắng mai.
Hãy tưởng tượng em đi ra khơi đánh cá cùng nhà thơ Huy Cận. Hãy kể về chuyến đi đó.
'Đoàn thuyền đánh cá' của Huy Cận là một tác phẩm rất ấn tượng và đặc biệt, tôi rất thích nó nên mỗi khi đi ngủ tôi đều nhớ lại trong đầu. Hôm nay cũng vậy, khi tôi nhớ lại thì bất giác đã ngủ mất. Tôi đã trải qua một giấc mơ tuyệt vời, trong đó tôi được theo những ngư dân ra khơi đánh cá.
Mặt trời như hòn lửa cháy sáng dần.
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
Ca hát rộn ràng, cùng gió khơi.
Đoàn thuyền đánh cá bắt đầu rời bến khi hoàng hôn buông xuống. Bên kia, mặt trời như một hòn lửa đỏ rực dần chìm vào biển cả bao la. Màn đêm trải ra, đánh dấu sự kết thúc của một ngày. Vào thời điểm đó, ngư dân bắt đầu công việc quen thuộc của mình: ra khơi đánh cá. Biển đêm không còn lạnh lẽo mà ấm áp bởi âm nhạc vang lên, thể hiện niềm vui của con người lao động: Hát ca cùng gió khơi. Đây là cách mô tả độc đáo của Huy Cận, khiến chúng ta như nghe thấy tiếng hát hòa với gió, thổi cánh buồm, đẩy thuyền đi trên sóng. Cánh buồm no gió biểu hiện sức mạnh phát triển của đất nước.
Lời hát ca tụng sự phong phú và hào phóng của biển cả cùng vẻ đẹp lấp lánh, thần thánh của nó trong đêm. Bằng bút pháp lãng mạn, nhà thơ đã vẽ ra hình ảnh đầy ấn tượng, vừa thực vừa mơ:
Hát về: Cá bạc biển Đông lặng
Cá thu biển Đông như đàn thoi
Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng.
Đến dệt lưới ta, đàn cá ơi!
Sức hút của biển đã làm giảm bớt gánh nặng, mang lại niềm vui và sức mạnh cho con người đang vượt qua thử thách của cuộc sống.
Cảnh đánh cá trong đêm được nhà thơ quan sát và miêu tả với một tinh thần lãng mạn sâu sắc. Tác giả như hòa mình vào thiên nhiên, vào công việc, vào cuộc sống:
Thuyền ta lái gió, buồm trăng bên trên,
Lướt giữa mây trắng, biển xanh bao la,
Ra đậu xa xôi, khám phá đáy biển,
Dàn đan thế trận, lưới vây cạn thảo.
Những hình ảnh lái gió, buồm trăng, mây trắng, biển xanh như trong thơ cổ điển nhưng vẫn mới mẻ và thực tế. Một chuyến ra khơi đánh cá giống như một trận chiến. Cũng phải thăm dò tìm bãi cá; cũng phải dàn đan thế trận để giăng lưới, để bủa lưới sao cho trúng lối cá bạc, để sáng mai khi trở về, thuyền nào cũng đầy cá.
Đã nhiều đời, người ngư dân có mối liên kết chặt chẽ với biển cả. Họ biết biển như lòng bàn tay của mình. Biết tên, biết dáng của bao loài cá, biết cả thói quen của chúng:
Cá như dải sáng, cá như tia nắng
Cá đua nhau lấp lánh trong vùng biển
Đuôi cá như bước chân vũ trụ
Đêm vĩnh cửu: Sao sáng Hạ Long.
Dưới bóng trăng đêm, ánh sáng bạc tỏa, cá vẫy đuôi, sóng biển sánh trăng vàng. Tiếng hát của ngư dân vẫn vang mãi, đôi khi hồn nhiên, đôi khi trầm lặng. Trăng ở bên cạnh ngư dân, trăng gắn bó với sóng biển vỗ dập bên bờ thuyền, như là âm nhạc phụ hoạ cho tiếng hát. Ánh trăng soi sáng giúp ngư dân kéo lên những mẻ cá đầy. Thiên nhiên và con người hòa quyện trong sự đồng điệu này.
Bóng đêm tan, bình minh đến, công việc trở nên sôi động, nhanh chóng:
Sao trời nhạt, kéo lưới trước lúc sáng,
Chúng ta nắm chặt tay kéo lên những cá nặng.
Vảy cá lấp lánh, đuôi cá vàng rực,
Lưới được gập gọn, chờ đón nắng mai.
Mọi công sức vất vả đã được đền đáp. Ngư dân đứng đó, mệt mỏi, uốn éo, nhưng vẫn dồn hết sức mình vào việc kéo lên những mẻ lưới nặng trĩu. Bóng hình của họ được vẽ lên bầu trời hồng của buổi bình minh. Ánh nắng sớm chiếu xuống cái khoang cá đầy, làm tăng thêm sự lung linh của vảy cá, đuôi cá và sắc màu đa dạng của loài cá. Sự kết hợp của những dòng thơ cuối cùng truyền đạt cảm giác nhẹ nhàng, vui vẻ, phản ánh tinh thần thoải mái của ngư dân trước thành quả tốt đẹp của cuộc ra khơi.
Tiết tục văn bản khắc họa cảnh trở về của đoàn thuyền đánh cá:
Đoàn thuyền đua với nắng và gió,
Thuyền chạy dưới ánh sáng rực rỡ của mặt trời.
Mặt trời chiếu sáng biển, tạo ra một màu sắc mới,
Mắt cá lung linh, rực rỡ giữa muôn dặm biển khơi.
Tiếp tục là tiếng hát mạnh mẽ của người ngư dân, thể hiện sự vươn lên và thống trị cuộc sống của họ. Tiếng hát hòa quện với gió, thổi căng cánh buồm khi thuyền ra khơi đêm trước, và bây giờ cùng thuyền trở về bên bến với nhiều cá. Hình ảnh của đoàn thuyền đua với mặt trời rất thực tế và trang trọng, phản ánh thói quen lâu đời của ngư dân đưa cá về trước khi bình minh, cũng như sức mạnh của họ trong việc phát triển đất nước.
Cùng với niềm vui của mọi người, nhà thơ cho tưởng tượng bay cao. Đoàn thuyền vượt trên mặt biển. Mặt trời chiếu sáng biển, tạo ra một màu hồng tươi sáng, tinh khôi, và ánh nắng phản chiếu trong mắt cá trên thuyền, tạo ra hình ảnh hàng ngàn mặt trời nhỏ tỏa sáng niềm vui. Ở đây, bức tranh biển cả rực rỡ với sắc màu sáng tạo và sự sống động trong mỗi chi tiết, mỗi dáng vẻ của cảnh vật và con người.
Đoàn thuyền đánh cá là một bài ca lao động hùng hồn, đầy cảm hứng. Nhà thơ tôn vinh biển cả bao la - nguồn tài nguyên vô tận của Tổ quốc, tôn vinh những người lao động chăm chỉ, quả cảm, làm giàu cho đất nước. Tác giả và nghệ thuật của ông đã thu hút người đọc. Chúng ta cùng chia sẻ niềm vui với tác giả và tất cả mọi người. Những người lao động đang tự hào bước đi trên con đường tương lai. Một nửa thế kỷ đã qua, bài thơ vẫn giữ nguyên giá trị của nó. Bài thơ giúp chúng ta hiểu được tinh thần mới của tác giả sau những biến cố lịch sử của đất nước và dân tộc - một tác giả trữ tình cách mạng.