Sử dụng lời của một đồ vật (hoặc một sinh vật) để diễn đạt tâm trạng của bạn là một chủ đề thú vị trong chương trình Ngữ văn lớp 6, và hôm nay Mytour muốn chia sẻ với bạn đọc.
Tài liệu này gồm có 4 bài văn mẫu được tổng hợp từ những bài viết hay nhất của học sinh lớp 6 trên khắp cả nước. Hy vọng rằng các bạn sẽ tìm thấy nó hữu ích để nâng cao kiến thức và chuẩn bị cho các kỳ kiểm tra, thi sắp tới. Xin mời các bạn cùng tham khảo.
Sử dụng góc nhìn của con mèo để thể hiện tâm trạng của bạn
Meo! Meo! Cho phép tôi giới thiệu, tôi là Mi Mi, một chú mèo tam thể mới tròn một tuổi. Tôi đã sống với chị Hằng được nửa năm rồi. Chuyện tôi và chị Hằng bắt đầu từ đây:
Năm ngoái, nhà chị Hằng ở thành phố có một anh Mèo Mướp. Chị Hằng nói anh Mèo Mướp giỏi bắt chuột lắm. Những con chuột nhìn thấy anh ta là sợ hãi, chạy trốn không ngừng. Điều đó giúp bảo vệ đồ đạc trong nhà. Mọi người đều yêu quý anh Mèo Mướp.
Nhưng sau đó, anh Mèo Mướp bị bắt đi và lũ chuột lại hoành hành. Chị Hằng phải về quê để lấy một chú mèo khác. Và đó chính là tôi. Khi rời xa ngôi nhà thân quen, tôi cảm thấy buồn bã và lo lắng. Ở thành phố, nơi mới lạ với những người lạ, tôi sẽ sống thế nào?
Nhưng nỗi lo sợ tan biến khi chị Hằng ôm tôi vào lòng và nói:
- Mi Mi ngoan của chị! Hãy ở lại với chị nhé! Ôi, bộ lông mới của Mi Mi thật đẹp!
Nghe chị Hằng khen, tôi thích lắm! Từ giờ, chị Hằng sẽ là cô chủ nhỏ của tôi.
Đường về thành phố xa xôi! Dễ đến mấy chục cây số. Khi trời tối, mẹ con chị Hằng mới về nhà. Đèn sáng rọi. Ồ! Mọi thứ đều mới mẻ với tôi! Căn nhà nhỏ và đồ đạc đầy đủ, nơi mà lũ chuột có thể trốn tránh.
Mấy ngày qua, tôi khám phá nhà mới và thích nghi. Chị Hằng luôn quan tâm và chăm sóc tôi. Khi chị học bài, tôi nằm gần bàn, mắt tròn tròn. Trước khi đi ngủ, chị luôn vuốt ve và trò chuyện với tôi như với một người em yêu quý. Để đáp lại tình cảm của chị, tôi cố gắng làm tốt vai trò của mình. Mỗi lần bắt được chuột, tôi nhận được những phần thưởng đáng giá từ chị Hằng.
Chị Hằng yêu thương tôi và tôi cũng yêu chị Hằng. Tôi nhớ những ngày chị cùng các bạn trong lớp đi dạo xa. Tôi thích nghe giọng nói dịu dàng của chị mỗi khi chị khen: 'Mi Mi của chị giỏi quá! Hãy lại đây với chị nhé!'.
Mượn lời chiếc bút máy để tả tình cảm của mình
Trong số nhiều cây bút của cô, tôi là người được cô yêu thích nhất. Cô luôn quý trọng và chăm sóc tôi rất kỹ lưỡng.
Tôi ban đầu không phải là cây bút của cô. Ban đầu, tôi là món quà của em trai cô. Nhưng sau đó, tôi trở thành người bạn đồng hành của cô chủ với nhiều kỷ niệm đẹp.
Cô chủ không chỉ coi tôi là vật dụng mà coi tôi như một người bạn đồng hành. Cô luôn chăm sóc và quan tâm đến tôi như một người bạn thực sự.
Câu chuyện về cô chủ và tôi từng gắn bó với nhiều cảm xúc, từ niềm vui đến nỗi buồn. Tôi biết mình không chỉ là một cây bút bình thường mà còn là món quà ý nghĩa mà em trai cô đã tặng.
Dù đã hỏng nhưng cô chủ vẫn giữ tôi như một kỷ vật, một người bạn đồng hành đáng quý. Mỗi ngày, cô vẫn dành thời gian để ngắm nhìn và kể chuyện cho tôi nghe.
Là một cây bút viết, tôi mong muốn được các học sinh quan tâm và giữ gìn. Nhưng với cô chủ, tình yêu và sự quan tâm của cô là điều tuyệt vời nhất đối với tôi.
Mượn lời cuốn sổ để diễn đạt tình cảm của mình
Tôi - một cuốn sổ, được cô chủ coi trọng và quan tâm như một người bạn thân. Cô luôn mang tôi bên mình và ghi chép mọi điều quan trọng trong cuộc sống.
Tôi là một cuốn sổ được cô chủ yêu thích và trân trọng. Tôi không chỉ là một vật dụng mà còn là người bạn đồng hành, người giúp cô ghi nhớ mọi điều quan trọng trong cuộc sống hàng ngày.
Nhìn cuốn sổ này, tôi cảm thấy hạnh phúc và ấm lòng với tình cảm mà cô chủ dành cho nó. Đối với cô chủ, cuốn sổ không chỉ là một đồ dùng học tập mà còn là một người bạn đáng tin cậy, người chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống.
Tôi sẽ mãi nhớ những khoảnh khắc chia sẻ tâm tư với vật phẩm của mình, mỗi khi nhìn vào đó, tôi cảm thấy nó như một người bạn đồng hành, luôn lắng nghe mà không bao giờ phản bội, luôn ở bên cạnh tôi. Tôi yêu quý và trân trọng nó hàng ngày, nó là thứ quý giá nhất trong cuộc sống của tôi.
Mượn lời của chú mèo để tả lại tình cảm của mình - Mẫu 2
Xin chào mọi người, tôi là mèo Tôm. Tôi tự nhận mình là một chú mèo rất thông minh và đáng yêu. Tôi có một người bạn tên là Duy. Chúng tôi đã là bạn thân suốt hai năm qua.
Hai năm trước vào ngày sinh nhật thứ chín của Duy, tôi gặp cậu ấy lần đầu. Duy rất phấn khích khi nhìn thấy tôi và bảo: 'Mẹ ơi, con mèo này thời trang quá!'. Tôi có một bộ lông trắng toàn thân, chân tôi đi giày màu đen, đôi tai nhỏ màu hồng, ria mép trắng và đôi mắt xanh biển. Mẹ Duy nói với cậu: 'Đây là món quà sinh nhật cho con. Mẹ hy vọng con sẽ luôn quan tâm và chăm sóc Tôm'. Duy đã hứa sẽ chăm sóc tôi chu đáo.
Duy đã giữ lời hứa của mình. Cậu thường xuyên tắm cho tôi, chuẩn bị bữa ăn cho tôi, chơi với tôi và thậm chí còn chơi bóng với tôi. Duy đã làm cho tôi một chiếc giường rất thoải mái với đệm bông, chăn và mái che. Vào những đêm lạnh, gió bấc, cái lạnh ăn sâu vào tận xương tuỷ, Duy thương tôi lạnh, cho tôi lẻn nằm chung chăn với cậu.
Một ngày kia, nhà của Duy có thêm một khách mới: anh chó Bốp. Dù mặt anh ấy trông khá hiền lành, nhưng thật đáng tiếc anh ấy thường hay quấy rối tôi. Có lúc, Bốp lại đến gần tổ của tôi, muốn tạo chuyện, khiến tôi phải đẩy mái che ra để tự bảo vệ. Thỉnh thoảng, Bốp còn cố cắn tôi, lúc đó, tôi phải kêu cứu Duy. Duy vội vàng lao tới, sẵn sàng chiến đấu vì tôi, đập túi bụi vào đầu Bốp bằng thanh kiếm nhựa. Thỉnh thoảng, Duy thầm thì với tôi: 'Tôm hãy yên tâm, anh sẽ không để ai làm phiền Tôm đâu'. Tuy Duy nói như vậy nhưng tôi biết, Duy yêu quý cả hai chúng tôi.
Đã hai năm trôi qua, giờ đây tôi và Bốp chỉ còn chơi đùa với nhau, không còn gây gổ như trước nữa. Đôi khi, nhờ có sự bảo vệ của anh Duy, tôi mới dám cắn nhẹ vào tai của Bốp và 'meo, meo' kêu cứu.
Hai năm qua, chúng tôi đã cùng nhau trải qua biết bao nhiêu niềm vui và nỗi buồn. Mỗi ngày, tình bạn của chúng tôi càng trở nên thân thiết hơn.
Tôi cảm thấy cuộc sống thật tươi đẹp vì có sự hiện diện của Duy và Bốp. Tôi yêu cuộc sống này quá!