Đề bài
Nhiều người muốn chia sẻ những trải nghiệm quan trọng đã thay đổi họ và mong muốn được người khác lắng nghe, chia sẻ. Vậy làm thế nào để trở thành người nói hấp dẫn, người nghe tích cực? Bài học này sẽ hướng dẫn bạn cách kể về một trải nghiệm đáng nhớ của chính mình.
Phương pháp giải - Xem chi tiết
Các bạn tự chọn trải nghiệm (dựa vào phần Viết) sau đó thực hành kỹ năng kể chuyện theo gợi ý dưới đây:
Hướng dẫn chi tiết
1. TRƯỚC KHI BẮT ĐẦU
a. Chuẩn bị nội dung
Em hãy đọc lại bài viết của mình nhiều lần để nắm vững những điểm quan trọng không thể bỏ qua khi kể lại câu chuyện.
b. Tập luyện
Để có bài nói thành công, em cần rèn luyện trước khi trình bày trước toàn thể lớp. Việc luyện tập nhiều sẽ giúp em tự tin hơn. Em có thể chọn hoặc kết hợp một trong hai cách sau để rèn luyện:
- Luyện tập trình bày một mình trước gương.
- Luyện tập trình bày trước nhóm bạn hoặc gia đình và lắng nghe ý kiến phản hồi, góp ý để hoàn thiện bài nói của mình.
2. TRÌNH BÀY BÀI NÓI
Khi trình bày bài nói, em cần chú ý tới những điểm sau:
- Tự tin và thoải mái. Lưu ý chào hỏi khi bắt đầu và biểu dương khi kết thúc bài nói.
- Tuân theo mục tiêu chia sẻ trải nghiệm để thống nhất trong việc sử dụng ngôn từ và tập trung vào diễn biến câu chuyện.
- Điều chỉnh giọng điệu, tốc độ nói và sử dụng cử chỉ, biểu cảm phù hợp:
3. SAU KHI KẾT THÚC
- Đối tượng nghe:
+ Thảo luận về bài nói với tinh thần xây dựng và tôn trọng. Có thể thảo luận về một số điểm như:
• Phần thu hút, lôi cuốn của câu chuyện.
• Các sự kiện, chi tiết còn chưa rõ trong bài nói.
- Người diễn đạt:
Lắng nghe, đáp lại ý kiến của người nghe với tinh thần mở lòng:
• Chấp nhận những đề xuất có giá trị mà em cảm thấy xứng đáng.
• Thảo luận thêm về các sự kiện, chi tiết mà người nghe chưa hiểu rõ.
Tài liệu tham khảo:
Xin chào quý thầy cô và các bạn. Tôi là............, một học sinh tại trường.......... Dưới đây là câu chuyện về một trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc sống của tôi:
Trong quãng đời này, chắc chắn mỗi người đều trải qua những trận may mắn, dù nhiều hay ít, tôi cũng không phải là ngoại lệ. Trong số đó, có một sự kiện mà tôi luôn khắc sâu trong tâm trí vì nó là một cơ hội may mắn mà tôi được trợ giúp. Đó là vào thời điểm tôi còn học ở lớp Ba.
Sau một thời gian, khi hoàng hôn buông xuống, tôi nhận ra rằng tôi vẫn chưa mua được cuốn sách mà mình cần. Tôi nhanh chóng chạy ra khỏi khu vui chơi và đến nhà sách. A! Cuốn sách mà tôi tìm kiếm ở đây. Tôi vội vã tiến tới quầy thu ngân. Tôi đã vội vã bước lên một người đàn ông đã đứng đợi từ trước đó. Sau khi quét mã vạch, nhận ra số tiền phải trả, tôi bất ngờ. Tôi tự nghĩ: “Không! Không thể! Chắc chắn là một sự hiểu nhầm!”. Tôi tiến lại gần một chút và hỏi: “Xin lỗi, giá của cuốn sách là bao nhiêu?”. Người bán hàng nói lại giá tiền. Ước gì tôi không tiêu tiền vào những thứ không cần thiết kia thì tốt hơn. Nhưng tiếc thay, giờ đây đã quá muộn, tôi không thể mua cuốn sách. Tôi không muốn phải trở về nhà và nói với mẹ rằng tôi không có đủ tiền mua sách. Nhìn thấy cảnh tượng đó, người đàn ông ở trước tôi đã từ túi áo rút ra một tờ 50.000 đồng rồi thả nó xuống đất. Sau đó, ông ta cúi xuống, nhặt tờ tiền lên, vỗ nhẹ vai tôi và nói: “Con ơi, con làm rơi tiền này!”
Khi đó, tôi đã hiểu mọi thứ. Dù tôi không ngờ đến sự giúp đỡ này, nhưng tôi biết tôn trọng và đánh giá cao hành động đó trong tình huống khó khăn này. Tôi không biết phải làm gì ngoài việc cảm ơn ông ta. Tôi cảm thấy rất xúc động vì ông ta không phải là một người giàu có, điều đó rõ ràng từ cách ăn mặc của ông ta. Số tiền đó thực sự rất quan trọng với tôi vào thời điểm đó. Tôi cẩn thận đưa tờ tiền đó cho nhân viên thu ngân. Người đó tính tiền và cho tôi cuốn sách cùng hóa đơn, đặt vào túi rồi đưa cho tôi. Ra khỏi cửa, tôi suy nghĩ về việc trả lại tiền thừa cho ông ta, nhưng khi quay lại thì ông ta đã đi mất. Thay vì giữ lại tiền, tôi đưa số tiền đó vào hòm từ thiện ở gần cửa ra vào. Sau đó, tôi về nhà. Trên đường, tôi suy nghĩ về câu chuyện. Vì tôi thích nghĩ nhiều, nhiều câu hỏi nảy ra trong đầu. Nếu không có sự giúp đỡ từ ông ta, liệu tôi có thể yên tâm bước về nhà không? Ông ta có phải là người giàu có không?
Dù đã ba năm trôi qua, tôi là một học sinh lớp 6 nhưng tôi không thể quên kỉ niệm của ngày hôm đó. Tôi mong muốn có một ngày gặp lại người đàn ông đó để cảm ơn và trả lại số tiền cho ông ta. Từ trải nghiệm này, tôi đã tự hứa với bản thân luôn phải ngoan ngoãn, lắng nghe ông bà và cha mẹ, và làm nhiều điều tốt để tạo ra may mắn cho mình và người khác.
Xin cảm ơn thầy cô và các bạn đã lắng nghe. Tôi rất vinh dự nếu được nghe chia sẻ từ thầy cô và các bạn về kỉ niệm của mọi người.