Dàn ý chi tiết
1. Mở Bài
- Truyện Đời thừa được đăng trên tuần báo Tiểu thuyết số 409, xuất bản vào ngày 4 tháng 12 năm 1943.
- Tác giả thể hiện sự đồng cảm và thương xót đối với một bi kịch tinh thần đau đớn, dai dẳng của người trí thức nghèo trong xã hội phong kiến.
- Tác phẩm lên án sâu sắc sự đau khổ mà xã hội gây ra, làm chết chìm những ước mơ và cuộc sống của con người,
2. Thân bài
2.1. Nhân vật Từ
- Về ngoại hình:
+ Da mặt xanh nhợt, môi nhợt nhạt, mí mắt hơi tim tím, mắt có quầng, má hơi hóp lại...
+ Cái bàn tay lủng củng, rất gầy guộc. Làn da mỏng, xanh trong, xanh lọc...
→Đó là hình ảnh của một phụ nữ tràn đầy lo lắng, thiếu thốn về mặt vật chất. Vẻ đẹp của tuổi trẻ đã tan phai.
- Từ là hình ảnh của người vợ yêu chồng, người mẹ hiền hậu.
+ Dịu dàng, hi sinh vì gia đình, giàu lòng nhân ái.
+ Từ hiểu rằng Hộ khổ là vì Từ. Từ từng bước chăm sóc, từng lời nói, chị đã dành cho Hộ bao tình yêu.
+ Dù bị Hộ lạnh lùng, đánh đuổi, nhưng Từ vẫn yêu chồng, không thể rời xa, bởi ngoài tình yêu, Hộ còn là ân nhân của chị.
- Cuối cùng, Từ ôm chặt cổ chồng nói: 'Không!... Anh chỉ là một người khổ sở... Chính vì em mà anh khổ...'. Nàng ru con qua những giọt nước mắt... → Từ là người bạc mệnh, nhưng vẫn dịu dàng, hi sinh.
- Nam Cao đã vẽ nên hình ảnh của Từ với lòng nhân hậu, sự cảm thông với nỗi đau của một phụ nữ bạc mệnh trong xã hội cũ.
2.2 Nhân vật Hộ.
a. Hộ là người giàu lòng nhân ái
+ Hộ nhận Từ làm vợ, nhận làm cha cho đứa con nhỏ...
→ Hộ sống vì lòng nhân ái, bao dung, như anh quan niệm: Người mạnh là người giúp đỡ người yếu trên đôi vai của mình.
- Hộ là người chồng thực sự yêu thương vợ con.
+ Anh đã quyết định đi làm xa để kiếm tiền lo cho Từ một nền tảng kinh doanh.
+ Khi Từ ốm, Hộ lo lắng và thức suốt đêm để chăm sóc.
+ Hộ không dám ra khỏi nhà để giảm chi tiêu, anh lo lắng cho việc Từ phải kiêng cử ăn cháo, dù sắp có tiền từ việc viết văn.
+ Hộ thương đàn con đến mức phải nhịn đói, hôm nào có tiền cũng nên cho chúng một bữa ăn ngon.
- Hộ là một nhà văn nhân đạo. Với anh, văn chương là cuộc sống, phản ánh đời sống phải chứa đựng cái gì lớn lao, mạnh mẽ, đau đớn nhưng đầy hy vọng. Nó ca ngợi lòng nhân ái, tình yêu thương, sự công bằng. Nó tạo ra sự gần gũi hơn giữa mọi người.
- Đó là quan niệm tiến bộ, quan niệm nghệ thuật đối với cuộc sống con người. Nhà văn phải viết vì con người, vì hạnh phúc của con người.
b. Hộ là một nhà văn trải qua một bi kịch tinh thần đau đớn, dai dẳng
- Hộ có tài, nhưng ban đầu, anh viết rất cẩn trọng. Anh hoài nghi về việc một tác phẩm của mình sẽ làm mờ các tác phẩm khác cùng thời kỳ.
- Khi phải lo cho gia đình, Hộ viết văn một cách vội vã, và cảm thấy xấu hổ khi đọc lại, tự trách mình là một người tồi tệ, bất lương.
- Văn chương với Hộ là một trách nghiệm. Dù cơm áo không đủ, nhưng anh vẫn đam mê văn chương. Hộ nói rằng, hiểu được một câu văn hay là như thưởng thức một bữa ăn ngon.
- Cuộc sống khiến Hộ mất đi sự trong sáng, có những lúc khóc lóc, thất vọng. Anh đọc sách cũng trông thô tục: mày mặt bất an…đầu đến chỗ…mặt thô ráp..
- Hộ đã nhờ rượu giải sầu, và từng ngày anh càng trở nên nghiện rượu và cư xử tệ với vợ con. Khi tỉnh dậy, anh hối hận và hứa sẽ từ bỏ rượu, nhưng sau đó lại tái phạm, lại đánh vợ, tạo ra những tình huống vừa buồn cười, vừa đáng sợ như lần trước.
- Và anh khóc… Ôi chao! Anh khóc! Anh khóc thút thít… Rồi anh tự trách mình chỉ là một kẻ… tồi tệ!
- Và bản hát ru của Từ càng làm sâu thêm bi kịch của Hộ, của hai vợ chồng. Nỗi đau đó được thể hiện qua lời hát, làm cho những giọt lệ lăn dài. Tiếng khóc của Hộ, tiếng khóc của Từ là sự trách móc xã hội tàn ác, cướp đi ước mơ, đem đến đau khổ cho mỗi gia đình, làm biến dạng mối quan hệ con người vốn lành mạnh.
- Cũng thông qua nhân vật Hộ, Nam Cao đã thể hiện một cách hiệu quả sự hiện thực, sắc lạnh, và đầy ý nghĩa về tình yêu thương. Nghệ thuật phân tích tâm lý nhân vật giúp độc giả hiểu sâu hơn về bi kịch của một nhà văn nghèo trong xã hội cũ.
3. Kết bài
- Truyện Đời thừa là một ví dụ tiêu biểu của Nam Cao về những người trí thức nghèo trước Cách mạng.
- Tác phẩm đã chứa đựng một thông điệp nhân đạo sâu sắc và là một phản ánh chân thực về hiện thực.
Bài viết ngắn mẫu 1
Đời thừa là một tác phẩm ngắn xuất sắc của Nam Cao, mô tả về cuộc sống của người trí thức tiểu tư sản nghèo trước cách mạng. Tác phẩm không chỉ thành công về nội dung mà còn thành công về mặt nghệ thuật, đặc biệt là cách miêu tả tâm lý nhân vật.
Phong cách viết của Nam Cao tự nhiên, không phô trương, nhưng lại gây ấn tượng sâu sắc và mang lại hiệu quả nghệ thuật cao. Cách dẫn chuyện linh hoạt, phóng túng nhưng vẫn nhất quán và chặt chẽ. Cốt truyện đơn giản, khung cảnh hẹp, nhân vật ít hành động. Tác giả khai thác những chi tiết bình dị của cuộc sống để nêu lên những vấn đề nhân sinh sâu sắc.
Truyện thể hiện một cách chân thực và sâu sắc về triết lí cuộc sống. Ngôn ngữ và cách diễn đạt rất đặc sắc. Nghệ thuật miêu tả, phân tích tâm lý nhân vật đạt đến đỉnh cao. Nam Cao phân tích rất tinh tế những mâu thuẫn trong tâm sự của nhân vật. Hộ, vốn là một người nhân hậu và vị tha, lại trở nên tàn nhẫn khi gặp khó khăn, gây đau khổ cho người mà anh yêu thương, rồi sau đó tự hối hận vì hành động đó. Nam Cao linh hoạt trong việc sử dụng ngôn ngữ để miêu tả nội tâm nhân vật, tạo nên sự sống động cho câu chuyện.
Qua nhân vật Hộ, Nam Cao thể hiện quan điểm tiến bộ về nghệ thuật, với tầm vóc và chiều sâu của một nhà văn tự giác về những nguyên tắc sáng tạo hiện thực và nhân đạo. Hộ là một nhân vật tư tưởng nhưng vẫn có tính cách và bản chất xã hội. Nam Cao tạo tình huống kịch tính để đẩy xung đột nội tâm của nhân vật đến đỉnh điểm. Hộ luôn rơi vào bế tắc giữa hoài bão nghệ thuật và nguyên tắc tình thương, tạo ra một vòng luẩn quẩn không lối thoát.
Bài viết ngắn mẫu 2
Nam Cao được biết đến là một nhà văn nổi tiếng của văn học Việt Nam, với nhiều tác phẩm xuất sắc viết trước năm 1945. Trong số đó, Đời thừa được xem là một tác phẩm nổi bật, phản ánh sâu sắc sự khắc nghiệt của xã hội thời kỳ đó, khiến con người trở thành những kẻ bị tha hóa bởi xã hội, đẩy họ vào khó khăn về tài chính và vật chất.
Tác phẩm tập trung vào nhân vật Hộ, một nhà văn trẻ có tài, đầy hoài bão về sự nghiệp văn chương. Nhưng khi phải chăm sóc Từ và gia đình, Hộ phải đối mặt với áp lực của cuộc sống, buộc phải in vội vàng để kiếm sống. Sự nghiệp văn chương của Hộ bị gián đoạn, anh trở nên buồn bã và tự ti về tác phẩm của mình. Cảm giác cô đơn và thất bại khiến Hộ rơi vào cảnh say rượu và hành động đánh đập, rồi lại hối hận sau đó. Đời thừa là một bức tranh tinh tế về cuộc sống và tâm trạng của nhân vật, đồng thời là một phê phán sâu sắc về xã hội và nghệ thuật.
Tác phẩm của Nam Cao là một minh chứng rõ ràng cho tầm quan trọng của nghệ thuật trong việc phản ánh và thấu hiểu cuộc sống con người.
Bài viết ngắn mẫu 3
Khi nhắc đến những nhà văn hiện thực nổi tiếng của văn học Việt Nam, nhiều người sẽ nghĩ ngay đến tên Nam Cao. Điều này càng trở nên rõ ràng khi đưa ra tác phẩm Đời thừa, một trong những tác phẩm đáng chú ý nhất của ông.
Nhân vật chính trong tác phẩm là Hộ, một nhà văn nghèo với nhiều ước mơ và hoài bão. Tuy đã có lúc anh ước mơ viết nên những tác phẩm lớn, nhưng khi phải lo cho gia đình, Hộ phải đối mặt với áp lực tài chính và những nỗi buồn trong tâm trí. Anh rơi vào cảnh say rượu và hành động bạo lực, nhưng sau đó lại hối hận và thấy nhục nhã. Đời thừa là một câu chuyện đầy cảm xúc về cuộc sống và khổ đau của nhân vật, đồng thời là một phê phán sâu sắc về xã hội và nhân văn.
Tác phẩm của Nam Cao không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng về cuộc sống và con người.
Tài liệu tham khảo Mẫu 1
Nếu nói về đề tài người nông dân, Nam Cao đã lấy cảm hứng từ những con người ở làng Đại Hoàng quê mình, trong khi khi viết về đề tài tri thức tiểu tư sản, ông đã sử dụng những kinh nghiệm cá nhân của mình. Trước Nam Cao, đề tài về người tri thức đã được thể hiện trong các tác phẩm ngắn của Thạch Lam, Nguyên Hồng, Lan Khai, Tự lực văn đoàn. Trong tác phẩm của Nam Cao, nhân vật tri thức thường bị đặt vào những tình huống khó khăn, bế tắc, chịu đựng gánh nặng của cuộc sống vật chất và tinh thần. Một trong những nhân vật tiêu biểu là Hộ trong truyện ngắn Đời thừa. Anh ta, một nhà văn nghèo, đã phải đối mặt với sự đấu tranh giữa đam mê nghệ thuật và nỗi lo về cơm áo. Những mâu thuẫn tâm lý, nỗi đau vò nội tâm của nhân vật được Nam Cao diễn đạt một cách sâu sắc, cho thấy tầm quan trọng của tình thương và lương tâm trong cuộc sống.
Mẫu 2: Bài tham khảo
Trong truyện ngắn 'Đời thừa' viết năm 1943, tác giả Nam Cao đã tái hiện cuộc sống của một nhà văn trí thức nghèo. Nhân vật chính Hộ là một con người trung thực, yêu thương gia đình, và có khát vọng xây dựng một tác phẩm văn chương có giá trị. Tuy nhiên, cuộc sống hiện thực đầy khó khăn khiến Hộ phải đối mặt với nhiều thử thách về cả vật chất lẫn tinh thần.
Hộ bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc sống, phải vật lộn kiếm sống và nuôi sống gia đình trong hoàn cảnh khó khăn. Bất mãn về cuộc sống và áp lực từ việc kiếm tiền khiến Hộ dần trở nên thô bạo và xa lánh với nghề viết. Tuy nhiên, trong lòng Hộ vẫn cháy bỏng khát khao sáng tạo và mong muốn viết ra những tác phẩm có giá trị cao.
Thiết tha với nghề văn, Hộ tin rằng một tác phẩm văn chương đích thực phải vượt qua mọi giới hạn và chứa đựng những giá trị nhân văn cao cả. Tuy cuộc sống đầy gian truân, nhưng Hộ vẫn giữ vững niềm tin và khát vọng sáng tạo trong lòng.
Nam Cao đã thông qua nhân vật Hộ để truyền đạt thông điệp về ý nghĩa của nghệ thuật văn chương và cuộc sống. 'Đời thừa' không chỉ là một câu chuyện truyền cảm hứng mà còn là một tác phẩm đầy tâm huyết với nghệ thuật văn chương.
Bài tham khảo Mẫu 3
Nam Cao, một nhà văn vĩ đại của Việt Nam, đã để lại những dấu ấn sâu đậm trong văn học nước nhà. Trong số các tác phẩm của ông, truyện ngắn “Đời thừa” viết vào năm 1943 nổi bật như một minh chứng cho phong cách văn học đặc trưng của Nam Cao.
Tác phẩm này vạch ra hình ảnh rõ nét của những trí thức nghèo khổ, những người mang trong mình hoài bão lớn lao nhưng bị cuộc sống đẩy vào vực sâu của đau khổ và túng thiếu. Chúng ta cùng điểm qua và phân tích tác phẩm “Đời thừa” của Nam Cao. Trong câu chuyện, nhà văn Hộ, một con người trung thực, có trách nhiệm với gia đình và mong mỏi viết nên một tác phẩm vĩ đại, nhưng cuộc sống nghèo khó đã làm cho ước mơ ấy trở nên xa vời.
Cuộc sống cản trở Hộ không chỉ về vật chất mà còn về tinh thần. Hộ phải vật lộn để kiếm tiền nuôi gia đình, không có đủ tiền để chữa bệnh cho con cái khi chúng ốm đau. Nhân vật Hộ, một người đàn ông mẫu mực, cảm thấy xấu hổ về những tác phẩm văn chương cẩu thả mà anh viết chỉ để kiếm sống. Cuộc sống cùng với sự nghèo đói khiến Hộ không thể dành thời gian và tâm huyết cho việc sáng tác văn chương một cách đúng đắn.
Tuy nhiên, Hộ vẫn đam mê và tôn trọng văn chương. Nhưng với tình hình gia đình, anh buộc phải viết nhanh và cẩu thả để có tiền lo cho cuộc sống. Điều này khiến cho văn của Hộ trở nên nhạt nhẽo và thiếu tính sâu sắc. Nam Cao đã thông qua câu chuyện của Hộ để phê phán sự cẩu thả trong văn chương và nhấn mạnh vào tầm quan trọng của sáng tạo nghệ thuật.
Tác phẩm “Đời thừa” không chỉ là câu chuyện của Hộ mà còn là tiếng nói của Nam Cao về cuộc sống và văn chương. Nó thể hiện rõ sự giằng xé trong tâm trí của nhân vật chính giữa khát khao sáng tạo và trách nhiệm gia đình. Đây là một trong những tác phẩm đáng để đọc và suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và nghệ thuật.