Đề bài mới: Viết lại nội dung đoạn trích Khung cảnh tình yêu lãng mạn theo cách của người yêu
1. Bài mẫu số 1
2. Bài mẫu số 2
Tái tạo nội dung đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ theo góc nhìn của chính người chinh phụ
1. Tái tạo nội dung đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ theo góc nhìn của chính người chinh phụ, mẫu 1:
Âm thanh trống canh vang vọng trong không trung yên bình. Tiếng gà gáy buổi sáng trở nên rộn ràng. Tôi ngồi một mình dưới ánh đèn khuya giữa căn phòng mới cưới, lặng lẽ đong đưa. Đã vài tuần kể từ khi người chồng tôi bước ra ngoài chiến trường, chỉ còn mình tôi lẻ loi. Ngôi nhà trở nên tĩnh lặng, không gian u buồn đến tận tâm hồn.
Bên ngoài, ánh mặt trời mọc từ sau lũy tre làng, tô điểm cho khung cảnh xanh thắm. Hơi gió mát lành lan tỏa trong không khí. Tôi bước ra hiên để hít thở không khí. Lại một đêm thức trắng! Từ khi người chồng của tôi bước vào chiến trận, chưa có đêm nào tôi được yên bình. Chiếc rèm ngoài cửa phòng cứ luân phiên cuốn lên và hạ xuống, như một hình ảnh đơn côi của tôi trong sự chờ đợi.
Dạo bước nhẹ nhàng bên hiên vắng, nhìn lên mái hiên cao, không thấy dấu hiệu báo tin người đi xa đã trở về. Ánh đèn khuya trong rèm vẫn sáng rực, hơi khói đen thoảng thoảng. Những bông hoa đèn lung linh trên bóng tối của căn phòng trống. Liệu ngọn đèn ấy có hiểu nỗi đau xót muôn phần của tôi không? Nỗi buồn nặng trĩu, khó tả, làm sao để chia sẻ cùng ai đây? Mỗi giây trôi qua như một năm dài.
Tái hiện nội dung đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ theo lời của người chinh phụ
Thao thức suốt năm dài, ngắm cây hòe già ngoài hiên rủ bóng phất phơ, thiếp nhớ chàng, chàng có hay không? Nỗi sầu đậm sâu như biển cả bao la, ngập tràn tâm hồn thiếp! Bao giờ chàng mới về, cùng thiếp soi bóng trên chiếc gương đồng này? Soi mình vào chiếc gương mà chàng tặng, lòng lại nặng nề, giọt lệ tràn khóe mi. Liệu chàng biên cương xa xôi có hay biết đến nỗi lòng này của thiếp không?
Bước chân dạo bên hiên mang theo tương tư sâu lắng. Lặng lẽ đến bên chiếc đàn, cố tạo nên khúc nhạc mong đợi, nhưng sợ sợi tơ chùng đứt, đáng thương thay! Nhớ những phút giây hạnh phúc bên chồng, lại buồn thương, đau đớn trong lòng. Liệu tình cảm này có vượt qua cảnh gió đông, đến miền biên cương xa, Non Yên, đến chàng không? Nó sẽ vỗ về tâm hồn chàng để chàng sớm quay về bên thiếp. Chàng ơi, chàng có hay không thiếp nhớ chàng như con đường trời không? Ông trời liệu có thấu hiểu tấm lòng đau đớn của tôi không?
Ngoài kia, bình minh ban mai. Tiếng lao động vang lên trên không trung. Tâm trạng của tôi vẫn như lạc lõng, chờ đợi tin tức từ chàng. Khung cảnh ảm đạm, cô đơn đọng vào lòng những nỗi thê lương. Bao giờ chàng mới trở về, để tôi và chàng sum họp? Mối tương tư đang vướng bận này bao giờ mới chấm dứt?
2. Tái sáng tạo nội dung đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ theo lời của người chinh phụ, mẫu 2:
Nơi biên cương hoang sơ, nỗi lòng người con gái ở đây luôn trông chờ chàng về. Ngày chàng xuất trận, tôi buồn đau vô hạn, và đây là một khoảng thời gian rất dài mà chúng tôi chưa gặp nhau. Tôi thương nhớ chàng da diết. Chàng đi, nhà cửa vắng bóng, nỗi trống vẫn đọng trong tâm hồn tôi. Hàng ngày, tôi bước đi một mình giữa hiên nhà trống trải, nỗi cô đơn làm lạnh lòng tôi. Ngoài rèm, mong mỏi tiếng thước kêu báo tin chàng về, nhưng không một tiếng kêu nào. Ngồi dưới rèm của căn gác, tôi đợi chờ chàng. Bàn tay mở rèm một cách không rõ ràng như để giải tỏa lo lắng trong lòng. Nóng lòng lo lắng cho chàng trên chiến trường, mong chàng sớm trở về mà không thấy bóng dáng quen thuộc.
Đêm đêm, giữa bóng tối tĩnh lặng, tôi cầm đèn, hy vọng đèn hiểu nỗi lòng của người chinh phụ có chồng xa xôi. Nhưng đèn chẳng hiểu hết nỗi lòng tôi. Bên chiếc đèn, bóng cô đơn, tâm hồn tôi như bị giày xéo, vỡ vụn từng khoảnh khắc, cô đơn tràn ngập căn phòng, bao vây trái tim tôi. Ai có thể hiểu được nỗi lòng của người chinh phụ nơi biên ải, tôi trách cuộc sống nhiều điều, khóc cho số phận mình, cho tình yêu đang dang dở, hạnh phúc không trọn vẹn của mình. Mỗi khoảnh khắc trôi qua rất chậm, năm canh dài tôi không thể rơi mắt, tiếng gà kêu báo thức cảnh vật, bóng mờ buồn bên màn sương sớm, tạo nên cảnh trạng hiểu lòng tôi cùng với nỗi buồn phiền.
Viết lại đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ theo lời của người chinh phụ một cách ngắn gọn
Nỗi nhớ chồng chẳng nguôi, mỗi giờ trôi qua như năm dài đằng đẵng. Sầu thương chàng cuồn cuộn như biển, như sông, trào dâng, sóng lòng cuộn chảy. Thắp hương, cầu nguyện cho chàng bình an, mong chóng trở về. Nhìn gương, chàng xuất hiện trong suy nghĩ, khóc cho nỗi nhớ, nỗi mong chàng trở về.
Nỗi buồn tê tái, muốn dùng đàn xua tan cô đơn. Khúc ca tình yêu vọt lên, nhưng dây đàn đứt, phím loan chùng. Tình yêu của chúng ta sẽ ra sao? Mượn gió đông gửi nỗi nhớ mong chàng bình an, dũng cảm chiến đấu. Gửi tình yêu và nhớ nhung, mong chàng thêm sức mạnh cho đất nước thương yêu.
Nỗi sầu nhớ chàng cào xé trái tim, tan vỡ. Cảnh vật hiểu thấu lòng tôi, mọi thứ đều đượm nỗi sầu. Khắc khoải nhìn chốn vắng vẻ, cây cỏ sương đượm, tiếng trùng kêu làm tăng thêm nỗi khắc khoải.
Lệ đã cạn, thân mòn, xót xa tình dang dở. Ai thấu được đau lòng này!
"""-KẾT THÚC"""---
Các bạn hãy tham khảo bài viết mới với nội dung đoạn trích về Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ, để có hiểu biết sâu rộng hơn. Đọc các bài như: Soạn bài Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ, Thuyết minh về Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ, Cảm nhận đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ.