... Hãy tưởng tượng một chút...
Hôm nay, thời tiết không được đẹp và bạn đang phải đối mặt với nhiều khó khăn. Bạn sẽ làm gì? Cách tiếp cận cổ điển: Ngồi buồn rầu một mình trong căn phòng tối... Nhưng chúng ta không sống trong thế kỷ trước, mà là năm 2007, và để xua tan những ngày 'không đẹp', chúng ta bước vào thế giới của Blog.
Mặc dù đã ra đời được một năm, nhưng trào lưu viết Blog đã sớm trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống tinh thần của giới trẻ Việt. Blog không phức tạp như các trang web, cũng không giống một diễn đàn, nhưng blog thực sự là một cuốn nhật ký trực tuyến được sắp xếp theo thứ tự thời gian. Nhờ vậy, thế hệ trẻ năng động của chúng ta không cần phải chi tiêu cho những quyển nhật ký cồng kềnh, rườm rà. Blog giúp chúng ta mở ra một thế giới nội tâm phong phú hơn, sâu sắc hơn và gần gũi với đời sống thực hơn.
Theo một bài báo của Mỹ nói về 'hiện tượng' blog, blog là cách thể hiện sự giao tiếp. Người viết và người đọc cùng tham gia vào một cuộc trò chuyện không theo hình thức, thậm chí có thể viết rất tự do, với chủ đề thay đổi liên tục. Hiện nay, mỗi giây lại có một blog mới xuất hiện. Lãnh địa của blog đang mở rộng theo cấp số nhân.
Một ngày sớm, trên một blog của một người lạ, tôi đã đọc những dòng nhật ký đầy lòng nhớ nhà của một người con xa xứ. Nơi đất nước hoa anh đào, người con ấy mong muốn được ôm một đoá mai vàng trên mảnh đất quê hương. Trang blog đó đã gửi đi thông điệp yêu thương, đánh thức trong tôi những cảm xúc sâu sắc khi nhìn thấy những cánh đào Nhật Tân rực rỡ trên con đường ngoài kia...
Mọi người đã nói rất nhiều về những điều tốt và thú vị của blog, nhiều tờ báo đã chọn văn hoá blog làm điểm nóng trong nhiều tuần. Với vai trò của một cuốn sách điện tử, họ có thể chia sẻ mọi suy tư và cảm xúc của họ với mọi người một cách nhanh chóng, cũng như thảo luận, phân tích vấn đề để tìm ra giải pháp... Thậm chí, blog còn là nơi mà ta có thể tìm kiếm sự giúp đỡ của cộng đồng cho những người đang gặp khó khăn. Không thể không cảm ơn những người đã tạo ra 'bức tranh blog' sống động và kì diệu, biến thế giới ảo không chỉ là một kênh thông tin đơn thuần, mà còn là một cách mở ra thế giới tâm hồn của những người khác. Khi blog đã đóng lại, ta vẫn cảm thấy thú vị khi tưởng tượng ra khuôn mặt của những người đã viết những dòng tâm sự đầy cảm xúc đó. Họ là những người giống như tôi, giống như bạn, nếu gặp nhau ngoài đời có lẽ chỉ là người không quen biết, nhưng nhờ blog mà ta đã làm quen với họ, làm quen với một thế giới tâm hồn trong họ... Điều kỳ diệu khi con người được gần gũi với nhau, để thấu hiểu, chia sẻ và mở lòng đón nhận ánh sáng từ những tâm hồn khác.
Tuy nhiên, mọi phát minh khoa học đều có hai mặt và blog cũng không phải là ngoại lệ. Dù là một dạng nhật ký cá nhân, nhưng blog vẫn là một loại nhật ký 'mở cửa', nghĩa là nếu chủ nhân của blog đồng ý, bất kỳ ai cũng có thể đọc và xem thông tin trên blog đó. Trong những ngày gần đây, cộng đồng mạng đang xôn xao bàn tán về những blog 'quá đà', nơi mà họ có thể thấy những hình ảnh ăn chơi hoang dã của giới trẻ Hà Thành. Có những bức ảnh chụp cảnh vui đùa trong các vũ trường, những bức ảnh gợi cảm của các cô gái trẻ trên phố, những tình huống 'nóng bỏng' ngay tại nơi công cộng; cũng như những video về các hoạt động mạo hiểm, cố gắng gây sự chú ý,... tất cả đã được thể hiện trên những blog này như một loại 'hàng hiếm' mà họ đã 'sưu tầm'. Sau đó, chủ nhân của những blog này còn kết hợp với những bài viết 'tinh tế', để 'tôn vinh' những hành động tiêu cực này.
Có nhiều ngôn ngữ mà giới trẻ sử dụng để thể hiện trên blog, từng biểu hiện đa dạng và một chút hiện đại, đơn giản, nhưng đôi khi hơi 'đặc biệt' khiến nhiều người phải lo lắng về sự sạch sẽ của tiếng Việt. Trong một số blog, việc sử dụng ngôn ngữ tục tĩu, lời lẽ thô tục, chửi bậy,... không chỉ là để thể hiện thái độ cá nhân, mà còn phản ánh một phần về thói quen, cách ứng xử không văn minh trong giao tiếp. Điều đó làm cho chức năng chính của blog bị lệch hướng và trở thành công cụ để lan truyền những ý tưởng tiêu cực, phản động, không tương thích với đường lối chính trị của Đảng và Nhà nước.
Vâng, xã hội vẫn là như vậy các bạn ạ. Luôn có những 'cặn kẽ' như thế tồn tại. Blog đen, blog phản động và thậm chí cả những trang web, diễn đàn với nội dung xấu chỉ là một phần nhỏ trong 'thế giới ảo' mà con người đã tạo ra. Mọi thứ đều có hai mặt, cái lợi và cái hại luôn đi đôi với nhau. Xã hội phát triển, các công nghệ tiên tiến cũng ngày càng phát triển để phục vụ đời sống con người, nhưng cũng theo đó, con người trở thành 'nô lệ' của những tiêu cực và lạc hậu. Blog không phải là một cái gì đó gần gũi với tệ nạn, chức năng của blog không hề xấu, nhưng hãy nhìn vào cách con người sử dụng chúng.
Tôi vẫn nhớ rõ trong cuộc thi Hoa Hậu Thế giới năm 2006 vừa qua, hoa hậu Việt Nam Mai Phương Thúy tự tin bước lên sân khấu trong bộ áo dài truyền thống của quê hương. Trong bức tranh tối màu, vẻ đẹp Việt Nam vẫn tỏa sáng bên các bộ trang phục rực rỡ màu sắc... Việt Nam muốn hội nhập với thế giới, nhưng văn hoá cốt lõi vẫn phải được bảo tồn, văn hóa dân tộc phải được trân trọng. Và hãy tưởng tượng nếu họ, khi lướt web và chẳng may bắt gặp hình ảnh một số trẻ em Việt tuổi 'dễ dãi', ăn mặc phản cảm, tóc màu lòe loẹt, mặc áo quần rách, thì họ sẽ nghĩ gì về tuổi trẻ Việt Nam?
Trong khi xã hội vẫn còn tồn tại những mảng tối, những cái xấu vẫn được trưng bày trên blog, thì ánh sáng của con người vẫn tiếp tục rực rỡ và lan tỏa. Mỗi ngày, giới trẻ vẫn chia sẻ với nhau đường link đến những blog viết về Việt Nam với sự tỉ mỉ, chân thực và cảm động, mang đậm dấu ấn văn hóa Á Đông. Những blog quyên góp hỗ trợ cho những người nghèo, cho trẻ em bị nhiễm chất độc da cam,... vẫn nhận được sự đồng lòng và phản hồi tích cực từ cộng đồng, những người đã xóa bỏ ranh giới giữa 'thế giới thực' và 'thế giới ảo' bằng lòng nhân ái - một nét đặc trưng của người Việt Nam.
Với trình độ quản lý và an ninh mạng như hiện nay, chúng ta đã phát hiện và loại bỏ nhiều blog có hại. Các biện pháp như thiết lập tường lửa firewall tại các điểm truy cập Internet nhằm ngăn chặn vào những blog 'đen'... Nhưng đó chỉ là lý thuyết, trong thực tế, việc ngăn chặn những blog nguy hiểm như vậy là không thể kiểm soát, chỉ có thể ngăn chặn và loại bỏ. Quan trọng nhất vẫn là ý thức của từng cá nhân và sự quan tâm, chăm sóc đối với thế hệ 8X, 9X ngày nay, giúp họ tránh xa khỏi những cám dỗ tiêu cực, để cuộc sống của họ trở nên văn minh và lành mạnh hơn. Chỉ có như vậy, xã hội mới có hy vọng ở các em, các em mới đủ tự tin để nhìn lên và tự hào về bạn bè của mình trên khắp thế giới...
Sáng nay, tôi ghé vào blog, ngôi nhà ấm áp của tâm hồn... Nickname của tôi vẫn đang 'buzzing' với một câu hỏi lớn: 'Đã làm văn chưa?'. 'Rồi' (enter) - tôi trả lời với một nụ cười. 'Viết gì vậy?' (cười toe toét). À, 'BLOG' (cười toe!) (enter!!!).
Trích từ: Mytour