1. Mẫu văn bản 1
Jack Ma, tỷ phú nổi tiếng người Trung Quốc, từng nói: 'Chúng ta sinh ra để sống và trải nghiệm.' Đúng như vậy, những trải nghiệm là yếu tố chính giúp con người trưởng thành và phát triển.
Trong kỳ nghỉ hè này, em đã có dịp cùng gia đình về thăm quê và trải nghiệm nhiều điều thú vị. Một kỷ niệm đáng nhớ nhất là lần đầu tiên em cùng ông bà ra đồng gặt lúa. Dù đã lớn tuổi, ông bà vẫn chăm chỉ làm nông. Trải nghiệm này giúp em hiểu rõ hơn về giá trị lao động và sự vất vả của người nông dân, từ đó thêm trân trọng những thành quả mình đang có.
Mùa thu hoạch lúa ở quê em đã đến. Từ sớm tinh mơ, các bác nông dân đã bắt tay vào công việc. Ai cũng vui vẻ và phấn khởi vì vụ mùa năm nay bội thu. Dưới cái nắng hè oi ả, họ làm việc không ngừng nghỉ, tay thoăn thoắt cắt lúa và bó lại thành từng bó. Em đội nón để tránh nắng và bước xuống ruộng. Bà em chỉ dẫn em cách cầm liềm và cắt lúa. Ban đầu, em cảm thấy lạ lẫm và phải cẩn thận vì liềm rất sắc. Nhưng dần dần, em quen việc hơn và cảm nhận rõ sự vất vả của công việc này.
Thỉnh thoảng, mọi người tập trung lại để nghỉ ngơi, uống nước và trò chuyện để quên đi mệt mỏi. Sau buổi sáng lao động, em cảm thấy hài lòng với thành quả mình đạt được. Bà em còn khen ngợi, lời khen đó đã tiếp thêm động lực để em cố gắng hơn.
Một trải nghiệm đáng nhớ trong kỳ nghỉ hè của em, giúp em thêm trân trọng cuộc sống và công việc của những người nông dân.
2. Mẫu văn bản số 2
Trải nghiệm là cách hiệu quả để con người trưởng thành và nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống. Em cũng đã có nhiều trải nghiệm quý giá như vậy.
Tết đến là thời điểm lý tưởng để gia đình sum họp bên nhau. Năm nay, gia đình em sẽ đón Tết tại quê nội, thay vì thành phố như mọi năm. Đây là lần đầu tiên em trải nghiệm không khí Tết ở vùng nông thôn, và cảm giác thật sự rất đặc biệt.
Những ngày sát Tết, quê em như khoác lên lớp áo mới với cờ hoa rực rỡ. Các con đường trong thôn đông đúc hơn, nhộn nhịp hơn so với ngày thường. Em lần đầu tiên theo mẹ đi chợ Tết, nơi diễn ra cảnh mua bán tấp nập với các mặt hàng phong phú như cá, thịt, rau củ, bánh kẹo. Không khí vui tươi của chợ làm em cảm thấy háo hức và vui vẻ.
Vào ngày 28 Tết, gia đình em cùng nhau quây quần gói bánh chưng. Mẹ đã chuẩn bị nguyên liệu như lá dong, lạt mềm, gạo nếp, đỗ xanh và thịt mỡ. Đây là lần đầu tiên em chứng kiến và tham gia vào công đoạn gói bánh chưng. Mọi người vừa gói bánh vừa trò chuyện vui vẻ. Dù lần đầu làm, chiếc bánh chưng của em không hoàn hảo lắm, nhưng em cảm thấy vui vì đã góp phần vào không khí Tết của gia đình. Sau hơn 4 tiếng, công việc gói bánh đã hoàn tất.
Bố chuẩn bị một chiếc nồi lớn để luộc bánh chưng, cho từng chiếc bánh vào và đổ nước ngập. Bố đã phải chăm sóc nồi bánh suốt cả ngày, thêm nước liên tục. Sáng hôm sau, nồi bánh chưng đã hoàn thành, và cả gia đình háo hức thưởng thức hương vị của bánh chưng trong tiết trời se lạnh, cảm nhận sự ấm cúng của văn hóa Việt.
Đêm giao thừa, cả gia đình quây quần bên mâm cơm, ôn lại những thành quả đã đạt được trong năm qua. Không khí ấm cúng và thiêng liêng, khi khoảnh khắc năm mới đang đến gần.
Một trải nghiệm không thể quên, khiến em thêm yêu quê hương và trân trọng những giá trị truyền thống của đất nước mình hơn.
3. Mẫu văn bản số 3
Trong kỳ nghỉ hè vừa qua, em đã có một trải nghiệm đáng nhớ cùng các anh chị trong đoàn thanh niên. Đây là chuyến du lịch thú vị nhằm giải tỏa căng thẳng sau một năm học tập mệt mỏi.
Điểm đến của chúng em là Sapa, vùng đất hội tụ vẻ đẹp của thiên nhiên. Tối hôm trước, mẹ đã chuẩn bị đầy đủ hành lý cho em và dặn dò em phải cẩn thận, lắng nghe hướng dẫn của các anh chị trong đoàn. Vì đây là chuyến đi xa đầu tiên của em, ba mẹ khá lo lắng.
Chuyến xe khởi hành từ sáng sớm, sau một chặng đường dài 400km, mọi người đều mệt mỏi và quyết định nhận phòng khách sạn. Em ở cùng anh Tuấn, anh họ của em. Sau khi sắp xếp hành lý, chúng em sẽ xuống ăn uống và nghỉ ngơi. Vào buổi chiều, toàn bộ đoàn sẽ cùng nhau khám phá Bản Cát Cát.
Vào khoảng năm giờ chiều, chúng em cùng nhau khám phá Bản Cát Cát. Phải đi bộ khoảng 3 km từ khách sạn mới tới nơi, trước mắt là cảnh sắc hùng vĩ của núi rừng với cây cối xanh tươi, đồi núi cao vút và những đám mây mềm mại như ôm ấp lòng người. Em cùng mọi người thỏa thích vui chơi trên cánh đồng cỏ, thưởng thức những ly cà phê nóng.
Trong khi vui chơi, chúng em thấy một nhóm thanh niên tình nguyện đang dọn dẹp khu du lịch. Các anh chị trong đoàn đã quyết định tham gia giúp đỡ. Nhóm thanh niên tình nguyện rất vui vẻ đón nhận sự giúp đỡ. Chúng em chia thành các nhóm và nhận nhiệm vụ cụ thể: một nhóm nhặt rác trên đồi, nhóm khác thu nhặt rác nhựa. Sau 2 tiếng làm việc, khu du lịch trở nên sạch đẹp hơn, và chúng em còn kết thêm nhiều bạn mới. Họ cảm thấy hạnh phúc vì vẫn có những khách du lịch ý thức bảo vệ môi trường như chúng em.
Chuyến du lịch này để lại cho em nhiều kỷ niệm đẹp. Em hy vọng sẽ có thêm nhiều chuyến đi thú vị và bổ ích như vậy trong tương lai.
4. Mẫu văn số 4
Trong cuộc đời mỗi người, chắc chắn ai cũng đã từng gặp may mắn, và tôi cũng không phải là ngoại lệ. Một lần mà tôi sẽ không bao giờ quên là khi tôi được giúp đỡ trong thời gian học lớp 7.
Khi đó, tôi chỉ mới 12 tuổi, còn ngây thơ và khờ dại. Tôi nhớ rõ hôm đó là thứ Năm. Mặc dù không mê tín, tôi vẫn cảm thấy có điều gì không lành khi thức dậy. Mẹ đã đưa cho tôi bảy trăm nghìn để đóng học phí. Lần này, tôi tự tay nộp tiền thay vì mẹ làm. Ngay khi vừa bước vào trường, tôi vô tình làm rơi số tiền khi lấy khăn đỏ từ túi. Sau đó, khi đến lượt nộp tiền cho cô giáo, tôi hoảng hốt vì không tìm thấy số tiền đâu. Tôi hoang mang và sợ hãi, giả vờ nói với cô rằng tôi sẽ xin tiền mẹ để nộp sau. Về nhà, tôi lo lắng không biết ba mẹ có tin lời mình hay không, sợ họ nghĩ tôi đã lừa dối và tiêu tiền vào việc khác. Trong bữa cơm tối, tôi không nói lời nào, mặc dù ba mẹ hỏi về trường lớp như thường lệ. Sáng hôm sau, khi toàn trường thảo luận, cô giáo thông báo có bạn nhặt được bảy trăm nghìn đồng và trả lại cho ban giám hiệu. Tôi vui mừng khôn xiết, chạy lên nhận lại số tiền như trúng số độc đắc và cảm ơn người đã trả lại tiền.
Dù đã ba năm trôi qua và tôi đã là học sinh lớp 10, hình ảnh đó vẫn không thể phai mờ trong tâm trí tôi. Tôi luôn hy vọng rằng xã hội sẽ có nhiều người tốt như vậy để làm cho cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn. Từ trải nghiệm đó, tôi học được rằng việc nhặt được của rơi cần phải trả lại cho người mất.
Mẫu bài số 5
Trong cuộc sống, ai cũng có lúc mắc sai lầm. Điều quan trọng là sau mỗi sai lầm, chúng ta học hỏi và sửa chữa ra sao. Tôi cũng từng mắc lỗi với người bạn thân nhất khi còn học lớp 4. Đó là một trải nghiệm đau đớn, vì suýt nữa tôi đã làm hỏng một tình bạn đẹp.
Tôi và Thành chơi cùng nhau từ nhỏ, vì chúng tôi sống cạnh nhau nên càng trở nên thân thiết, làm gì cũng dính lấy nhau như anh em. Mặc dù rất thân, nhưng nhiều người cho rằng chúng tôi như hai cực đối nghịch. Thành hiền lành, ít nói và trầm tính, trong khi tôi lại năng động và hay nghịch ngợm. Dù vậy, tôi luôn cảm thấy chúng tôi bù đắp cho nhau. Ngoài việc học cùng nhau, Thành còn giúp tôi rất nhiều trong việc học tập, và nhờ đó, khả năng học của tôi đã được cải thiện rõ rệt.
Ngày hôm đó, cô giáo vào lớp và gọi một số bạn lên kiểm tra bài cũ, trong đó có tôi. Do đã chuẩn bị kỹ lưỡng, tôi rất tự tin và trả lời đúng tất cả, kết quả là cô cho tôi điểm 10 đỏ chót. Bạn bè xung quanh ngưỡng mộ tôi vì khả năng nhớ chi tiết ngày tháng và địa danh trong bài lịch sử dài. Tối đó, vì xem chương trình tivi yêu thích và nghĩ mình đã có điểm tốt nên tôi không ôn bài. Sáng hôm sau, cô giáo bất ngờ kiểm tra 15 phút, tôi lo lắng và không thể làm được bài, trong khi Thành đã hoàn thành từ lâu. Còn 5 phút, tôi vội vàng chép bài của Thành.
Tiết học tiếp theo, cô giáo trả bài kiểm tra và thông báo:
- Cô rất tiếc khi phải nói rằng trong lớp có hiện tượng chép bài của nhau, cụ thể là của bạn Tuấn và Thành. Cô quyết định cho cả hai bạn 3 điểm. Nếu các em có thắc mắc, hãy gặp cô sau giờ học.
Tôi đứng sững người, còn Thành thì nhận bài kiểm tra với vẻ mặt buồn. Tôi nghĩ rằng chỉ là một bài kiểm tra nhỏ và định xin lỗi Thành sau giờ học. Tuy nhiên, khi tan học, Thành đã về trước mà không đợi tôi. Các bạn trong lớp nghi ngờ vì hôm nay tôi không học bài như thường lệ.
Giờ đây, tôi mới cảm thấy hối hận và nhận ra lỗi của mình. Vì sự vô tâm, tôi đã làm tổn thương Thành. Tôi chạy theo Thành để xin lỗi và thật may mắn là Thành đã tha thứ cho tôi.
Mỗi khi hồi tưởng về kỷ niệm đó, tôi cảm thấy xấu hổ và nhắc nhở bản thân cần chú trọng hơn đến cảm xúc của người khác, nếu không tôi có thể mất đi những người yêu thương trong cuộc sống.
Mytour vừa chia sẻ thông tin về việc viết một bài văn khoảng 400 chữ kể về trải nghiệm cá nhân. Mong rằng thông tin này sẽ hữu ích cho quý độc giả. Xin cảm ơn!