Bốn câu đầu trong đoạn trích 'Cảnh ngày xuân' là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp được vẽ bằng những hình ảnh tiêu biểu, được chọn lọc và mô tả một cách tinh tế bởi Nguyễn Du:
Ngày xuân, con én đưa theo chiếc thoi
Thiều sáng đã từ lâu vượt qua sáu mươi ngày
Cảnh mùa xuân được mô tả qua không gian và thời gian độc đáo. Không gian mùa xuân hiện ra với hình ảnh chim én bay lượn trên bầu trời rộng lớn. Đây là hình ảnh truyền thống về mùa xuân. Thời gian được biểu hiện qua câu thơ sau. Câu thơ này nhấn mạnh thời điểm Thúy Kiều và chị em đi du xuân vào cuối tháng hai, đầu tháng ba. Thời gian trôi qua nhanh chóng như con thoi, những ngày xuân đẹp đẽ không còn dài nữa.
Thảo cầm liên tục phong tình
Lê sắc trải hoa điểm
(Cỏ thơm gắn liền với bầu trời xanh
Cành lê đang nở hoa)
Nguyễn Du đã sáng tạo tiếp nhận thơ cổ Trung Quốc khi miêu tả:
Cỏ xanh trải dài đến chân trời
Cành lê trắng chốn làm một vài bông hoa
Trong thơ cổ, 'phương thảo' gợi lên hình ảnh của hương thơm ngát ngào, làm say đắm lòng người. Nguyễn Du tập trung vào việc miêu tả 'cỏ non' để nhấn mạnh sự tươi mới, mơn mởn và tràn đầy sức sống của cây cỏ và hoa lá khi mùa xuân đến. Màu xanh của cỏ non lan tỏa khắp nơi, tiếp nối với màu xanh của bầu trời. Nguyễn Du mô tả sự trắng tinh khiết của hoa lê, màu trắng trong sáng tô điểm trên những cành cây, tạo nên bức tranh hài hòa về màu sắc. Bức tranh về mùa xuân mang lại cảm giác mới mẻ, trong sáng và thanh khiết. Không chỉ là sự hòa quyện về màu sắc, bức tranh thiên nhiên mùa xuân còn thể hiện sự hài hòa về chi tiết. Nguyễn Du mô tả chi tiết nhưng vẫn rất tổng quát, cụ thể nhưng không thiếu chiều sâu, vừa gợi lên vừa diễn đạt. Vì thế, bức tranh về mùa xuân trở nên rất đặc trưng và tiêu biểu.
Nguồn: Tìm kiếm cẩn thận