1. Viết đoạn văn ngắn mô tả ông của bạn (Mẫu 1)
Ông ngoại của em đã bước qua tuổi bảy mươi. Sự sáng suốt và kiên cường của ông hiện lên rõ nét dù thời gian đã để lại dấu vết. Mái tóc bạc của ông là minh chứng cho sự trưởng thành, còn ánh mắt của ông, dù không còn rực rỡ như trước, vẫn luôn chứa đựng sự ấm áp và tình yêu thương khi nhìn em. Để đọc báo, ông phải nheo mắt hoặc đeo kính lão, nhưng ánh mắt ấy vẫn luôn chứa đựng tình cảm sâu lắng.
Vẻ ngoài của ông thể hiện rõ dấu ấn của thời gian với dáng khom và nét mặt gầy guộc. Trán cao và rộng của ông giờ đây đã in nhiều nếp nhăn, cho thấy sự tích lũy của năm tháng và kinh nghiệm sống. Da của ông sạm màu và thô ráp, bàn tay ông cũng chai sạn. Những dấu vết này phản ánh hành trình đầy thử thách của một người đàn ông đã vượt qua nhiều sóng gió trong cuộc đời.
Mỗi tuần, em đều đến thăm ông và những giờ phút đó trở thành thời gian quý báu cho cả hai. Ông luôn dành cho em những món quà nhỏ như tiền lẻ để mua kẹo hay bánh. Em rất thích thưởng thức các món ăn ông nấu, và ông luôn nấu những món mà em yêu thích. Hơn nữa, ông thường kể cho em nghe những câu chuyện thú vị từ quá khứ, về những kỷ niệm từ thời ông phục vụ trong quân đội. Những vết sẹo dài trên cánh tay phải của ông là minh chứng cho những thử thách và hy sinh mà ông đã trải qua.
Em rất quý ông ngoại của mình và sẽ luôn dành thời gian để thăm nom và chăm sóc ông. Em cầu chúc ông sống lâu trăm tuổi, đúng như câu nói: 'Sống lâu trăm tuổi, trăm tuổi như ông'.
2. Viết đoạn văn ngắn mô tả ông của em hay nhất (Mẫu 2)
Suốt nhiều năm qua, ông em luôn là người đưa đón em đến trường, tạo nên một mối quan hệ gắn bó và đặc biệt giữa chúng tôi. Hiện nay, ông đã gần bảy mươi tuổi. Mái tóc ông đã bạc trắng hơn phân nửa. Em rất thích vuốt ve những sợi tóc bạc của ông. Ông có dáng cao lớn với làn da nhăn nheo và lưng hơi còng, nhưng vẫn toát lên vẻ tươi trẻ và năng động. Gương mặt của ông với những đường nét rõ ràng, góc cạnh, cùng đôi mắt nâu đen sâu thẳm thường nhìn em với ánh mắt trìu mến.
Ông luôn thể hiện tình cảm và sự quan tâm đặc biệt đối với em. Ông thường dẫn em đi chơi, đưa em đi ăn, và thậm chí cùng em đi mua sắm. Mỗi khi em vâng lời, ông thường xoa đầu em và nhắc nhở em cần phải trưởng thành nhanh chóng, trở thành một chàng trai thông minh và giỏi giang như ông đã từng khi còn trẻ. Trong những khoảnh khắc đó, em chỉ biết mỉm cười và ôm ấp ông.
3. Viết đoạn văn ngắn mô tả ông của em ý nghĩa nhất (Mẫu 3)
Ông ngoại là người mà em yêu quý và kính trọng nhất trong gia đình. Ông sống ở một vùng quê xa xôi, cách trung tâm Hà Nội hơn 100 cây số. Mặc dù nơi ở của ông khá xa, nhưng mỗi dịp Tết hoặc mùa hè, bố mẹ em đều sắp xếp cho em chuyến thăm ông. Dù đã ngoài 70 tuổi, ông vẫn giữ được sức khỏe và sự linh hoạt khiến mọi người đều ngạc nhiên. Nhiều người thường đùa rằng từ phía sau, ông vẫn trẻ trung như thanh niên.
Đôi mắt của ông luôn sáng rực, đủ sức để xâu kim và đọc báo mỗi ngày. Ông đặc biệt yêu thích trồng cây và nuôi chim cảnh. Ông thường dẫn em dạo quanh khu vườn nhỏ, chỉ cho em cách phân biệt các loài chim và chăm sóc chúng. Ông thường nói rằng không gì tuyệt vời hơn việc thức dậy vào mỗi sáng, lắng nghe tiếng chim hót và ngắm bình minh.
Ông ngoại còn là một cuốn sách sống, luôn sẵn sàng kể lại những câu chuyện về thời kỳ kháng chiến mà ông đã trải qua khi phục vụ trong quân đội. Em có thể ngồi hàng giờ lắng nghe ông kể mà không thấy chán. Em chỉ ước ông luôn khỏe mạnh và hạnh phúc suốt đời.
4. Viết đoạn văn ngắn mô tả ông của em ngắn gọn (Mẫu 4)
Ông ngoại của em là một anh hùng dũng cảm. Ông đã trải qua những năm tháng gian khổ trên chiến trường miền Nam, cùng đồng đội chiến đấu và góp phần quan trọng trong việc giải phóng đất nước khỏi kẻ thù. Mỗi khi ngồi bên ông trên chiếc ghế ngoài sân, nghe ông kể lại những ký ức chiến tranh và thời kỳ ông còn trẻ, em luôn cảm thấy tự hào về sự anh dũng và hy sinh của ông. Điều đó làm em thêm trân trọng hòa bình và độc lập của quê hương hiện tại.
Ông ngoại của em đã chịu đựng nhiều vết thương từ chiến đấu, và mỗi khi thời tiết thay đổi, ông cảm thấy đau nhức ở chân. Trong những lúc như vậy, em thường dùng dầu và xoa bóp chân ông để làm giảm cơn đau. Ông luôn cảm kích tấm lòng của em, và những khoảnh khắc đó làm tình cảm của em với ông trở nên ngọt ngào hơn. Em ước rằng ông luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và được sống bên con cháu trong tình yêu thương đầy đủ.
5. Viết đoạn văn ngắn mô tả ông của em một cách đơn giản (Mẫu 5)
Ông nội của em đã qua tuổi 70. Ông là một kỹ sư chăn nuôi có tay nghề, từng công tác tại Sở Nông nghiệp tỉnh Hải Dương. Với làn da nâu và mái tóc bạc, ông thường đeo kính khi đọc sách và báo. Sáng sớm, ông thích thưởng thức một tách trà, và bạn bè cũng như đồng nghiệp cũ thường gọi ông là 'cụ Điền.'
Ông được mọi người trong gia đình và bạn bè rất kính trọng. Ông có tính cách vui vẻ và hiền hòa. Gia đình gọi ông là 'cụ Điền.' Ông luôn dành tình yêu thương và sự quan tâm đặc biệt cho các cháu. Em và các anh chị em khác đều được ông yêu quý và hỗ trợ trong học tập. Ông là người ông đáng kính nhất trong đời em, và em nguyện học hành chăm chỉ để đền đáp tình cảm vô bờ của ông. Em hy vọng ông sẽ luôn khỏe mạnh và sống lâu dài.
6. Viết một đoạn văn ngắn mô tả chi tiết về ông của em (Mẫu 6)
Trong gia đình tôi, ông nội là người tôi yêu quý nhất. Dù đã bước qua tuổi trẻ, ông vẫn giữ được vẻ tươi trẻ với làn da hồng hào và bước đi nhẹ nhàng. Ngày xưa, ông là một 'bộ đội Cụ Hồ', là một trong những người lính được Chủ tịch Hồ Chí Minh rất trân trọng.
Mỗi buổi sáng, tôi cùng ông nội lên đồi để tập thể dục. Ông là một võ sư xuất sắc và thường dạy tôi những kỹ thuật võ thuật. Ông hay bảo: 'Võ Bình Định là niềm tự hào của làng, chúng ta phải biết.' Nhờ tập võ với ông, sức khỏe tôi cải thiện nhiều, và tôi ăn được ba bát cơm mỗi bữa. Ông cũng dạy tôi làm diều từ sáo trúc. Diều ông làm bay cao và phát ra âm thanh du dương. Vào buổi tối, ông kiểm tra bài vở của tôi và giải thích những phần tôi không hiểu. Khi tôi học lớp Một, chữ viết của tôi rất xấu, nhưng ông đã kiên nhẫn luyện viết cùng tôi. Ông luôn khích lệ: 'Hãy kiên trì, học mỗi ngày, chữ viết của con sẽ ngày càng đẹp hơn.' Và đúng như lời ông, chữ viết của tôi đã trở nên đẹp hơn. Gần đây, tôi còn nhận được giải thưởng 'Người có bảng viết sạch và đẹp.'
Thỉnh thoảng, ông nội trở về cơ quan cũ để thăm các đồng đội. Những khi ông đi xa, ông thường ôm tôi và hôn lên má tôi, nói: 'Cháu yêu, ông nhớ cháu lắm!' Tôi rất thích những cử chỉ âu yếm của ông. Tôi mong ông sẽ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và vui đùa bên con cháu trong nhiều năm tới.