Viết văn bài kể chuyện với vai trò nhân vật | Trang 41 ngắn gọn nhất nhưng vẫn đủ ý được soạn theo sách Ngữ văn lớp 6 Kết nối tri thức giúp học sinh soạn văn 6 dễ dàng hơn.
Viết văn bài kể chuyện với vai trò nhân vật | Ngắn nhất Kết nối tri thức
Thực hành viết theo các bước
1. Trước khi viết
a. Chọn ngôi kể và đại từ tương ứng:
- Đảm nhận vai trò của cô Út kể lại Sọ Dừa
- Sử dụng ngôi kể thứ nhất và từ “tôi”.
b. Lựa chọn lời kể phù hợp
- Cô gái, con gái của phú ông,…
- Sử dụng ngôn từ thân mật,
c. Ghi lại các điểm chính của câu chuyện
- Sự kỳ diệu của việc Sọ Dừa ra đời:
+ Mẹ Sọ Dừa uống nước mưa từ trong sọ dừa khi mang thai
+ Dáng vẻ kỳ quặc, không giống ai
- Câu chuyện tình yêu giữa cô út và Sọ Dừa, khi Sọ Dừa đỗ trạng nguyên:
+ Chuẩn bị bữa cơm
+ Thử thách cầu hôn
- Sự kiện không may gặp phải của cô út và việc hòa nhập trở lại của vợ chồng
d. Xây dựng kế hoạch
- Bắt đầu truyện: Đóng vai cô Út và giới thiệu câu chuyện sẽ được kể (chuyện về tình yêu giữa mình và Sọ Dừa)
- Mở màn: Trở thành cô Út và kể theo trình tự sự kiện của câu chuyện:
- Sự kỳ diệu trong việc Sọ Dừa ra đời:
+ Mẹ Sọ Dừa uống nước mưa từ trong sọ dừa khi mang thai
+ Hình dáng đặc biệt, không giống với con người
- Tình yêu giữa cô Út và Sọ Dừa, khi Sọ Dừa đỗ trạng nguyên:
+ Chuẩn bị bữa ăn
+ Thử thách hôn nhân
- Sự cố gặp phải của cô Út và việc tái hợp với chồng.
- Kết thúc: Trở thành cô Út và suy ngẫm về câu chuyện vừa được kể.
2. Viết bài
Tôi là cô Út trong một gia đình có ba chị em gái. Tôi may mắn kết hôn với một chàng trai xuất sắc, tài năng. Một lần, trong một buổi sự kiện, khi các quan khách và các phu nhân đang trò chuyện, tôi đã kể lại câu chuyện dài về tình yêu giữa mình và Sọ Dừa, người đã từng đỗ trạng nguyên.
Trước đây, gia đình tôi cũng là một gia đình giàu có. Cha tôi thuê nhiều người làm việc, trong đó có một cặp vợ chồng hiền lành, có tuổi. Họ hiền lành và chăm chỉ, nhưng không có con. Một ngày nọ, vợ sinh ra một đứa bé khuyết tật, không tay không chân, trông giống một quả dừa. Nghe kể rằng, khi bà đi hái củi, bà uống nước mưa từ trong một cái sọ dừa. Đó có lẽ là lý do mà bà đặt tên cho đứa bé là Sọ Dừa. Sọ Dừa bị mẹ bỏ rơi ngay sau khi sinh vì hình dạng kỳ lạ, nhưng cậu bé đã khóc lớn nói với mẹ:
- Mẹ ơi! Con cũng là con người. Mẹ đừng bỏ rơi con, thật tội nghiệp con.
Sau nhiều năm, Sọ Dừa vẫn chỉ là một người tàn tật, không thể làm bất kỳ công việc nào như người khác.
Mẹ tôi ngày càng lo lắng hơn. Hiểu được lo lắng của mẹ, tôi nhanh chóng thuyết phục mẹ nói với cha tôi về việc chuyển sang chăn nuôi bò. Dù ban đầu cha tôi có chút do dự vì lo sợ người như anh không thể chăm sóc tốt cho đàn bò. Nhưng cuối cùng, cha tôi cũng đồng ý. Ngược lại với sự nghi ngại của mọi người, anh chăn bò rất thành thạo. Dù chỉ là đi theo đàn bò ra đồng rồi đưa chúng về chuồng, nhưng mỗi ngày đều là một ngày đầy ắp. Cha tôi rất hài lòng.
Vào mùa, cha giao cho ba chị em nhà tôi phiên nhau mang cơm đến cho anh. Hai chị tôi thường xuyên coi thường anh. Nhưng tôi nhận thấy anh hiền lành, tốt bụng nên luôn đối xử tốt với anh. Một ngày, khi tôi đến chân đồi, tôi nghe tiếng sáo phát ra từ đâu đó. Tôi ngạc nhiên khi phát hiện ra một chàng trai đang ngồi trên chiếc võng thổi sáo. Tôi vô tình làm gãy một cành cây và khiến chàng trai biến mất, còn anh thì nằm đó lăn lóc. Từ những sự kiện như vậy, tôi cảm thấy anh không phải là người bình thường. Trước vẻ đẹp kỳ lạ của anh, tôi bắt đầu ấm ức với anh.
Có vẻ anh hiểu tôi. Một hôm, cha tôi nói chuyện với ba chị em tôi về anh. Ban đầu, chúng tôi không biết làm sao nhưng sau này tôi mới biết rằng mẹ anh đã đến xin với cha tôi về việc kết hôn. Cha tôi đặt ra điều kiện là anh phải mang đến một chút vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo và mười vò rượu tăm. Cả cha tôi và mẹ anh đều nghĩ rằng anh sẽ từ bỏ. Nhưng không ngờ, đúng ngày hẹn, hai mẹ con anh đã đến với lễ vật và mười người khiêng lễ. Cha tôi rất ngạc nhiên và cũng tức giận nhưng đành chấp nhận.
- Sọ Dừa đến xin cưới vợ. Các con ưng thuận ai làm vợ của anh ấy?
Hai chị tôi chỉ trích và chê bai. Tôi cảm thấy vui mừng và tỏ ý đồng ý. Cha tôi tỏ vẻ ngạc nhiên và tức giận nhưng cuối cùng cũng chấp nhận lễ vật.
Ngày cưới của chúng tôi thật trang trọng. Nhưng vào lúc rước dâu, không ai thấy anh đâu. Tôi cũng rất hạnh phúc vì người đồng hành cùng tôi là một chàng trai đẹp trai và lịch lãm. Mọi người đều ngạc nhiên và vui mừng, chỉ có hai chị tôi là cảm thấy tiếc nuối và ghen tức.
Chồng tôi và tôi sống hạnh phúc bên nhau. Chồng tôi còn rất chăm chỉ học hành và đã đỗ trạng nguyên năm đó. Nhưng sau đó, chúng tôi phải chia tay vì khi trở thành quan trọng, anh phải đi sứ theo lệnh của vua. Trước khi đi, anh đã trao cho tôi một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà. Anh nhắc tôi luôn giữ trong người.
Từ khi lấy chồng, hai chị gái tôi đã thay đổi cách đối xử với tôi. Họ thậm chí còn mời tôi đi chèo thuyền ra biển. Nhưng vào ngày đó, tôi đã bị ngã xuống nước và bị một con cá to nuốt chửng. Trong bụng cá, tôi đã dùng con dao đâm cá để thoát ra. Sau đó, cá chết nên nổi lên mặt biển và được sóng đưa vào một hòn đảo ngoài khơi. Tôi đã rạch bụng cá để ra ngoài, và sau đó sử dụng hai hòn đá để nấu nước thịt cá ăn. Nhờ có hai quả trứng gà mà chồng tôi đưa, tôi đã không cảm thấy cô đơn giữa hòn đảo hoang vắng. Cuối cùng, chính chú gà trống đã gáy lên và thu hút sự chú ý của một chiếc thuyền lớn đang đi ngang qua để cứu tôi. Tôi rất vui mừng khi biết đó chính là thuyền của quan trọng. Chàng đã đưa tôi về và mở tiệc mừng, mời hàng xóm đến chung vui. Hai chị tôi không hay biết, chỉ giả vờ thương xót việc tôi ngã xuống biển. Chồng tôi gọi tôi ra. Hai chị ngạc nhiên và xấu hổ, nhanh chóng tìm cách ra về. Từ đó, không ai thấy hai người chị của tôi nữa.
3. Chỉnh sửa bài viết
Tham khảo các bài viết Soạn văn lớp 6 Kết nối tri thức với cuộc sống khác nhau: