Viết đoạn văn nghị luận về hiện tượng vô cảm một cách xuất sắc nhất
Ý kiến chủ đề
1. Khởi đầu
- Giới thiệu bài viết: về hiện tượng vô cảm
2. Phần nội dung
a. Diễn giải vấn đề
- Định nghĩa 'vô cảm': là trạng thái cảm xúc và thái độ ý thức của một cá nhân hoặc một nhóm người lạnh nhạt, không quan tâm đến bản thân hay những gì xảy ra xung quanh họ.
b. Tình trạng/ Biểu hiện
- Lạnh lùng với người khác: thấy ai gặp nạn không giúp đỡ, thấy tội phạm hành động không tố cáo, thấy người khác gặp nạn chỉ rút điện thoại ra quay phim, chụp ảnh...
- Phớt lờ với những vấn đề xã hội: không quan tâm đến những sự kiện, phong trào có ích của cộng đồng như Giờ Trái Đất, Tình nguyện xanh, Chủ nhật xanh...
- Lạnh nhạt với thiên nhiên, cuộc sống: thấy tình trạng rác thải bừa bãi không nhắc nhở, thấy cảnh đẹp không chú ý, coi như không có chuyện gì...
- Thờ ơ với cuộc sống của chính mình, đi đến đâu hay đến đó
c. Nguyên nhân
- Bởi lối sống tự kỷ của từng cá nhân, thờ ơ với mọi thứ xung quanh.
- Bởi cuộc sống hối hả, mọi người bị cuốn vào vòng xoáy học tập, công việc,...
- Một phần của thế hệ trẻ được gia đình, bố mẹ chiều chuộng, thậm chí là thiết lập sẵn cho cuộc sống, cho tương lai, cho từng bước đi
d. Hậu quả
- Mất đi lòng trung thành, phẩm chất đạo đức
- Đạp đổ người khác
...
e. Giải pháp
- Học tập lối sống lành mạnh, biết yêu thương chia sẻ đồng cảm với những người xung quanh
- Tham gia các hoạt động xã hội mang tính nhân văn cao như phong trào báo ơn đáp nghĩa, phong trào thanh niên khởi nghiệp...
- Chỉ trích mạnh mẽ bệnh vô cảm, loại bỏ căn bệnh này khỏi xã hội
g. Phản đối
- Rất nhiều người có tinh thần yêu thương con người, sẵn sàng giúp đỡ người gặp khó khăn...
3. Kết luận
- Liên hệ
Mẫu số 1
Xã hội chúng ta bên cạnh những trái tim đẹp, bao dung còn xuất hiện hiện tượng vô cảm, đó là một thái độ rất xấu. Vô cảm là trạng thái cảm xúc và thái độ ý thức của một người hoặc một nhóm người thờ ơ, dửng dưng không quan tâm đến bản thân đến những gì đang diễn ra xung quanh mình. Thấy người đi đường gặp tai nạn không giúp đỡ, thấy kẻ xấu lôi kéo không tố cáo, thấy người khác gặp nạn thì rút điện thoại ra quay phim, chụp hình... Không quan tâm đến các sự kiện, phong trào có ích của cộng đồng như Giờ Trái Đất, Tình nguyện xanh, Chủ nhật xanh... Thấy hiện tượng vứt rác bừa bãi không nhắc nhở, thấy cảnh đẹp không chú ý, coi như không có chuyện gì... Thậm chí thờ ơ với cuộc sống của chính mình, đi đến đâu hay đến đó. Có lẽ do cách sống vị kỷ của mỗi con người, thờ ơ với tất cả mọi thứ xung quanh. Hoặc do nhiều bận rộn, mọi người bị cuốn vào vòng xoáy học tập, công việc,... Một phần của thế hệ trẻ được gia đình, bố mẹ chiều chuộng, thậm chí là lập trình sẵn cho cuộc sống, cho tương lai, cho từng bước đi nước bước. Sự vô cảm khiến con người mất lòng trung thành, phẩm chất đạo đức, sẵn sàng bỏ mặc đồng loại, giẫm đạp lên người khác. Để đẩy lùi bệnh vô cảm, chúng ta cần ý thức học tập lối sống lành mạnh, biết yêu thương chia sẻ đồng cảm với những người xung quanh, tham gia các hoạt động xã hội mang tính nhân văn cao như phong trào báo ơn đáp nghĩa, phong trào thanh niên khởi nghiệp đồng thời lên án mạnh mẽ bệnh vô cảm, loại bỏ căn bệnh này ra khỏi xã hội. Tuy nhiên, còn rất nhiều người có tinh thần yêu thương nhân loại, sẵn sàng giúp đỡ người gặp khó khăn... Vì vậy, bệnh vô cảm là căn bệnh đáng lên án, cần phải đẩy lùi để khiến xã hội ngày càng văn minh hơn.
Mẫu số 2
Xã hội đang phát triển mạnh mẽ, nhưng con người cũng đang dần rơi vào vòng xoáy của công việc, tiền bạc, và có nhiều người trở nên lạnh lùng hơn. Bệnh vô cảm là gì? Đó là sự thờ ơ trước niềm vui, nỗi buồn của người khác. Bệnh vô cảm làm cho tâm hồn con người trở nên khô khan, càng làm cho khoảng cách giữa con người và con người trở nên xa hơn. Trong xã hội hiện nay, bệnh vô cảm đang trở nên nghiêm trọng hơn, đặc biệt là ở giới trẻ, có thể thấy qua việc những tai nạn giao thông xảy ra, có những người không giúp đỡ nạn nhân mà chỉ quan tâm đến việc quay video, chụp ảnh để đăng lên mạng xã hội để thu hút sự chú ý. Nguyên nhân dẫn đến bệnh vô cảm là do ý thức của con người, do cuộc sống phát triển và con người đặt quan trọng hơn vào tiền bạc hơn là nhân cách, tình cảm… Để ngăn chặn căn bệnh vô cảm, cần có biện pháp giáo dục cho mỗi công dân yêu thương từ khi còn nhỏ, tuyên truyền cho cộng đồng về căn bệnh vô cảm. Nhưng quan trọng nhất, mỗi người phải tự ý thức về tác hại của căn bệnh vô cảm, có thể nói rằng vô cảm là một căn bệnh nguy hiểm nhất trong các căn bệnh mà xã hội cần loại trừ, ngăn chặn.
Nguồn: Sưu tầm