Dàn ý chi tiết
1. Mở đầu
Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: tình trạng vô cảm của con người trong cuộc sống xã hội hiện nay.
2. Thân bài
a. Giải thích
-“Vô cảm”: thái độ lạnh lùng, thờ ơ, không quan tâm đến mọi người, mọi vật xung quanh. Ngoài ra, vô cảm còn là sự không rung cảm trước nỗi đau khổ, bất hạnh của người khác, của đồng loại. Người sống vô cảm là người ích kỉ, hẹp hòi, lạnh lùng, chúng ta không nên sống theo lối sống này.
b. Phân tích
- Biểu hiện của người sống vô cảm:
+ Lúc nào cũng chỉ biết đến bản thân mình, thờ ơ với mọi người, mọi thứ xung quanh.
+ Người vô cảm là người khó rung động trước hoàn cảnh của người khác, những người này thường không giúp đỡ người khó khăn trước mắt mình, sống với thái độ dửng dưng.
+ Người vô cảm thường xa rời với tập thể, tự mình tách biệt, khi gặp khó khăn sẽ khó có được sự giúp đỡ của người khác.
b.Nguyên nhân:
- Do cách sống vị kỷ của mỗi con người, thờ ơ với tất cả mọi thứ xung quanh.
- Do nhịp sống, guồng quay hối hả, đầy tốc độ của xã hội thời hiện đại.
- Tính chất của cuộc sống mang tính chất “đô thị hóa”, văn hóa làng xã ngày một mai một dần, cái khái niệm gọi là “tắt lửa tối đèn” cũng mất dần đi.
- Tác hại của việc sống vô cảm:
+ Tự mình tách biệt với xung quanh, không có sự gắn kết với mọi người, dần dần cảm thấy cô độc.
+ Việc không rung cảm, yêu thương, san sẻ và giúp đỡ người xung quanh không những đáng nhận lại chỉ trích mà sẽ bị cả xã hội lên án về lối sống này.
+ Người vô cảm sẽ nảy sinh những tính xấu khác: hẹp hòi, chỉ biết đến bản thân, ích kỉ, nhỏ nhen, dần sẽ trở thành người xấu bị mọi người né tránh.
c. Chứng minh
-Người trẻ ngày càng thờ ơ với cuộc sống xung quanh mình, thấy người gặp khó khăn hoạn nạn mà vô cảm, thờ ơ.
d. Phản đề
-Trong xã hội vẫn còn có những người sống có tấm lòng nhân hậu, sống tình nghĩa, biết yêu thương và san sẻ với những người xung quanh.
3. Kết bài
- Tóm tắt lại vấn đề nghị luận: tình trạng vô cảm của con người trong xã hội hiện nay, đồng thời rút ra bài học cho bản thân.
Bài văn siêu ngắn Mẫu 1
Khi xã hội ngày càng phát triển, con người ngày càng phụ thuộc vào các thiết bị công nghệ. Chính vì thế cuộc sống giữa người với người cũng trở nên xa cách. Con người bó hẹp mình trong một không gian nhỏ bé, không giao tiếp với xã hội từ đó dẫn trở nên vô cảm.
Vô cảm tuy không phải là một căn bệnh nhưng dường như nó đang lây lan trong xã hội ngày nay. Khi mà xã hội đang trên đà phát triển về công nghệ, vật chất thì dường như những giá trị về tình người lại đang bị đi xuống. Vậy vô cảm là gì? Vô cảm là trạng thái con người không có tình cảm. Sống khép mình lại, thờ ơ lạnh nhạt với tất cả mọi việc xung quanh. Nhân vật Hộ trong truyện ngắn Đời thừa có lúc nghĩ đến: “Phải biết ác, biết tàn nhẫn để sống mạnh mẽ” nhưng cuối cùng anh chọn tình thương bởi lẽ tình thương phân biệt giữa người và ác thú. Hay Giăng Van-giăng trong Những người khốn khổ của văn hào Pháp V. Huy-gô, cả đời chỉ tâm niệm một điều: “Trên đời này chỉ có một điều duy nhất ấy thôi, đó là thương yêu nhau”. Thế nhưng, mỗi phút, mỗi giờ vẫn có biết bao nhiêu con người chấp nhận sống mà không có tình yêu thương, thờ ơ với chính những người xung quanh mình. Thật không khó để thấy những ánh mắt vô cảm trên đường khi nhìn những con người gặp nạn. Họ thờ ơ, lạnh nhạt, xem như không phải việc của mình. Cuộc sống đôi khi đơn giản là học cách yêu thương. Hãy thử một lần trải lòng mình ra dù chỉ là chút ít ỏi. Bởi vì, khổ đau được san sẻ sẽ vơi đi một nửa, còn hạnh phúc được san sẻ sẽ nhân đôi. Hãy nuôi dưỡng lòng nhân ái, tình thương của mình cùng mọi người để đẩy lùi bệnh vô cảm. Và cũng bởi vì “Ngày mai có thể sẽ không bao giờ đến nên hãy cho và nhận những gì bạn có trong ngày hôm nay”.
Vì cuộc sống xung quanh ta còn biết bao những điều tốt đẹp, hãy đẩy lùi thái độ vô cảm, xích lại gần nhau để cuộc sống có ý nghĩa hơn.
Văn ngắn Mẫu 2
Xã hội ngày càng phát triển mang lại những điều tích cực song cũng tạo ra những hệ lụy không mong muốn. Trong số đó, vô cảm được coi là một trong những căn bệnh 'ung thư tâm hồn' của một phần trong cộng đồng.
Vậy vô cảm là gì? Vô cảm đề cập đến thái độ sống thờ ơ, lạnh nhạt, không cảm xúc với mọi sự việc và con người xung quanh. Vô cảm không chỉ là một thái độ sống mà còn trở thành một lối sống tiêu cực của một phần trong cộng đồng. Biểu hiện rõ nhất của người sống vô cảm là hành động ích kỷ, không quan tâm đến mọi người xung quanh, thờ ơ trước mọi nỗi đau của xã hội, thậm chí thờ ơ với chính người thân và bản thân. Một ví dụ đáng chú ý là khi một cô gái bị bạn trai đánh đập giữa đường, những người xung quanh chỉ biết quay phim, chụp ảnh rồi đăng lên mạng xã hội với những lời 'bàn tán vô ích'.
Đáng trách hơn là những người tự chủ động chọn cho mình lối sống vô cảm, tự cô lập, tách biệt khỏi xã hội với những suy nghĩ tiêu cực, ích kỷ. Nguyên nhân của hiện tượng này có thể đến từ ý thức, lí tưởng sống lệch lạc, tiêu cực cũng như áp lực xã hội và sự thiếu quan tâm từ gia đình, người thân.
Tuy có nguyên nhân từ nhiều phía, song thái độ sống, lối sống vô cảm vẫn là một trong những mối lo lắng của xã hội khi nó không chỉ ảnh hưởng đến nhân cách con người mà còn lan rộng ra xã hội, ảnh hưởng đến sự đoàn kết của cộng đồng.
Văn ngắn Mẫu 3
Xã hội ngày càng phát triển, con người ngày càng bị cuốn vào vòng quay của công việc, tiền bạc và nhiều người trở nên vô cảm hơn. Vậy bệnh vô cảm là gì? Vô cảm là sự thờ ơ trước niềm vui, nỗi buồn của người khác. Bệnh vô cảm khiến cho tâm hồn con người trở nên khô khan, tạo ra khoảng cách xa hơn giữa con người với con người.
Trong xã hội ngày nay, bệnh vô cảm ngày càng trở nên trầm trọng, đặc biệt là trong giới trẻ. Có thể thấy điều này qua việc chứng kiến các tai nạn giao thông, nhiều người không giúp đỡ nạn nhân mà chỉ quan tâm đến việc quay video, chụp ảnh để đăng lên mạng xã hội để câu like.
Nguyên nhân của căn bệnh này có thể xuất phát từ ý thức của con người, từ sự phát triển của cuộc sống và sự ưu tiên tiền bạc hơn cả nhân cách, tình cảm. Để ngăn chặn căn bệnh vô cảm, cần có biện pháp giáo dục cho từng cá nhân từ khi còn nhỏ, tuyên truyền rộng rãi trong cộng đồng về căn bệnh này. Tuy nhiên, quan trọng hơn hết là mỗi người phải tự giác, nhận thức được tác hại của bệnh vô cảm. Vô cảm có thể được coi là căn bệnh nguy hiểm nhất trong các căn bệnh mà xã hội cần phải đối mặt và ngăn chặn.
Ngoài ra, gia đình và nhà trường cần tăng cường giáo dục về tư tưởng, tình cảm con người để xoá bỏ hiện tượng vô cảm này và mỗi người chúng ta nên hướng tới 'Sống không chỉ là nhận mà còn là cho'.
Tài liệu tham khảo Mẫu 1
Xã hội đang ngày càng phát triển, điều này đi đôi với việc xuất hiện nhiều vấn đề phức tạp, trong đó có căn bệnh vô cảm. Sự lan rộng của căn bệnh này đang gây nên những mối lo lớn cho xã hội hiện nay.
Căn bệnh vô cảm là một vấn đề mà con người đang phải đối diện. Đó là sự thờ ơ với mọi sự việc xảy ra trong cuộc sống. Những người mắc căn bệnh này thường không cảm thấy gì với nỗi đau, khó khăn của người khác. Có thể giải thích rằng sự phát triển của xã hội khiến con người bận rộn với việc kiếm tiền, lo cho cuộc sống cá nhân mà quên đi những vấn đề xã hội xung quanh. Họ không quan tâm đến việc giúp đỡ những người gặp khó khăn, thậm chí làm ngơ trước sự xấu xa xảy ra xung quanh. Tuy nhiên, nguyên nhân của sự vô cảm cũng đến từ bản tính ích kỷ, không muốn giúp đỡ người khác hay cải thiện xã hội.
Căn bệnh vô cảm có rất nhiều biểu hiện trong cuộc sống. Những người mắc căn bệnh này thường im lặng và làm ngơ trước những khó khăn của người khác, thậm chí là người thân. Họ không quan tâm đến việc giúp đỡ bố mẹ trong công việc nhà, không đưa ghế cho người cao tuổi trên xe buýt. Họ thậm chí làm ngơ trước những tai nạn trên đường, vội vàng tránh né mà không quan tâm đến người bị ảnh hưởng. Có những người tỏ ra vô cảm với sự khó khăn của người khác do tính ích kỷ, sự ghen ghét, thù hằn. Họ thậm chí còn có ánh mắt lạnh lùng và khinh bỉ với những người có bất hạnh, có khiếm khuyết, mắc bệnh tật.
Mọi người cần phải nhận thức về căn bệnh nguy hiểm này và phải có biện pháp ngăn chặn. Cần phải làm rõ những hậu quả của sự vô cảm thông qua các phương tiện truyền thông như báo chí, mạng xã hội. Giới trẻ cần được giáo dục về tình yêu thương từ khi còn nhỏ. Bố mẹ cũng cần chú ý đến con cái để trẻ em không trở thành người vô cảm. Chúng ta nên thúc đẩy các hoạt động thiện nguyện để thức tỉnh trái tim yêu thương trong mỗi người.
Nếu mỗi người cố gắng làm cho bản thân trở nên tốt đẹp hơn, xã hội sẽ trở nên tươi sáng và đẹp đẽ hơn.
Tài liệu tham khảo Mẫu 2
Cuộc sống ngày càng phát triển đồng thời đi kèm với việc nâng cao chất lượng sống và sự tiến bộ của công nghệ thông tin. Tuy nhiên, bên cạnh những điều tích cực, cũng không thiếu những vấn đề đáng lo ngại. Sự phát triển quá mức của công nghệ đang dần tạo ra khoảng cách giữa con người. Và căn bệnh vô cảm chính là một trong những vấn đề khiến xã hội phải đau đầu.
Vậy bệnh vô cảm mà mọi người vẫn thường nói là gì? Vô cảm tức là không có cảm xúc, không có tình cảm và thờ ơ trước những điều xảy ra xung quanh. Đây thực sự là một vấn đề đáng sợ. Mặc dù không phải là thuật ngữ y học chính thống, nhưng nó đang diễn biến với tốc độ nhanh chóng và nguy hiểm. Thậm chí có nguy cơ 'lan truyền' sang toàn bộ cộng đồng trong xã hội.
Trong một cuộc sống hiện đại, khi con người bị cuốn theo vòng quay của công việc và tiền bạc, họ trở nên thờ ơ với tình cảm gia đình và xã hội. Họ tạo ra một thế giới riêng, nơi mà không có sự tồn tại của người khác. Với họ, niềm vui là được sống cho riêng mình. Cuộc sống càng giàu có, vật chất càng phong phú, họ càng mất đi sự đồng cảm. Tuy nhiên, hãy tưởng tượng nếu một ngày bạn có tất cả tiền bạc, danh vọng, địa vị, nhưng lại không có ai bên cạnh bạn? Cuộc sống sẽ trở nên như thế nào?
Có một câu nói rằng 'tình thương và đồng cảm là sợi dây nối kết mọi người'. Từ xa xưa, truyền thống tương thân tương ái đã là một phần không thể thiếu trong văn hóa của chúng ta. Tình yêu thương và đồng cảm là động lực để chúng ta vượt qua những thử thách lớn. Tuy nhiên, trong cuộc sống hiện đại, tinh thần này dường như đang phai nhạt. Những hành động như cướp giật, va chạm hàng ngày không còn gặp sự can ngăn. Phải chăng họ lo sợ gặp rắc rối, gặp tai nạn cho bản thân? Họ thờ ơ trước nỗi đau của người khác và không chịu chia sẻ. Tuy nhiên, họ có biết rằng hành động vô lý này đang khiến xã hội mất đi nhân văn?
Nhà thơ Tố Hữu đã từng viết:
“Đã là con chim, chiếc lá
Con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Chẳng thể nhận mà không trả?
Sống là cho, chứ không chỉ nhận mình”
Con người không chỉ sống cho bản thân mình mà còn sống cho nhau. Cuộc sống chỉ thực sự ý nghĩa khi chúng ta biết sống vì nhau. Hãy sống mở lòng, biết yêu thương và chia sẻ. Bởi chỉ có tình yêu và đồng cảm mới là nền tảng sống của xã hội, còn sự thờ ơ sẽ khiến con người chết dần chết mòn trong cô đơn.
Mỗi học sinh đều có thể thể hiện tình yêu thương và đồng cảm của mình bằng cách giúp đỡ những người khó khăn, ủng hộ đồng cảm trước nỗi đau của đồng bào trong những thời điểm khó khăn của đất nước. Một cuốn vở nhỏ, một cây bút có thể mang lại những giá trị tinh thần lớn lao, thể hiện truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Tình yêu thương là điều cần thiết để cứu rỗi những mảnh đời bất hạnh, là chiếc phao cứu sinh giữa biển đại dương của đau khổ.
Xã hội ngày càng phát triển cũng là lúc con người càng phải mở lòng với nhau. Hãy trao đi tình yêu thương để góp phần làm cho xã hội ngày càng giàu đẹp và văn minh hơn.
Tài liệu tham khảo Mẫu 3
Trong ca khúc 'Để gió cuốn đi', nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết: 'Sống trong đời cần có một tấm lòng...'. Thật sự, trong cuộc sống, tấm lòng yêu thương, sẻ chia và quan tâm đến những người xung quanh là điều cần thiết để làm cho bức tranh cuộc sống thêm phong phú. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, có một số người sống thờ ơ, vô cảm với cuộc sống và mọi người xung quanh. Điều này làm đau lòng trong cuộc sống ngày nay.
Vô cảm không phải là một căn bệnh, nhưng 'bệnh vô cảm' đang lan rộng trong xã hội với tốc độ chóng mặt. Đó là sự thờ ơ, không có cảm xúc trước mọi điều, thậm chí trước những nỗi đau, khó khăn của những người xung quanh. Điều này đối lập với truyền thống tốt đẹp về tình yêu thương, sự sẻ chia của dân tộc ta. Vô cảm bây giờ đã trở thành một căn bệnh, một mối đe dọa đối với xã hội hiện đại.
Xã hội ngày càng phát triển, mang lại cho con người sự giàu có về vật chất và tinh thần, nhưng cũng tạo ra sự ích kỷ, chỉ tập trung vào bản thân. Con người quên mất lợi ích chung, chỉ biết tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình. Sự ích kỷ này không chỉ là do sự hấp dẫn của tiền bạc, danh vọng mà còn do nhận thức hạn hẹp của con người.
Bệnh vô cảm hiện nay biểu hiện ở nhiều khía cạnh khác nhau. Có thể là sự không quan tâm đến niềm vui hoặc nỗi buồn của người khác. Đáng lo ngại hơn, là sự lạnh lùng, tàn nhẫn trước những mất mát, đau thương lớn như đối diện với sự tử vong của em bé mồ côi, những người chết vì dịch bệnh... Tâm hồn của những người vô cảm có thể đã cứng rắn đến mức họ không thể đồng cảm với nỗi đau của người khác. Không chỉ thế, họ còn không quan tâm, thậm chí tránh né khi gặp người gặp nạn. Hành động này không chỉ xảy ra ở nơi công cộng mà còn lan rộng vào môi trường học đường.
'Bệnh vô cảm' không chỉ ảnh hưởng đến môi trường xã hội mà còn ảnh hưởng đến môi trường học tập - nơi nên có sự yêu thương, sẻ chia. Sự vô cảm thể hiện qua việc thiếu quan tâm đến bạn bè khó khăn, hành động lạnh lùng, không hòa nhập với bạn bè, thầy cô giáo. Sự vô cảm kéo dài sẽ làm cho con người trở nên không trách nhiệm, gây ra thiệt hại cho xã hội.
Để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, chúng ta cần học cách yêu thương. Hãy mở lòng, đối xử với mọi người một cách tử tế, yêu thương bởi sẻ chia sẽ giảm nửa nỗi đau, còn hạnh phúc khi sẻ chia sẽ được nhân đôi. Hãy quan tâm đến những người xung quanh để xã hội trở nên tốt đẹp hơn, mối quan hệ ngày càng gắn kết hơn.
Tóm lại, 'bệnh vô cảm' là một mối đe dọa cho xã hội hiện đại. Chúng ta cần tạo ra một môi trường sống đầy tình yêu thương, quan tâm, sẻ chia để đẩy lùi căn bệnh này.