Bài thơ Đồng chí với những đoạn văn sâu sắc, giản dị nhưng đã thể hiện rõ vẻ đẹp tinh thần của các chiến sĩ cụ Hồ xưa. Họ đến từ các vùng quê khác nhau, từ bỏ ruộng đồng, gia đình để đấu tranh cho sự độc lập của dân tộc. Gặp nhau trong rừng núi hoang dã, giữa tiếng súng đạn, trong những nguy hiểm, nhưng họ không sợ hãi, mạnh mẽ về tinh thần. Họ đã sống, chiến đấu và gắn bó với nhau như anh em ruột thịt. Câu cuối cùng của bài thơ tôn vinh những biểu tượng cao quý về tình đồng chí:
Đêm nay rừng sương muối trắng
Chung vai đứng lại, đợi kẻ thù tới
Trăng soi sáng đầu súng.
“Trăng soi sáng đầu súng”, câu thơ ngắn nhưng chứa đựng những ý nghĩa sâu xa. Sự đối lập giữa hai hình ảnh súng và trăng, kết hợp giữa thời kỳ chiến tranh và khao khát hòa bình. Giữa rừng đêm yên bình, những người lính đồng đội đứng gần nhau làm nhiệm vụ, ánh trăng trên cao như người bạn đồng hành cùng họ trong cuộc chiến. Ánh trăng giúp họ tạm quên đi những khó khăn của cuộc sống chiến đấu, ánh trăng là biểu tượng của hy vọng về hòa bình cho dân tộc, là kỷ niệm về quê hương yên bình. Tình đồng chí giữa anh em từ người xa lạ đã trở nên thân quen, và họ đứng cạnh nhau trong những ngày chiến đấu, tạo nên tình đồng chí vững chắc. Câu thơ cuối cùng của bài thơ là hình ảnh hòa mình giữa con người và thiên nhiên, đất nước, là hi vọng về một tương lai hòa bình cho dân tộc. Ánh trăng cuối bài thơ chiếu sáng cho tình đồng chí gắn bó vững chắc.
Nguồn: Tổng hợp