Trong vòng ôm của anh, nghe tiếng anh thì thầm bên tai - “Anh yêu em” - em mong thời gian ngưng lại mãi ở khoảnh khắc ấy, giây phút của mùa xuân và tình yêu.
Mùa xuân ở Nam không lạnh như ở Bắc, miền Trung, nó liên quan chặt chẽ với những cơn gió hiền lành, mát mẻ. Tết ở Nam không thể là Tết nếu thiếu gió Đông Bắc thổi từ biển vào đất liền, báo hiệu xuân về.
Mỗi khi gió Đông Bắc thổi mạnh, không khí mùa xuân đem lại niềm hồi hộp chờ đợi Tết, em cũng vậy. Lúc đó, em nhớ về anh và mùa xuân bên anh. Em nhớ những ngày anh từ Sài Gòn đến miền Tây thăm em và cùng em đón năm mới.
Anh đến Bạc Liêu quê em trong một chiều gió thổi nhẹ nhàng, mang theo ba lô, túi quà và ý định ăn Tết cùng em. Khi thấy anh đứng trước nhà, em như không tin vào mắt mình, ôm chầm lấy anh trong vui mừng và ngạc nhiên. Không bao giờ em nghĩ rằng anh, chàng bác sĩ bận rộn, lại có thể thu xếp thời gian để đến thăm em trong những ngày xuân đẹp như vậy.
Chiều 29 Tết, sau ngày làm việc cuối cùng trong bệnh viện, anh cắt phép để dành cho em. Anh nói đó là món quà dành riêng cho em trong mùa xuân. Em không thể diễn tả được cảm xúc của mình lúc đó, chỉ biết rằng em ngượng ngùng và hồi hộp khi đi chào ba mẹ cùng anh.
Sau khoảnh khắc bất ngờ đó, mọi thành viên trong gia đình em đều rất vui sướng và hân hoan mời anh ở lại ăn Tết miền Tây sông nước. Anh rất vui vẻ, nhìn em cười tươi và luôn đồng ý tham gia trò chuyện với ba mẹ em. Từ đó, anh trở thành một khách mời đặc biệt của gia đình em. Và chàng trai đến từ thành phố cũng rất nhanh chóng thích nghi, hòa mình vào cuộc sống dân dã ở đây. Ngay sau bữa ăn, anh đã mang ra các gói bánh mứt và quà mà anh mang theo, một phần đưa cho ba em để đặt lên bàn thờ tổ tiên, phần còn lại em để dành để phục vụ khách. Anh rất chu đáo và quan tâm đến mức em chỉ có thể mỉm cười và làm theo lời anh, sau đó nắm nhẹ tay anh, chàng bác sĩ mà em luôn yêu thương.
Em đã cùng anh trải qua một mùa xuân đẹp đẽ đầy kỷ niệm. Anh nói ngày Tết miền Tây khác biệt hoàn toàn so với Tết Sài Gòn khi cùng em đi mua dưa, mua bưởi; sắm đủ loại ngũ quả để chưng trên bàn thờ. Anh đã cùng em chọn từng xấp hoa, từng phong bao lì xì, và luôn thốt lên rằng anh chưa bao giờ được vui như thế. Chàng bác sĩ thành thị đã dẫn em đi chợ hoa vào đêm 30 rực rỡ ánh sáng để chiêm ngưỡng những chậu cúc vàng óng ánh, nhành mai rực rỡ, rồi kỹ lưỡng lựa chọn vài cậu kiểng ưng ý nhất để trang trí trước nhà em.