Đề bài: Ý nghĩa hình ảnh Ngọc trai - giếng nước
Bài làm:
Bài mẫu số 1:
Sau khi đọc xong truyện An Dương Vương, Mị Châu và Trọng Thủy, ta không khỏi có nhiều suy nghĩ. Có thể nói đây là bài học lớn và sâu sắc cho tất cả mọi người về cách đối nhân xử thế, về cách nhìn người, đồng thời là các xử sự cân bằng giữa lợi ích cá nhân và dân tộc, giữa tình yêu và tình thân, phải biết cân nhắc lợi hại trong đó để tìm cách chu toàn, đừng vì một phút thiếu suy nghĩ mà ngàn năm phải ôm hận. Đọc truyện, nhân vật Mị Châu khiến người ta vừa trách lại vừa thương, suy xét cho cùng là một người phụ nữ nàng tận tâm, yêu thương chồng nhưng lại quên mất cả dân tộc đang đứng sau lưng, dẫn tới kết quả mà ai nấy đều xót xa.
Hình ảnh ngọc trai giếng nước ở cuối câu chuyện như một dấu tích nhằm an ủi cho nàng công chúa Mị Châu, nàng chết đi khi mang trong mình mối hận mất nước, mất cha cùng mối hận bị người mình thương yêu nhất phản bội, lợi dụng. Thử hỏi người phụ nữ nào có thể gánh hết những đớn đau và oan khuất cùng cực như vậy, cái chết bi thảm của nàng âu cũng là điều tất yếu, một phần để đền nợ nước, nợ cha vì sự ngây thơ cả tin của mình, một phần để kết thúc cuộc đời đắng cay. Trước khi chết, Mị Châu ôm trong mình mối hận lớn, nàng vì muốn giãi bày nỗi oan khuất phản quốc hại cha nên đã có lời nguyền đầy đau đớn xót xa: "Thiếp là phận gái nếu có lòng phản nghịch mưu hại cha, chết đi sẽ biến thành cát bụi. Nếu một lòng trung hiếu mà bị người lừa dối thì chết đi sẽ biến thành châu ngọc để rửa sạch mối nhục thù". Chuyện Trọng Thủy tự tử ở giếng nơi Mị Châu thường tắm, ấy là nỗi hối hận không nguôi của người chồng, đã dẫn đến cái chết của vợ, Trọng Thủy tự cảm thấy xấu hổ trước tấm lòng trong sạch, cao quý như trai ngọc của Mị Châu nên tự tìm cách giải thoát. Bởi sống là một nỗi đày đọa, nhục nhã vì thân là đàn ông lại đi lợi dụng phụ nữ để đạt được mục đích, ấy là hèn hạ, không đáng sống. Tích lấy ngọc trai ở vùng biển nơi Mị Châu chết rồi dùng nước giếng ở đây rửa, thì thấy trong sáng thêm, điều ấy đã chứng minh được phần nào nỗi oan của nàng Mị Châu, có thể hiểu tương đối rằng Trọng Thủy vì hối hận, nên vùi mình vào đáy giếng, hồn phách hòa vào nước để ngày sau rửa cho ngọc trai thêm phần sáng đẹp, minh chứng cho tấm lòng trung hiếu của Mị Châu.
Kết lại, dù là trong bất cứ chuyện gì con người ta cũng cần phải tỉnh táo, để suy xét thiệt hơn, tránh vì những cảm xúc cá nhân mà đưa đến những hậu quả không thể lường trước. Câu chuyện là một bài học sâu sắc và đáng giá về các xử lý các mối quan hệ trong cộng đồng, giữa cha con, vợ chồng, giữa tình yêu với đất nước, bên nào nặng nhẹ, mỗi người cần có sự suy tính kỹ càng.
Mẫu số 2:
Trong câu chuyện về An Dương Vương, Mị Châu và Trọng Thủy, chúng ta bắt gặp một kịch bản vừa mang đặc điểm lịch sử, vừa chứa đựng những yếu tố bi kịch về tình thân, tình yêu và sự diệt vong của một quốc gia. Kết thúc câu chuyện với sự mất mát của ba nhân vật chính, chúng ta chứng kiến hình ảnh quyến rũ của viên ngọc trai nổi lên từ giếng nước - một biểu tượng với nhiều ý nghĩa sâu sắc cần suy ngẫm.
Về viên ngọc trai, theo câu chuyện sau khi An Dương Vương phát hiện Mị Châu đã dẫn đường cho Trọng Thủy đuổi theo, ông ta đã rút kiếm và chém chết nàng. Nhận ra sự tuyệt vọng khi không thể thoát khỏi số phận, Mị Châu thốt lên một lời nguyền đau đớn: “Phận gái nếu phản nghịch, chết sẽ biến thành cát bụi. Trung hiếu bị lừa dối, chết sẽ trở thành châu ngọc, rửa sạch mối nhục thù”. Chỉ cần đọc lời nguyền, chúng ta cảm nhận được đau khổ tột cùng của Mị Châu. Điều này khiến người đọc đặt mình vào tình cảm của một phụ nữ yếu đuối, bị chồng lừa dối, mất mát không chỉ cá nhân mà còn liên quan đến cha mình.
Khi kể về Trọng Thủy, sau khi đưa xác Mị Châu về chôn, hắn ta tự tử bằng cách đâm đầu vào giếng nơi Mị Châu thường tắm. Nhiều người thấy khó hiểu vì đã đạt được điều mình muốn, tại sao lại như vậy? Nhưng nếu suy nghĩ kỹ, có lẽ Trọng Thủy cảm thấy ân hận sâu sắc về những hành động của mình. Hắn giết người vợ mà mình yêu thương, và còn nhục nhã khi lợi dụng một phụ nữ yếu đuối để đạt được mục đích. Cuối cùng, Trọng Thủy có thể đã có tình cảm với Mị Châu, nên hắn mới đau khổ đến mức tìm đến cái chết. Sự chết của cả hai là điều tất yếu, đồng thời cũng là hình phạt cho Trọng Thủy và sự hy sinh của Mị Châu để chuộc tội cho đất nước và cha An Dương Vương.
Chi tiết về việc ngọc trai được mò ở nơi Mị Châu qua đời, sau đó rửa sạch tại giếng Trọng Thủy tự tử, mang đầy ý nghĩa nhân văn, nhằm an ủi tâm hồn của Mị Châu. Tâm hồn cao quý và trong sáng của Mị Châu giống như viên ngọc trai quý giá, khi nước giếng chứa hồn của Trọng Thủy rơi vào, ngọc trai lại tỏa sáng hơn. Điều này làm tăng thêm ý nghĩa của nỗi oan của Mị Châu và Trọng Thủy, mà họ phải rửa sạch qua từng thế hệ để đền tội cho Mị Châu.
Câu chuyện là bài học sâu sắc về cách đối nhân xử thế, quyết định trong gia đình, và sự cân nhắc giữa tình thân, tình vợ chồng, tình yêu và đất nước. Chúng ta cần xem xét một cách cân nhắc giữa những yếu tố này để đưa ra quyết định chính xác, tránh những sai lầm chỉ vì một phút giây không cân nhắc, mà phải hối hận trăm năm.
Tác phẩm An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy là một tác phẩm nổi bật trong chương trình ngữ văn lớp 10. Bài viết nổi bật về hình ảnh của ngọc trai và giếng nước không chỉ là một phần của văn bản, mà còn là một điểm nhấn ý nghĩa. Thầy cô và học sinh có thể tìm hiểu thêm với những bài viết khác như Cảm nhận về truyền thuyết An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy, Tìm hiểu về các chi tiết xung quanh nhân vật Mị Châu, hoặc Kể lại câu chuyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy với một kết thúc khác biệt.