Tìm ra chính mình đã khó, và giữ được sự toàn vẹn của bản thân giữa sự xô bồ của cuộc sống càng khó khăn hơn. Trong những thời điểm như vậy, việc quan tâm đến cảm xúc và tâm trạng của bản thân là điều quan trọng, đó là chìa khóa để chúng ta đánh giá và trân trọng bản thân mình.
Mỗi cá nhân chúng ta đang tham gia vào nhiều vai trò khác nhau trên sân khấu của cuộc sống. Hầu hết các vai diễn yêu cầu ta phải tương tác, phải hòa nhập, phải tham gia vào những hoạt động mà không nhất thiết ta muốn. Dần dần, ta quên đi rằng ta chỉ đang diễn, không biết phân biệt giữa bản thân thật của mình và những vai diễn mà ta thể hiện, và mãi mãi mắc kẹt trên sân khấu.
Điều này xảy ra khi ta quá mải mê với việc làm những điều đó, ta bỏ qua cảm xúc thật của mình để nhường chỗ cho những sự giả tạo. Vì thế, cách để trở về với bản nguyên chính là tập trung vào việc nhận biết những gì đang xảy ra trong tâm trí, từ đó trở nên trung thực và ân cần hơn với chính mình.
Không Phải Là Chính Mình Trong Xã Hội Hiện Đại
Trong quá trình trưởng thành, ta thường phải đối mặt với sự áp đặt. Cha mẹ, dưới danh nghĩa yêu thương, thường dùng kinh nghiệm của mình để định hình con đường cho con cái, nhưng đôi khi họ không nhận ra rằng con đường đó không phải lúc nào cũng phù hợp với con cái, hoặc với thời đại này.
Tuy vậy, hầu như tất cả chúng ta vẫn bị hòa mình vào những gì đã được xếp sẵn bởi những người đi trước. Chúng ta đi học, đi làm, lập gia đình và sinh con vì những điều này đã trở thành những bước đi chính thức mà người trước đã thực hiện. Dần dần, chúng ta mất khả năng nhận biết bản thân và mong muốn của mình, và từ bỏ những ước mơ của mình để phục vụ nhu cầu của người khác.
Những áp lực từ công việc và cuộc sống văn phòng có thể dễ dàng khiến chúng ta rơi vào những cảm xúc tiêu cực. Làm việc quá nhiều có thể gây ra căng thẳng, mệt mỏi, cạn kiệt năng lượng và dễ gây ra cảm giác căng thẳng, tức giận với những người xung quanh và cả với bản thân.
Vòng xoáy của công việc có thể đưa nhiều người vào tình trạng suy sụp cả về thể chất và tinh thần. Dần dần, họ chìm đắm trong cuộc sống hàng ngày mà không còn tự nhận thức về bản thân và những giá trị của mình. Mưu sinh trở thành mục tiêu, và cuộc sống biến thành một chuỗi những ngày tháng đầy sóng gió và vất vả.
Nhưng có lẽ cách mất mình đáng sợ nhất là lạc lõng trong thế giới công nghệ. Với chiếc điện thoại nhỏ bé, chúng ta có thể rơi vào vòng xoáy của internet, khiến cho sự lạc lõng này có thể xảy ra với bất kỳ ai. Nó dẫn chúng ta ra khỏi thực tại và đắm chìm vào một thế giới đầy ồn ào, căng thẳng - những cảm xúc thoáng qua mà sẽ biến mất ngay khi chúng ta đặt xuống chiếc điện thoại.